NGUYỄN PHAN NGỌC LINH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN PHAN NGỌC LINH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.

Trong bài thơ “Những người đàn bà gánh nước sông” của Nguyễn Quang Thiều, hình tượng người phụ nữ hiện lên vừa chân thực, lam lũ vừa đầy ám ảnh, xúc động. Từ những chi tiết miêu tả như “ngón chân xương xẩu”, “móng dài và đen”, “bối tóc vỡ xối xả trên lưng áo mềm và ướt”, người đọc cảm nhận rõ sự vất vả, tảo tần, nhọc nhằn in hằn trên thân thể họ. Công việc gánh nước – tưởng chừng đơn giản – lại trở thành hình ảnh biểu tượng cho gánh nặng cuộc đời mà người phụ nữ phải mang. Một tay họ “bám vào đầu đòn gánh bé bỏng chơi vơi”, tay kia lại “bám vào mây trắng” – một hình ảnh đầy nghệ thuật thể hiện sự giằng xé giữa thực tại cơ cực và khát vọng mơ hồ, xa vời. Họ là người ở lại, gìn giữ mái nhà, trong khi người đàn ông ra đi theo đuổi “cơn mơ biển” nhiều khi là thất bại. Đáng thương hơn, cuộc đời ấy lại tiếp tục lặp lại nơi những đứa con lớn lên, như một vòng luẩn quẩn không có lối thoát. Qua đó, tác giả thể hiện sự xót xa, cảm thông sâu sắc với thân phận phụ nữ, đồng thời ngợi ca phẩm chất bền bỉ, chịu thương chịu khó và đầy hi sinh của họ trong cuộc sống thường nhật.

Câu 2.

Xã hội càng phát triển, nhịp sống càng trở nên hối hả và khắc nghiệt. Trong guồng quay ấy, giới trẻ - lực lượng mang trên vai nhiều hoài bão, trách nhiệm và kì vọng - đang phải đối mặt với rất nhiều áp lực. Một trong những vấn đề đáng báo động hiện nay là hiện tượng “burnout” – hội chứng kiệt sức cả thể chất lẫn tinh thần. Đây không chỉ là một vấn đề sức khỏe đơn thuần, mà còn là hồi chuông cảnh báo về lối sống, cách nghĩ và môi trường sống của giới trẻ trong xã hội hiện đại.

Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), “burnout” là tình trạng kiệt sức do căng thẳng kéo dài, thường xảy ra khi một người làm việc quá mức hoặc phải gánh chịu áp lực lớn trong thời gian dài mà không được nghỉ ngơi hay hỗ trợ tinh thần đầy đủ. Người bị burnout thường có biểu hiện mệt mỏi triền miên, thiếu động lực, làm việc kém hiệu quả, dễ cáu gắt, cảm thấy trống rỗng, thậm chí mất phương hướng và ý nghĩa sống. Không ít bạn trẻ rơi vào tình trạng học tập, làm việc như một cái máy và dần đánh mất chính mình.

Hiện tượng này đang trở nên phổ biến trong giới trẻ hiện nay. Không chỉ người đã đi làm mà ngay cả học sinh, sinh viên cũng đang trở thành nạn nhân của “burnout”. Từ việc học hành căng thẳng, áp lực điểm số, kì vọng từ cha mẹ, nhà trường đến việc phải so sánh với bạn bè, nỗi lo không theo kịp thời đại… tất cả tạo thành một gánh nặng vô hình đè nặng lên vai người trẻ. Bên cạnh đó, mạng xã hội – nơi ai cũng cố gắng thể hiện bản thân “thành công” – lại càng khiến người khác cảm thấy mình kém cỏi, tụt lại phía sau, dẫn đến cảm giác mệt mỏi, tự ti, hoài nghi chính mình.

Có những câu chuyện đau lòng xảy ra chỉ vì kiệt sức quá mức. Năm 2022, một sinh viên ở TP.HCM đã phải nhập viện vì suy nhược nặng do học tập liên tục để chuẩn bị cho kì thi học bổng du học. Em không ăn, không ngủ trọn vẹn suốt nhiều tuần vì lo sợ "không bằng bạn bè". Hay gần đây, mạng xã hội lan truyền clip của một bạn trẻ ngồi khóc giữa thư viện vì "đã cố gắng hết sức nhưng vẫn cảm thấy vô dụng", phản ánh sự kiệt quệ của tinh thần lẫn cảm xúc.

Hội chứng burnout không chỉ làm giảm sút năng suất làm việc, học tập mà còn khiến người trẻ rơi vào các vấn đề tâm lí nghiêm trọng như trầm cảm, rối loạn lo âu, cảm giác tê liệt, mất phương hướng sống. Nguy hiểm hơn, khi không được phát hiện và hỗ trợ kịp thời, burnout có thể dẫn đến các hành vi tiêu cực, thậm chí là tự tử.

Để vượt qua “burnout”, mỗi người trẻ cần học cách lắng nghe cơ thể và cảm xúc của chính mình. Việc lập kế hoạch học tập, làm việc hợp lí, kết hợp nghỉ ngơi đúng lúc là vô cùng quan trọng. Bên cạnh đó, hãy biết chia sẻ với gia đình, bạn bè hoặc tìm đến chuyên gia tâm lý khi cảm thấy quá tải. Hãy cho bản thân quyền được thất bại, quyền được yếu đuối và hồi phục. Ngoài ra, nhà trường và xã hội cũng cần xây dựng một môi trường phát triển lành mạnh, khuyến khích sự sáng tạo thay vì chỉ chạy theo thành tích. Những liệu pháp như thiền, viết nhật kí, chơi nhạc, trồng cây, hoạt động thiện nguyện… cũng là những cách giúp phục hồi năng lượng tinh thần hiệu quả.

Tóm lại, “burnout” đang là một vấn đề cấp thiết trong xã hội hiện đại, đặc biệt với giới trẻ. Thay vì cố gắng vượt quá giới hạn, mỗi người hãy học cách cân bằng cuộc sống, chăm sóc bản thân cả về thể chất lẫn tinh thần. Bởi chỉ khi thực sự khỏe mạnh, chúng ta mới có thể sống trọn vẹn, theo đuổi ước mơ và hạnh phúc một cách bền vững.

 

Câu 1.
- Thể thơ: Tự do.

Câu 2.
- Phương thức biểu đạt: Biểu cảm, miêu tả, tự sự.

Câu 3. Tác dụng việc lặp lại hai lần dòng thơ “Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi lăm và nửa đời tôi thấy”:

- Là một biện pháp điệp ngữ.

- Gợi ra nhịp thời gian tuần hoàn, lặp lại, làm nổi bật sự dài đằng đẵng, bền bỉ của những gì nhân vật trữ tình chứng kiến.

- Nhấn mạnh hình ảnh người phụ nữ gánh nước sông đã in sâu vào tâm trí tác giả, là biểu tượng của sự hi sinh, tảo tần qua bao thế hệ.

- Đồng thời thể hiện nỗi xót xa, sự ám ảnh của người viết trước số phận quẩn quanh của những người phụ nữ ấy.

Câu 4.
- Đề tài: Người phụ nữ nông thôn.
- Chủ đề: Qua hình ảnh người đàn bà gánh nước sông, bài thơ phản ánh cuộc sống lam lũ, cực nhọc, quẩn quanh và sự hi sinh thầm lặng của người phụ nữ nông thôn, đồng thời thể hiện niềm xót thương, trân trọng đối với họ.

Câu 5.

Bài thơ khiến em xúc động và trăn trở trước cuộc đời đầy nhọc nhằn, vất vả của những người phụ nữ nông thôn. Họ không chỉ gánh nước, mà dường như đang gánh trên vai trách nhiệm nuôi con, chăm lo cho gia đình và cả một phần số phận cam chịu. Trong khi những người đàn ông rời đi theo “cơn mơ biển” – biểu tượng của hoài bão lớn lao nhưng mơ hồ, nhiều khi là thất bại – thì người phụ nữ vẫn kiên nhẫn ở lại, lặng lẽ làm những công việc tưởng như nhỏ bé nhưng duy trì sự sống cho cả gia đình. Điều khiến em đau lòng là vòng đời đó cứ lặp đi lặp lại: những đứa trẻ lớn lên rồi lại đi đúng con đường cha mẹ chúng đã đi – con gái tiếp tục gánh nước, con trai tiếp tục rời đi. Từ đó, bài thơ không chỉ gợi sự xót xa mà còn giúp em hiểu hơn, trân trọng hơn sự hi sinh âm thầm của người phụ nữ – những người đã gánh cả cuộc đời lên đôi vai bé nhỏ của mình.

 

Câu 1. Ngôi kể của người kể chuyện: Ngôi thứ ba.

Câu 2. Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ dù từng bị mẹ phân biệt đối xử:

- Thấy mẹ đem quần áo nồi niêu đến ở chung, Bớt rất mừng.

- Khi mẹ đến ở, chị chăm lo chu đáo: "Bớt như người được cất đi một gánh nặng trên vai", không còn lo gửi con cho hàng xóm như trước.

- Chị nói năng nhẹ nhàng, vẫn gọi “bu” với giọng thân tình, không oán trách mẹ.

Câu 3. Nhân vật Bớt là người:

- Vất vả, giàu nghị lực: Vừa lo công tác, vừa lo toan nuôi con, tự xoay xở trong mọi hoàn cảnh.

- Yêu thương, bao dung, hiếu thảo: Không trách mẹ, hết lòng chăm sóc mẹ lúc già yếu, cư xử chân thành.
→ Bớt là hình ảnh người phụ nữ Việt Nam hiền lành, kiên cường, giàu tình yêu thương trong thời kỳ kháng chiến.

Câu 4. Hành động ôm lấy mẹ và câu nói “Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?” mang ý nghĩa:

- Bớt lo mẹ buồn, dằn vặt vì chuyện cũ nên muốn xoa dịu mẹ.

- Thể hiện sự nhạy cảm, vị tha và tấm lòng hiếu thảo của chị.

-  Đó là cách xoa dịu tổn thương, hàn gắn tình cảm gia đình một cách tinh tế và nhân hậu.

Câu 5. Một thông điệp có ý nghĩa: Tình cảm gia đình là thiêng liêng, cần được trân trọng và vun đắp.
→ Vì: Tình cảm gia đình là chốn trở về bình yên của mỗi con người. Sự bao dung và hiếu thảo sẽ hóa giải được mọi hiểu lầm, giúp các thế hệ gắn bó bền chặt. Trong xã hội hiện đại, việc giữ gìn và gìn giữ mối quan hệ gia đình là nền tảng để xây dựng nhân cách và cộng đồng tốt đẹp.

Câu 1.

Bức tranh quê trong đoạn thơ Trăng hè của Đoàn Văn Cừ hiện lên với vẻ đẹp bình dị, an lành và đầy chất thơ. Đó là một không gian đêm yên tĩnh nơi làng quê Bắc Bộ, với tiếng võng kẽo kẹt đưa nhẹ trong nhà, chú chó ngủ lim dim nơi đầu thềm, bóng cây lả lơi bên hàng dậu và ánh trăng ngân dịu dàng trải xuống sân. Cảnh vật hiện ra thật gần gũi, thân thuộc, chứa đựng hơi thở của cuộc sống nông thôn xưa. Trong không gian ấy, con người hiện lên thật sống động và thanh thản: ông lão nằm chơi giữa sân, thằng bé đứng vịn bên chõng, say mê nhìn bóng con mèo dưới chân. Hình ảnh và âm thanh đan xen khéo léo khiến bức tranh quê không chỉ mang vẻ bình yên mà còn rất sinh động và chan chứa tình cảm. Qua đó, người đọc cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc, sự gắn bó máu thịt với những gì thân quen, bình dị nhất trong tâm hồn nhà thơ.

Câu 2.

Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của đời người – thời điểm con người tràn đầy năng lượng, đam mê, khát vọng và luôn sẵn sàng vươn lên để khẳng định bản thân. Trong hành trình chạm tới ước mơ ấy, sự nỗ lực hết mình chính là ngọn lửa soi đường, là điều kiện tiên quyết để con người chinh phục những giới hạn của bản thân và vượt qua mọi thử thách. Đặc biệt, trong xã hội hiện đại đầy biến động, phẩm chất này càng trở nên thiết yếu đối với mỗi bạn trẻ.

Nỗ lực hết mình là khi con người cố gắng bằng tất cả tâm huyết, sức lực, không bỏ cuộc trước khó khăn và luôn kiên trì theo đuổi mục tiêu đến cùng. Đó không đơn thuần chỉ là sự chăm chỉ nhất thời, mà là cả quá trình rèn luyện tinh thần vượt khó, khát khao phát triển, vươn lên không ngừng. Với tuổi trẻ, nỗ lực chính là cách để khẳng định giá trị bản thân, để "trả lời" với cuộc đời rằng: Mình không vô dụng, không tầm thường.

Tuổi trẻ cần nỗ lực hết mình vì cuộc sống vốn không bằng phẳng. Trong quá trình trưởng thành, con người không tránh khỏi va vấp, thất bại. Chỉ có sự bền bỉ, kiên trì mới giúp họ rèn luyện bản lĩnh, vượt qua nghịch cảnh. Bác sĩ Nguyễn Lê Minh Khôi, từng là một cậu bé bán vé số ở Sài Gòn, đã kiên trì học tập và thi đỗ vào Đại học Y Dược TP.HCM, rồi trở thành bác sĩ. Con đường ấy trải đầy chông gai, nhưng chính nỗ lực không ngừng đã giúp anh thay đổi số phận.

Không chỉ vậy, nỗ lực còn giúp con người phát hiện và khai thác tối đa tiềm năng ẩn sâu trong mình. Mỗi người sinh ra đều có một thế mạnh riêng, nhưng nếu không nỗ lực trau dồi, bứt phá khỏi vùng an toàn, thì tài năng cũng chỉ mãi ngủ yên. Hơn thế nữa, sự nỗ lực chính là thông điệp sống tích cực mà người trẻ gửi đến cộng đồng: “Không có thành công nào đến nếu bạn không chịu bước đi”.

Tuy nhiên, cũng cần phân biệt giữa nỗ lực hết mình với mù quáng chạy theo thành công bằng mọi giá. Có những người vì quá khát khao kết quả mà bất chấp mọi giá trị đạo đức, thậm chí dùng đến thủ đoạn, điều đó không những sai lệch về đạo lí mà còn phản tác dụng. Tuổi trẻ nỗ lực nhưng cũng cần tỉnh táo, biết điều chỉnh hướng đi đúng đắn.

Bản thân mỗi người trẻ hôm nay cần nhận thức rằng: Thành công không đến từ may mắn mà là kết quả của những ngày tháng bền bỉ học tập, rèn luyện, cố gắng từng chút một. Hãy biết đặt ra mục tiêu, dám ước mơ lớn, nhưng cũng dám bắt đầu từ việc nhỏ, từng bước chinh phục nó bằng hành động cụ thể. Tự tin vào giá trị của bản thân, kiên trì trước thử thách, không ngừng học hỏi – đó chính là hành trang quý giá nhất cho hành trình trưởng thành.

Tóm lại, sự nỗ lực hết mình chính là nền tảng vững chắc để tuổi trẻ viết nên câu chuyện cuộc đời mình. Đó là “chìa khóa vàng” để mở cánh cửa dẫn tới thành công, trưởng thành và hạnh phúc. Mỗi người trẻ hôm nay, hãy không ngừng nỗ lực, bởi dù đường đi có dài bao nhiêu, chỉ cần không ngừng bước tới, chúng ta nhất định sẽ đến đích!

Câu 1:
- Thể thơ của văn bản trên là thể thơ tự do.

Câu 2:
- Trong bài thơ, nhân vật người ông bàn giao cho cháu những thứ sau:

+ Gió heo may.

+ Góc phố có mùi ngô nướng bay.

+ Tháng giêng hương bưởi, cỏ mùa xuân xanh dưới chân giày.

+ Những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương trên trái đất.

+ Một chút buồn, ngậm ngùi, chút cô đơn.

+ Câu thơ “vững gót làm người”.

Câu 3:
- Người ông không muốn bàn giao cho cháu những tháng ngày vất vả, chiến tranh bởi:

+ Đó là những tháng ngày đầy gian khổ, sương muối lạnh giá, loạn lạc, đau thương và thiếu thốn.

+ Ông yêu thương cháu, mong thế hệ cháu có cuộc sống bình yên, no ấm, không phải trải qua những mất mát, cực nhọc như thế hệ mình.

Câu 4:
- Biện pháp điệp ngữ “bàn giao” được sử dụng nhiều lần trong bài thơ.

- Tác dụng:

+ Tạo nhịp điệu, liên kết giữa các khổ thơ.

+ Nhấn mạnh ý nghĩa của hành động bàn giao – một sự trao gửi đầy yêu thương, trách nhiệm của thế hệ trước đối với thế hệ sau.

+ Gợi sự tiếp nối giữa các thế hệ, thể hiện tâm huyết, tình cảm tha thiết và khát vọng hướng về tương lai tốt đẹp.

Câu 5:
Chúng ta hôm nay được thế hệ cha ông đi trước bàn giao lại nhiều giá trị quý giá: hòa bình, độc lập, tri thức, truyền thống văn hóa và đạo lý làm người. Trước những điều thiêng liêng ấy, chúng ta cần biết ơn, trân trọng và tự hào. Cần có trách nhiệm giữ gìn, phát huy, không để mai một hay đánh mất. Hơn thế, tuổi trẻ phải tiếp tục nỗ lực học tập, lao động và sáng tạo để làm rạng rỡ thêm những giá trị được trao truyền. Đó không chỉ là sự báo đáp mà còn là cách viết tiếp sứ mệnh lịch sử cho thế hệ tương lai.

Câu 1.

Bài thơ Bàn giao của Vũ Quần Phương là lời tâm tình sâu lắng, đầy yêu thương của người ông dành cho cháu – cũng là sự chuyển giao giữa hai thế hệ. Trong lời “bàn giao” ấy, ông không trao lại những tháng ngày vất vả, đau thương của quá khứ mà chỉ gửi gắm những điều bình dị, tươi đẹp: gió heo may, góc phố có mùi ngô nướng, tháng giêng hương bưởi, những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương. Ông cũng bàn giao một chút buồn, một chút cô đơn, như để cháu hiểu rằng cuộc đời không thể thiếu những sắc thái cảm xúc. Đặc biệt, ông trao lại câu thơ “vững gót làm người”, như một lời nhắn gửi cháu phải sống kiên cường, mạnh mẽ và có bản lĩnh. Thể thơ tự do, giọng thơ nhẹ nhàng, tha thiết cùng lối diễn đạt giản dị mà gợi cảm đã làm nổi bật tình cảm thiêng liêng giữa ông và cháu, đồng thời thể hiện trách nhiệm và niềm tin của thế hệ đi trước dành cho thế hệ tương lai. Bài thơ như một khúc giao mùa ấm áp, nâng niu tâm hồn người đọc, đặc biệt là những ai đang trưởng thành trong sự tiếp nối của các thế hệ.

Câu 2.

Tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp đẽ và sôi nổi nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó là lúc ta khao khát khám phá, chinh phục thế giới và khẳng định bản thân. Một trong những yếu tố quan trọng làm nên sự trưởng thành của tuổi trẻ chính là trải nghiệm – những va chạm, thử thách giúp ta hiểu mình, hiểu đời và trưởng thành hơn mỗi ngày.

Trải nghiệm là quá trình cá nhân trực tiếp đối mặt, cảm nhận và học hỏi từ cuộc sống thực tế. Nó có thể là niềm vui của thành công đầu đời, là thất bại đầu tiên đầy cay đắng, hay chỉ đơn giản là một lần tự mình ra quyết định và chấp nhận kết quả. Tuổi trẻ không thể chỉ sống trong vùng an toàn; nếu không dám trải nghiệm, con người sẽ mãi bị bó hẹp trong giới hạn và thiếu kỹ năng thích ứng với xã hội luôn biến đổi.

Thực tế cho thấy, nhiều bạn trẻ đã dũng cảm rời bỏ vùng an toàn, bước ra ngoài để va chạm với cuộc sống. Như Nguyễn Hà Đông – lập trình viên Việt Nam từng tạo nên trò chơi Flappy Bird gây sốt toàn cầu – chính sự tò mò, thử nghiệm không ngừng đã giúp anh đạt được thành công. Những trải nghiệm từ công việc, học tập đến cuộc sống đã giúp giới trẻ tích lũy kỹ năng, định hướng rõ ràng hơn về tương lai và sống có trách nhiệm hơn. Đặc biệt, trải nghiệm không chỉ đến từ những điều lớn lao mà còn từ những hành động nhỏ hằng ngày: đi làm thêm, tham gia hoạt động tình nguyện, tự lập tài chính,... Mỗi trải nghiệm, dù thành công hay thất bại, đều là bài học quý giá.

Tuy nhiên, trải nghiệm không có nghĩa là liều lĩnh, thiếu suy nghĩ. Một số bạn trẻ ngộ nhận rằng sống hết mình là buông thả, bất chấp hậu quả. Bởi vậy, trải nghiệm cần đi cùng sự tỉnh táo, suy xét và có giới hạn, để không rơi vào lối sống tiêu cực. Mỗi bước đi cần được định hướng từ những giá trị đúng đắn và trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội.

Từ những phân tích trên, có thể thấy: tuổi trẻ và trải nghiệm luôn song hành. Trải nghiệm không chỉ giúp ta khôn lớn mà còn tạo nên một thế hệ năng động, sáng tạo và đầy bản lĩnh. Là người trẻ hôm nay, tôi hiểu rằng mình cần dũng cảm bước ra ngoài vùng an toàn, không ngại thử thách, sẵn sàng học hỏi và rút kinh nghiệm từ mọi hành trình. Bởi chỉ khi trải nghiệm đủ đầy, ta mới có thể sống một tuổi trẻ rực rỡ, đáng nhớ và trưởng thành vững vàng.

Câu 1.

Trong đoạn thơ, giọng hát của người nông dân đã khơi gợi những liên tưởng sâu sắc và giàu cảm xúc nơi nhân vật trữ tình. Hình ảnh “tiếng lúa khô chảy vào trong cót” gợi âm thanh trầm ấm, giản dị mà rất đỗi quen thuộc của làng quê Việt Nam sau mỗi mùa gặt, khiến người đọc liên tưởng đến sự no đủ, ấm no của cuộc sống lao động. Còn “đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày” lại mang một chiều sâu của cảm thức đất đai, gợi lên sức sống mãnh liệt và sự hồi sinh của thiên nhiên qua bàn tay cần cù của người nông dân. Những hình ảnh này vừa gần gũi lại vừa mới mẻ, bởi chúng đã cụ thể hóa âm thanh thành hình ảnh bằng những liên tưởng bất ngờ và tinh tế. Qua đó, người đọc cảm nhận được giọng hát không chỉ là âm thanh vang lên từ đôi môi, mà là tiếng lòng, tiếng của đất, của lúa, của lao động – tiếng vọng chân thành từ hồn quê. Lối dùng từ mộc mạc, giọng thơ giàu chất trữ tình và hình ảnh so sánh giàu sức gợi khiến đoạn thơ mang vẻ đẹp vừa truyền thống vừa hiện đại.

Câu 2.

Trong cuộc sống hiện đại đầy biến động, hai lối sống “có ước mơ” và “sống thực tế” đang được đặt lên bàn cân, đặc biệt trong giới trẻ – những người mang trong mình hoài bão lớn nhưng cũng đối mặt nhiều thử thách. Có ý kiến cho rằng: “Tuổi trẻ ngày nay sống cần có ước mơ”; lại có ý kiến khác khẳng định: “Tuổi trẻ thời hội nhập hãy sống thực tế”. Từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng, cả hai lối sống đều quan trọng và cần được dung hòa.

Ước mơ là những khát vọng đẹp đẽ mà con người hướng tới. Sống có ước mơ là sống có mục tiêu, có động lực để phấn đấu. Một người trẻ có ước mơ sẽ luôn nỗ lực, vượt qua khó khăn để vươn tới thành công. Ước mơ như ngọn lửa thắp sáng hành trình tương lai, như kim chỉ nam giúp ta không lạc lối giữa dòng đời. Thật vậy, những tấm gương như Nick Vujicic – người không tay không chân nhưng vẫn vươn lên truyền cảm hứng sống cho hàng triệu người – là minh chứng rõ nét cho sức mạnh của ước mơ.

Tuy nhiên, trong thời đại hội nhập – nơi mọi thay đổi diễn ra nhanh chóng và cạnh tranh khốc liệt – sống thực tế lại càng trở nên cần thiết. Người trẻ cần hiểu rõ bản thân, nắm bắt thời cuộc, từ đó đặt ra những mục tiêu phù hợp với năng lực và điều kiện. Sống thực tế không có nghĩa là từ bỏ ước mơ, mà là biết điều chỉnh ước mơ cho khả thi, biết bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, gần gũi nhất. Thực tế giúp ta không mơ mộng hão huyền, không mù quáng chạy theo những lí tưởng viển vông.

Vì vậy, thay vì tuyệt đối hóa một trong hai lối sống, người trẻ cần biết dung hòa giữa mơ ước và thực tế. Ước mơ giúp ta bay cao, nhưng thực tế giúp ta bay xa. Một người biết mơ và biết tỉnh, biết vẽ đường và biết đi đường, mới thực sự có khả năng chạm đến thành công bền vững. Trái lại, những người sống thiếu ước mơ sẽ dễ rơi vào lối sống tầm thường, an phận; còn những người mơ mộng xa rời thực tế dễ thất vọng, mất phương hướng.

Là người trẻ, mỗi chúng ta cần xây dựng cho mình một lối sống tích cực, có hoài bão nhưng không xa rời thực tế. Biết điều chỉnh giấc mơ phù hợp với khả năng, hoàn cảnh, và từng bước thực hiện bằng sự kiên trì, nỗ lực. Có như vậy, tuổi trẻ mới thực sự trở nên có ý nghĩa và đáng nhớ.

Tóm lại, ước mơ và thực tế không loại trừ nhau mà là hai yếu tố bổ trợ. Tuổi trẻ thời hội nhập hãy sống với những giấc mơ được hiện thực hóa bằng tinh thần thực tế – đó chính là con đường dẫn đến thành công và hạnh phúc bền vững.

 

Câu 1.

Trong đoạn thơ, giọng hát của người nông dân đã khơi gợi những liên tưởng sâu sắc và giàu cảm xúc nơi nhân vật trữ tình. Hình ảnh “tiếng lúa khô chảy vào trong cót” gợi âm thanh trầm ấm, giản dị mà rất đỗi quen thuộc của làng quê Việt Nam sau mỗi mùa gặt, khiến người đọc liên tưởng đến sự no đủ, ấm no của cuộc sống lao động. Còn “đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày” lại mang một chiều sâu của cảm thức đất đai, gợi lên sức sống mãnh liệt và sự hồi sinh của thiên nhiên qua bàn tay cần cù của người nông dân. Những hình ảnh này vừa gần gũi lại vừa mới mẻ, bởi chúng đã cụ thể hóa âm thanh thành hình ảnh bằng những liên tưởng bất ngờ và tinh tế. Qua đó, người đọc cảm nhận được giọng hát không chỉ là âm thanh vang lên từ đôi môi, mà là tiếng lòng, tiếng của đất, của lúa, của lao động – tiếng vọng chân thành từ hồn quê. Lối dùng từ mộc mạc, giọng thơ giàu chất trữ tình và hình ảnh so sánh giàu sức gợi khiến đoạn thơ mang vẻ đẹp vừa truyền thống vừa hiện đại.

Câu 2.

Trong cuộc sống hiện đại đầy biến động, hai lối sống “có ước mơ” và “sống thực tế” đang được đặt lên bàn cân, đặc biệt trong giới trẻ – những người mang trong mình hoài bão lớn nhưng cũng đối mặt nhiều thử thách. Có ý kiến cho rằng: “Tuổi trẻ ngày nay sống cần có ước mơ”; lại có ý kiến khác khẳng định: “Tuổi trẻ thời hội nhập hãy sống thực tế”. Từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng, cả hai lối sống đều quan trọng và cần được dung hòa.

Ước mơ là những khát vọng đẹp đẽ mà con người hướng tới. Sống có ước mơ là sống có mục tiêu, có động lực để phấn đấu. Một người trẻ có ước mơ sẽ luôn nỗ lực, vượt qua khó khăn để vươn tới thành công. Ước mơ như ngọn lửa thắp sáng hành trình tương lai, như kim chỉ nam giúp ta không lạc lối giữa dòng đời. Thật vậy, những tấm gương như Nick Vujicic – người không tay không chân nhưng vẫn vươn lên truyền cảm hứng sống cho hàng triệu người – là minh chứng rõ nét cho sức mạnh của ước mơ.

Tuy nhiên, trong thời đại hội nhập – nơi mọi thay đổi diễn ra nhanh chóng và cạnh tranh khốc liệt – sống thực tế lại càng trở nên cần thiết. Người trẻ cần hiểu rõ bản thân, nắm bắt thời cuộc, từ đó đặt ra những mục tiêu phù hợp với năng lực và điều kiện. Sống thực tế không có nghĩa là từ bỏ ước mơ, mà là biết điều chỉnh ước mơ cho khả thi, biết bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, gần gũi nhất. Thực tế giúp ta không mơ mộng hão huyền, không mù quáng chạy theo những lí tưởng viển vông.

Vì vậy, thay vì tuyệt đối hóa một trong hai lối sống, người trẻ cần biết dung hòa giữa mơ ước và thực tế. Ước mơ giúp ta bay cao, nhưng thực tế giúp ta bay xa. Một người biết mơ và biết tỉnh, biết vẽ đường và biết đi đường, mới thực sự có khả năng chạm đến thành công bền vững. Trái lại, những người sống thiếu ước mơ sẽ dễ rơi vào lối sống tầm thường, an phận; còn những người mơ mộng xa rời thực tế dễ thất vọng, mất phương hướng.

Là người trẻ, mỗi chúng ta cần xây dựng cho mình một lối sống tích cực, có hoài bão nhưng không xa rời thực tế. Biết điều chỉnh giấc mơ phù hợp với khả năng, hoàn cảnh, và từng bước thực hiện bằng sự kiên trì, nỗ lực. Có như vậy, tuổi trẻ mới thực sự trở nên có ý nghĩa và đáng nhớ.

Tóm lại, ước mơ và thực tế không loại trừ nhau mà là hai yếu tố bổ trợ. Tuổi trẻ thời hội nhập hãy sống với những giấc mơ được hiện thực hóa bằng tinh thần thực tế – đó chính là con đường dẫn đến thành công và hạnh phúc bền vững.

 

Câu 1.

- Thể thơ: Thơ tự do.

Câu 2.

- Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh: Xôn xao, Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ, Gọi, Cười khúc khích, Cất lên trầm giọng hát, Tiếng huầy ơ

Câu 3.

- Biện pháp tu từ: So sánh.

- Tác dụng:

+ Biện pháp so sánh "Tôi cựa mình như búp non mở lá" làm câu thơ trở nên sinh động và gợi hình ảnh, gợi cảm.

+ Nó thể hiện cảm giác tươi mới, hứng khởi, và niềm vui của nhân vật trữ tình khi tỉnh dậy vào lúc ban mai.

+ Biện pháp này cũng làm nổi bật sự trân trọng và nâng niu của tác giả đối với cảm xúc của con người.

Câu 4.

- Tâm trạng của nhân vật trữ tình:

+ Khi nghe âm thanh tiếng bánh xe trâu lặng lẽ, nhân vật trữ tình cảm nhận được sự bình yên, tĩnh lặng, nhưng cũng đầy xôn xao. Âm thanh này gợi lên trong lòng nhân vật niềm vui, sự háo hức, mong đợi một ngày mới đầy hứa hẹn.

+ Còn khi nghe tiếng gọi, tiếng cười khúc khích lúc ban mai, tâm trạng của nhân vật trữ tình càng trở nên vui vẻ, hạnh phúc, và có một khát khao được hòa nhập vào sự sống, sự tươi mới của buổi sáng mai.

Câu 5.

- Thông điệp ý nghĩa: Một thông điệp quan trọng mà tôi rút ra từ văn bản là niềm tin và sự tích cực sẽ giúp con người vượt qua bóng tối, hướng tới những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Mặc dù ban mai chỉ mới chớm, nhưng những âm thanh, hình ảnh trong bài thơ đều chứa đựng sự tươi mới, hy vọng và niềm vui. Sự tích cực sẽ giúp con người sống vững vàng và hạnh phúc, ngay cả trong những lúc gian khó. Như ánh sáng ban mai đánh thức con người, niềm tin và sự lạc quan sẽ giúp chúng ta bước ra khỏi khó khăn, tiến về phía trước, tìm kiếm ánh sáng và niềm vui trong cuộc sống.

 

 

Nhân vật Thứ trong đoạn trích “Sống mòn” của Nam Cao được xây dựng bằng nhiều thủ pháp nghệ thuật đặc sắc. Trước hết, tác giả sử dụng ngôi kể thứ ba kết hợp với dòng ý thức nội tâm, giúp người đọc tiếp cận được những suy nghĩ sâu xa, đầy chất triết lý của nhân vật. Cách gọi “y” vừa khách quan vừa tạo khoảng cách, làm nổi bật sự cô độc, lạc lõng của Thứ giữa cuộc đời. Bên cạnh đó, Nam Cao khéo léo sử dụng ngôn ngữ miêu tả tâm lý chân thực, sắc sảo để khắc họa tâm trạng bế tắc, bất lực và nỗi đau âm ỉ của một trí thức nghèo bị vắt kiệt bởi cuộc sống mưu sinh. Ngoài ra, hình ảnh ẩn dụ như “sẽ mốc lên, sẽ gỉ đi, sẽ mòn, sẽ mục ra ở một xó nhà quê” thể hiện rõ nỗi ám ảnh về sự tồn tại vô nghĩa, sống mà như chết. Qua nghệ thuật xây dựng nhân vật sâu sắc ấy, Nam Cao đã phản ánh bi kịch tinh thần của tầng lớp trí thức tiểu tư sản trong xã hội cũ – những con người có lý tưởng nhưng bị hiện thực nghiệt ngã làm cho tha hóa, sống mòn, sống tạm bợ từng ngày.

câu2:

Cuộc sống là một hành trình dài với vô vàn thử thách, và không ai có thể đi đến thành công mà không một lần vấp ngã. Có ý kiến cho rằng: “Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã.” Từ góc nhìn của người trẻ, tôi hoàn toàn đồng tình với quan điểm ấy: biết chấp nhận thất bại là nền tảng để vững vàng đi đến thành công.


Thất bại là một phần tất yếu của cuộc sống. Không ai sinh ra đã có sẵn kỹ năng, kinh nghiệm hay bản lĩnh để luôn chiến thắng. Chính những lần sai lầm, vấp ngã lại là cơ hội để mỗi người nhìn nhận lại bản thân, rút ra bài học quý giá và trưởng thành hơn. Người thành công không phải là người không bao giờ thất bại, mà là người biết chấp nhận và đứng dậy sau thất bại với quyết tâm và khát vọng mãnh liệt hơn.


Chấp nhận thất bại không có nghĩa là buông xuôi hay cam chịu, mà là đối diện với thực tại một cách can đảm, hiểu rằng đó chỉ là bước lùi tạm thời để tạo đà cho sự bứt phá phía trước. Những nhân vật như Thomas Edison – người thất bại hàng nghìn lần trước khi phát minh ra bóng đèn điện – chính là minh chứng cho giá trị của sự kiên trì sau thất bại. Trong cuộc sống hiện đại, mỗi người trẻ phải học cách không sợ sai, không né tránh vấp ngã, bởi chính những cú ngã đó giúp ta “trưởng thành trong đau, bản lĩnh trong khổ”.


Tuy nhiên, để biến thất bại thành động lực, người trẻ cần có tư duy tích cực, ý chí kiên cường và biết tự phản tỉnh. Thất bại chỉ thật sự có ích khi ta dám nhìn nhận sai lầm, rút kinh nghiệm và không lặp lại nó. Ngược lại, nếu gục ngã mà không đứng lên, buông bỏ lý tưởng sống thì thất bại sẽ kéo ta xuống hố sâu của tuyệt vọng.


Tóm lại, thất bại không phải là dấu chấm hết mà là điểm bắt đầu cho một hành trình mới. Người trẻ hãy dũng cảm chấp nhận thất bại như một người bạn đồng hành đáng giá, để từ đó từng bước vươn lên, khẳng định bản thân và vững vàng tiến tới thành công đích thực.