LÊ NHẬT LONG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của LÊ NHẬT LONG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại hiện đại hóa, toàn cầu hóa, con người ngày càng bị cuốn vào vòng xoáy của công nghệ, kinh tế và những giá trị mới. Tuy nhiên, chính trong hoàn cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Bởi lẽ, văn hóa truyền thống không chỉ là cội nguồn tạo nên bản sắc dân tộc, mà còn là sợi dây liên kết quá khứ, hiện tại và tương lai của một quốc gia.Văn hóa truyền thống là tổng hòa những giá trị vật chất và tinh thần được hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử. Đó có thể là phong tục tập quán, lễ hội, trang phục, ẩm thực, nghệ thuật dân gian, tín ngưỡng, hay ngôn ngữ. Mỗi yếu tố đều mang trong mình một phần linh hồn dân tộc, phản ánh tư duy, đạo lý và lối sống của cha ông ta. Trong một thế giới đang ngày càng “phẳng” với sự giao thoa mạnh mẽ của nhiều nền văn hóa, nếu không biết bảo vệ những giá trị này, chúng ta sẽ dần đánh mất bản sắc riêng, để rồi bị hòa tan trong biển lớn của văn hóa ngoại lai.Gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là bảo thủ, là khước từ cái mới, mà là biết tiếp nhận tinh hoa nhân loại trên nền tảng vững chắc của bản sắc dân tộc. Chúng ta không thể sống mãi trong quá khứ, nhưng cũng không được quên nguồn cội của mình. Người Việt trẻ hôm nay có thể mặc áo sơ mi, dùng điện thoại thông minh, làm việc trong các tập đoàn quốc tế, nhưng cũng cần biết trân trọng tà áo dài, hiểu và giữ gìn tiếng Việt, tham gia lễ hội truyền thống hay kính trọng tổ tiên. Đó chính là sự kết hợp hài hòa giữa hiện đại và truyền thống – yếu tố tạo nên một bản lĩnh văn hóa vững vàng.Thực tế cho thấy, nhiều nét đẹp văn hóa đang dần bị mai một. Nhiều người trẻ không còn mặn mà với những trò chơi dân gian, không biết hát dân ca, không quan tâm đến Tết cổ truyền. Một phần do lối sống gấp gáp, thực dụng; một phần do tác động của văn hóa ngoại nhập. Tuy nhiên, cũng không thể phủ nhận nỗ lực của nhiều cá nhân, tổ chức trong việc phục dựng lễ hội truyền thống, đưa văn hóa dân gian vào học đường, quảng bá áo dài, nhạc cụ dân tộc… Những hành động đó chính là biểu hiện cụ thể cho việc gìn giữ di sản quý báu của cha ông.Để bảo vệ văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại, cần có sự chung tay của cả cộng đồng. Nhà nước cần có chính sách rõ ràng trong việc bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa dân tộc. Trường học cần giáo dục học sinh lòng tự hào dân tộc và ý thức gìn giữ bản sắc văn hóa. Mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần tự trang bị cho mình vốn hiểu biết và tình yêu với văn hóa dân tộc để không bị lạc lõng trong chính quê hương mình.Văn hóa truyền thống là hồn cốt của dân tộc. Gìn giữ và bảo vệ nó không chỉ là trách nhiệm, mà còn là nghĩa vụ thiêng liêng của mỗi người. Trong cuộc sống hiện đại đầy biến động, việc giữ gìn những giá trị ấy không khiến ta thụt lùi, mà chính là điểm tựa vững chắc để chúng ta vươn lên một cách bản lĩnh, tự tin và đầy tự hào.


Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp mộc mạc, giản dị của người con gái thôn quê. “Em” hiện lên với vẻ đẹp truyền thống: “áo cánh nâu, quần lĩnh đen”, mái tóc “giắt trâm cài”, mang dáng dấp của một cô gái nền nã, hiền hậu, sống đúng với bản sắc quê hương. Tuy nhiên, khi yêu, “em” bắt đầu thay đổi, muốn làm đẹp theo kiểu thị thành: mặc áo “màu hoa lý”, chải tóc “rẽ ngôi lệch”, “đi giày cao gót”. Sự thay đổi ấy không chỉ là ngoại hình mà còn là biểu hiện của tâm lý thích làm mới mình để chiều lòng người yêu. Thế nhưng, trong mắt nhân vật “anh”, sự thay đổi đó lại khiến “em” đánh mất đi cái đẹp nguyên sơ, chân chất – vẻ đẹp từng khiến “anh” say mê. Qua đó, tác giả thể hiện nỗi tiếc nuối trước sự mai một của những giá trị truyền thống và bày tỏ quan điểm thẩm mỹ: cái đẹp đích thực là cái đẹp giản dị, tự nhiên, gắn liền với hồn quê. Nhân vật “em” vì thế không chỉ là cô gái trong tình yêu, mà còn là biểu tượng của một lớp người đang đứng giữa ranh giới của truyền thống và hiện đại.

- Chúng ta cần có ý thức bảo vệ, giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống của quê hương, dân tộc. 

- Chúng ta cần học được cách sống, ứng xử phù hợp với môi trường sống của mình. 

Hương đồng gió nội" là nét đặc trưng của vùng quê. Tác giả dùng "hương đồng gió nội" để ẩn dụ cho chất quê chân chất, thật thà, giản dị của em, nhằm nhấn mạnh dường như chỉ sau một ngày đi tỉnh về em đã đánh mất những giá trị văn hóa truyền thống, đặc trưng của con người quê hương mình. 


- Trang phục của tỉnh: khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy

- Trang phục của quê: yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen. 

Từ “Chân” gợi sự chân thật nguyên sơ không phai tạp,”quê”là hình ảnh quen thuộc gần gũi với mỗi người

Nhan đề này khiến em cảm nhận được tình yêu và sự trân trọng của tác giả dành cho vẻ đẹp tự nhiên

Câu1:

Giữ gìn và bảo vệ những nét đẹp văn hóa truyền thống là trách nhiệm của mọi người, đặc biệt là giới trẻ - lực lượng quan trọng trong việc kế thừa và phát huy giá trị văn hóa dân tộc. Trong thời đại hội nhập toàn cầu, nhiều giá trị văn hóa truyền thống đang dần bị mai một, đòi hỏi giới trẻ phải ý thức sâu sắc hơn về vai trò của mình. Việc bảo vệ văn hóa không chỉ dừng lại ở việc trân trọng những giá trị vật chất như trang phục truyền thống, lễ hội, hay ẩm thực mà còn là sự giữ gìn và phát huy giá trị tinh thần như tiếng Việt, đạo đức, và tình yêu quê hương đất nước. Tuy nhiên, một bộ phận giới trẻ hiện nay lại chưa thực sự quan tâm, thậm chí có biểu hiện coi thường văn hóa dân tộc, chạy theo lối sống hiện đại hóa mà quên đi cội nguồn. Để khắc phục tình trạng này, cần có sự giáo dục từ gia đình, nhà trường và xã hội, đồng thời chính giới trẻ cần tự nâng cao ý thức, học hỏi, và quảng bá văn hóa Việt Nam đến bạn bè quốc tế. Chỉ khi mỗi người trẻ nhận thức rõ trách nhiệm của mình, văn hóa truyền thống mới được bảo tồn và phát triển, trở thành niềm tự hào chung của dân tộc Việt Nam.

Câu2:

Bài thơ là bức tranh mộc mạc, giàu cảm xúc về tình bà cháu, gợi lên những ký ức tuổi thơ êm đềm, gắn bó với hình ảnh làng quê Việt Nam. Qua từng câu thơ, tác giả khắc họa hình ảnh người bà cần mẫn, tần tảo, cõng cháu đi học trên chiếc xe đạp cũ. “Bờ vai bà cõng tâm hồn cháu bay” là hình ảnh ẩn dụ đẹp, thể hiện tình yêu thương bao la, nâng đỡ những ước mơ non nớt của đứa cháu nhỏ.

 

Không gian làng quê hiện lên gần gũi, thân thuộc qua những chi tiết như “khói chiều”, “rạ”, “cỏ đồng”, “vườn trái mọng tươi”, tạo nên bức tranh đồng quê vừa chân thực vừa đậm chất trữ tình. Tác giả cũng khéo léo đan xen cảm xúc ngây thơ của tuổi nhỏ với nỗi niềm sâu lắng khi nhớ về tuổi thơ. Đặc biệt, hình ảnh “hai Mặt Trời” – Mặt Trời của thiên nhiên và Mặt Trời trong lòng cháu – người bà kính yêu, là biểu tượng giàu ý nghĩa, nhấn mạnh vai trò to lớn của bà trong cuộc đời cháu.

 

Về nghệ thuật, bài thơ nổi bật với ngôn ngữ giản dị, giàu tính biểu cảm. Những câu thơ ngắt nhịp nhẹ nhàng, uyển chuyển, gợi lên cảm giác êm đềm như dòng chảy của ký ức. Hình ảnh thơ được xây dựng tinh tế, giàu tính biểu tượng, vừa cụ thể, vừa khơi gợi liên tưởng sâu xa.

 

Tóm lại, bài thơ không chỉ là lời tri ân dành cho người bà mà còn là lời nhắn nhủ về tình yêu thương gia đình và sự trân trọng những giá trị bình dị trong cuộc sống.

 

 

Câu 1: Văn bản trên giới thiệu về di tích Cố Đô Huế-di sản văn hoá thế giới đầu tiên của Việt Nam

Câu 2:Phương thức biểu đạt trong văn bản này là tự sự, miêu tả,thuyết minh

Câu 3:Văn bản Quần thể di tích Cố đô Huế-di sản văn hoá thế giới đầu yiene của viết nam được coi là một văn bản thông tin tổng hợp vì Nội dung cung cấp thông tin toàn diện,bao quát về nhiều khía cạnh của quần thể di tích Cố Đô Huế,bao gồm lịch sử,kiến trúc,cảnh quan và giá trị văn hoá

-Kết hợp nhiều phương thức biểu đạt khác nhau để thông tin vừa chính xác , vừa sinh động, hấp dẫn

Câu4

Tên các di tích, danh thắng (Ngọ Môn, lăng Gia Long, sông Hương, núi Ngự...): Giúp người đọc hình dung rõ nét về địa danh và ý nghĩa của từng công trình.

Số liệu cụ thể (chiều dài 600m, ngày 11/12/1993, ngày 7/11/2003): Tạo độ tin cậy và tăng tính thuyết phục cho thông tin trong văn bản.


Tác dụng: Những phương tiện này giúp văn bản thêm sinh động, giàu hình ảnh và dễ hiểu, đồng thời nhấn mạnh giá trị nổi bật của di sản.

Câu5

Từ nội dung văn bản, em cảm nhận rằng:

Quần thể di tích Cố đô Huế là một biểu tượng văn hóa, lịch sử độc đáo của Việt Nam, thể hiện sự tài hoa trong kiến trúc và sự hài hòa giữa con người với thiên nhiên.

Di sản này không chỉ là niềm tự hào của người dân Việt Nam mà còn là tài sản quý giá của nhân loại, cần được gìn giữ và phát huy.

Sự công nhận của UNESCO là minh chứng cho giá trị bền vững của di sản, đồng thời đặt ra trách nhiệm lớn lao trong việc bảo tồn và phát triển để Huế mãi mãi là "đóa hoa nghệ thuật" rực rỡ.