

Lưu Ngọc Quỳnh
Giới thiệu về bản thân



































Trước hết, văn hóa truyền thống là nền tảng tinh thần của một dân tộc, là di sản quý báu được truyền từ đời này sang đời khác. Nó bao gồm những phong tục tập quán, lễ hội, nghệ thuật, văn học, và những giá trị đạo đức tốt đẹp. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và sự phát triển nhanh chóng của khoa học công nghệ, văn hóa truyền thống có nguy cơ bị mai một do sự du nhập của các luồng văn hóa ngoại lai, sự thay đổi trong lối sống và nhận thức của con người, đặc biệt là giới trẻ.
Tuy nhiên, việc gìn giữ văn hóa truyền thống không có nghĩa là chúng ta khư khư giữ lấy những cái cũ, mà là phải biết chọn lọc, phát huy những giá trị tốt đẹp, đồng thời tiếp thu những yếu tố tích cực của văn hóa hiện đại để làm giàu thêm bản sắc văn hóa dân tộc. Chúng ta cần có ý thức bảo vệ các di sản văn hóa vật thể và phi vật thể, tổ chức các hoạt động văn hóa, nghệ thuật truyền thống, khuyến khích sáng tạo các sản phẩm văn hóa mang đậm bản sắc dân tộc. Giáo dục thế hệ trẻ về lịch sử, văn hóa, và những giá trị truyền thống cũng là một việc làm vô cùng quan trọng. Tóm lại, việc gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là trách nhiệm của mỗi cá nhân và toàn xã hội. Đây không chỉ là việc bảo tồn quá khứ mà còn là đầu tư cho tương lai, giúp chúng ta xây dựng một xã hội văn minh, giàu bản sắc, và phát triển bền vững.
Hình ảnh “em” trong bài thơ “Chân quê” của Nguyễn Bính hiện lên với vẻ đẹp vừa gần gũi, thân thuộc, vừa mang chút ngây thơ, hồn nhiên của người con gái quê. Qua những câu thơ, ta thấy sự thay đổi trong trang phục của “em” khi đi tỉnh: từ bộ quần áo giản dị, đậm chất quê mùa đến bộ quần áo cầu kỳ, rộn ràng. Sự thay đổi này khiến người “anh” trong bài thơ cảm thấy xa lạ, mất đi vẻ đẹp thuần khiết vốn có. Điều này cho thấy sự trân trọng của nhà thơ đối với vẻ đẹp giản dị, chân chất của người phụ nữ quê. Tình cảm của “anh” dành cho “em” là sự yêu thương chân thành, mong muốn “em” giữ gìn nét đẹp quê mùa, giản dị, không bị ảnh hưởng bởi những lối sống xa hoa, phù phiếm của chốn thị thành. Hình ảnh “hoa chanh nở giữa vườn chanh”, “thầy u mình với chúng mình chân quê” chính là lời khẳng định về vẻ đẹp bình dị, đáng trân trọng của người con gái quê và tình yêu chân thành, sâu sắc của người đàn ông. Sự đối lập giữa vẻ đẹp hiện đại và vẻ đẹp truyền thống được thể hiện rõ nét qua hình ảnh " em " , tạo nên sự sâu sắc và ý nghĩa cho bài thơ
Thông điệp của bài thơ tập trung vào việc tôn vinh vẻ đẹp giản dị, tự nhiên của người phụ nữ thôn quê, đối lập với sự xa hoa, lộng lẫy của cuộc sống thành thị. Tác giả thể hiện tình cảm yêu mến sâu sắc đối với những giá trị truyền thống, mộc mạc của làng quê và hình ảnh người con gái quê. Tác giả mong muốn người mình yêu quý hãy giữ gìn những nét đẹp chân quê, giản dị vốn có, thay vì chạy theo những điều phù phiếm, hào nhoáng bên ngoài.
Câu thơ “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ.
“Hương đồng” và “gió nội” là những hình ảnh quen thuộc, gắn liền với làng quê, gợi lên không gian thanh bình, giản dị. Việc “bay đi ít nhiều” không phải là nghĩa đen, mà là ẩn dụ cho sự thay đổi, phai nhạt dần của những nét đẹp truyền thống, của cuộc sống quê mùa trước sự tác động của cuộc sống thành thị
Tác dụng của biện pháp tu từ này là: Tạo nên sự gợi hình, gợi cảm, giúp người đọc hình dung được sự biến đổi tinh tế, không dễ nhận thấy của làng quê. Thể hiện sự tiếc nuối, nuối tiếc của tác giả trước sự mai một của những giá trị truyền thống. Sự “bay đi ít nhiều” thể hiện sự tiếc nuối nhẹ nhàng, không quá bi lụy, mà mang một chút bâng khuâng, day dứt.
khăn nhưng , quần lĩnh , áo cài khuy bấm , yếm lụa sồi , dây lưng đũi , áo tứ thân , khăn mỏ quạ, quần nái đen
Nhan đề "Chân quê" gợi cho em liên tưởng đến vẻ đẹp giản dị, thuần hậu của người con gái quê. Bài thơ sử dụng giọng điệu trìu mến, nhẹ nhàng, thể hiện tình cảm chân thành của người con trai dành cho người yêu. Hình ảnh "chân quê" không chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà còn là nét đẹp tâm hồn, sự thuần khiết, giản dị, gần gũi với thiên nhiên
thể thơ lục bát