

NGUYỄN KHÁNH LINH
Giới thiệu về bản thân



































Chi tiết khiến em ấn tượng nhất trong truyện là khoảnh khắc thằng bé cố nói một điều gì đó với chị, và cuối cùng lại chỉ thốt lên được một từ duy nhất: “TIỀN!”.
Chi tiết này gây ấn tượng mạnh bởi nó chứa đựng sự đối lập giữa mộng mơ và thực tế khắc nghiệt. Chị đến với tấm lòng đầy cảm xúc, mong muốn kết nối bằng tình cảm, nhưng hiện thực lại phũ phàng: cuộc sống của thằng bé và gia đình nó chỉ xoay quanh những nhu cầu thiết yếu nhất. Chi tiết này không chỉ phản ánh sự nghèo khó mà còn cho thấy cách hoàn cảnh tác động đến con người, khiến ngay cả những ước mơ cũng bị thay thế bằng nhu cầu sinh tồn.
Cụm từ “ánh mắt sáng quắc” đã phá vỡ cách diễn đạt thông thường, tạo hiệu ứng mạnh về hình ảnh và cảm xúc.
• Về nghĩa tả thực, “sáng quắc” thường dùng để chỉ đôi mắt của những người tràn đầy sức sống, quyết tâm, nhưng ở đây lại gắn với một đứa bé bị bệnh tật, còi cọc. Điều này tạo nên một sự tương phản đặc biệt, nhấn mạnh sức mạnh của ánh nhìn dù cơ thể em yếu ớt.
• Về giá trị biểu cảm, ánh mắt này không chỉ đơn thuần là sự sáng rực của đôi mắt mà còn hàm chứa sự tha thiết, khát khao, như thể đó là thứ duy nhất còn sống động trong một thân thể đã héo mòn.
• Về ý nghĩa tượng trưng, nó phản ánh sự tồn tại dai dẳng của hy vọng và cảm xúc ngay cả khi bị dồn vào hoàn cảnh khó khăn nhất.
Tóm lại, việc phá vỡ ngôn ngữ thông thường trong cụm từ này góp phần khắc họa sâu sắc hình ảnh nhân vật, làm nổi bật sự đối lập giữa tinh thần và thể xác, giữa mong muốn và thực tại.
Trong nền thơ ca Việt Nam, Việt Bắc của Tố Hữu là một trong những bài thơ tiêu biểu, không chỉ thể hiện tình cảm cách mạng mà còn thấm đẫm chất trữ tình sâu sắc.
Bài thơ được sáng tác vào năm 1954, khi Trung ương Đảng và Chính phủ rời chiến khu Việt Bắc về Hà Nội sau chiến thắng Điện Biên Phủ. Qua lời đối đáp giữa người đi và kẻ ở, Việt Bắc đã tái hiện một cách xúc động tình cảm gắn bó giữa cán bộ cách mạng và đồng bào nơi căn cứ địa.
Một trong những điểm đặc sắc của bài thơ là giọng điệu ngọt ngào, đậm chất dân ca, cùng thể thơ lục bát truyền thống, tạo nên sự tha thiết, gần gũi. Những hình ảnh thiên nhiên trong bài thơ như “mưa nguồn suối lũ”, “trám bùi để rụng”, “măng mai để già” vừa mộc mạc vừa giàu ý nghĩa tượng trưng, thể hiện tình cảm gắn bó giữa con người và quê hương cách mạng.
Không chỉ ca ngợi tình cảm quân dân, bài thơ còn là bản anh hùng ca về cuộc kháng chiến chống Pháp. Hình ảnh Việt Bắc hiện lên không chỉ với vẻ đẹp yên bình mà còn là nơi của những trận đánh hào hùng:
“Nhớ khi giặc đến giặc lùng
Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây.”
Qua Việt Bắc, Tố Hữu không chỉ nhắc nhớ về quá khứ gian lao mà còn khơi gợi lòng biết ơn, tự hào và trách nhiệm gìn giữ những giá trị cách mạng. Bài thơ vì thế không chỉ là một tác phẩm hay về nghệ thuật mà còn là một tài liệu lịch sử giàu cảm xúc, khiến người đọc hôm nay vẫn rung động mỗi khi nhớ về những tháng ngày hào hùng ấy.
Câu chuyện Ba đồng một mớ mộng mơ khiến em cảm thấy vừa xót xa vừa thấm thía về những thực tế trong cuộc sống. Nhân vật chị là người giàu tình cảm, thích sự lãng mạn, nhưng lại liên tục vấp phải những thực tế trần trụi: từ sự đón nhận của gia đình chồng đến khoảnh khắc thằng bé cất lên tiếng “tiền”. Câu chuyện cho thấy một sự thật phũ phàng: đôi khi những giá trị tinh thần không đủ để lấp đầy những thiếu thốn vật chất. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là những ước mơ và sự lãng mạn là vô nghĩa, mà chỉ là chúng cần được đặt vào đúng hoàn cảnh. Qua đó, tác phẩm khơi gợi sự đồng cảm và suy ngẫm về cách con người đối diện với cuộc sống thực tế.