HOÀNG DIỆU LINH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của HOÀNG DIỆU LINH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

nhân vật trữ tình trong bài thơ là nhân vật "ta"

tạo ra kết hợp từ trái logic nhằm mô tả nỗi buồn trong buổi chiều chia tay như muốn trào ra hoà cùng không gian. 

hình ảnh "tiếng sóng" ám chỉ những xao động dữ dội của cảm xúc tiếc nuối, lưu luyến trong lòng người đưa tiễn người đi xa. 

thời gian: buổi chiều 

không gian: buổi chiều buồn có màu đơn điệu, không có sắc vàng vọt của hoàng hôn

câu 1: Người kể truyện là tác giả

câu 2: Từ Hải và Thuý Kiều gặp nhau khi Kiều sa vào lầu xanh lần 2, đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời

câu 3: Qua những câu thơ ấy, Thuý Kiều hiện lên là 1 con người sắc xảo, mang chút khát khao tự do 

câu 4: Nhân vật Từ Hải qua đoạn trích là con người anh hùng, bản lĩnh toát lên từ hình dáng bên ngoài đến cốt cách, tài năng, phong bath nhưng cũng rất tế nhị thanh cao 

 

câu 1: Người kể truyện là tác giả

câu 2: Từ Hải và Thuý Kiều gặp nhau khi Kiều sa vào lầu xanh lần 2, đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời

câu 3: Qua những câu thơ ấy, Thuý Kiều hiện lên là 1 con người sắc xảo, mang chút khát khao tự do 

câu 4: Nhân vật Từ Hải qua đoạn trích là con người anh hùng, bản lĩnh toát lên từ hình dáng bên ngoài đến cốt cách, tài năng, phong bath nhưng cũng rất tế nhị thanh cao 

 

với bút pháp tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du đã miêu tả rõ nét cảnh từ biệt giữa Thúc Sinh và Kiều, nói lên tâm trạng buồn của Kiều đối với Thúc Sinh và với chính số phận hẩm hiu của mình. "Người lên ngựa kẻ chia bào/ Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san" hai câu đầu cho thấy khung cảnh một rừng phong thu rộng lớn ám cái màu đi xa, lưu luyến của đôi lứa. Cảm giác lưu luyến ấy đc thể hiện rõ hơn qua :"Dặm hồng bụi cuốn chinh an/ Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh". Con đường đầy bụi dặm hồng cuốn theo Thúc Sinh đi xa, còn Kiều chỉ đứng trông theo bóng hình Thúc Sinh cho đến khi "khuất mấy ngang dâu xanh". Tình cảm lưu luyến đọng vào sắc màu của thiên nhiên, tạo nên bức tranh đầy thương nhớ, biệt li. "Người về chiếc bóng năm canh/ kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi", "người về" và "kẻ đi" ám chỉ Kiều và Thúc Sinh giờ đây ở hai phía cách xa, đều cô đơn lẻ loi. Kiều đêm thao thức đến "năm canh", ánh trăng in mỗi bóng nàng, còn Thúc Sinh ở nơi xa nôi muôn dặm. "Vầng trăng ai xẻ làm đôi/ Nửa in gối chiếc nửa soi dặm đường". Vầng trâng hiện lên trông thật buồn bã, cô đơn trên khoảng trời đêm bất tận . Đoạn trích cho thấy lòng xót thương và đồng cảm với số phận của Kiều, đồng thời thể hiện ngòi bút tài hoa, cách sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình khéo léo, tạo nên khung cảnh biệt li như hoà vào cùng tâm trạng nhân vật

vẻ đẹp nổi bật của nhân vật Minh được thể hiện trong văn bản: sống biết nghĩ đến người khác. Biết mình ko thể sống đc, anh bảo đồng đội chôn mình r mau về nơi an toàn. 

 

qua đoạn trich trên, thông điệp tôi thấy có ý nghĩa nhất đối với cuộc sống là: cái giá lớn phải trả để có được cuộc sống hoà bình, hạnh phúc của chúng ta ngà hôm nay. Hoà bình của nước ta đc đánh đổi bằng nước máu, sự hy sinh lớn lao của những người lính. Họ nhận về mình sự thiệt thòi mất mát để đổi lấy tự do độc lập của dân tộc. tinh thần đó rất đáng trân trọng 

cung cấp nghĩa mới cho từ "theo" ám chỉ sự hy sinh làm giảm sự nặng nề, đau thương của nhân vật