

Nông Thị Huyền Diệu
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
bài làm
Trong xã hội hiện đại, con người thường mải mê theo đuổi những mục tiêu vật chất mà quên đi mối liên hệ mật thiết với thế giới tự nhiên. Thế nhưng, suy ngẫm về tình yêu thương vạn vật là vô cùng quan trọng, bởi lẽ nó không chỉ là một cảm xúc đơn thuần, mà còn là trách nhiệm bảo vệ và trân trọng sự sống trên Trái Đất. Yêu thương vạn vật bắt nguồn từ sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc với mọi loài, từ những sinh vật nhỏ bé nhất đến những cảnh quan hùng vĩ. Khi yêu thương, ta sẽ không nỡ lòng phá hoại môi trường, gây tổn hại đến sự sống của các loài khác. Thay vào đó, ta sẽ hành động một cách có ý thức, từ những việc nhỏ nhặt nhất như tiết kiệm năng lượng, hạn chế sử dụng đồ nhựa, đến việc tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường. Yêu thương vạn vật còn giúp ta nhận ra sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên, rằng sự hủy hoại môi trường cũng chính là tự hủy hoại cuộc sống của chính mình. Hơn nữa, tình yêu thương này còn nuôi dưỡng tâm hồn, giúp ta trở nên nhân ái, vị tha và sống có ý nghĩa hơn. Khi biết yêu thương, ta sẽ tìm thấy niềm vui trong việc bảo vệ một loài cây quý hiếm, hay đơn giản là ngắm nhìn một đàn chim tung cánh trên bầu trời. Tóm lại, tình yêu thương vạn vật là nền tảng cho một cuộc sống bền vững và hạnh phúc, là hành trang quý giá mà mỗi người nên mang theo trên hành trình cuộc đời.
Câu 2:
Bài làm
Hoàng Cầm là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Thơ ông mang đậm chất trữ tình, vừa giàu yếu tố dân tộc, vừa thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương Kinh Bắc. Bài thơ “Bên kia sông Đuống” là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của Hoàng Cầm, được viết trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp, khi quê hương ông bị giặc chiếm đóng. Đoạn thơ trên tập trung khắc họa sự biến đổi đau xót của quê hương trước và sau khi chiến tranh ập đến, thể hiện lòng yêu nước sâu sắc và niềm xót xa trước cảnh tàn phá của quê hương.
Hình ảnh quê hương thanh bình, trù phú trước chiến tranh:
Bốn câu thơ đầu tiên vẽ nên một bức tranh quê hương thanh bình, trù phú và đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc:
Bên kia sông Đuống
Quê hương ta lúa nếp thơm nồng
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp
Hình ảnh “bên kia sông Đuống” gợi một không gian gần gũi, thân thương. Sông Đuống như một ranh giới phân chia giữa thế giới bình yên và thế giới chiến tranh. Quê hương hiện lên với hương lúa nếp thơm nồng, gợi cảm giác ấm no, hạnh phúc. Đặc biệt, hình ảnh “tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong” là một biểu tượng của văn hóa dân gian Kinh Bắc. Những bức tranh với màu sắc tươi sánđường nét ngộ nghĩnh thể hiện ước vọng về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Tất cả những hình ảnh đó hòa quyện lại, tạo nên một bức tranh quê hương tươi đẹp, tràn đầy sức sống và đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc. Cụm từ “Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp” như một lời khẳng định về vẻ đẹp trường tồn của văn hóa dân tộc, là niềm tự hào của nhà thơ về quê hương mình.
Sự tàn phá, đau thương của quê hương trong chiến tranh:
Sự thanh bình, tươi đẹp của quê hương bị phá vỡ bởi sự tàn khốc của chiến tranh. Bốn câu thơ tiếp theo khắc họa cảnh tượng đau thương, tang tóc khi giặc kéo đến:
Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn
Ruộng ta khô
Nhà ta cháy
Từ láy “khủng khiếp” diễn tả sự kinh hoàng, tột cùng của những ngày tháng chiến tranh. Hình ảnh “giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn” gợi lên sự tàn bạo, dã man của kẻ thù. Ngọn lửa chiến tranh đã thiêu rụi tất cả, biến những cánh đồng lúa trĩu hạt thành “ruộng ta khô”, biến những ngôi nhà ấm cúng thành “nhà ta cháy”. Sự tương phản giữa hình ảnh quê hương thanh bình trước chiến tranh và cảnh tượng tiêu điều, đổ nát trong chiến tranh càng làm nổi bật sự tàn khốc của chiến tranh và nỗi đau của người dân mất nước.
Sự xót xa, ly tán của con người và vật nuôi:
Không chỉ nhà cửa, ruộng vườn bị tàn phá, mà cả con người và vật nuôi cũng phải chịu cảnh ly tán, đau thương:
Chó ngộ một đàn
Lưỡi dài lê sắc máu
Kiệt cùng ngõ thẳm bờ hoang
Mẹ con đàn lợn âm dương
Chia lìa trăm ngả
Đám cưới chuột đang tưng bừng rộn rã
Bây giờ tan tác về đâu?
Hình ảnh “chó ngộ một đàn” gợi lên sự hoảng loạn, mất phương hướng của những con vật vô tội. “Lưỡi dài lê sắc máu” là một hình ảnh ẩn dụ, diễn tả sự đói khát, kiệt quệ của những con vật bị bỏ rơi. Cụm từ “kiệt cùng ngõ thẳm bờ hoang” gợi lên sự cô đơn, lạc lõng của những con vật không nơi nương tựa. Đặc biệt, hình ảnh “mẹ con đàn lợn âm dương chia lìa trăm ngả” là một hình ảnh đầy ám ảnh, gợi lên sự chia cắt, ly tán của gia đình, của những người thân yêu trong chiến tranh .'dám cưới chuột” vốn là một bức tranh dân gian vui nhộn, tượng trưng cho sự sung túc, hạnh phúc, nhưng giờ đây lại “tan tác về đâu?” Sự biến đổi này thể hiện sự xót xa, tiếc nuối của nhà thơ trước sự mất mát, đau thương của quê hương.
Đoạn thơ “Bên kia sông Đuống” là một bức tranh chân thực và đầy cảm xúc về sự biến đổi của quê hương trước và sau chiến tranh. Bằng bút pháp hiện thực kết hợp với cảm hứng lãng mạn, Hoàng Cầm đã khắc họa thành công hình ảnh một quê hương Kinh Bắc trù phú, tươi đẹp, nhưng cũng đầy đau thương, mất mát trong chiến tranh. Đoạn thơ thể hiện lòng yêu nước sâu sắc, niềm xót xa trước cảnh tàn phá của quê hương và niềm tin vào một tương lai tươi sáng của dân tộc.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính: nghị luận.
Cau 2:
Nội dung của văn bản là sự phản ánh về những tổn thương mà con người có thể gây ra cho thiên nhiên và cuộc sống xung quanh. Tác giả chỉ ra rằng mọi hành động, dù nhỏ bé, cũng có thể làm tổn thương đến tự nhiên và những mối quan hệ con người.
Câu 3:
-biện pháp tu từ được sử dụng : điệp ngữ .lặp lại cấu trúc “Những… quen…” (Những mặt đất ngàn đời quen tha thứ, Đại dương bao la quen độ lượng,…)
-tạo ra một âm hưởng đặc biệt, nhấn mạnh sự nhẫn nại, bao dung vốn có của thiên nhiên
-Phép điệp này không chỉ tạo ra nhịp điệu mà còn khắc sâu vào tâm trí người đọc về sự tương phản giữa sự thô tháp của con người và sự vị tha của tự nhiên.
Câu 4: tại vì:
'Gai đâm” tượng trưng cho những khó khăn, vấp ngã hoặc những trải nghiệm không mấy dễ chịu trong cuộc sống. Tác giả muốn nói rằng đôi khi chúng ta cần phải trải qua những điều đó để thức tỉnh.
Tac giả sử dụng hình ảnh “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm” để khuyên chúng ta nên có những trải nghiệm để thức tỉnh, để nhận thức rõ hơn về tác động của hành động cá nhân và để trân trọng hơn những giá trị xung quanh.
Câu 5
Bài học ý nghĩa nhất sau khi đọc văn bản:
Con người không thể tách rời khỏi thiên nhiên. Việc bảo vệ môi trường cũng chính là bảo vệ cuộc sống của chúng ta. Học cách tha thứ và bao dung cho những lỗi lầm của người khác, cũng như học cách yêu thương và trân trọng bản thân mình.