TRẦN TRUNG THỰC

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRẦN TRUNG THỰC
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.

Ngôi kể thứ 3

Câu 2.

Điểm nhìn trong văn bản là điểm nhìn toàn tri

Câu 3.

Biện pháp nghệ thuật: Điệp ngữ và song hành. Cấu trúc "Lúc mẹ..." được lặp lại, tạo sự song hành.

Tác dụng: Nhấn mạnh sự đối lập giữa hoàn cảnh của mẹ (bị lạc, hoang mang) và hoạt động của Chi-hon (tham gia triển lãm), làm nối bật sự xa cách và gợi lên nỗi day dứt của Chi-hon.

Câu 4.
Người mẹ hiện lên với các phẩm chất yêu thương, hy sinh và kiên cường. Bà quan tâm con cái (chọn váy cho Chi-hon, nắm tay cô ở ga tàu), mạnh mẽ khi đối mặt với thành phố lớn, nhưng cũng ngây thơ, dễ bị tốn thương khi bị lạc.

Câu 5.

Chi-hon hối tiếc vì đã không trân trọng mẹ, đặc biệt khi từ chối mặc thử chiếc váy mẹ chọn, không nhận ra tình yêu và mong muốn của mẹ dành cho mình.Những hành động vô tâm có thể gây tổn thương sâu sắc cho người thân, dù đôi khi ta không nhận ra. Trong câu chuyện,

Chi-hon từ chối mặc thử chiếc váy mẹ thích, vô tình làm mẹ buôn mà không hay biết. Những lúc ta thờ ơ hay không lắng nghe có thể khiến người thân cảm thấy bị xem nhẹ. Điều này nhắc nhở chúng ta cần trân trọng và quan tâm gia đình, để tránh những hối hận khi mọi thứ đã quá muộn.

Câu 1.Phương thức biểu đạt chính là :Tự sự

Câu 2.Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để trốn tránh những trận đòn của ba. Mỗi khi phạm lỗi và thấy ba chuẩn bị đánh, Ngạn chạy sang nhà bà để được bà bảo vệ.

Câu 3.Dấu ba chấm tạo khoảng dừng và nhấn mạnh sự tương phản giữa việc Ngạn không có bạn gái và chỉ chơi với mẹ cùng bà nội. Nó mang lại giọng điệu trò chuyện, gợi cảm giác cô đơn hoặc đặc biệt trong mối quan hệ gia đình của cậu.

Câu 4.Người bà là một người yêu thương, che chở và dịu dàng. Bà luôn bảo vệ Ngạn khỏi ba, an ủi cậu bằng cách gãi lưng và kể chuyện với giọng âu yếm, thể hiện tình yêu vô điều kiện và sự ân cần.

Câu 5.Gia đình đóng vai trò quan trọng trong việc mang lại sự an toàn và yêu thương, đặc biệt trong tuổi thơ. Văn bản cho thấy bà nội là chỗ dựa tinh thần của Ngạn, giúp cậu vượt qua nỗi sợ hãi và cảm thấy được che chở, nhấn mạnh rằng gia đình là nền tảng hỗ trợ mỗi người phát triển.

 

Tập xác định D=R\{2}

TCĐ: x=2

Có x2−x−1x−2=x2−x−2+1x−2=(x+1)(x−2)+1x−2=(x+1)+1x−2

nên đồ thị hàm số có tiệm cận xiên là đường y=x+1

Có y′=x2−4x+3(x−2)2

y′=0⇔[x=1x=3

BBT