Lâm Công Đức

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Lâm Công Đức
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Thạch Lam, một trong những cây bút tiêu biểu của Tự Lực Văn Đoàn, nổi tiếng với lối viết nhẹ nhàng, tinh tế, đi sâu vào những cảm xúc bình dị của con người. Truyện ngắn “Trở về” không phải là một câu chuyện kịch tính, đầy biến cố, mà là một lát cắt cuộc sống, một khoảnh khắc tâm trạng được Thạch Lam tái hiện một cách chân thực và sâu sắc. Để thấy rõ hơn phong cách độc đáo này, chúng ta hãy cùng phân tích một đoạn trích :  ''Hương côm thoang thoảng trong gió chiều thu''.

 Đoạn trích này, ngay từ những dòng đầu tiên, đã mở ra một không gian đậm chất Thạch Lam. Không gian ấy không ồn ào, náo nhiệt mà tĩnh lặng, trầm lắng. Hương cốm thoang thoảng – một chi tiết gợi cảm giác hoài niệm, nhớ thương, gợi liên tưởng đến những kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ. Cái "gió chiều thu" cũng góp phần tạo nên một bức tranh man mác buồn, một sự giao hòa giữa thiên nhiên và tâm trạng nhân vật.

Nhân vật "anh" trong đoạn trích được miêu tả qua hành động "bước chậm rãi." Sự chậm rãi này không chỉ thể hiện một nhịp điệu sống chậm rãi của làng quê, mà còn ngụ ý một tâm trạng suy tư, chiêm nghiệm. Anh đang trở về, nhưng sự trở về này không hẳn là một niềm vui trọn vẹn. Dường như, trong lòng anh còn có những băn khoăn, những nỗi niềm chưa thể giải tỏa.

Hình ảnh "những hàng cây đã già nua, tán lá xơ xác" là một chi tiết giàu sức gợi. Cây già, lá xơ xác tượng trưng cho sự tàn phai của thời gian, sự thay đổi của cuộc sống. Tuy nhiên, dù đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, những hàng cây vẫn "giữ được vẻ trầm mặc vốn có." Chi tiết này có thể được hiểu như một ẩn dụ về con người, về những giá trị truyền thống bền vững, dù cuộc sống có biến đổi như thế nào đi chăng nữa.

Thạch Lam sử dụng một ngôn ngữ giản dị, gần gũi, nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ. Ông không dùng những từ ngữ hoa mỹ, cầu kỳ, mà tập trung vào việc miêu tả những chi tiết nhỏ nhặt, những cảm xúc tinh tế. Chính sự giản dị này đã tạo nên một phong cách văn chương độc đáo, đậm chất Thạch Lam.

Đoạn trích ở trên là một minh chứng rõ nét cho tài năng của Thạch Lam trong việc khắc họa tâm lý nhân vật và tái hiện không gian làng quê Việt Nam. Qua những chi tiết nhỏ bé, giản dị, Thạch Lam đã gợi lên những cảm xúc sâu sắc, những suy tư về cuộc sống, về con người, về những giá trị văn hóa truyền thống. Sự trở về không chỉ là một hành trình địa lý, mà còn là một hành trình trở về với những giá trị tinh thần, với cội nguồn của chính mình. Và có lẽ, chính trong sự trở về ấy, con người ta mới tìm thấy được sự bình yên thực sự.

Câu 1:
Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2:
Người bộc lộ cảm xúc: Là "tôi" (người khách), bộc lộ cảm xúc ấm áp.
Cuộc gặp gỡ giữa: Đó là cuộc gặp gỡ giữa tôi (người con) và bà mẹ.

Câu 3:
Biện pháp tu từ: Biện pháp ẩn dụ trong hai dòng thơ.
Tác dụng: Ẩn dụ này làm nổi bật cảm giác ấm áp, gần gũi và sự ấm cúng mà ổ rơm mang lại, vượt xa sự thoải mái của chăn gối.

Câu 4:
Nhận xét về hình ảnh “ổ rơm”: Hình ảnh “ổ rơm” tượng trưng cho sự ấm áp, tình thương của mẹ, đại diện cho một cuộc sống giản dị, gần gũi với thiên nhiên. Nó thể hiện sự chăm sóc và dư vị ấm áp từ ký ức tuổi thơ.

Câu 5:
Cảm hứng chủ đạo: Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là tình cảm gia đình, sự ấm áp và tình thương yêu mộc mạc giữa mẹ và con.

Câu 6:
Cảm nhận sau khi đọc bài thơ: Sau khi đọc bài thơ "Hơi ấm ổ rơm", tôi cảm thấy sâu sắc tình cảm gia đình và sự gắn bó với quê hương. Hình ảnh bà mẹ lo lắng, chuẩn bị ổ rơm cho con cảm nhận được sự ấm áp và tình thương vô bờ bến. Chính những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa ấy đã tạo nên một cảm giác bình yên và ấm cúng trong tâm hồn. Bài thơ khuyên nhủ tôi trân trọng từng khoảnh khắc giản dị trong cuộc sống và tình yêu thương từ gia đình.