Nguyễn Văn Chiến

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Văn Chiến
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Vào dịp khai giảng năm học vừa qua, tôi đã chứng kiến một sự việc khiến tôi vô cùng xúc động về truyền thống "Tôn sư trọng đạo" mà ông bà ta vẫn luôn dạy bảo. Trong buổi lễ khai giảng, khi các em học sinh tươi cười, háo hức bước vào năm học mới, thì một học sinh lớp 4 đã bất ngờ đứng lên và tiến lại gần thầy giáo chủ nhiệm của mình. Em ấy cúi đầu và tặng thầy một bó hoa tươi thắm, kèm theo lời chúc tốt đẹp. Hành động ấy khiến mọi người xung quanh đều ngạc nhiên, nhưng cũng đầy cảm động.

Học sinh này chia sẻ rằng em muốn thể hiện sự biết ơn sâu sắc đối với thầy, người đã không chỉ dạy chữ mà còn dạy đạo làm người, giúp em vượt qua những khó khăn trong học tập cũng như trong cuộc sống. Câu chuyện này không chỉ là một hành động đẹp mà còn phản ánh truyền thống "Tôn sư trọng đạo" của dân tộc ta.

Khi chứng kiến sự việc đó, tôi cảm thấy vô cùng cảm phục. Truyền thống tôn sư trọng đạo đã ăn sâu vào văn hóa của người Việt, và việc thể hiện lòng biết ơn đối với thầy cô là một hành động hết sức đáng quý. Thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người dẫn dắt, dìu dắt chúng ta trưởng thành. Hành động của em học sinh đó khiến tôi nhận ra rằng, dù có bận rộn hay khó khăn đến đâu, chúng ta cũng không thể quên công ơn của thầy cô, những người đã dành hết tâm huyết để nuôi dưỡng chúng ta từng ngày. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và biết ơn sự dạy dỗ của thầy cô để trở thành người có ích cho xã hội.

em cảm thấy khu vườn có nhiều cây khác như bạn bè.Khi được ông chủ trồng cây em cảm thấy rất lạ.Em rất thich khu vườn này

Tiếng vườn

    Mùa xuân về lúc nào không rõ. Tôi nghe tiếng vườn gọi.

    Trong vườn, cây muỗm khoe vòng hoa mới. Hoa muỗm tua tủa trổ thẳng lên trời. Hoa muỗm chính là chiếc đồng hồ mùa xuân. Muỗm nở sớm để đơm hoa kết trái vào giáp Tết.

    Hoa nhài trắng xóa bên vại nước. Những bông nhài xinh, một màu trắng tinh khôi, hương ngào ngạt, sực nức. Màu xanh của búp lá vừa hé khỏi cành đã bừng bừng sức sống. Khi hoa nhài nở, hoa bưởi cũng đua nhau nở rộ. Từng chùm hoa bưởi, cánh trắng chẳng kém hoa nhài, nhưng hoa bưởi lại có những tua nhị vàng giữa lòng hoa như những bông thủy tiên thu nhỏ. Hoa bưởi là hoa cây còn hoa nhài là hoa bụi. Hoa cây có sức sống mạnh mẽ. Hoa bụi có chút gì giản dị. Hương tỏa từ những cánh hoa, nhưng hương bưởi và hương nhài chẳng bao giờ lẫn. Mỗi thứ hoa đều có tiếng nói của riêng mình.

     Nhưng ấn tượng nhất là những tán xoan. Cả mùa đông phơi thân cành khô cong trước gió lạnh. Vậy mà chỉ hơi xuân chớm đến, trên những cành cây tưởng chừng khô như chết ấy, bỗng vỡ òa ra những chùm lộc biếc. Lộc xoan có màu ngọc lục sang trọng, nhìn ngắm mãi vẫn chưa hết vẻ đẹp của búp trên cành. Và trong những tán cây vườn, mọi sinh vật đều tụ hội. Chim vành khuyên lích chích tìm sâu trong bụi chanh. Những cánh ong mật quay tít trên chùm hoa bưởi. Tiếng chim gáy gù gù trong khóm tre gai. Đàn chào mào ríu rít trên các cành xoan, vừa đứng ở vườn này đã chạy sang vườn khác.

(Theo Ngô Văn Phú)​

a.Câu có trạng ngữ chỉ nơi chốn