

Bàn Thị Dần
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Trong cuộc sống, con người không chỉ cần yêu thương đồng loại mà còn phải biết trân trọng và yêu thương vạn vật xung quanh. Thiên nhiên, động vật và mọi sự vật tồn tại trên đời đều có giá trị riêng, góp phần làm nên sự cân bằng và hài hòa của thế giới. Khi con người biết yêu thương vạn vật, chúng ta sẽ sống chan hòa với thiên nhiên, bảo vệ môi trường, gìn giữ hệ sinh thái và tránh những hành động tàn phá gây tổn hại đến cuộc sống của muôn loài. Đối xử nhân ái với động vật cũng thể hiện lòng trắc ẩn và đạo đức của con người, giúp chúng ta trở nên giàu tình thương và nhân văn hơn. Một người biết yêu thương cây cỏ, chim muông thường có tâm hồn tinh tế, nhạy cảm và biết trân quý cuộc sống. Ngược lại, sự thờ ơ, tàn nhẫn với vạn vật có thể dẫn đến hậu quả tiêu cực, làm suy thoái môi trường và làm mất đi những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Vì vậy, yêu thương vạn vật không chỉ là trách nhiệm mà còn là cách giúp con người sống ý nghĩa, trọn vẹn hơn.
Câu 2
Bài thơ Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về quê hương trong thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp. Đoạn thơ miêu tả sự biến đổi của quê hương Kinh Bắc trước và sau chiến tranh, làm nổi bật nỗi đau mất mát, đồng thời khơi dậy niềm tự hào và ý chí đấu tranh của con người Việt Nam.
Trước khi chiến tranh ập đến, quê hương Kinh Bắc hiện lên qua thơ Hoàng Cầm với vẻ đẹp trù phú, thanh bình và đậm đà bản sắc văn hóa:
"Em ơi! Buồn làm chi
Anh đưa em về bên kia sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phẳng lì
Sông Đuống trôi đi…"
Những câu thơ mở đầu gợi ra một không gian mênh mang, êm đềm với hình ảnh "cát trắng phẳng lì", con sông Đuống hiền hòa trôi chảy. Đây chính là biểu tượng của một quê hương yên bình, tươi đẹp. Không chỉ là thiên nhiên thơ mộng, vùng đất này còn mang đậm hơi thở văn hóa truyền thống:
"Bên kia sông Đuống
Quê hương ta lúa nếp thơm nồng
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp…"
Những câu thơ đầy tự hào đã khắc họa một bức tranh quê hương trù phú với "lúa nếp thơm nồng", biểu tượng của cuộc sống sung túc, ấm no. Đặc biệt, hình ảnh "tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong" không chỉ phản ánh vẻ đẹp văn hóa, mà còn thể hiện một truyền thống lâu đời, sự gắn bó sâu sắc giữa con người và quê hương.
Thế nhưng, khi chiến tranh đến, tất cả vẻ đẹp ấy đã bị tàn phá. Quê hương không còn là chốn thanh bình mà trở thành nơi chồng chất đau thương:
"Bên kia sông Đuống
Mẹ già nua còm cõi gánh hàng rong
Con đói lả còng queo trong xó chợ
Chiếc áo nâu rách bợt tả tơi
Nước mắt lau không kịp chảy"
Những hình ảnh đối lập giữa "mẹ già nua còm cõi", "con đói lả", "chiếc áo nâu rách bợt" đã vẽ nên một bức tranh tang thương của quê hương. Nếu trước đây, con người nơi đây sống cuộc sống thanh bình, thì giờ đây họ trở thành những người đói khổ, lưu lạc, phải vật lộn để sinh tồn. Cảnh "nước mắt lau không kịp chảy" càng nhấn mạnh sự đau đớn, mất mát không gì bù đắp được.
Không chỉ con người, mà cả cảnh vật cũng nhuốm màu đau thương:
"Đàn trâu đẫm máu
Gặm cỏ bờ đê…"
Hình ảnh đàn trâu – biểu tượng cho sự yên bình của làng quê Việt Nam – giờ đây cũng bị nhuốm màu tang tóc. Câu thơ ngắn, súc tích nhưng đầy ám ảnh, thể hiện sự khốc liệt mà chiến tranh đã gieo rắc lên quê hương.
Dẫu vậy, trong đau thương, bài thơ không chỉ dừng lại ở nỗi buồn mà còn khơi dậy tinh thần đấu tranh mạnh mẽ:
"Ta lại về bên kia sông Đuống
Nhặt hoa vàng với áo lụa tươi non…"
Câu thơ như một lời hứa hẹn về ngày quê hương hồi sinh. Hình ảnh "hoa vàng", "áo lụa tươi non" là biểu tượng của sự sống, của niềm tin vào tương lai tươi sáng. Nhà thơ không chỉ đau xót trước hiện thực chiến tranh, mà còn khẳng định ý chí giành lại quê hương, giữ gìn vẻ đẹp văn hóa đã từng có.
Qua đoạn thơ, Hoàng Cầm đã tái hiện sự biến đổi đầy đau thương của quê hương Kinh Bắc trước và sau chiến tranh. Từ một miền quê tươi đẹp, trù phú, giàu bản sắc văn hóa, chiến tranh đã biến nơi đây thành vùng đất điêu tàn, tang tóc. Nhưng dù chiến tranh có tàn khốc đến đâu, tình yêu quê hương và ý chí đấu tranh vẫn luôn bừng sáng. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng xót xa, mà còn là lời hiệu triệu, khích lệ tinh thần người dân trong công cuộc đấu tranh bảo vệ quê hương, đất nước.
Câu 1
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm. Ngoài ra, văn bản còn kết hợp yếu tố nghị luận và miêu tả để làm nổi bật cảm xúc của tác giả.
Câu 2
Văn bản thể hiện sự trăn trở, suy ngẫm của tác giả về cách con người vô tình gây tổn thương cho thiên nhiên, vạn vật và cả những tình cảm, yêu thương xung quanh. Đồng thời, tác giả nhấn mạnh rằng thế giới này cần sự nâng niu, trân trọng, và con người cần thức tỉnh để sống ý nghĩa hơn.
Câu 3
Trong đoạn (7), tác giả sử dụng biện pháp điệp ngữ với cấu trúc lặp lại:
“Mặt đất ngàn đời quen tha thứ.”
“Đại dương bao la quen độ lượng.”
“Cánh rừng mênh mông quen trầm mặc.”
...
→ Phân tích: Điệp ngữ “quen” kết hợp với liệt kê nhiều hình ảnh thiên nhiên thể hiện sự bao dung, nhẫn nại của thế giới tự nhiên. Thiên nhiên không trách móc con người dù bị tổn thương, nhưng chính sự im lặng ấy lại càng khiến con người phải suy ngẫm về hành động của mình.
Câu 4
Tác giả nói “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm” để nhấn mạnh rằng con người cần có những cú sốc, đau đớn để thức tỉnh và nhận ra sự vô tâm, vô tình của mình đối với thế giới xung quanh. Khi tự mình trải nghiệm tổn thương, con người mới biết trân trọng và nâng niu hơn những điều mong manh, quý giá trong cuộc sống.
Câu 5
Bài học ý nghĩa nhất rút ra từ văn bản là: Con người cần sống tinh tế, trân trọng và nâng niu thế giới xung quanh, từ thiên nhiên đến những tình cảm yêu thương. Đừng vô tâm làm tổn thương mọi thứ mà không nhận ra, bởi mỗi hành động dù nhỏ cũng có thể gây ra đau đớn. Biết cảm nhận và đồng cảm với nỗi đau của người khác sẽ giúp chúng ta sống ý nghĩa hơn.
Câu 1
Sống một cách ý nghĩa là khát vọng của nhiều người Nhưng không phải ai cũng biết cách thực hiện điều đó theo tôi để sống ý nghĩa mỗi người cần nhận thức rõ giá trị của cuộc sống và trách nhiệm với bản thân gia đình cộng đồng trước hết sống ý nghĩa đòi hỏi sự trân trọng thời gian không ngừng học hỏi rèn luyện bản thân và Theo đuổi những mục tiêu có ích cho chính mình và xã hội một cuộc sống ý nghĩa không chỉ được đo bằng thành công cá nhân mà còn là khả năng tạo ra giá trị tích cực cho người khác như chia sẻ yêu thương giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn hay đơn giản là lan tỏa sự tử tế trong từng hành động nhỏ ngoài ra biết buông bỏ sự ích kỷ tham lam ghen ghét cũng giúp tâm hồn thanh thản từ đó cuộc sống trở nên sâu sắc và trọn vẹn hơn quan trọng nhất hãy sống đúng với bản thân để mỗi ngày trôi qua đều trở thành một phần của hành trình đầy giá trị và ý nghĩa mà chúng ta đang xây dựng
Caau2
Bài thơ áo cũ của Lưu Quang Vũ không chỉ là những dòng cảm xúc dành cho một vật dụng quen thuộc mà còn gợi lên hình ảnh về tình mẫu tử thiêng liêng và sự trân trọng những giá trị bình dị trong cuộc sống qua những câu thơ giản dị nhưng sâu sắc mà nhà thơ đã khéo léo gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn và tình yêu thương đối với mẹ cũng như sự quý trọng những gì cần bỏ với ta quanh năm tháng
Ngay từ những câu mở đầu hình ảnh chiếc áo cũ hiện lên vừa mộc mạc vừa giàu Cảm Xúc:
"Áo cũ rồi mỗi ngày thêm ngắn/ chỉ xuất sườn màu bạc hai vai"
Chiếc Áo Cũ Không chỉ là vận dụng mà còn là chứng nhân của thời gian lưu giữ bao ký ức thân thuộc những đường chỉ đứt Vai Áo Bạc Màu không phải là dấu hiệu của sự cố khí tầm thường mà là dấu viết của những trải nghiệm những mùa tháng đã đi qua trong cuộc đời người con qua hình ảnh chiếc áo Lưu Quang Vũ đã khéo léo dẫn dắt người đọc bước vào dòng Hồi Tưởng đầy xúc động
tình cảm dành cho chiếc áo cũ gắn liền với hình ảnh người mẹ
"Mẹ và áo mới biết con chồng lớn /mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim"
Từng đường chỉ tiêm mũi chỉ trên áo không chỉ đơn thuần là hành động sửa chữa mà còn là biểu hiện của tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con những năm tháng trôi qua ghi Chiếc Áo Cũ dần ngắn đi cũng là lúc người con lớn lên và mẹ già đi chiếc áo trở thành cầu nối vô hình giữa hai thế hệ mang trong mình những dấu hiệu ấn của sự hi sinh thầm lặng và sự gắn bó không lời
Hình ảnh chiếc áo cũ còn được tác giả nâng lên thành biểu tượng của sự trân trọng quá khứ
"Hãy biết thương lấy những manh áo cũ/ để càng thương lấy mẹ của ta"
Chiếc áo không chỉ đại diện cho những kỷ niệm mà còn nhắc nhở con người vì lòng biết ơn đối với những điều giản dị đã đồng hành cùng ta trong cuộc sống bài thơ khuyến khích chúng ta đừng chỉ chạy theo cái mới mẻ hào nhoáng mà hãy biết nâng niu và giữ gìn những giá trị tưởng chừng nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa
Thông qua giọng thơ nhẹ nhàng Lưu Quang Vũ Mang đến một bài thơ sâu sắc về cách sống Chiếc Áo Cũ Trong bài thơ không chỉ đơn thuần là vật dụng thường ngày mà còn là biểu tượng của Ký Ức Của Mẹ và của những giá trị bền vững qua thời gian tác giả nhắn nhủ rằng vết trân trọng những gì gắn bó với ta chính là cách để giữ gìn tâm hồn và tình yêu thương trong cuộc sống
Bài thơ áo cũ chính là một bản hòa ca của ký ức và tình người khơi gợi những cảm xúc nhẹ nhàng mà sâu lắng trong lòng người đọc từ đó muốn người nhận ra rằng điều quý giá nhất không nằm ở vẻ ngoài hào nhoáng hay sự mới mẻ mà là ở những gì chân thật đã đồng hành và bền bỉ cùng ta qua năm tháng
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích là: Nghị luận
Câu 2 nội dung chính của đoạn trích: đoạn trích Bàn về ý nghĩa của cái chết như một lời nhắc nhở từ tạo hóa khuyến khích con người sống nhân văn hơn biết yêu thương chia sẻ và ứng xử tốt với người khác khi họ còn sống
Câu 3 biện pháp tu từ sử dụng trong đoạn trích 7:
Ẩn dụ: "đời sống chúng ta đang sống là một cánh đồng" và "cái chết là một cánh đồng bên cạnh"
Hiện tượng đối lập: đối chiếu giữa cánh đồng hiện tại (đời sống) và cánh đồng bên cạnh (cái chết)
Hiệu quả nghệ thuật: biện pháp ẩn dụ giúp diễn đạt khái niệm trừu tượng cái chết một cách cụ thể dễ hiểu hơn so sánh với đời sống như hai miền gần kỳ tạo hình ảnh vừa quen thuộc vừa bí ẩn, tạo sự gợi mở kích thích người đọc suy ngẫm về mối quan hệ giữa đời sống và cái chết đồng thời giúp giảm bớt cảm giác sợ hãi tiêu cực về cái chết
Câu 4 Ý kiến của tác giả: tác giả cho rằng cái chết chửa đựng một lời nhắc nhở từ tạo hóa giúp con người suy ngẫm lại cách sống và ứng xử với người khác khuyến khích Họ sống tốt hơn nhân văn hơn
Ý kiến cá nhân: Tôi đồng tình với ý kiến này vì cái chết thường khiến con người nhận ra sự ngắn ngủi của cuộc sống khơi dậy những giá trị tốt đẹp tiềm ẩn trong lòng họ nó là cơ hội để mỗi người nhìn lại bản thân trân trọng sự sống và mối quan hệ với người xung quanh
Câu 5 Thông điệp ý nghĩa nhất: hãy sống với người khác như cách chúng ta sẽ trân trọng họ sau khi họ ra đi
Lý do: thông điệp này nhấn mạnh giá trị của tình yêu tương tự thông và sự chân thành trong các mối quan hệ nó thôi thúc con người sống tử tế tránh những hành xử ích kỷ hay thờ ơ bởi sự trân trọng khi người khác còn sống sẽ mang lại hạnh phúc thật sự hay vì những hối tiếc khi đã quá muộn