

ĐỖ VĂN TOÀN
Giới thiệu về bản thân



































Câu 2
Cuộc sống là một chuỗi những khó khăn. Điều này hẳn ai cũng hiểu. Nhưng cách mỗi người đối mặt với những khó khăn đó là gì? Có lẽ hầu như tất cả trong chúng ta đều nghĩ: Có khó khăn thì đương nhiên phải vượt qua thôi. Đúng vậy, trong cuộc sống, chúng ta ít nhiều luôn gặp khó khăn rắc rối, không lớn thì nhỏ, và luôn luôn phải tìm cách để có thể vượt qua chúng. Có những rắc rối bạn giải quyết được, nhưng cũng có những khó khăn theo bạn cả đời. Chúng sẽ chẳng bao giờ ngừng đeo bám bạn hay bất kỳ ai cả, vì cuộc sống này đâu phải là dễ dàng. Có ai sống được cả đời suôn sẻ chưa từng một lần cảm thấy buồn bực hay chán nản? Thực ra thì chuyện gì rồi cũng sẽ ổn cả, theo cái cách của riêng nó. Thế nhưng cái này qua, thì cái khác lại đến, hoặc có thể tệ hơn là chúng rủ nhau kéo đến. Bạn có thấy oải không khi phải đương đầu với cả tá những vấn đề nan giải của bản thân. Có bao giờ bạn cảm thấy mệt mỏi, bế tắc thậm chí gục ngã giữa những điều không mong muốn trong cuộc sống của bạn chưa? Vượt qua được khó khăn là điều mà ai cũng mong muốn khi phải đối mặt. Nhưng chắc chẳng mấy ai mong muốn cuộc sống của mình đầy rẫy những khó khăn trở ngại. Đa phần sẽ chọn cho mình sự suôn sẻ và dễ dàng, điều mà chẳng bao giờ có thể có. Vậy tại sao ta lại không kiếm tìm niềm vui riêng trong mỗi khó khăn của mình?Như cách chúng ta đối mặt với một cơn bão, thay vì đi tìm nơi trú ẩn và khó chịu với nó, tại sao không chạy ra và nhảy một điệu thật vui dưới cơn mưa tầm tã. Nghe cũng có vẻ hơi điên rồ nhưng nó cũng rất thú vị đấy chứ.Tôi có lẽ thuộc kiểu người "thân lừa ưa nặng". Vì tôi chẳng cảm thấy khó chịu gì với những khó khăn của mình cả. Ngược lại còn cảm thấy thích thú và hào hứng đối diện với nó. Tôi học được nhiều thứ, được trải nghiệm nhiều điều mới lạ mà những khó khăn mang đến. Và sau mỗi khó khăn, tôi như thấy mình trưởng thành hơn, dần hoàn thiện mình hơn. Cách rèn luyện con người tốt hơn hết là tự mình đối mặt và giải quyết những vấn đề của bản thân. Và bởi vì khó khăn chính là một phần của cuộc sống, nên thay vì thụ động chống đỡ thì chủ động tiếp cận sẽ dễ dàng và thoải mái hơn rất nhiều. Cuộc sống mà lúc nào cũng suôn sẻ theo ý mình chẳng phải sẽ tẻ nhạt nhàm chán lắm sao. Sẽ không có gì là to tát nếu như bạn luôn có một thái độ tích cực với mọi vấn đề. Lúc đấy thì dù là một cơn bão cũng sẽ chỉ là cơ hội để giúp bạn hoàn thành một điệu nhảy tinh nghịch dưới mưa mà thôi.
Câu1
Bài thơ “Những người đàn bà bán ngô nướng” của Nguyễn Đức Hạnh là một khúc trữ tình đầy cảm xúc về số phận, sự hy sinh và vẻ đẹp thầm lặng của những người phụ nữ nghèo trong cuộc sống mưu sinh vất vả. Qua hình ảnh người đàn bà bên bếp ngô nướng, nhà thơ không chỉ khắc họa cuộc sống mưu sinh đầy nhem nhuốc, lam lũ mà còn làm nổi bật vẻ đẹp của tình mẫu tử thiêng liêng. Người đàn bà ấy "bán dần từng mảnh đời mình nuôi con", một hình ảnh ẩn dụ giàu giá trị biểu cảm, gợi lên sự hy sinh bền bỉ và lặng lẽ. Nghệ thuật ẩn dụ, tương phản giữa "bên ngoài nhem nhuốc" và "bên trong ngọt lành, nóng hổi", kết hợp với giọng điệu trầm lắng, xúc động đã tạo nên chiều sâu cảm xúc cho bài thơ. Đặc biệt, mạch cảm xúc chuyển từ sự quan sát, cảm thông đến hồi tưởng tuổi thơ và chiêm nghiệm sâu sắc đã khiến bài thơ trở nên chân thành và giàu tính nhân văn. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp: hãy trân trọng những con người lao động bình dị, bởi họ chính là những người thắp lên hơi ấm cho cuộc đời trong âm thầm và kiên cường.
Câu 1: Xác định thể thơ của văn bản. Bài thơ được viết theo thể tự do, không tuân theo quy luật về số câu, số chữ hay vần điệu, tạo điều kiện cho cảm xúc trữ tình được bộc lộ một cách linh hoạt và sâu sắc. Câu 2: Tìm những từ ngữ cho thấy thái độ của người đi đường với người đàn bà bán ngô nướng. Những từ ngữ thể hiện thái độ của người đi đường: “thờ ơ” “rẻ rúng cầm lên vứt xuống” “những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm” → Những từ ngữ này cho thấy sự vô cảm, thiếu trân trọng và thậm chí là khinh thường của người đi đường đối với người đàn bà bán ngô nướng. -Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong khổ thơ: Người đi qua thờ ơ Hay rẻ rúng cầm lên vứt xuống Những tờ bạc lẻ đè lên mùi thơm Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con* Biện pháp tu từ: Ẩn dụ. Câu “Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con” sử dụng hình ảnh ẩn dụ để diễn tả sự hy sinh âm thầm của người mẹ, từng bắp ngô bán ra như từng phần cuộc đời được dâng hiến cho con cái. Tác dụng: Biện pháp tu từ này làm nổi bật sự hy sinh thầm lặng, gian khổ của người phụ nữ trong cuộc mưu sinh, đồng thời gợi lên sự cảm thông, trân trọng đối với những con người lao động nghèo khổ. Câu 4: Trình bày mạch cảm xúc của bài thơ. Mạch cảm xúc của bài thơ vận động theo ba giai đoạn: 1. Sự đồng cảm, chia sẻ:Bắt đầu từ hình ảnh người đàn bà bán ngô nướng bên đường, tác giả thể hiện sự đồng cảm với cuộc sống mưu sinh vất vả của họ. 2. Hồi tưởng, xúc động:Nhân vật trữ tình nhớ về tuổi thơ gian khó, những kỷ niệm gắn liền với bắp ngô, với mẹ, với cha, gợi lên những cảm xúc sâu lắng và xúc động. 3. Chiêm nghiệm, trân trọng:Kết thúc bằng sự suy ngẫm về vẻ đẹp của sự hy sinh thầm lặng, lòng kiên cường của người phụ nữ trong cuộc sống, dù “cháy vẫn còn thơm”. → Mạch cảm xúc này giúp người đọc thấu hiểu và trân trọng hơn những giá trị giản dị, bình dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống. -Câu 5: Nêu một thông điệp anh/chị rút ra sau khi đọc bài thơ và lí giải. Thông điệp:Hãy trân trọng và thấu hiểu những con người lao động bình dị quanh ta, bởi trong họ chứa đựng biết bao hy sinh thầm lặng và tình yêu thương vô bờ bến. Lí giải:Bài thơ khắc họa hình ảnh người đàn bà bán ngô nướng không chỉ là một người mưu sinh vất vả mà còn là biểu tượng của sự hy sinh, của tình mẫu tử thiêng liêng. Những hành động nhỏ bé, giản dị của họ chứa đựng cả một cuộc đời tảo tần vì con cái.
Câu 1
Nam Cao đã thể hiện tài năng bậc thầy trong việc xây dựng nhân vật Thứ trong tiểu thuyết Sống mòn thông qua nghệ thuật miêu tả tâm lý sâu sắc và chân thực. Ông sử dụng ngôi kể thứ ba nhưng linh hoạt chuyển hóa thành dòng độc thoại nội tâm, cho phép người đọc thâm nhập vào thế giới tinh thần đầy giằng xé của Thứ. Nhân vật hiện lên với những mâu thuẫn nội tâm sâu sắc: giữa lý tưởng cao đẹp và thực tại khắc nghiệt, giữa khát vọng sống có ý nghĩa và sự cam chịu, bất lực trước hoàn cảnh. Nam Cao không chỉ miêu tả bề nổi của hành động mà còn đi sâu vào những chuyển biến tâm lý tế vi, thể hiện qua những suy nghĩ, trăn trở, dằn vặt của Thứ. Hình ảnh con trâu không dám dứt đứt sợi dây thừng là một ẩn dụ sâu sắc cho sự tù túng, bị ràng buộc bởi thói quen và nỗi sợ hãi thay đổi. Qua đó, Nam Cao không chỉ khắc họa bi kịch cá nhân của Thứ mà còn phản ánh bi kịch chung của tầng lớp trí thức tiểu tư sản trong xã hội cũ: có học thức, có lý tưởng nhưng bị hiện thực nghiệt ngã làm cho "sống mòn", đánh mất chính mình.
Câu 2
Trong cuộc sống, thành công và thất bại là hai khái niệm luôn đi liền với nhau. Ý kiến cho rằng “Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta không nằm ở việc không bao giờ thất bại, mà nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã” không chỉ phản ánh chân lý sâu sắc mà còn mang đến một triết lý sống tích cực. Việc chấp nhận thất bại sẽ giúp con người trưởng thành, rút ra bài học kinh nghiệm và cuối cùng vươn tới đỉnh cao của thành công. Trước hết, thất bại là một phần không thể thiếu trong hành trình hướng tới thành công. Không ai có thể đi qua cuộc đời mà không gặp phải những khó khăn và thất bại. Thực tế, những người thành công nhất trong lịch sử đều đã trải qua nhiều lần thất bại. Thomas Edison, nhà phát minh vĩ đại, đã từng nói rằng “Tôi chưa từng thất bại. Tôi chỉ tìm ra 10.000 cách không hoạt động”. Lời nói này cho thấy rằng, mỗi lần thất bại là một cơ hội để học hỏi và cải thiện bản thân. Thất bại giúp chúng ta nhận ra điểm yếu, từ đó nỗ lực hơn để khắc phục và hoàn thiện mình. Hơn nữa, thất bại cũng rèn luyện tính kiên trì và bền bỉ trong con người. Thay vì chùn bước trước khó khăn, những người dũng cảm sẽ đứng dậy và tiếp tục bước tiến. Họ nhận thức rằng thất bại không phải là dấu chấm hết, mà chỉ là một trong những bước đi trên con đường chinh phục ước mơ. Ví dụ, trong thể thao, chúng ta thường thấy các vận động viên nổi tiếng như Michael Jordan, người từng bị loại khỏi đội bóng rổ trường trung học. Sự thất bại ấy đã khiến anh không ngừng nỗ lực và luyện tập, để sau này trở thành một trong những cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời đại. Qua đó, chúng ta thấy rằng thất bại có thể là một động lực mạnh mẽ thúc đẩy con người vươn tới những thành công lớn lao hơn. Bên cạnh đó, việc chấp nhận thất bại còn giúp chúng ta phát triển khả năng đối mặt với thử thách. Trong cuộc sống, không phải lúc nào mọi thứ cũng diễn ra theo ý muốn. Sẽ có những lúc chúng ta phải đối mặt với áp lực, với sự châm biếm, và đôi khi là cả sự chỉ trích từ người khác. Những trải nghiệm thất bại sẽ trang bị cho chúng ta những kỹ năng cần thiết để vượt qua những thời điểm khó khăn sau này. Chúng ta học được cách bình tĩnh phân tích tình hình, rút ra bài học từ thất bại, và có hành động phù hợp để cải thiện trong tương lai. Tuy nhiên, chấp nhận thất bại không có nghĩa là chúng ta nên buông xuôi và từ bỏ. Thất bại chỉ trở thành một bài học quý giá khi chúng ta biết nhìn nhận nó một cách nghiêm túc và quyết tâm không lặp lại sai lầm. Nhiều người đã thất bại nhưng lại không biết cách đứng dậy và tiếp tục cố gắng. Họ dễ dàng bị chán nản, đánh mất động lực, và cuối cùng từ bỏ ước mơ. Đó là lý do tại sao việc biến thất bại thành lực đẩy cho sự phát triển bản thân là cực kỳ quan trọng. Tóm lại, chấp nhận thất bại là một trong những bước quan trọng để đạt được thành công trong cuộc sống. Thất bại giúp chúng ta trưởng thành, rèn luyện tinh thần kiên trì và khả năng vượt qua thử thách. Chính từ những lần vấp ngã, chúng ta sẽ tìm thấy sức mạnh và động lực để đứng dậy, tiếp tục hành trình chinh phục ước mơ. Như vậy, thất bại không phải là điểm dừng, mà là một phần tất yếu trên con đường dẫn đến thành công. Thực sự, “Sự vinh quang lớn nhất của chúng ta nằm ở việc vươn dậy sau mỗi lần vấp ngã”.
Câu 1. Xác định ngôi kể trong văn bản. Ngôi kể: Ngôi thứ ba. Dấu hiệu: Người kể dùng đại từ “y” để chỉ nhân vật chính là Thứ. Tuy nhiên, giọng kể mang tính chất thấu hiểu nội tâm nhân vật, gần với lời độc thoại nội tâm. -Câu 2. Tìm những từ ngữ, hình ảnh khắc họa cuộc sống của Thứ khi ở Hà Nội. LTừ ngữ, hình ảnh tiêu biểu: “sống rụt rè hơn”, “sẻn so hơn”, “sống còm rom”, “chỉ còn dám nghĩ đến chuyện để dành, chuyện mua vườn, làm nhà”, “nuôi sống y với vợ con y”, “kiếm nổi bát cơm của mình ăn”, “đời y sẽ mốc lên, sẽ gỉ đi, sẽ mòn, sẽ mục ra ở một xó nhà quê”. ⟶ Tác dụng: Khắc họa cuộc sống nghèo khổ, tù túng, dần đánh mất lý tưởng và bị thực tại vùi dập khiến nhân vật rơi vào trạng thái sống vật vờ, mòn mỏi, không lối thoát. Câu 3. Chỉ ra và phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu: “Ra khỏi trường, y thấy mình gần như là một phế nhân." Biện pháp tu từ: So sánh. Cụ thể: “gần như là một phế nhân” → so sánh Thứ với một người vô dụng, bị loại ra khỏi xã hội. Tác dụng: Nhấn mạnh cảm giác bất lực, thất vọng sâu sắc của Thứ khi bước vào đời. Cho thấy sự mâu thuẫn giữa lý tưởng cao đẹp khi còn đi học và hiện thực phũ phàng khi ra đời. Gợi lên bi kịch của tầng lớp trí thức tiểu tư sản trong xã hội cũ: có học nhưng không có đất dụng võ. Câu 4. Nhận xét sự thay đổi của Thứ khi ở Hà Nội và Sài Gòn. Ở Sài Gòn: Thứ còn trẻ, đầy nhiệt huyết, có lý tưởng và khát vọng. “Y đã hăm hở”, “náo nức”, “mong chờ”, “đã ghét và yêu”, “đã say mê”… Cuộc sống tuy vất vả nhưng vẫn có động lực và niềm tin. Ở Hà Nội: Trở nên rụt rè, thu mình, sống lay lắt, lo toan cơm áo gạo tiền. Tâm lý bị ăn mòn bởi thực tế nghèo khổ, thiếu niềm tin, dần đánh mất lý tưởng sống. Trở thành kẻ nhu nhược, không dám thay đổi, sống cam chịu. ⟶ Nhận xét: Thứ đã chuyển từ một người đầy nhiệt huyết sang một con người bị hiện thực làm mục ruỗng, bào mòn, tượng trưng cho bi kịch của nhiều trí thức nghèo thời đó. Câu 5. Trình bày một thông điệp anh/chị rút ra sau khi đọc văn bản và lí giải. Thông điệp.“Sống là phải có lý tưởng và dũng cảm vượt qua thực tại để thay đổi cuộc đời.” Lí giải: Văn bản thể hiện bi kịch của người trí thức có lý tưởng nhưng không dám hành động, bị hiện thực đánh gục. Nhân vật Thứ thất bại vì sống trong sự sợ hãi, thói quen, thiếu quyết đoán. Tác giả muốn cảnh tỉnh con người phải tỉnh thức, dám bứt phá khỏi vòng an toà, không cam chịu sống mòn, sống hoài trong vô nghĩa.
Câu 2
Trong bối cảnh hiện nay, khi xã hội không ngừng phát triển và hội nhập quốc tế, vấn đề ước mơ và thực tế đối với tuổi trẻ ngày càng trở nên cấp thiết. Có những ý kiến cho rằng tuổi trẻ cần phải có ước mơ, trong khi đó lại có quan điểm khẳng định rằng tuổi trẻ thời hội nhập cần sống thực tế. Vậy giữa ước mơ và thực tế, đâu mới là con đường đúng đắn cho người trẻ?
Trước hết, không thể phủ nhận vai trò của ước mơ trong cuộc sống của mỗi người trẻ. Những ước mơ lớn lao sẽ là động lực thúc đẩy thanh niên vươn tới thành công và khám phá bản thân. Những người trẻ có mơ ước hoài bão sẽ có khát khao chinh phục những đỉnh cao mới, từ đó cống hiến cho gia đình và xã hội. Lịch sử đã chứng minh rằng nhiều nhà khoa học, nghệ sĩ, doanh nhân thành đạt đều bắt đầu từ những ước mơ cháy bỏng. Những ước mơ này có thể là ước vọng xây dựng một đất nước phát triển, hay đơn giản là ước mơ nghề nghiệp mà họ khao khát theo đuổi. Những giấc mơ ấy không chỉ giúp người trẻ định hướng tương lai mà còn tạo ra sự sáng tạo và đóng góp tích cực cho xã hội. Tuy nhiên, trong thực tế, không phải ai cũng có thể trực tiếp biến ước mơ thành hiện thực mà không có sự chuẩn bị và thực tế. Cuộc sống đầy rẫy những thử thách và cạm bẫy, và những ước mơ nếu không được xây dựng trên nền tảng thực tế có thể dễ dàng trở thành những mảnh ghép bị bỏ quên. Trong môi trường cạnh tranh khốc liệt của thời đại công nghệ 4.0, tinh thần thực tế trở thành một yêu cầu không thể thiếu. Người trẻ cần phải xác định đúng con đường mình đi, từ đó đưa ra những quyết định sáng suốt, thực tế hơn. Để xây dựng một sự nghiệp bền vững, người trẻ cần có kế hoạch cá nhân rõ ràng, biết lắng nghe và học hỏi từ những trải nghiệm của người đi trước. Các yếu tố thực tế như giáo dục, kỹ năng, và tài chính đóng một vai trò quan trọng trong việc hiện thực hóa ước mơ. Tuổi trẻ thời hội nhập nên hiểu rằng, để thực hiện được những ước mơ lớn lao, họ cần phải trang bị cho mình những kiến thức và kỹ năng cần thiết. Hơn nữa, việc biết đặt ra các mục tiêu thực tế, từng bước thực hiện chúng sẽ giúp họ dần đạt được ước mơ trong tầm tay.
Người trẻ không nên xem ước mơ và thực tế như hai khái niệm đối lập mà cần kết hợp chúng một cách hài hòa. Ước mơ có thể mang lại cho họ động lực, trong khi thực tế sẽ dẫn đường cho họ bước đi. Chúng ta có thể nhìn vào những câu chuyện thành công để thấy rằng, những người đạt được ước mơ không chỉ có tầm nhìn xa mà còn biết cách hiện thực hóa nó thông qua những bước đi thực tế, thông minh. Tóm lại, tuổi trẻ ngày nay cần có ước mơ, nhưng đồng thời cũng cần sống thực tế. Sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố này sẽ giúp người trẻ định hình rõ hơn về tương lai của chính mình, đồng thời góp phần làm phong phú thêm cho xã hội. Hãy để ước mơ dẫn dắt, nhưng cũng đừng quên chuẩn bị cho mình hành trang thực tế cần thiết để biến ước mơ thành hiện thực.
Câu 1
Dưới góc nhìn của nhân vật trữ tình, giọng hát của người nông dân mang đến những liên tưởng vừa mộc mạc, vừa sâu sắc, phản ánh vẻ đẹp chân chất của người lao động và cuộc sống làng quê. Từng âm thanh “trầm trầm” ấy được so sánh với “tiếng lúa khô cháy vào trong cót,” gợi lên hình ảnh thân thuộc của mùa màng, của công việc đồng áng đầy nhọc nhằn nhưng gắn bó thiết tha. Âm thanh ấy không chỉ đơn thuần là tiếng hát mà còn là tiếng lòng, là nhịp đập của cuộc sống nông thôn. Liên tưởng tiếp theo “như đất ấm trào lên trong lóe sáng lưỡi cày” mang đến cảm giác ấm áp, tràn đầy sức sống. Giọng hát trở thành sự khơi dậy những năng lượng tiềm tàng từ đất đai, tượng trưng cho niềm hy vọng và sức mạnh lao động của người nông dân. Qua những liên tưởng ấy, giọng hát không chỉ là âm thanh mà còn là biểu tượng cho tình yêu đất, yêu nghề, và sự gắn bó bền chặt với cội nguồn. Chính sự tinh tế này khiến đoạn thơ trở nên sống động và sâu lắng, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc.
Câu 1. Xác định thể thơ của văn bản. → Văn bản được viết theo thể thơ tự do. Câu 2. Chỉ ra những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản. → Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh gồm: “giọng hát” “tiếng lúa khô chảy vào trong cót” “tiếng bánh xe trâu lặng lẽ” “ai gọi đấy” “tiếng người chợt thức” “cười khúc khích” “tiếng huầy ơ” Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong dòng thơ: "Tôi cựa mình như búp non mở lá." → Biện pháp tu từ: so sánh → Tác dụng: Gợi hình ảnh tinh khôi, tươi mới của sự thức dậy trong ban mai, đồng thời thể hiện tâm hồn nhân vật trữ tình nhẹ nhàng, nhạy cảm, hòa mình với thiên nhiên. Câu 4. Nhận xét tâm trạng của nhân vật trữ tình khi nghe âm thanh "tiếng bánh xe trâu lặng lẽ" và tiếng gọi, tiếng cười khúc khích lúc ban mai. → Nhân vật trữ tình có tâm trạng xúc động, xao xuyến và yêu mến sâu sắc với không gian làng quê. Âm thanh quen thuộc và nhẹ nhàng ấy khơi dậy cảm giác thân thương, bình yên và gắn bó với cuộc sống nông thôn mộc mạc. Câu 5. Trình bày một thông điệp ý nghĩa mà anh/chị rút ra từ văn bản và lí giải (khoảng 5 - 7 dòng). → Văn bản gửi gắm thông điệp: Hãy trân trọng vẻ đẹp bình dị của cuộc sống quê hương và thiên nhiên quanh ta. Trong thế giới hiện đại đầy ồn ào, sự tĩnh lặng và thân thương của buổi ban mai, tiếng bánh xe trâu, tiếng hát của người nông dân khiến ta nhận ra giá trị của những điều giản dị. Qua đó, con người sống chậm lại, cảm nhận sâu hơn và gắn bó hơn với cội nguồn quê hương.
Câu 1. Xác định thể thơ của văn bản. → Văn bản được viết theo thể thơ tự do. Câu 2. Chỉ ra những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh trong văn bản. → Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả âm thanh gồm: “giọng hát” “tiếng lúa khô chảy vào trong cót” “tiếng bánh xe trâu lặng lẽ” “ai gọi đấy” “tiếng người chợt thức” “cười khúc khích” “tiếng huầy ơ” Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong dòng thơ: "Tôi cựa mình như búp non mở lá." → Biện pháp tu từ: so sánh → Tác dụng: Gợi hình ảnh tinh khôi, tươi mới của sự thức dậy trong ban mai, đồng thời thể hiện tâm hồn nhân vật trữ tình nhẹ nhàng, nhạy cảm, hòa mình với thiên nhiên. Câu 4. Nhận xét tâm trạng của nhân vật trữ tình khi nghe âm thanh "tiếng bánh xe trâu lặng lẽ" và tiếng gọi, tiếng cười khúc khích lúc ban mai. → Nhân vật trữ tình có tâm trạng xúc động, xao xuyến và yêu mến sâu sắc với không gian làng quê. Âm thanh quen thuộc và nhẹ nhàng ấy khơi dậy cảm giác thân thương, bình yên và gắn bó với cuộc sống nông thôn mộc mạc. Câu 5. Trình bày một thông điệp ý nghĩa mà anh/chị rút ra từ văn bản và lí giải (khoảng 5 - 7 dòng). → Văn bản gửi gắm thông điệp: Hãy trân trọng vẻ đẹp bình dị của cuộc sống quê hương và thiên nhiên quanh ta. Trong thế giới hiện đại đầy ồn ào, sự tĩnh lặng và thân thương của buổi ban mai, tiếng bánh xe trâu, tiếng hát của người nông dân khiến ta nhận ra giá trị của những điều giản dị. Qua đó, con người sống chậm lại, cảm nhận sâu hơn và gắn bó hơn với cội nguồn quê hương.
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là Tự Sự
Câu 2: Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để trốn trận đòn roi của bố mình
Câu 3: Dấu ba chấm trong câu có tác dụng:
+ Tạo ra sự lấp lửng, không nói hết câu
+ Nhấn mạnh nỗi nhớ của tác già với mẹ với bà
Câu 4: Nhân vật người bà trong văn bản là một người:
+ Dịu dàng với dáng diệu thong thả miệng nhai trầu, tay phẩy chiếc quạt .....
+ Là người yêu thương, che chở, bảo vệ cho cháu của mình
+ Bà có giọng nói dịu dàng và âu yếm
Câu 5: Suy nghĩ của bản thân về tầm quan trọng của gia đình đối với mỗi người:
+ Gia đình là nơi nuôi dưỡng, chăm sóc những công dân tốt cho xã hội
+ Gia đình là chỗ dựa tinh thần vững chắc trong cuộc sống, chốn về bình yên sau những vất vả gian lao, nơi luôn mở rộng vòng tay, chào đón chúng ta và khoan dung cho những sai lầm vấp ngã
+Gia đình là tổ ấm, mang lại các giá trị hạnh phúc, sự hài hòa trong cuộc sống của mỗi thành viên
Câu 1: Ngôi kể: Ngôi thứ nhất
câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích: Hạn tri
Câu 3: Biện pháp nghệ thuật đã được sử dụng trong đoạn văn là "lặp cấu trúc": "Lúc mẹ...." được nhắc đến 2 lần
Câu 4: Những phẩm chất của người mẹ đã được thể hiện qua lời kể của người con gái trong tác phẩm:
+ Mạnh mẽ, kiên cường
+ Vô cùng yêu thương con, muốn con có được những món đồ thật đẹp trái ngược với chiếc khăn cũ kỹ của bản thân
Câu 5: Chi-hon đã hối tiếc những điều khi nhớ về mẹ: Khi không mặc thử chiếc váy mà mẹ chọn khiến mẹ buồn và hụt hẫng
Những hành động vô tâm, dù nhỏ nhặt, có thể khiến những người thân yêu tổn thương sâu sắc. Đôi khi, chỉ là một lời nói hờ hững hay sự thờ ơ trước cảm xúc của người khác cũng đủ làm họ buồn lòng. Sự vô tâm lâu dần có thể tạo ra khoảng cách, khiến tình cảm gia đình hoặc bạn bè trở nên lạnh nhạt. Ai cũng có những lúc bận rộn hoặc vô ý, nhưng nếu không quan tâm, sẻ chia kịp thời, những người thân yêu có thể cảm thấy bị cô đơn và bị bỏ rơi. Vì vậy, mỗi người cần học cách lắng nghe và quan tâm nhiều hơn để giữ gìn tình cảm quý giá
Vì:
Chưa cung cấp đủ kích thước của vật thể.
Không có đường gióng kích thước