Vi Thị Thúy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vi Thị Thúy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

2.     

      Bản sắc văn hóa dân tộc là những giá trị tinh thần quý báu, là niềm tự hào của mỗi quốc gia, dân tộc. Việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa không chỉ là trách nhiệm của thế hệ đi trước mà còn là trách nhiệm của tuổi trẻ. Trong bối cảnh xã hội hiện đại với sự giao thoa văn hóa mạnh mẽ, vai trò của tuổi trẻ trong việc bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa dân tộc càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.

       Trước hết, tuổi trẻ chính là lực lượng chủ chốt trong việc bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc. Sự năng động, sáng tạo và khả năng tiếp thu cái mới của thế hệ trẻ là yếu tố quyết định trong việc gìn giữ những giá trị truyền thống. Tuổi trẻ cần nhận thức rõ tầm quan trọng của những di sản văn hóa mà cha ông để lại, từ phong tục, tập quán, đến ngôn ngữ, nghệ thuật, lễ hội. Những giá trị này không chỉ là niềm tự hào dân tộc mà còn là yếu tố giúp mỗi cá nhân gắn kết với cội nguồn, với cộng đồng. Chính vì vậy, việc học hỏi và truyền đạt những giá trị văn hóa dân tộc là nhiệm vụ cần được chú trọng trong môi trường giáo dục và trong từng hành động, lời nói của tuổi trẻ.

      Tuy nhiên, việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc không có nghĩa là bảo thủ, chỉ giữ lại những gì đã cũ kỹ, lỗi thời. Thế hệ trẻ cần có trách nhiệm sáng tạo trong việc bảo tồn những giá trị truyền thống để chúng trở nên gần gũi và phù hợp với thời đại. Việc ứng dụng công nghệ trong việc lưu giữ văn hóa dân tộc, sáng tạo các sản phẩm văn hóa mới mang đậm dấu ấn dân tộc nhưng không thiếu tính hiện đại là một ví dụ điển hình. Các lĩnh vực như âm nhạc, nghệ thuật, thời trang, ẩm thực có thể kết hợp giữa truyền thống và xu hướng hiện đại, tạo ra những giá trị mới mẻ, hấp dẫn mà vẫn giữ được cốt lõi bản sắc văn hóa.

     Bên cạnh đó, tuổi trẻ cũng cần chủ động tham gia các hoạt động bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc. Việc tham gia các lễ hội truyền thống, các phong trào văn hóa, bảo vệ di tích lịch sử, hay khôi phục các làn điệu dân ca, trò chơi dân gian chính là cách thức để thế hệ trẻ trực tiếp góp phần gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc. Những hành động nhỏ này tuy không phải lúc nào cũng được ghi nhận ngay lập tức, nhưng lại có sức lan tỏa mạnh mẽ trong cộng đồng, đặc biệt là trong việc giáo dục thế hệ sau về tình yêu và lòng tự hào dân tộc.

       Đặc biệt, trong quá trình phát huy bản sắc văn hóa, cũng cần phải nhìn nhận một thực tế rằng, toàn cầu hóa và sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ đã tác động không nhỏ đến các giá trị văn hóa truyền thống. Những sản phẩm văn hóa ngoại lai đôi khi đã tạo ra sức hút mạnh mẽ, khiến giới trẻ dễ dàng quên đi những giá trị văn hóa dân tộc. Vì vậy, việc kết hợp giữa bảo tồn và phát triển là một thách thức lớn, yêu cầu sự sáng tạo, đổi mới không ngừng và một tầm nhìn chiến lược. Chính tuổi trẻ là lực lượng nắm trong tay sức mạnh của công nghệ và khả năng thay đổi, nên chính họ cần làm gương mẫu trong việc bảo vệ và phát huy những giá trị ấy. Và có lẽ cũng không phải vô cớ mà Nguyễn Trãi khi xưa đã nhắc đến truyền thống văn hoá của dân tộc ngay sau khi tư tưởng nhân nghĩa ở phần mở đầu của “áng thiên cổ hùng văn” - Đại cáo bình Ngô:

“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo
Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu”

     Mỗi dân tộc cần phải có một nền văn hóa riêng cũng giống như mỗi cá nhân trong cuộc đời phải có cá tính riêng để làm nên cái “tôi” của chính mình phân biệt mình với người khác. Một đất nước làm sao có thể tồn tại bền vững khi mà nhắc đến nó, người ta chăng có cớ gì để nhớ, chẳng có gì để nói. Văn hóa là một trong những yếu tố quan trọng nhất làm nên truyền thông của một dân tộc. Những giá trị văn hoá phi vật thể cũng phần nào phản ánh tâm tư, tình cảm, suy nghĩ, tâm hồn con người. Văn hoá Việt giản dị nhưng có chiều sâu và có bản sắc riêng. Con người Việt Nam bình dị, hết sức tinh tế nhưng cũng vô cùng anh dũng, kiên cường. Chính truyền thống văn hoá tạo nên cội nguồn, gốc rễ cho dân tộc, từ đó hình thành nên ở con người Việt Nam lòng tự hào, tự tôn dân tộc, một niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Tôi chợt nghĩ đến hình ảnh cây si ở đền Ngọc Sơn mà Nguyễn Khải đã từng nhắc đến trong “Một người Hà Nội”. Gió bão có thể thế làm nghiêng cả tán, bật cả rễ nhưng qua bao phong ba bão táp, bao biến cố thăng trầm của lịch sử, nó lại hồi sinh, trổ lộc non. Văn hoá góp phần làm nên cái “vàng son” cho quá khứ, còn quá khứ góp phần hun đúc nên những phẩm chất tốt đẹp của con người bởi văn hoá thường hướng con người ta đến những giá trị đẹp đẽ của cuộc sống, hướng con người ta đến cái chân, thiện, mỹ, làm cho con người sống tốt hơn. Bên cạnh đó, những công trình kiến trúc, những danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử... không chỉ cho thấy những nét văn hóa rất riêng của đất nước Việt Nam mà còn đóng góp không nhỏ vào việc quảng bá hình ảnh của Việt Nam đến bạn bè thế giới. Chưa kể đến doanh thu không nhỏ cho ngành dịch vụ từ du lịch nội địa và quốc tế từ việc quảng bá hình ảnh đó, vị thế của Việt Nam chắc chắn sẽ được cải thiện, được nâng cao trên trường quốc tế, rất nhiều cơ hội mở ra cho việc giao lưu cả về mặt kinh tế, chính trị phục vụ cho sự phát triển của đất nước. Vì thế nếu chúng ta không có ý thức giữ gìn bản sắc văn hoá của chính dân tộc mình thì tự chúng ta sẽ làm mất đi vị thế riêng của mình, sẽ bị hoà tan trong những nền văn hoá khác trên thế giới. Có những thứ khi đã mất đi ta vẫn có thể lấy lại được nhưng có những điều nêu không níu giữ thì nó sẽ tuột khỏi tay ta mãi mãi.

     Trong bối cảnh xã hội hiện nay, có rất nhiều thuận lợi khi chúng ta mở cửa, giao lưu với các nước trên thế giới, mở ra nhiều cơ hội để quảng bá cho văn hóa Việt Nam với bạn bè quốc tế nhưng nếu như chúng ta không có ý thức giữ bản sắc văn hoá dân tộc thì sẽ làm mất dần đi những giá trị văn hoá độc đáo. Làm sao để hoà nhập mà không hoà tan là một vấn để không đơn giản không phải là không thể làm được nếu như mỗi người chúng ta đều có ý thức giữ gìn những nét đẹp văn hoá của dân tộc mình, đặc biệt là thế hệ trẻ nay. Mỗi người hãy tự trau dồi cho mình vốn hiểu biết về văn hoá dân tộc làm sao để bạn bè quốc tế hiểu và yêu thích văn hóa của đất nước chúng ta cũng là một cách để giữ gìn bản sắc văn hoá bởi ai đó đã từng nói rằng: “cho đi cũng là cái còn lại mãi mãi”. Việc giữ gìn truyền thống văn hoá phải bắt đầu từ việc giữ gìn truyền thống của mỗi gia đình, mỗi địa phương, vùng miền cụ thể. Và mỗi nét đặc sắc trong văn hoá của hơn năm mươi dân tộc sẽ làm nên một nền văn hoá Việt Nam đa dạng, đậm đà bản sắc. Mỗi người dân phải tự có ý thức bảo vệ những giá trị văn hoá vật thể và phi vật thể của vùng miền mình, của đất nước mình. Nhà nước cần có những biện pháp thích đáng đối với những hành vi gây tác động xấu đến văn hoá, song song với những chính sách hợp lý để trùng tu, bảo tồn những di tích, danh lam và giữ gìn những giá trị văn hoá phi vật thể. Có thể nói, việc giữ gìn những giá trị văn hoá không phải là trách nhiệm của riêng ai mà cần có sự tham gia của tất cả mọi người, không phải bằng khẩu hiệu, bằng lời nói mà những việc làm hết sức cụ thể.

     Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể giữ gìn được những giá trị văn hóa của mình bởi lẽ cuộc sống cũng có những biến cố (chiến tranh, thiên tai...) có thể làm cho những công trình văn hoá bị xuống cấp nghiêm trọng. Tuy nhiên, chúng ta vẫn đang hằng ngày cố gắng tìm mọi cách để có thể giữ gìn được phố cổ Hà Nội, chùa Một Cột... Việt Nam vinh dự được UNESCO công nhận một số công trình văn hoá vật thể và phi vật thể là di sản văn hoá thế giới chứng tỏ sự cố gắng, nỗ lực không ngừng của chúng ta trong việc phát huy những giá trị văn hoá dân tộc. Cuộc sống hiện đại hối hả hơn, con người ta bận rộn hơn, điều kiện giao lưu quốc tế mở rộng hơn bao giờ hết nhưng sâu thẳm trong mỗi chúng ta là một tâm hồn Việt, một cốt cách Việt. Tuy nhiên, giữ gìn bản sắc văn hoá không có nghĩa là không có sự giao lưu, học hỏi. Mỗi nền văn hóa đều có những thế mạnh riêng của nó. Tiếp thu một cách hợp lí có chọn lọc sẽ là điều kiện để làm giàu có thêm vốn văn hoá của dân tộc. Ngoài ra, cũng chính từ sự giao lưu ấy mà ta có thế biết được điểm mạnh điểm yếu trong nền văn hoá của mình, từ đó có thể phát huy những điểm mạnh đồng thời học hỏi những kinh nghiệm để có thể khắc phục những chỗ còn khiếm khuyết.

     Có thể nói giữ gìn bản sắc văn hoá không chỉ có ý nghĩa với cộng đồng dân nhân loại mà còn rất ý nghĩa đối với mỗi con người vì những giá trị văn hóa được thể hiện trong nếp sống, nếp nghĩ hằng ngày của mỗi con người.

1.

Bài thơ "Khán 'Thiên gia thi' hữu cảm" của Chủ tịch Hồ Chí Minh là một tác phẩm giàu suy tư và thể hiện rõ nét quan điểm nghệ thuật của Người về vai trò của thơ ca trong cuộc sống và đấu tranh. Trong bài thơ, Bác chia thành hai phần đối lập rõ rệt: phần đầu thể hiện sự ngưỡng mộ vẻ đẹp thiên nhiên trong thơ cổ điển, với những hình ảnh núi, sông, hoa, tuyết, trăng, gió, qua đó khẳng định sự yêu mến của thi nhân xưa đối với thế giới tự nhiên. Thế nhưng, ở phần sau, Bác đưa ra một yêu cầu mới cho thơ ca hiện đại: ngoài việc tôn vinh cái đẹp của thiên nhiên, thơ ca cần phải có "thép", tức là sức mạnh, tinh thần kiên cường, và nhà thơ phải có tinh thần "xung phong", dấn thân vào cuộc đấu tranh gian khổ vì lý tưởng, vì tự do và độc lập của dân tộc. Qua đó, Bác muốn nhấn mạnh rằng thơ ca không chỉ là một công cụ để thể hiện cảm xúc, mà phải phản ánh cuộc sống đầy biến động và khốc liệt của thời đại, góp phần cổ vũ tinh thần chiến đấu. Bài thơ sử dụng biện pháp đối ngẫuẩn dụ sắc sảo, trong đó hình ảnh "thép" vừa là biểu tượng cho sức mạnh nội tâm, vừa là lời nhắc nhở về trách nhiệm của thơ ca trong thời kỳ cách mạng. Nhìn chung, bài thơ "Khán 'Thiên gia thi' hữu cảm" không chỉ là một bài thơ bàn về thơ ca mà còn là một tuyên ngôn về vai trò của nghệ thuật trong thời kỳ cách mạng. Bác Hồ đã chỉ ra rằng, thơ ca không chỉ là sự miêu tả vẻ đẹp tự nhiên mà còn phải phản ánh những giá trị tinh thần mạnh mẽ của con người trong quá trình đấu tranh giành tự do, độc lập. Qua đó, bài thơ khẳng định tầm quan trọng của việc làm mới, phát huy những giá trị nghệ thuật truyền thống để phục vụ cho công cuộc cách mạng, khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần quyết chiến, quyết thắng trong toàn thể nhân dân.

1.Bài thơ Khán “Thiên gia thi” hữu cảm của Chủ tịch Hồ Chí Minh thuộc thể thơ thất ngôn tứ tuyệt (bài thơ có 4 câu, mỗi câu có 7 chữ).

2. 

Bài thơ có luật thơ rõ ràng với các quy tắc của thể thơ thất ngôn tứ tuyệt:

  • Nhịp thơ: Mỗi câu có 7 chữ, thể hiện nhịp đều đặn và chặt chẽ.
  • Vần: Câu 1, 2 vần với nhau; câu 3, 4 vần với nhau.

Luật của bài thơ tuân theo quy tắc vần và nhịp điệu của thể thơ cổ điển Trung Quốc.

3.

Ẩn dụ: Trong câu “Hiện đại thi trung ưng hữu thiết” (Trong thơ thời nay nên có thép), “thép” là một ẩn dụ, không chỉ nói về vật chất mà nó biểu trưng cho sức mạnh, sự kiên cường, quyết tâm, tinh thần thép của con người trong thời đại mới. Thép ở đây không phải là chất liệu trong thực tế, mà là hình ảnh tượng trưng cho sức mạnh nội tâm, sự bền bỉ trong đấu tranh. Việc sử dụng ẩn dụ này có tác dụng nhấn mạnh rằng thơ ca thời đại mới cần phản ánh những phẩm chất mạnh mẽ và quyết liệt, thay vì chỉ mô tả vẻ đẹp thiên nhiên như thơ cổ điển.

Biện pháp ẩn dụ giúp bài thơ mang tính biểu tượng sâu sắc, mở rộng ý nghĩa và khiến người đọc suy ngẫm không chỉ về vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn về tinh thần chiến đấu, sự mạnh mẽ của con người trong bối cảnh đất nước đang cần sức mạnh để đấu tranh, giành lại độc lập và tự do.

 

4. 

Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng trong thơ ca hiện đại cần phải có thép và nhà thơ phải biết xung phong vì thơ không chỉ là phương tiện để ca ngợi cảnh đẹp thiên nhiên mà còn phải phản ánh được những yêu cầu của thời đại mới, khi đất nước đang đối mặt với thực dân, phong kiến, và những cuộc chiến đấu khốc liệt.

  • Thép ở đây có thể hiểu là sự mạnh mẽ, kiên cường, là ý chí và nghị lực của con người trong thời đại đấu tranh.
  • Xung phong thể hiện tinh thần hành động, dấn thân vì lý tưởng, vì sự nghiệp giải phóng dân tộc.
  • Bác Hồ muốn nhấn mạnh rằng, ngoài những giá trị về thiên nhiên, thơ ca thời đại mới cần phải thể hiện được tinh thần chiến đấu, đấu tranh, sự hy sinh vì sự nghiệp chung của dân tộc.

5. 

Cấu tứ của bài thơ rất rõ ràng và chặt chẽ. Bài thơ được chia làm hai phần:

  1. Phần 1 (Câu 1, 2): Tả về thơ xưa, đặc biệt là thiên nhiên và cảnh vật đẹp, thể hiện cái đẹp trong thơ ca cổ điển.
  2. Phần 2 (Câu 3, 4): Nói về thơ hiện đại, với yêu cầu phải có “thép” và nhà thơ phải có tinh thần “xung phong,” phản ánh thực tế của thời đại đấu tranh.

Cấu trúc đối ngẫu và sự chuyển từ cái cũ sang cái mới, từ thơ xưa sang thơ hiện đại, làm cho bài thơ trở nên sinh động và có chiều sâu tư tưởng, đồng thời thể hiện rõ quan điểm của tác giả về thơ ca trong từng giai đoạn lịch sử.

 

"Hội chứng luộc ếch", một cái tên nghe khá là lạ đúng không, nhưng đảm bảo khi đọc xong các bạn sẽ phải thấy giật mình đó ;). Hội chứng ếch luộc hay hiệu ứng luộc ếch là cụm từ chỉ về việc một con ếch sẽ từ từ chết khi bị luộc trong nồi khi ta tăng nhiệt độ một cách từ từ mà không đột ngột để nó không phản ứng nhảy ra khỏi nồi nước sôi mặc dù không hề có nắp đậy hoặc trở ngại. Hội Chứng "luộc Ếch" Và Top 6 Cách Khắc Phục Nó sẽ giúp bạn hiểu hơn về hội chúng này nhé.

Khá đơn giản, nó là cụm từ miêu tả cho giả thuyết rằng nếu một con ếch được quẳng vào nước sôi, nó sẽ cố nhảy ra ngay lập tức, nhưng nếu bạn cho nó vào nồi nước lạnh và đun nóng lên từ từ, nó sẽ không nhận ra sự nguy hiểm và sẽ bị nấu đến chết.

Goltz đã thí nghiệm thực tế trên một con ếch rằng : “Goltz đã tăng nhiệt độ nước từ 17.5 °C đến 56 °C trong 10 phút, tương đương 3.8 °C trong 1 phút, trong thí nghiệm của ông con ếch nhanh chóng cố gắng tìm cách để trốn thoát. Trong khi đó Heinzmann đã làm nóng những con ếch từ 21 °C to 37.5 °C trong 90 phút, mỗi phút tăng lên 0.2 °C. Một nguồn dữ liệu khác từ năm 1897 nói “trong một thí nghiệm nhiệt độ được tăng lên 0.002°C mỗi giây, và con ếch đã chết sau 2.5 giờ mà không có phản ứng gì.” 

Hội chứng luộc ếch này tiêu biểu cho tâm lý sợ thay đổi. Khi đã quen với một lối sống, 1 nhóm bạn hay một môi trường, nhiều người thường ngại thay đổi bởi sợ rằng mình sẽ khổ hơn, hối hận khi từ bỏ một cuộc sống an nhàn trước kia. Họ cho rằng mình hoàn toàn kiểm soát được mọi thứ trong vòng tay. Những thói quen tưởng vô thưởng vô phạt, lối sống”an toàn” giống như quả bom nổ chậm, chúng sẽ khiến ta không kịp trở tay, chết dần chết mòn như câu chuyện về con ếch

Câu chuyện này còn là 1 lời cảnh tỉnh về tình trạng các vấn đề sức khỏe trong xã hội ngày nay. Từ từ, nhưng chắc chắn, chúng ta bị đầu độc từ nhiều phương diện một cách liên tục mỗi ngày. Hàng ngày chúng ta phải nạp vào cơ thể nhiều loại hóa chất từ thực phẩm, không khí, nước, các sản phẩm chăm sóc cơ thể,.... Bạn nghĩ rằng nếu nó không giết chúng ta ngay lập tức được thì nó không có vấn đề gì ? Nhưng bạn không biết rằng bạn đang cổ vũ cho kẻ thù của mình để giết dần giết mòn các tế bào trong cơ thể bạn. 

Bạn có thấy đáng sợ không ? Càng về già, bạn sẽ nhận ra những sai lầm này. Nhưng có lẽ quá muộn để thay đổi. Bệnh tật, tiền bạc, công việc,... mọi thứ đều bị hủy hoại.  Lưu ý nhỏ rằng cũng đừng vì bài viết này mà chạy theo văn hóa hối hả, vắt kiệt cả sức lực lẫn tinh thần của mình vào công việc. Nếu bạn mệt mỏi hãy nghỉ, hãy cho phép bạn làm điều đó, chỉ là đừng đứng yên một chỗ trong thời gian quá dài là được bởi thời gian không chờ đợi một ai.

Nếu bạn vẫn khăng khăng cố chấp với vòng an toàn của mình, hãy xem bộ phim "Shawshank Redemption" - Nhà tù Shawshank, tác phẩm đầu tay của đạo diễn Frank Darabont đã trở thành “Bộ phim hay nhất trong lịch sử điện ảnh”. Bộ phim có một câu rất đáng suy ngẫm: “Những bức tường thật thú vị. Khi mới vào tù, người ta căm ghét nó quá cao không thể vượt qua. Nhưng dần dần, khi đã quen sống trong đó, người ta lại phải dựa vào nó để sống sót”

Đừng tự lừa dối bản thân nữa, hỡi những chú ếch ngoài đời thực. Một năm mới đã đến hãy thay đổi bản thân, đừng bòn rút năng lượng và thời gian của chính bản thân mình nữa.Kết lại, hãy dành trọn thanh xuân để bứt phá khỏi giới hạn của chính mình 

Mỗi người trẻ chúng ta được sống trong nền hòa bình và tự do như hiện nay là một điều vô cùng may mắn. Nhưng không vì thế mà chúng ta bàng quang với xã hội mà ngay cả trong thời bình, chúng ta cũng cần có trách nhiệm với quê hương đất nước, và noi theo sự hi sinh thầm lặng trong cuộc sống.

Sự hi sinh thầm lặng trong cuộc sống được hiểu là những hành động, những con người dũng cảm giúp đỡ người khác từ những hành động nhỏ nhất với tình yêu thương chân thành và cũng là những con người luôn có ý thức vươn lên xây dựng một xã hội tốt đẹp. Mỗi chúng ta hãy sống và lấy những con người có phẩm chất tốt đẹp đó làm gương, sống vì người vì đời.

“Một cây làm chẳng nên non/Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”, mỗi con người một hành động nhỏ, một ý thức sẽ giúp cho người khác tốt hơn và xã hội này phát triển tích cực hơn. Chúng ta ai cũng hiểu rằng xã hội hiện nay có nhiều vấn đề nan giải, có nhiều tiêu cực xảy ra, mỗi con người chỉ cần có ý thức, sống có ích một chút xã hội này sẽ tốt đẹp hơn. Khi mỗi chúng ta sống có ích và trở thành “người hi sinh thầm lặng” sẽ lan tỏa được nhiều thông điệp tích cực ra xã hội, được mọi người yêu quý, nể phục hơn.

Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện nay vẫn còn có những người ích kỉ, sống thờ ơ, vô cảm, bàng quang với mọi thứ xung quanh, chỉ biết đến lợi ích của bản thân mình… những người này đáng bị xã hội thẳng thắn phê phán, chỉ trích.

Mỗi người có một ước mơ, hoài bão khác nhau, tuy nhiên nếu tất cả cùng cố gắng, biết hi sinh, cho đi mà không mong nhận lại chúng ta sẽ xây dựng được một đất nước vững mạnh, chan chứa tình yêu thương. Không một ai là hoàn hảo, nhưng khi ta biết cố gắng hoàn thiện bản thân và vươn lên phía trước, chúng ta sẽ đạt được những thành quả xứng đáng với công sức bỏ ra.

Sau khi học xong bài''Sơn Tinh,Thủy Tinh''chi tiết làm cho em hấp dẫn nhất vẫn là chi tiết cuộc đánh nhau giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh. Thủy Tinh hóa phép gây ra mưa to, gió lớn, sấm sét ầm ầm, dâng nước đánh Sơn Tinh. Đoàn thủy quái đông đúc: thuồng luồng, cá sấu, ba ba, rắn rết… hàng ngàn, hàng vạn con xông lên. Mây đen bao phủ trời đất. cả một vùng Phong Châu rộng lớn chìm trong biển nước. Sông Đà, núi Tản Viên trở thanh bãi chiến trường. Sơn Tinh cùng bộ tướng, quân sĩ đóng cọc chắn sóng, ném đá, bắn nỏ, gõ cối, reo hò. Mưa gió tầm tã. Thủy Tinh dâng nước lên cao bao nhiêu thì Sơn Tinh hóa phép nâng núi lên cao bấy nhiêu! Nước sông Đà đỏ ngầu máu thủy quái, xác ba ba thuồng luồng nổi lên nhiều vô kể. Chi tiết này nói lên sức mạnh vô địch của Sơn Tinh và sự thất bại nặng nề của Thủy Tinh.Đánh mãi không được, Thủy Tinh hậm hực rút quân về. Nhưng oán nặng thù sâu không thể quên được. Vì thế cứ đến tháng 7, tháng 8 âm lịch hàng năm, Thủy Tinh lại kéo đại binh lên Tản Viên đánh Sơn Tinh hòng giành lại người đẹp và đã gây ra mưa to gió lớn, lũ lụt tàn phá nặng nề. Thủy tai trên miền Bắc nước ta đã thành quy luật nghiệt ngã bởi cuộc "báo oán" khôn nguôi của Thủy Tinh.Vì thế khi đánh trong em thấy đc hình ảnh Sơn Tinh thật đẹp.Hình tượng nâng núi lên cao lên cao mãi… của Sơn Tinh là kì diệu nhất, thể hiện ước mơ của người Việt cổ xưa muốn có sức mạnh thần kì để chiến thắng thiên tai, lũ lụt. Cách giải thích hiện tượng mưa bão lũ lụt trên miền đất Văn Lang của người Việt xưa thật hồn nhiên mà không kém phần bay bổng, lãng mạn.