NGUYỄN KIỀU ANH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN KIỀU ANH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1.

    Bài thơ Những người đàn bà bán ngô nướng là một khúc trữ tình lặng lẽ nhưng lay động, ca ngợi vẻ đẹp thầm lặng và đầy hy sinh của những người phụ nữ lao động nghèo. Nội dung bài thơ xoáy sâu vào hình ảnh người đàn bà bán ngô – biểu tượng cho những phận đời nhọc nhằn, lam lũ. Họ không chỉ bán ngô mà còn “bán dần từng mảnh đời mình nuôi con”, hy sinh từng chút cuộc sống để giữ gìn gia đình, nuôi con trưởng thành. Bài thơ còn thể hiện sự thờ ơ, vô cảm của xã hội trước những mảnh đời bé nhỏ ấy qua hình ảnh “tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm”. Về nghệ thuật, tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như ẩn dụ, hoán dụ, điệp ngữ, cùng mạch cảm xúc dồn nén, chân thành kết hợp với thể thơ tự do, giúp thể hiện sâu sắc tâm tư và ký ức của người con khi nhớ về mẹ, về quê hương. Bài thơ không chỉ là lời ngợi ca những người phụ nữ lao động mà còn là một tiếng chuông thức tỉnh lòng trắc ẩn và sự biết ơn trong mỗi chúng ta.


Câu 2.

    “Cuộc sống không phải là để chờ đợi cơn bão đi qua, cuộc sống là để học được cách khiêu vũ trong mưa” – câu nói của Vivian Greene không chỉ là một hình ảnh giàu chất thơ, mà còn là lời nhắn gửi sâu sắc về thái độ sống tích cực trong những hoàn cảnh khó khăn. Cuộc sống vốn dĩ không bằng phẳng, luôn tồn tại những thử thách, biến cố, thậm chí là đau thương. Nhưng thay vì chỉ biết chờ đợi điều tồi tệ qua đi, ta nên học cách thích nghi, vượt qua và tìm niềm vui ngay trong chính nghịch cảnh ấy.

    Khi chấp nhận rằng bão tố là một phần của đời người, ta sẽ không còn hoang mang hay sợ hãi. Điều quan trọng không phải là né tránh giông tố, mà là biết “khiêu vũ trong mưa” – tức là sống chủ động, bình thản và tích cực giữa những khó khăn. Chính trong nghịch cảnh, bản lĩnh và giá trị sống của con người mới thực sự được tôi luyện. Những người thành công thường là những người biết mỉm cười trong đau thương, biết biến trở ngại thành cơ hội. Không phải chờ trời quang mây tạnh mới bắt đầu, mà là sẵn sàng sống hết mình, dù trời vẫn còn mưa.

    Tuổi trẻ càng cần khắc ghi điều ấy. Thay vì đổ lỗi cho hoàn cảnh, chán nản vì thất bại, hãy học cách mạnh mẽ đối diện với cuộc sống. Hãy coi mỗi thử thách là một bài học, mỗi cơn mưa là một giai điệu để ta tập nhảy. Vì chỉ khi ta dám bước ra giữa mưa, mới thấy được sức sống đang trào dâng trong chính mình. Nhiều người trẻ thành công sớm không phải vì họ may mắn có cuộc sống suôn sẻ, mà vì họ biết đứng dậy, tiến bước và học cách thích nghi với khó khăn.

    Cuộc sống không đợi ai chuẩn bị xong mới bắt đầu. Vậy nên, hãy học cách sống với thực tại, dù là những ngày giông gió. Đừng chờ đợi mọi thứ trở nên hoàn hảo, vì đôi khi, chính sự không hoàn hảo ấy mới giúp ta trưởng thành. Cuộc đời không dài để chỉ đứng trú mưa – hãy bước ra, ngẩng cao đầu và học cách nhảy múa với nó. Khi ấy, mỗi ngày sống sẽ là một bản nhạc, dù buồn hay vui, ta vẫn là người nghệ sĩ viết nên giai điệu của chính mình.

Câu 1.
Thể thơ của văn bản là thơ tự do.


Câu 2.
Những từ ngữ cho thấy thái độ của người đi đường với người đàn bà bán ngô nướng là:
“thờ ơ”, “rẻ rúng”, “cầm lên vứt xuống”.
=> Những từ ngữ này thể hiện sự lạnh nhạt, vô cảm và thiếu trân trọng của người đi đường đối với những người lao động nghèo.


Câu 3.
Biện pháp tu từ được sử dụng trong khổ thơ là ẩn dụphép đối lập.
“Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm”: ẩn dụ cho sự tầm thường của đồng tiền lấn át giá trị lao động chân chính.
“Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con”: hình ảnh ẩn dụ thể hiện sự hy sinh âm thầm, bền bỉ của người mẹ.
→ Tác dụng: làm nổi bật nỗi vất vả, hi sinh lớn lao nhưng âm thầm, lặng lẽ của người phụ nữ; đồng thời phê phán thái độ vô cảm, rẻ rúng của một bộ phận người đời đối với những phận người nghèo khổ.


Câu 4.
Mạch cảm xúc của bài thơ đi từ quan sát, thấu hiểu đến đồng cảm sâu sắc:
– Mở đầu là hình ảnh những người đàn bà bán ngô nướng với thân phận nhỏ bé, vất vả.
– Tiếp theo là sự đối lập giữa thái độ thờ ơ của người đời và sự hy sinh âm thầm của người mẹ.
– Cảm xúc dâng trào khi người viết nhớ lại tuổi thơ nghèo khó, gắn với những kỉ niệm về mẹ, cha, về quê hương.
– Kết thúc là sự chiêm nghiệm và trân trọng những con người lam lũ, kiên cường như “mảnh đời dù cháy vẫn còn thơm”.


Câu 5.
Một thông điệp rút ra từ bài thơ:
Hãy biết trân trọng và đồng cảm với những người lao động nghèo – những con người âm thầm hy sinh vì gia đình, vì cuộc sống.

Lí giải:
Bài thơ không chỉ khắc họa hình ảnh những người phụ nữ tảo tần bên bếp ngô mà còn gợi nhắc về sự hi sinh lớn lao của họ để nuôi con, giữ gìn hạnh phúc. Trong xã hội hiện đại, có không ít người vô cảm, coi thường lao động giản dị. Thông điệp của bài thơ giúp chúng ta biết sống nhân văn hơn, biết nhìn lại mình, cảm nhận vẻ đẹp ẩn sau những phận người lam lũ để sống biết ơn và sẻ chia.

Câu 1.

    Nam Cao đã vận dụng linh hoạt các biện pháp nghệ thuật để xây dựng nhân vật Thứ – một trí thức tiểu tư sản mang đầy bi kịch sống. Trước hết, tác giả sử dụng ngôi kể thứ ba kết hợp dòng ý thức nhân vật để dẫn dắt người đọc đi sâu vào nội tâm của Thứ, từ đó khắc họa rõ nét tâm trạng giằng xé, bất lực, đau khổ của một con người từng mang hoài bão lớn lao nhưng lại bị thực tế nghiền nát. Qua dòng độc thoại nội tâm và những hình ảnh mang tính biểu tượng như “gần như là một phế nhân”, “đời y sẽ mốc lên, sẽ gỉ đi, sẽ mòn, sẽ mục ra ở một xó nhà quê”, Nam Cao đã làm nổi bật tâm trạng dằn vặt, u uất và sự tuyệt vọng của nhân vật. Ngoài ra, hình ảnh ẩn dụ “con trâu” và “sợi dây thừng” mang tính triết lý sâu sắc cũng góp phần thể hiện sự cột chặt của con người vào những thói quen, sợ hãi khiến họ không dám vùng lên. Bằng những phương pháp nghệ thuật giàu tính hiện thực và nhân văn, Nam Cao không chỉ khắc họa thành công nhân vật Thứ mà còn thể hiện bi kịch chung của cả một lớp người trong xã hội cũ.

Câu 2.

    Là người trẻ trong thời đại hiện nay – thời đại của tốc độ, cạnh tranh và đổi thay không ngừng – chúng ta thường được khuyến khích phải thành công sớm, phải tỏa sáng rực rỡ. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể đi một mạch đến đích. Nhiều người thất bại, vấp ngã, mất phương hướng. Nhưng như một câu nói nổi tiếng đã từng nhấn mạnh: “Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã.” Thất bại không phải là kết thúc, mà chính là điểm bắt đầu của một hành trình mạnh mẽ hơn.

    Chấp nhận thất bại không có nghĩa là đầu hàng, mà là can đảm nhìn nhận sai lầm, học hỏi từ vết trượt của bản thân để trưởng thành. Người trẻ thường mang trong mình nhiều kỳ vọng, và đôi khi, vì quá sợ thất bại, họ đánh mất luôn cả dũng khí bắt đầu. Nhưng chính thất bại mới là người thầy vĩ đại nhất – dạy ta bài học về giới hạn bản thân, dạy ta kiên trì, sáng suốt, và khiêm nhường. Những nhà khoa học, những doanh nhân thành đạt, hay những người nghệ sĩ nổi tiếng mà ta ngưỡng mộ hôm nay đều từng nếm trải thất bại cay đắng. Nếu họ từ bỏ sớm, liệu có còn ai được truyền cảm hứng?

    Thất bại cũng giúp người trẻ rèn luyện nội lực. Trong quá trình đứng lên từ vấp ngã, ta học cách kiểm soát cảm xúc, đặt lại mục tiêu, và lựa chọn hướng đi mới. Nhiều người trẻ chỉ thật sự khám phá tiềm năng khi họ bị ép rơi vào tình huống khó khăn. Có đôi khi, một lần gục ngã lại chính là động lực để họ “lột xác”, để biết mình phải thay đổi, và biết mình cần sống có trách nhiệm hơn.

    Tuy nhiên, chấp nhận thất bại không có nghĩa là dung túng cho sự lười biếng hay thiếu chuẩn bị. Người trẻ cần đối mặt với thất bại bằng tinh thần cầu tiến, không đổ lỗi, không trốn tránh. Đó là quá trình tự nhận thức và rèn luyện tư duy tích cực. Bởi chỉ khi ta chịu nhìn thẳng vào thất bại, ta mới có thể chuyển hóa nó thành một bước đệm để vươn lên cao hơn.

    Trên hành trình trưởng thành, thất bại là điều không thể tránh. Nhưng điều quan trọng là ta lựa chọn sống tiếp thế nào sau thất bại ấy. Là người trẻ, hãy học cách chấp nhận thất bại với một tinh thần bản lĩnh. Vì có những bài học chỉ có thể học được khi ta ngã xuống, và có những vinh quang chỉ đến với những ai đủ kiên cường để đứng dậy và bước tiếp.

Câu 1. Xác định ngôi kể trong văn bản.
Ngôi kể trong văn bản là ngôi thứ ba, nhưng có sự kết hợp giữa lời người kể chuyện và dòng ý nghĩ bên trong của nhân vật Thứ (độc thoại nội tâm), giúp thể hiện rõ tâm trạng và suy nghĩ sâu sắc của nhân vật chính.


Câu 2. Tìm những từ ngữ, hình ảnh khắc họa cuộc sống của Thứ khi ở Hà Nội.
Các từ ngữ, hình ảnh khắc họa cuộc sống của Thứ khi ở Hà Nội bao gồm:

  • “Y sống rụt rè hơn, sẻn so hơn, sống còm rom.”
  • “Y chỉ còn dám nghĩ đến chuyện để dành, chuyện mua vườn, chuyện làm nhà, chuyện nuôi sống y với vợ con y.”
  • “Y hết kế sinh nhai”
    Những từ ngữ này cho thấy cuộc sống của Thứ ở Hà Nội nghèo khổ, bó hẹp, tầm thường và đầy lo toan cơm áo, khiến cho lý tưởng và ước mơ lớn lao của y dần bị bào mòn.

Câu 3. Chỉ ra và phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu: “Ra khỏi trường, y thấy mình gần như là một phế nhân.”
Biện pháp tu từ: so sánh – “gần như là một phế nhân”.
Tác dụng:
So sánh bản thân với một “phế nhân” – tức người mất hết khả năng lao động hoặc vô dụng – đã thể hiện sâu sắc cảm giác thất vọng, hụt hẫng, bất lực và mất phương hướng của Thứ sau khi rời ghế nhà trường, khi lý tưởng chưa được thực hiện, thực tại lại quá tàn nhẫn. Qua đó làm nổi bật bi kịch tinh thần của người trí thức trong xã hội cũ.


Câu 4. Nhận xét sự thay đổi của Thứ khi ở Hà Nội và Sài Gòn.

  • Ở Sài Gòn, dù cuộc sống vật chất vẫn khó khăn, nhưng Thứ từng sống nhiệt huyết, đầy mơ mộng, yêu ghét rõ ràng, “hăm hở”, “náo nức”, “say mê”, có khát vọng đi Pháp, học hành, thay đổi xã hội.
  • Ở Hà Nội, Thứ trở nên rụt rè, thu mình, sống tầm thường, lo toan cuộc sống cơm áo, không còn dám mơ mộng, chỉ nghĩ đến “để dành”, “nuôi vợ con”, sống như “còm rom”.

=> Như vậy, Thứ thay đổi từ một người đầy lý tưởng, nhiệt huyết sang một kẻ bị cuộc sống nghiền nát, trở nên nhu nhược, bất lực, đại diện cho bi kịch sống mòn của tầng lớp trí thức trong xã hội thực dân nửa phong kiến.


Câu 5. Trình bày một thông điệp anh/chị rút ra sau khi đọc văn bản và lí giải.
Trả lời:
Thông điệp:
“Con người phải dũng cảm vượt qua nỗi sợ hãi và thói quen để vươn tới một cuộc sống có ý nghĩa.”
Qua hình ảnh Thứ – người trí thức bị hoàn cảnh xô đẩy đến chỗ sống mòn, sống tầm thường – và hình ảnh ẩn dụ con trâu “không bao giờ dám dứt đứt sợi dây thừng”, tác giả cho thấy sự nhu nhược, cam chịu, sợ thay đổi chính là nguyên nhân dẫn đến cuộc đời tù túng, vô nghĩa. Chỉ khi dám cưỡng lại, dám thay đổi, con người mới có thể sống đúng nghĩa và thoát khỏi vòng lặp tẻ nhạt, vô vọng.

Câu 1: Đoạn văn cảm nhận về liên tưởng của nhân vật trữ tình

Trong khổ thơ, giọng hát trầm ấm của người nông dân đã khơi dậy những liên tưởng đẹp đẽ trong tâm hồn nhân vật trữ tình. Tiếng hát được so sánh "như tiếng lúa khô chảy vào trong cót" gợi lên hình ảnh mùa màng bội thu, sự no đủ của ruộng đồng. Còn hình ảnh "như đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày" lại mang đến cảm giác về sức sống mãnh liệt của đất mẹ, về sự gắn bó máu thịt giữa con người với đồng ruộng. Những liên tưởng này không chỉ thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu lao động mà còn cho thấy sự đồng cảm sâu sắc của nhân vật trữ tình với cuộc sống lam lũ mà thanh cao của người nông dân. Qua đó, chúng ta thấy được một tâm hồn nhạy cảm, biết trân trọng những giá trị giản dị nhưng bền vững của cuộc sống nông thôn.

Câu 2: Bài văn nghị luận về ước mơ và thực tế trong tuổi trẻ
Tuổi trẻ luôn đứng trước những lựa chọn quan trọng về cách sống. Giữa hai quan điểm "sống có ước mơ" và "sống thực tế", người trẻ cần có sự cân bằng để vừa bay cao bằng đôi cánh ước mơ, vừa vững vàng trên mặt đất thực tại.
Ước mơ chính là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn tuổi trẻ. Như Jack Ma từng nói: "Ước mơ là thứ miễn phí nhưng lại vô giá". Những người trẻ thành công nhất thế giới như Mark Zuckerberg, Bill Gates đều bắt đầu từ những ước mơ táo bạo. Ước mơ giúp ta vượt qua giới hạn, dám nghĩ dám làm để đạt được những điều tưởng chừng không thể.
Tuy nhiên, sống thực tế không có nghĩa là từ bỏ ước mơ, mà là biết cách hiện thực hóa nó. Như câu nói: "Ước mơ không có kế hoạch chỉ là mong ước". Người trẻ cần trang bị kiến thức, kỹ năng, nhận thức rõ điểm mạnh điểm yếu của bản thân để từng bước chinh phục mục tiêu. Thực tế chính là la bàn giúp ta không lạc đường giữa muôn vàn cơ hội và thách thức.
Thế hệ trẻ ngày nay cần kết hợp cả hai yếu tố. Hãy nuôi dưỡng ước mơ lớn nhưng đồng thời xây dựng lộ trình cụ thể với những bước đi vững chắc. Như Nguyễn Hà Đông - cha đẻ Flappy Bird đã thành công khi biết kết hợp giữa đam mê lập trình với nghiên cứu thị trường thực tế.
Có người cho rằng chỉ cần ước mơ là đủ, hoặc ngược lại chỉ cần sống thực tế. Nhưng thực tế cho thấy, những người thành công nhất đều biết dung hòa cả hai yếu tố này. Steve Jobs từng mơ về chiếc điện thoại thông minh, nhưng ông cũng rất thực tế trong việc nghiên cứu công nghệ và nhu cầu thị trường.
Tuổi trẻ cần can đảm ước mơ nhưng cũng phải tỉnh táo nhìn nhận thực tế. Như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết: "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng", tấm lòng ấy phải vừa đủ rộng để chứa những ước mơ, vừa đủ sâu để thấu hiểu thực tại. Chỉ khi biết kết hợp hài hòa giữa khát vọng và thực tế, người trẻ mới có thể tạo nên những giá trị bền vững cho cuộc đời mình.


Câu 1:
Thể thơ của văn bản là thơ tự do.

Câu 2:
Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản:

  • "Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ qua đêm"
  • "Ơi… ơi…ơi" (tiếng gọi)
  • "Ai đang cười khúc khích"
  • "Giọng hát trầm trầm"
  • "Tiếng lúa khô chảy vào trong cót"
  • "Tiếng huầy ơ"

Câu 3:
Biện pháp tu từ trong câu "Tôi cựa mình như búp non mở lá" là so sánh.

  • Tác dụng: Gợi hình ảnh sinh động về sự thức tỉnh nhẹ nhàng, tinh khôi của nhân vật trữ tình trước ban mai, như búp non mềm mại đón ánh sáng.

Câu 4:
Tâm trạng của nhân vật trữ tình khi nghe âm thanh:

  • Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ: Gợi cảm giác bình yên, gần gũi với nhịp sống thôn quê.
  • Tiếng gọi, tiếng cười khúc khích: Mang lại niềm vui, sự háo hức, như một lời mời gọi vào ngày mới tràn đầy sức sống.
    → Nhân vật trữ tình cảm thấy hạnh phúc, gắn bó với cuộc sống giản dị mà thi vị.

Câu 5:
Thông điệp ý nghĩa: Bài thơ gửi gắm thông điệp về sự trân trọng những khoảnh khắc bình dị, gần gũi của cuộc sống. Ban mai không chỉ là thời khắc của ánh sáng, mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn trước vẻ đẹp thiên nhiên và tình người. Qua những âm thanh, hình ảnh thân thuộc, tác giả nhắc nhở chúng ta biết lắng nghe, cảm nhận và yêu thương những điều nhỏ bé xung quanh.

Câu 1: Đoạn văn cảm nhận về bài thơ "Bàn giao" (200 chữ)

Bài thơ "Bàn giao" của Vũ Quần Phương là một lời tâm tình đầy xúc động của người ông dành cho thế hệ sau. Qua từng khổ thơ, ông trao gửi cho cháu những gì đẹp đẽ nhất: gió heo may, góc phố thơm mùi ngô nướng, tháng Giêng hương bưởi, cỏ xuân xanh tươi, và những gương mặt ngời sáng yêu thương. Nhưng ông cũng không giấu đi nỗi buồn, sự cô đơn – những cảm xúc làm nên chiều sâu tâm hồn. Điều đặc biệt là ông chọn lọc, chỉ truyền lại những điều ngọt ngào, còn những tháng ngày gian khổ, mưa bụi cuộc đời thì giữ lại cho riêng mình. Cách sử dụng điệp ngữ "bàn giao" tạo nhịp thơ chậm rãi, như một lời nhắn nhủ thiết tha về sự tiếp nối thế hệ. Câu thơ "vững gót làm người" chính là món quà tinh thần quý giá nhất – bài học về lòng kiên định, nhân cách sống. Bài thơ không chỉ là sự trao truyền ký ức mà còn là tình yêu thương, niềm tin gửi gắm vào thế hệ tương lai.

Câu 2: Nghị luận về tuổi trẻ và sự trải nghiệm (600 chữ)
Tuổi trẻ là hành trình của những khám phá, thử thách và trưởng thành. Như nhà văn Hermann Hesse từng viết: "Tuổi trẻ không có trải nghiệm, như bầu trời không có sao", sự trải nghiệm chính là yếu tố làm nên ý nghĩa của thanh xuân. Trải nghiệm không chỉ mang lại kiến thức, mà còn rèn luyện bản lĩnh, định hình nhân cách.
Sách vở cho ta kiến thức, nhưng chỉ trải nghiệm mới đem lại sự thấu hiểu thực tế. Một sinh viên y khoa phải thực tập ở bệnh viện mới biết cách chăm sóc bệnh nhân; một nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều mới có chất liệu viết. Như nhân vật ông đồ trong thơ Vũ Đình Liên – dù tài hoa nhưng thiếu trải nghiệm đời thực, cuối cùng chỉ còn là "lá vàng rơi trên giấy mực".
Những khó khăn, thất bại trong hành trình trải nghiệm chính là bài học quý giá. Jack Ma từng bị từ chối 30 lần khi xin việc, nhưng chính những va vấp ấy giúp ông xây dựng đế chế Alibaba. Tuổi trẻ không ngại vấp ngã, bởi "tôi đã thất bại, nên tôi thành công" (Michael Jordan).
Đi nhiều, gặp gỡ nhiều người giúp ta thấu hiểu giá trị của sự chia sẻ. Như trong bài thơ "Bàn giao", người ông trao lại cho cháu không chỉ ký ức mà còn là tình yêu với con người, thiên nhiên. Những chuyến tình nguyện, những lần giúp đỡ người khó khăn dạy ta biết yêu thương và trân trọng cuộc sống.
Có ý kiến cho rằng tuổi trẻ nên tập trung học tập thay vì "lao vào" trải nghiệm. Tuy nhiên, học và trải nghiệm phải song hành – như giáo sư Ngô Bảo Châu từng nói: "Toán học không chỉ là công thức, mà còn là những bài toán từ cuộc sống".
Tuổi trẻ là tài sản vô giá, và sự trải nghiệm chính là cách để ta "đầu tư" vào bản thân. Hãy sống hết mình, dấn thân, thậm chí dám sai lầm – bởi như Steve Jobs nói: "Những chấm nối trong cuộc đời chỉ có thể nhìn thấy khi bạn nhìn lại". Mỗi trải nghiệm hôm nay sẽ là hành trang cho tương lai, giúp ta không chỉ sống, mà sống một cuộc đời trọn vẹn.

Câu 1:
Thể thơ của văn bản trên là thơ tự do.

Câu 2:
Trong bài thơ, nhân vật người ông sẽ bàn giao cho cháu:

  • Gió heo may, góc phố có mùi ngô nướng bay
  • Tháng Giêng hương bưởi, cỏ mùa xuân xanh
  • Những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương
  • Một chút buồn, ngậm ngùi, cô đơn
  • Câu thơ "vững gót làm người"

Câu 3:
Ở khổ thơ thứ hai, người ông không bàn giao cho cháu những tháng ngày vất vả, sương muối lạnh, đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc, ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi. Lý do là vì ông muốn cháu được sống trong hạnh phúc, thanh bình, không phải chịu đựng những khó khăn, đau thương mà thế hệ trước đã trải qua. Ông chỉ muốn truyền lại cho cháu những điều đẹp đẽ, tươi sáng của cuộc đời.

Câu 4:
Biện pháp điệp ngữ được sử dụng trong bài thơ:

  • "Bàn giao" (lặp lại nhiều lần ở đầu các câu thơ) → Nhấn mạnh ý nghĩa của sự trao truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
  • "Đẫm" (đẫm nắng, đẫm yêu thương) → Tạo nhịp điệu và khắc sâu hình ảnh con người tràn đầy tình yêu, ánh sáng.
    Tác dụng: Tạo âm điệu nhịp nhàng, khẳng định mạnh mẽ thông điệp về sự tiếp nối giữa các thế hệ.

Câu 5:
Chúng ta hôm nay đã nhận từ thế hệ cha ông nhiều điều quý giá: nền hòa bình, văn hóa, truyền thống, tình yêu thương và bài học làm người. Trước những điều được bàn giao ấy, chúng ta cần có thái độ trân trọng, biết ơn và gìn giữ. Đồng thời, phải sống có trách nhiệm, phát huy những giá trị tốt đẹp đó, không ngừng học hỏi và cống hiến để xứng đáng với sự hy sinh của thế hệ đi trước. Mỗi người cần ý thức rằng, mình cũng sẽ là người "bàn giao" cho thế hệ sau, nên phải sống sao cho xứng đáng với di sản tinh thần mà cha ông để lại.


Câu 1:

Đoạn thơ của Đoàn Văn Cừ đã khắc họa một bức tranh quê thanh bình, êm ả với những hình ảnh giản dị mà đầy chất thơ. Tiếng võng "kẽo kẹt" cùng hình ảnh con chó "ngủ lơ mơ" gợi không khí yên tĩnh của một đêm hè thôn dã. Bóng cây "lơi lả" bên hàng dậu và cảnh vật "lặng tờ" càng tô đậm vẻ đẹp tĩnh lặng của làng quê. Bức tranh ấy càng trở nên sống động hơn với hình ảnh ông lão nằm nghỉ dưới ánh trăng ngân, tàu cau lấp loáng và đứa trẻ ngây thơ ngắm bóng con mèo. Chỉ bằng vài nét phác họa, nhà thơ đã gợi lên một không gian quê hương đậm chất dân dã nhưng chan chứa tình người. Đó không chỉ là vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là vẻ đẹp của cuộc sống bình dị, gần gũi, nơi con người hòa hợp với thiên nhiên trong nhịp sống chậm rãi, yên bình. Bức tranh ấy khiến người đọc như được trở về với những ký ức tuổi thơ êm đềm, nơi mỗi khoảnh khắc đều trở nên đáng nhớ và trân quý.

Câu 2:
Tuổi trẻ luôn là lứa tuổi đẹp nhất, tràn đầy nhiệt huyết và khát khao cống hiến. Trong xã hội hiện đại, giới trẻ ngày càng thể hiện rõ tinh thần nỗ lực không ngừng để vươn tới thành công. Sự cố gắng hết mình không chỉ giúp họ đạt được mục tiêu cá nhân mà còn góp phần xây dựng một xã hội phát triển. Vậy, điều gì đã thúc đẩy tuổi trẻ ngày nay sống và làm việc với tất cả đam mê, và ý nghĩa của sự nỗ lực ấy là gì?
Tuổi trẻ ngày nay không ngừng học hỏi, trau dồi kiến thức và kỹ năng để đáp ứng yêu cầu ngày càng cao của xã hội. Họ sẵn sàng thức khuya dậy sớm, làm thêm giờ để hoàn thành công việc, thậm chí chấp nhận thử thách trong những lĩnh vực mới. Nhiều bạn trẻ còn dám từ bỏ vùng an toàn để khởi nghiệp, theo đuổi đam mê dù biết trước rủi ro. Không chỉ trong công việc, họ còn nỗ lực trong học tập, thể thao và các hoạt động xã hội, luôn đặt ra những mục tiêu cao hơn để phấn đấu.
Xã hội hiện đại với sự cạnh tranh khốc liệt đòi hỏi giới trẻ phải không ngừng phấn đấu nếu không muốn bị bỏ lại phía sau. Bên cạnh đó, sự phát triển của công nghệ và truyền thông cũng tạo động lực để họ học hỏi và vươn lên. Những tấm gương thành công từ chính những người trẻ cũng truyền cảm hứng mạnh mẽ, thôi thúc họ hành động. Hơn nữa, nhiều bạn trẻ ý thức rõ rằng, chỉ khi nỗ lực hết mình, họ mới có thể thực hiện được ước mơ, góp phần thay đổi cuộc đời mình và giúp ích cho cộng đồng.
Sự nỗ lực không chỉ mang lại thành công về vật chất mà còn giúp tuổi trẻ rèn luyện bản lĩnh, kiên trì và khả năng thích nghi. Những người biết cố gắng thường có cơ hội thăng tiến cao hơn, đồng thời nhận được sự tôn trọng từ người khác. Trên phương diện xã hội, một thế hệ trẻ năng động, sáng tạo và không ngại khó sẽ là động lực thúc đẩy đất nước phát triển. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng nỗ lực phải đi cùng với sự cân bằng, tránh để bản thân rơi vào tình trạng kiệt sức hoặc đánh mất những giá trị quan trọng khác của cuộc sống.
Tuổi trẻ chỉ đến một lần trong đời, và sự nỗ lực hết mình chính là cách để họ sống trọn vẹn nhất những năm tháng thanh xuân. Dù con đường phía trước còn nhiều chông gai, nhưng với ý chí và quyết tâm, giới trẻ hoàn toàn có thể viết nên những trang sử riêng đầy tự hào. Hãy cứ dám ước mơ, dám hành động và không ngừng cố gắng, bởi thành công sẽ luôn mỉm cười với những ai biết nỗ lực không ngừng nghỉ.

Câu 1. Xác định ngôi kể của người kể chuyện.

Ngôi kể của người kể chuyện trong đoạn trích là ngôi thứ ba (người kể chuyện giấu mặt, khách quan kể lại câu chuyện).

Câu 2. Chỉ ra một số chi tiết về cách ứng xử của chị Bớt cho thấy chị không giận mẹ dù trước đó từng bị mẹ phân biệt đối xử.

  • Khi bà cụ xuống ở cùng, Bớt rất mừng nhưng vẫn gạn hỏi mẹ để tránh sau này xảy ra mâu thuẫn như với chị Nở.
  • Bớt không nhắc lại quá khứ để trách móc mẹ, dù trước đó bà đã thiên vị chị Nở.
  • Khi bà cụ tỏ ra ân hận vì đã đối xử bất công, Bớt ôm mẹ và an ủi"Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?" → Thể hiện sự bao dung, không oán trách.

Câu 3. Qua đoạn trích, anh/chị thấy nhân vật Bớt là người như thế nào?

Bớt là người:

  • Nhân hậu, vị tha: Dù bị mẹ đối xử bất công, chị vẫn sẵn sàng đón nhận và chăm sóc mẹ.
  • Chịu thương, chịu khó: Vừa lo công tác, làm ruộng, vừa chăm con nhỏ mà không than vãn.
  • Bao dung, hiếu thảo: Không oán trách mẹ, luôn quan tâm đến cảm xúc của bà.

Câu 4. Hành động ôm lấy mẹ và câu nói của chị Bớt có ý nghĩa gì?

  • Hành động ôm mẹ: Thể hiện tình yêu thương, sự gần gũi, xóa đi khoảng cách do quá khứ.
  • Câu nói"Con có nói gì đâu…" → An ủi mẹ, cho thấy Bớt không hề giữ hận, mong mẹ đừng tự dằn vặt.
    → Ý nghĩa: Khẳng định tấm lòng nhân hậu, sẵn sàng tha thứ của Bớt, đồng thời gợi sự thức tỉnh về cách đối xử công bằng trong gia đình.

Câu 5. Thông điệp ý nghĩa nhất đối với cuộc sống hôm nay và lí giải.

  • Thông điệp"Tình yêu thương và sự bao dung có thể hàn gắn mọi tổn thương."
  • Lí giải:
    • Trong xã hội hiện đại, nhiều mâu thuẫn gia đình, xung đột cá nhân xảy ra do thiếu thấu hiểu và sự tha thứ.
    • Câu chuyện của Bớt nhắc nhở chúng ta rằng, thay vì oán trách, hãy mở lòng để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
    • Sự vị tha không chỉ giải tỏa nỗi đau quá khứ mà còn mang lại bình yên cho cả người cho đi và nhận lại.