

NGUYỄN THU HIỀN
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Văn bản sử dụng ngôi kế ngôi thứ ba (tôi). Câu chuyện được kế qua cái nhìn và cảm xúc của nhân vật "tôi" - con gái thứ ba, Chi-hon.
Câu 2:
Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật Chi-hon - con gái thứ ba của bà mẹ bị lạc. Cô nhìn sự việc từ trong nội tâm, với những suy nghĩ, cảm xúc, hồi tưởng về mẹ và những điều đã xảy ra.
Câu 3:
Biện pháp nghệ thuật sử dụng trong đoạn văn là tương phản thời gian và không gian. Mẹ bị lạc ở ga tàu điện ngâm Seoul trong khi Chi-hon đang ở
Bắc Kinh tham dự triến lãm sách.
Tác dụng của biện pháp này là nhấn mạnh sự ngõ ngàng và bất lực của Chi-hon khi không thế ở bên mẹ trong lúc bà gặp khó khăn. Nó cũng thế hiện sự xa cách, cô đơn của Chi-hon và khiên người đọc cảm nhận được cảm giác mâu thuẫn giữa công việc và những điều quan trọng trong cuộc sống cá nhân.
Câu 4:
Qua lời kể của Chi-hon, những phẩm chất của người mẹ đã được thể hiện rõ nét:
- Yêu thương và hi sinh: Mẹ luôn lo lắng cho các con, dù trong những điều kiện khó khăn.
- Kiên cường và mạnh mẽ: Mẹ có khả năng đối diện với khó khăn và dũng cảm vượt qua mọi thử thách.
- Sự hi sinh thầm lặng: Mẹ luôn quan tâm đến gia đình, nhưng những hy sinh của bà lại không được mọi người chú ý đến
Câu 5:
Chi-hon hối tiếc vì đã không lắng nghe mẹ khi còn sống, đặc biệt là trong những khoảnh khắc mà mẹ muốn chia sẻ, như khi mẹ chọn chiếc váy xếp nếp cho cô mà cô đã từ chối. Cô cảm thấy có lỗi vì đã không trân trọng mẹ khi còn có thế.
Suy nghĩ về những hành động vô tâm khiến người thân tổn thương:
Đôi khi, chúng ta vô tình làm tổn thương người thân chỉ vì thiếu quan tâm và lăng nghe họ. Những hành động tưởng chừng như nhỏ nhặt nhưng lại có thể tạo ra những khoảng cách lớn trong mối quan hệ gia đình. Chính những lúc như vậy, khi đã muộn, ta mới nhận ra rằng những lời nói hay hành động vô ý có thể gây ra sự tổn thương sâu sắc cho người mà chúng ta yêu thương nhất.
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
Văn bản kể lại một kỷ niệm trong tuổi thơ của cậu bé
Ngạn, qua đó thể hiện những cảm xúc và mối quan hệ gia đình của cậu với mẹ và bà.
Câu 2.
Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để tránh những trận đòn roi của ba.
Câu 3.
Dấu ba chấm trong câu có tác dụng làm giãn nhịp điệu câu văn, đồng thời chuẩn bị cho sự xuất hiện của những từ ngữ biểu thị nội dung bất ngờ, hài hước, thú vị.
Câu 4.
Nhân vật người bà trong văn bản là một người nhân hậu, yêu thương, bao dung, luôn che chở và bảo vệ cháu, tạo nên một tình cảm ấm áp, trìu mến đối với cậu bé Ngạn.
Câu 5.
Gia đình là nơi nuôi dưỡng và chở che cho mỗi cá nhân, không chỉ về mặt thể chất mà còn về mặt tinh thân. Gia đình là điểm tựa vững chắc, là nơi mà mỗi người tìm thấy tình yêu thương, sự an ủi và động viên trong những lúc khó khăn. Gia đình giúp mỗi người có động lực để cố gắng, nỗ lực trong cuộc sống và trở thành phiên bản tốt nhất của chính