

Nông Ánh Tuyết
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Xác định thể thơ được sử dụng trong bài thơ trên.
Trả lời:
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không gò bó về số câu, số chữ, vần điệu.
Câu 2. Chỉ ra những phương thức biểu đạt được sử dụng trong bài thơ.
Trả lời:
Bài thơ sử dụng phương thức biểu đạt trữ tình là chính, bên cạnh đó có kết hợp miêu tả và biểu cảm.
Câu 3. Nhan đề của bài thơ gợi cho em những cảm nhận gì? Nhan đề ấy có tác dụng gì trong việc thể hiện nội dung bài thơ?
Trả lời:
Nhan đề “Tên làng” gợi cảm nhận về cội nguồn, nơi chốn thiêng liêng gắn bó sâu sắc với con người – đặc biệt là quê hương trong chiến tranh và hòa bình.
Tác dụng:
- Là biểu tượng cho quê hương – nơi hình thành nhân cách, tình yêu và ký ức của nhân vật trữ tình.
- Khẳng định mối quan hệ máu thịt giữa con người với làng quê, từ trong chiến tranh đến khi xây dựng cuộc sống mới.
- Tên làng “Hiếu Lễ” cũng mang ý nghĩa sâu sắc, thể hiện truyền thống văn hóa, đạo lý của con người nơi đây: sống có hiếu, có lễ, có tình có nghĩa.
Câu 4. Phân tích tác dụng của việc lặp lại nhiều lần dòng thơ: “Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ”.
Trả lời:
Việc lặp lại dòng thơ “Người đàn ông ở làng Hiếu Lễ” mang nhiều tác dụng nghệ thuật:
- Khẳng định bản sắc, nguồn gốc của nhân vật trữ tình, cho thấy sự tự hào về quê hương.
- Tạo nhịp điệu trầm lắng, tha thiết cho bài thơ, giúp người đọc cảm nhận rõ hơn mạch cảm xúc chân thành, sâu lắng.
- Nhấn mạnh hình ảnh người lính trở về làng sau chiến tranh, người con của mẹ, người đàn ông bắt đầu lại cuộc sống bình dị nhưng đầy yêu thương trên chính mảnh đất quê nhà.
- Góp phần thể hiện tình cảm gắn bó máu thịt với làng quê – nơi không chỉ là nơi sinh thành mà còn là chốn trở về sau bao biến động của đời người.
Câu 5. Nội dung của bài thơ này là gì?
Trả lời:
Bài thơ “Tên làng” thể hiện tình cảm sâu nặng, thiêng liêng của nhân vật trữ tình đối với quê hương – làng Hiếu Lễ, nơi đã sinh thành, nuôi dưỡng, che chở và khơi nguồn cho những suy nghĩ trưởng thành, nhân ái.
Đồng thời, bài thơ còn ca ngợi vẻ đẹp của người lính sau chiến tranh – một người con trở về, vừa mang trong mình những vết thương, ký ức chiến trường, vừa bắt đầu cuộc sống mới, xây dựng hạnh phúc từ những điều giản dị nhất trên chính quê hương mình.
Câu 1 (2.0 điểm): Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích tình yêu quê hương của nhân vật trữ tình.
Tình yêu quê hương là một trong những cảm xúc thiêng liêng và sâu sắc nhất được thể hiện trong nhiều tác phẩm văn học. Nhân vật trữ tình thường gắn bó với quê hương bằng những cảm xúc chân thành, mộc mạc, thể hiện qua hình ảnh thiên nhiên, con người và những kỷ niệm thân thương. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là điểm tựa tâm hồn, nơi nuôi dưỡng những rung cảm đầu đời. Trong thơ ca, tình yêu quê hương hiện lên qua những chi tiết bình dị như cánh đồng, con sông, hàng tre, tiếng ru của mẹ, mái đình làng… Những hình ảnh ấy gợi lên nỗi nhớ da diết, xao xuyến của nhân vật trữ tình mỗi khi xa cách. Đặc biệt, khi quê hương đổi thay hoặc đứng trước mất mát, tình yêu ấy lại càng được khắc họa rõ nét, trở thành động lực thôi thúc con người hướng về cội nguồn. Qua đó, ta thấy được rằng tình yêu quê hương trong thơ ca không chỉ là tình cảm riêng tư, mà còn mang giá trị nhân văn sâu sắc, gắn bó với bản sắc dân tộc và lòng yêu nước.
**Câu 2
Bài làm:
Raxun Gamzatov từng nói: “Người ta chỉ có thể tách con người ra khỏi quê hương, chứ không thể tách quê hương ra khỏi con người.” Câu nói đã khẳng định một cách sâu sắc mối liên hệ thiêng liêng giữa con người và quê hương – một mối quan hệ không dễ gì cắt rời, bởi nó được hình thành từ máu thịt, ký ức và tình cảm.
Con người có thể vì hoàn cảnh sống, học tập, mưu sinh mà rời xa quê hương. Nhưng dù có đi đâu, làm gì, sống nơi phương trời nào thì hình ảnh quê nhà vẫn luôn hiện hữu trong trái tim mỗi người. Bởi quê hương là nơi gắn liền với tuổi thơ, với gia đình, với cội nguồn của bản sắc và ký ức. Quê hương đi vào từng kỷ niệm, từng nếp nghĩ, từng giấc mơ và hình thành nên căn tính, nhân cách con người. Đó là lý do vì sao nhiều người dù xa quê hàng chục năm, vẫn đau đáu hướng về nơi “chôn nhau cắt rốn”, luôn mong một lần trở về.
Câu nói của Gamzatov cũng là một lời nhắn gửi đến thế hệ trẻ: Dù có hòa nhập với thế giới rộng lớn, ta vẫn không được lãng quên gốc gác của mình. Biết yêu thương và trân trọng quê hương chính là nền tảng để mỗi người sống có nghĩa, có trách nhiệm và đóng góp cho cộng đồng.
Tóm lại, quê hương không chỉ là một địa danh trên bản đồ, mà là một phần máu thịt trong tâm hồn. Chúng ta có thể rời xa quê hương, nhưng tình yêu quê hương sẽ mãi là ngọn lửa âm ỉ, thiêng liêng trong trái tim mỗi con người.
câu 1
cau 1:
Bài thơ “Chiếc lá đầu tiên” của Hoàng Nhuận Cầm là một trong những thi phẩm giàu cảm xúc, thể hiện sâu sắc nỗi nhớ da diết về tuổi học trò, mái trường, thầy cô, bạn bè và những rung động đầu đời. Về nội dung, bài thơ tái hiện một thế giới ký ức trong trẻo nhưng cũng đầy tiếc nuối. Những hình ảnh quen thuộc như tiếng ve, hoa phượng, sân trường, trái bàng… trở thành biểu tượng cho một thời thanh xuân đã xa. Đặc biệt, mối tình đầu được nhắc đến nhẹ nhàng nhưng đầy xao xuyến, gợi nên một cảm giác đẹp đẽ và mong manh. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, ngôn ngữ giàu hình ảnh và cảm xúc, kết hợp linh hoạt các biện pháp tu từ như ẩn dụ, nhân hóa, hoán dụ,… tạo nên chất thơ sâu lắng và tinh tế. Giọng điệu vừa tha thiết vừa tiếc nuối đã chạm đến trái tim người đọc. “Chiếc lá đầu tiên” không chỉ là một bài thơ về ký ức mà còn là lời tri ân đầy xúc động dành cho tuổi trẻ không thể quay lại – tuổi trẻ mỗi người chỉ có một lần trong đời.
**Câu 2
“Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật.”**
Câu văn của James Michener: “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật” không chỉ là lời nhận xét về một trò đùa trẻ con, mà còn là một triết lý sâu sắc về hậu quả của những hành động thiếu suy nghĩ.
Trong cuộc sống, có những hành động tưởng chừng vô hại, xuất phát từ sự hiếu kỳ hay bông đùa, nhưng lại có thể để lại hậu quả nghiêm trọng cho người khác. Những trò đùa ác ý, những lời nói thiếu cân nhắc, những hành vi vô tình có thể làm tổn thương tâm hồn, làm hỏng tương lai, thậm chí hủy hoại cuộc sống của người khác. Điều nguy hiểm là người gây ra hậu quả thường không nhận thức được mức độ nghiêm trọng của hành động mình, cho rằng “chỉ là đùa thôi”.
Câu nói trên nhắc nhở chúng ta về ý thức trách nhiệm. Không ai có quyền coi nỗi đau của người khác là trò tiêu khiển. Trò đùa có thể mang lại tiếng cười, nhưng nếu vượt quá giới hạn đạo đức, nó sẽ biến thành sự vô cảm và tàn nhẫn. Mỗi người cần học cách đặt mình vào vị trí của người khác để suy nghĩ và hành xử có trách nhiệm.
Đặc biệt, trong thời đại mạng xã hội phát triển, những lời nói, hình ảnh, hành vi lan truyền dễ dàng có thể trở thành “viên đá vô hình” giết chết tinh thần, danh dự của một con người. Vì vậy, hơn lúc nào hết, chúng ta cần sống tử tế, biết lắng nghe, biết nghĩ trước khi nói và hành động.
Tóm lại, câu nói là một lời cảnh tỉnh nhẹ nhàng mà sâu sắc: trò đùa của người này có thể là bi kịch của người khác. Vì thế, hãy đùa đúng lúc, đúng cách và trên hết
Câu 1. Xác định thể thơ được sử dụng trong bài thơ trên.
Trả lời:
Bài thơ được viết theo thể tự do.
Câu 2. Phương thức biểu đạt chính trong bài thơ này là gì?
Trả lời:
Phương thức biểu đạt chính là trữ tình.
Câu 3. Chỉ ra ít nhất 5 hình ảnh, dòng thơ mà tác giả sử dụng để khắc họa những kỉ niệm gắn với trường cũ. Theo em, những kỉ niệm ấy có gì đặc biệt?
Trả lời:
Năm hình ảnh, dòng thơ khắc họa kỉ niệm gắn với trường cũ:
- “Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay”
- “Lời hát đầu xin hát về trường cũ”
- “Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ”
- “Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi”
- “Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy”
Những kỷ niệm ấy đặc biệt vì chúng gắn liền với tuổi học trò trong sáng, hồn nhiên và đầy cảm xúc. Đó là những hình ảnh giản dị nhưng gợi nhớ sâu sắc về tình bạn, tình thầy trò, và những rung động đầu đời không thể nào quên.
Câu 4. Phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ: “Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước”.
Trả lời:
Câu thơ sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ và nhân hóa.
Tác dụng:
- Hình ảnh “tiếng ve trong veo” gợi nên sự sống động, tinh khôi của mùa hè học trò.
- “Xé đôi hồ nước” là cách nói gợi cảm giác âm thanh lan tỏa mạnh mẽ, phá vỡ sự tĩnh lặng, báo hiệu một sự thay đổi – mùa chia xa, kết thúc thời học sinh.
→ Câu thơ làm nổi bật không khí mùa hè đặc trưng của học trò, đồng thời khơi gợi cảm xúc xao xuyến, tiếc nuối.
Câu 5. Em ấn tượng với hình ảnh nào nhất? Vì sao?
Trả lời:
Hình ảnh khiến em ấn tượng nhất là:
“Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”
Vì đây là hình ảnh ẩn dụ đầy cảm xúc, tượng trưng cho tuổi học trò đầu đời, cho mối tình đầu, ký ức đầu trong sáng và đẹp đẽ. Câu thơ mang nỗi buồn chia xa, tiếc nuối về một thời đã qua, đồng thời là nỗi lo sợ rằng ký ức ấy sẽ phai nhòa. Hình ảnh chiếc lá đầu tiên cũng giống như cánh cửa đầu đời – mong manh nhưng đầy ý nghĩa.
cau 1:
Trong xã hội đa dạng và không ngừng phát triển, việc tôn trọng sự khác biệt của người khác là điều vô cùng quan trọng, thể hiện lối sống văn minh và nhân văn. Mỗi người sinh ra đều có hoàn cảnh, tính cách, sở thích, lối sống và quan điểm riêng. Không ai giống ai hoàn toàn, vì thế, tôn trọng sự khác biệt là cách ta công nhận giá trị cá nhân và quyền tự do lựa chọn của mỗi con người. Việc này không chỉ giúp xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp mà còn tạo nên một môi trường sống cởi mở, chan hòa, khuyến khích sự sáng tạo và đổi mới. Ngược lại, thái độ áp đặt, phán xét hay kỳ thị sự khác biệt dễ dẫn đến mâu thuẫn, xung đột, thậm chí là chia rẽ trong cộng đồng. Tôn trọng người khác cũng chính là tôn trọng chính mình – bởi khi biết lắng nghe, thấu hiểu và chấp nhận sự đa dạng, chúng ta cũng trở nên trưởng thành và sâu sắc hơn. Cuối cùng, một xã hội văn minh phải là nơi mà con người được sống thật với chính mình, không sợ bị đánh giá bởi những khuôn mẫu cứng nhắc.
caau 2
Lưu Trọng Lư là một trong những gương mặt tiêu biểu của phong trào Thơ mới – phong trào thơ ca mang đậm dấu ấn cái tôi cá nhân và cảm xúc sâu lắng. Bài thơ “Nắng mới” là một thi phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật giàu cảm xúc ấy. Qua hình ảnh nắng mới và nỗi nhớ mẹ da diết, bài thơ thể hiện một cách chân thành và sâu sắc tâm trạng hoài niệm cùng tình cảm mẫu tử thiêng liêng.
Ngay từ khổ thơ đầu, tác giả đã gợi mở một không gian tràn ngập ánh sáng, âm thanh và cảm xúc:
“Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác, gà trưa gáy não nùng,
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.”
Ánh nắng mới không chỉ là hiện tượng thiên nhiên mà còn là chất xúc tác khơi gợi ký ức. Ánh sáng ấy mang đến sự tươi mới cho cảnh vật nhưng lại khiến lòng người trào dâng nỗi buồn. Âm thanh tiếng gà trưa gợi sự cô đơn, vắng lặng, và từ đó, ký ức tuổi thơ hiện về như một giấc mộng chập chờn, man mác buồn. Từ nắng mới, nhà thơ dẫn người đọc trở về với những hình ảnh thân thương của thời thơ ấu – nơi có bóng dáng người mẹ thân yêu.
Khổ thơ tiếp theo là một trong những đoạn thơ cảm động nhất viết về mẹ trong văn học:
“Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.”
Nỗi nhớ mẹ hiện lên chân thật, giản dị mà sâu sắc. Không có những hình ảnh lớn lao hay lời than khóc, chỉ có ký ức về một buổi trưa nắng, có người mẹ đang phơi chiếc áo đỏ trước giậu. Nhưng chính sự bình dị ấy lại làm nên chiều sâu cảm xúc. Tình cảm trong thơ không ồn ào mà âm thầm, lắng đọng, chạm đến trái tim người đọc.
Khổ thơ cuối tiếp tục mở rộng hình ảnh người mẹ:
“Hình dáng me tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.”
Người mẹ hiện lên qua ký ức đã xa nhưng chưa bao giờ phai nhạt. Hình ảnh “nét cười đen nhánh sau tay áo” là một chi tiết độc đáo – rất đời thường nhưng lại gợi bao cảm xúc thân quen, gần gũi. Đó là nụ cười của mẹ, của sự hy sinh thầm lặng, của yêu thương bền bỉ. Hình ảnh “giậu thưa” – một không gian nhỏ bé, quen thuộc – càng làm nổi bật sự thân thiết và nỗi trống vắng khi mẹ đã khuất.
Bài thơ “Nắng mới” là một minh chứng tiêu biểu cho vẻ đẹp của Thơ mới: sự kết hợp hài hòa giữa hình ảnh giàu tính tượng trưng và cảm xúc chân thực, sâu sắc. Qua bài thơ, Lưu Trọng Lư không chỉ thể hiện tình cảm cá nhân mà còn đánh thức những xúc cảm thiêng liêng trong tâm hồn mỗi người – tình mẫu tử, nỗi hoài niệm tuổi thơ và giá trị của ký ức.
Cuối cùng, “Nắng mới” không chỉ là bài thơ về một buổi trưa nắng hay về mẹ, mà còn là một bản nhạc tâm hồn gợi nhắc mỗi chúng ta về cội nguồn yêu thương – nơi luôn sáng bừng trong ký ức như chính ánh nắng đầu ngày.
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.
Câu 2.
Hai cặp từ/cụm từ đối lập:
- Tằn tiện ↔ phung phí
- Thích ở nhà ↔ ưa bay nhảy
Câu 3.
Tác giả cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có một cách sống, suy nghĩ và hoàn cảnh khác nhau. Việc vội vàng đánh giá người khác thường dựa trên định kiến chủ quan, dễ dẫn đến sự phiến diện và không công bằng. Hơn nữa, điều đó có thể khiến ta mệt mỏi và đánh mất chính mình.
Câu 4.
Quan điểm này cho thấy khi ta để định kiến – dù là của bản thân hay người khác – chi phối suy nghĩ và hành động, ta đang tự giới hạn và đánh mất sự tự do cá nhân. “Buông mình vào tấm lưới định kiến” nghĩa là sống theo những khuôn mẫu có sẵn, không dám khác biệt, không dám sống thật với chính mình. Điều đó khiến cuộc sống trở nên nặng nề, thiếu bản sắc và mất đi ý nghĩa thực sự.
câu 5
Thông điệp rút ra từ văn bản là: Hãy tôn trọng sự khác biệt và sống đúng với bản thân mình. Đừng để định kiến – của người khác hay của chính mình – giới hạn lối sống và cách nghĩ. Hãy lắng nghe tiếng nói nội tâm để tìm ra hướng đi phù hợp và sống trọn vẹn hơn.
Câu 1:
Đoạn thơ “Phía sau làng” của Trương Trọng Nghĩa thể hiện nỗi hoài niệm về một làng quê đang dần đổi thay, xen lẫn cảm giác tiếc nuối và day dứt. Hình ảnh nhân vật trữ tình “đi về phía tuổi thơ”, nhưng những gì hiện ra trước mắt không còn là làng quê xưa cũ, mà là sự đổi thay đầy xót xa. Những người bạn thuở nhỏ đã rời quê vì “đất không đủ cho sức trai cày ruộng”, vì “mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no”. Hình ảnh thiếu nữ không còn hát dân ca, không còn để tóc dài, cánh đồng bị nhà cửa chen chúc mọc lên, lũy tre làng biến mất—tất cả gợi lên sự thay đổi của làng quê theo thời gian và dòng chảy đô thị hóa. Đặc biệt, câu thơ cuối “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” thể hiện nỗi nhớ quê hương day dứt, mang theo những giá trị xưa cũ nhưng không thể níu giữ. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể thơ tự do, giọng điệu trầm buồn, kết hợp hình ảnh đối lập giữa quá khứ và hiện tại để nhấn mạnh sự đổi thay. Chính sự chân thực, giản dị trong cách diễn đạt đã làm nổi bật tâm trạng tiếc nuối, bâng khuâng của tác giả trước sự phai nhạt của những giá trị truyền thống.
Câu 2:
Trong cuộc sống hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu, không chỉ là nơi chia sẻ thông tin mà còn là không gian kết nối tâm hồn của hàng triệu con người. Trên nền tảng ảo, mọi người có thể gặp gỡ, trò chuyện, trao đổi ý kiến và cảm nhận những giá trị văn hóa, xã hội đa dạng từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, bên cạnh những tiện ích vượt trội, mạng xã hội cũng mang theo nhiều mặt trái, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải suy ngẫm và lựa chọn cách tiếp cận một cách khôn ngoan.
Không thể phủ nhận rằng mạng xã hội đã mở ra một kỷ nguyên giao tiếp mới, nơi mà khoảng cách địa lý không còn là rào cản, mọi thông tin được chia sẻ chỉ trong tích tắc. Những trang cá nhân, nhóm chuyên đề hay các diễn đàn trực tuyến như một vũ trụ nhỏ chứa đựng vô vàn tri thức, kinh nghiệm sống và những câu chuyện cảm động. Nhờ đó, người dùng có cơ hội học hỏi lẫn nhau, trao đổi những ý tưởng sáng tạo và cùng nhau giải quyết những vấn đề của xã hội. Bên cạnh đó, mạng xã hội còn là công cụ hữu hiệu trong việc kết nối bạn bè, gia đình, thậm chí là mở rộng mối quan hệ nghề nghiệp, tạo nên những cộng đồng sôi động, gắn kết.
Tuy nhiên, trong guồng quay không ngừng của sự tiện lợi ấy, mạng xã hội cũng ẩn chứa không ít hệ lụy. Sự phong phú của thông tin trên mạng đôi khi trở thành “cơn bão” khó kiểm soát, nơi mà những tin đồn, thông tin sai lệch nhanh chóng lan truyền và gây ảnh hưởng tiêu cực đến dư luận. Không ít người đã sa vào mê cung của những cuộc tranh luận nông cạn, thậm chí là bị cuốn vào những “chiến tranh tư tưởng” trên không gian mạng, mất đi khả năng tư duy phản biện và xây dựng những mối quan hệ chân thành trong cuộc sống thực. Hơn nữa, hiện tượng so sánh và ganh đua trên mạng xã hội cũng khiến nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, cảm thấy áp lực về hình ảnh bản thân, dẫn đến tình trạng tự ti và lo âu.
Với quan điểm của cá nhân, mạng xã hội như một con dao hai lưỡi. Nó có thể là cầu nối, giúp con người vượt qua khoảng cách, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và cùng nhau tạo nên những giá trị tích cực cho cộng đồng. Nhưng nếu không được sử dụng một cách có chừng mực, nó có thể trở thành “bẫy tâm lý” khiến con người xa rời những giá trị nhân văn cơ bản, mất đi khả năng giao tiếp trực tiếp và đồng cảm với người khác. Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng đắn và biết cách phân biệt giữa ảo và thật, giữa cảm xúc nhất thời và giá trị bền vững.
Trong bối cảnh xã hội ngày càng phát triển, việc xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, nơi thông tin được chia sẻ một cách chính xác và đầy đủ, trở thành nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội. Các cơ quan chức năng, nhà cung cấp dịch vụ mạng và người dùng cần hợp tác chặt chẽ để xây dựng các tiêu chuẩn, quy định rõ ràng nhằm kiểm soát những thông tin sai lệch, đồng thời tạo ra những không gian trực tuyến thân thiện, hỗ trợ phát triển tinh thần cộng đồng. Mỗi cá nhân cũng cần tự rèn luyện, biết tự kiểm soát và sử dụng mạng xã hội một cách khoa học, có ích cho bản thân và xã hội.
Cuối cùng, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là một công cụ mạnh mẽ, mở ra những cơ hội giao tiếp và học hỏi vô hạn, nhưng cũng mang theo những thách thức không nhỏ. Chúng ta cần nhận thức đúng đắn, tận dụng được những lợi ích của nó mà không bị cuốn vào những cạm bẫy của thế giới ảo, từ đó xây dựng một cuộc sống ý nghĩa, giàu nhân văn và gắn kết hơn với nhau. Mỗi người đều có trách nhiệm và vai trò của mình trong việc biến mạng xã hội thành một không gian tích cực, góp phần vào sự phát triển chung của xã hội hiện đại.
Câu 1:
Đoạn thơ “Phía sau làng” của Trương Trọng Nghĩa thể hiện nỗi hoài niệm về một làng quê đang dần đổi thay, xen lẫn cảm giác tiếc nuối và day dứt. Hình ảnh nhân vật trữ tình “đi về phía tuổi thơ”, nhưng những gì hiện ra trước mắt không còn là làng quê xưa cũ, mà là sự đổi thay đầy xót xa. Những người bạn thuở nhỏ đã rời quê vì “đất không đủ cho sức trai cày ruộng”, vì “mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no”. Hình ảnh thiếu nữ không còn hát dân ca, không còn để tóc dài, cánh đồng bị nhà cửa chen chúc mọc lên, lũy tre làng biến mất—tất cả gợi lên sự thay đổi của làng quê theo thời gian và dòng chảy đô thị hóa. Đặc biệt, câu thơ cuối “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” thể hiện nỗi nhớ quê hương day dứt, mang theo những giá trị xưa cũ nhưng không thể níu giữ. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể thơ tự do, giọng điệu trầm buồn, kết hợp hình ảnh đối lập giữa quá khứ và hiện tại để nhấn mạnh sự đổi thay. Chính sự chân thực, giản dị trong cách diễn đạt đã làm nổi bật tâm trạng tiếc nuối, bâng khuâng của tác giả trước sự phai nhạt của những giá trị truyền thống.
Câu 2:
Trong cuộc sống hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu, không chỉ là nơi chia sẻ thông tin mà còn là không gian kết nối tâm hồn của hàng triệu con người. Trên nền tảng ảo, mọi người có thể gặp gỡ, trò chuyện, trao đổi ý kiến và cảm nhận những giá trị văn hóa, xã hội đa dạng từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, bên cạnh những tiện ích vượt trội, mạng xã hội cũng mang theo nhiều mặt trái, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải suy ngẫm và lựa chọn cách tiếp cận một cách khôn ngoan.
Không thể phủ nhận rằng mạng xã hội đã mở ra một kỷ nguyên giao tiếp mới, nơi mà khoảng cách địa lý không còn là rào cản, mọi thông tin được chia sẻ chỉ trong tích tắc. Những trang cá nhân, nhóm chuyên đề hay các diễn đàn trực tuyến như một vũ trụ nhỏ chứa đựng vô vàn tri thức, kinh nghiệm sống và những câu chuyện cảm động. Nhờ đó, người dùng có cơ hội học hỏi lẫn nhau, trao đổi những ý tưởng sáng tạo và cùng nhau giải quyết những vấn đề của xã hội. Bên cạnh đó, mạng xã hội còn là công cụ hữu hiệu trong việc kết nối bạn bè, gia đình, thậm chí là mở rộng mối quan hệ nghề nghiệp, tạo nên những cộng đồng sôi động, gắn kết.
Tuy nhiên, trong guồng quay không ngừng của sự tiện lợi ấy, mạng xã hội cũng ẩn chứa không ít hệ lụy. Sự phong phú của thông tin trên mạng đôi khi trở thành “cơn bão” khó kiểm soát, nơi mà những tin đồn, thông tin sai lệch nhanh chóng lan truyền và gây ảnh hưởng tiêu cực đến dư luận. Không ít người đã sa vào mê cung của những cuộc tranh luận nông cạn, thậm chí là bị cuốn vào những “chiến tranh tư tưởng” trên không gian mạng, mất đi khả năng tư duy phản biện và xây dựng những mối quan hệ chân thành trong cuộc sống thực. Hơn nữa, hiện tượng so sánh và ganh đua trên mạng xã hội cũng khiến nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, cảm thấy áp lực về hình ảnh bản thân, dẫn đến tình trạng tự ti và lo âu.
Với quan điểm của cá nhân, mạng xã hội như một con dao hai lưỡi. Nó có thể là cầu nối, giúp con người vượt qua khoảng cách, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và cùng nhau tạo nên những giá trị tích cực cho cộng đồng. Nhưng nếu không được sử dụng một cách có chừng mực, nó có thể trở thành “bẫy tâm lý” khiến con người xa rời những giá trị nhân văn cơ bản, mất đi khả năng giao tiếp trực tiếp và đồng cảm với người khác. Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng đắn và biết cách phân biệt giữa ảo và thật, giữa cảm xúc nhất thời và giá trị bền vững.
Trong bối cảnh xã hội ngày càng phát triển, việc xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, nơi thông tin được chia sẻ một cách chính xác và đầy đủ, trở thành nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội. Các cơ quan chức năng, nhà cung cấp dịch vụ mạng và người dùng cần hợp tác chặt chẽ để xây dựng các tiêu chuẩn, quy định rõ ràng nhằm kiểm soát những thông tin sai lệch, đồng thời tạo ra những không gian trực tuyến thân thiện, hỗ trợ phát triển tinh thần cộng đồng. Mỗi cá nhân cũng cần tự rèn luyện, biết tự kiểm soát và sử dụng mạng xã hội một cách khoa học, có ích cho bản thân và xã hội.
Cuối cùng, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là một công cụ mạnh mẽ, mở ra những cơ hội giao tiếp và học hỏi vô hạn, nhưng cũng mang theo những thách thức không nhỏ. Chúng ta cần nhận thức đúng đắn, tận dụng được những lợi ích của nó mà không bị cuốn vào những cạm bẫy của thế giới ảo, từ đó xây dựng một cuộc sống ý nghĩa, giàu nhân văn và gắn kết hơn với nhau. Mỗi người đều có trách nhiệm và vai trò của mình trong việc biến mạng xã hội thành một không gian tích cực, góp phần vào sự phát triển chung của xã hội hiện đại.
Câu 1:
Đoạn thơ “Phía sau làng” của Trương Trọng Nghĩa thể hiện nỗi hoài niệm về một làng quê đang dần đổi thay, xen lẫn cảm giác tiếc nuối và day dứt. Hình ảnh nhân vật trữ tình “đi về phía tuổi thơ”, nhưng những gì hiện ra trước mắt không còn là làng quê xưa cũ, mà là sự đổi thay đầy xót xa. Những người bạn thuở nhỏ đã rời quê vì “đất không đủ cho sức trai cày ruộng”, vì “mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no”. Hình ảnh thiếu nữ không còn hát dân ca, không còn để tóc dài, cánh đồng bị nhà cửa chen chúc mọc lên, lũy tre làng biến mất—tất cả gợi lên sự thay đổi của làng quê theo thời gian và dòng chảy đô thị hóa. Đặc biệt, câu thơ cuối “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” thể hiện nỗi nhớ quê hương day dứt, mang theo những giá trị xưa cũ nhưng không thể níu giữ. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể thơ tự do, giọng điệu trầm buồn, kết hợp hình ảnh đối lập giữa quá khứ và hiện tại để nhấn mạnh sự đổi thay. Chính sự chân thực, giản dị trong cách diễn đạt đã làm nổi bật tâm trạng tiếc nuối, bâng khuâng của tác giả trước sự phai nhạt của những giá trị truyền thống.
Câu 2:
Trong cuộc sống hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu, không chỉ là nơi chia sẻ thông tin mà còn là không gian kết nối tâm hồn của hàng triệu con người. Trên nền tảng ảo, mọi người có thể gặp gỡ, trò chuyện, trao đổi ý kiến và cảm nhận những giá trị văn hóa, xã hội đa dạng từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, bên cạnh những tiện ích vượt trội, mạng xã hội cũng mang theo nhiều mặt trái, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải suy ngẫm và lựa chọn cách tiếp cận một cách khôn ngoan.
Không thể phủ nhận rằng mạng xã hội đã mở ra một kỷ nguyên giao tiếp mới, nơi mà khoảng cách địa lý không còn là rào cản, mọi thông tin được chia sẻ chỉ trong tích tắc. Những trang cá nhân, nhóm chuyên đề hay các diễn đàn trực tuyến như một vũ trụ nhỏ chứa đựng vô vàn tri thức, kinh nghiệm sống và những câu chuyện cảm động. Nhờ đó, người dùng có cơ hội học hỏi lẫn nhau, trao đổi những ý tưởng sáng tạo và cùng nhau giải quyết những vấn đề của xã hội. Bên cạnh đó, mạng xã hội còn là công cụ hữu hiệu trong việc kết nối bạn bè, gia đình, thậm chí là mở rộng mối quan hệ nghề nghiệp, tạo nên những cộng đồng sôi động, gắn kết.
Tuy nhiên, trong guồng quay không ngừng của sự tiện lợi ấy, mạng xã hội cũng ẩn chứa không ít hệ lụy. Sự phong phú của thông tin trên mạng đôi khi trở thành “cơn bão” khó kiểm soát, nơi mà những tin đồn, thông tin sai lệch nhanh chóng lan truyền và gây ảnh hưởng tiêu cực đến dư luận. Không ít người đã sa vào mê cung của những cuộc tranh luận nông cạn, thậm chí là bị cuốn vào những “chiến tranh tư tưởng” trên không gian mạng, mất đi khả năng tư duy phản biện và xây dựng những mối quan hệ chân thành trong cuộc sống thực. Hơn nữa, hiện tượng so sánh và ganh đua trên mạng xã hội cũng khiến nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, cảm thấy áp lực về hình ảnh bản thân, dẫn đến tình trạng tự ti và lo âu.
Với quan điểm của cá nhân, mạng xã hội như một con dao hai lưỡi. Nó có thể là cầu nối, giúp con người vượt qua khoảng cách, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và cùng nhau tạo nên những giá trị tích cực cho cộng đồng. Nhưng nếu không được sử dụng một cách có chừng mực, nó có thể trở thành “bẫy tâm lý” khiến con người xa rời những giá trị nhân văn cơ bản, mất đi khả năng giao tiếp trực tiếp và đồng cảm với người khác. Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng đắn và biết cách phân biệt giữa ảo và thật, giữa cảm xúc nhất thời và giá trị bền vững.
Trong bối cảnh xã hội ngày càng phát triển, việc xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, nơi thông tin được chia sẻ một cách chính xác và đầy đủ, trở thành nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội. Các cơ quan chức năng, nhà cung cấp dịch vụ mạng và người dùng cần hợp tác chặt chẽ để xây dựng các tiêu chuẩn, quy định rõ ràng nhằm kiểm soát những thông tin sai lệch, đồng thời tạo ra những không gian trực tuyến thân thiện, hỗ trợ phát triển tinh thần cộng đồng. Mỗi cá nhân cũng cần tự rèn luyện, biết tự kiểm soát và sử dụng mạng xã hội một cách khoa học, có ích cho bản thân và xã hội.
Cuối cùng, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là một công cụ mạnh mẽ, mở ra những cơ hội giao tiếp và học hỏi vô hạn, nhưng cũng mang theo những thách thức không nhỏ. Chúng ta cần nhận thức đúng đắn, tận dụng được những lợi ích của nó mà không bị cuốn vào những cạm bẫy của thế giới ảo, từ đó xây dựng một cuộc sống ý nghĩa, giàu nhân văn và gắn kết hơn với nhau. Mỗi người đều có trách nhiệm và vai trò của mình trong việc biến mạng xã hội thành một không gian tích cực, góp phần vào sự phát triển chung của xã hội hiện đại.
Câu 1:
Đoạn thơ “Phía sau làng” của Trương Trọng Nghĩa thể hiện nỗi hoài niệm về một làng quê đang dần đổi thay, xen lẫn cảm giác tiếc nuối và day dứt. Hình ảnh nhân vật trữ tình “đi về phía tuổi thơ”, nhưng những gì hiện ra trước mắt không còn là làng quê xưa cũ, mà là sự đổi thay đầy xót xa. Những người bạn thuở nhỏ đã rời quê vì “đất không đủ cho sức trai cày ruộng”, vì “mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no”. Hình ảnh thiếu nữ không còn hát dân ca, không còn để tóc dài, cánh đồng bị nhà cửa chen chúc mọc lên, lũy tre làng biến mất—tất cả gợi lên sự thay đổi của làng quê theo thời gian và dòng chảy đô thị hóa. Đặc biệt, câu thơ cuối “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” thể hiện nỗi nhớ quê hương day dứt, mang theo những giá trị xưa cũ nhưng không thể níu giữ. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể thơ tự do, giọng điệu trầm buồn, kết hợp hình ảnh đối lập giữa quá khứ và hiện tại để nhấn mạnh sự đổi thay. Chính sự chân thực, giản dị trong cách diễn đạt đã làm nổi bật tâm trạng tiếc nuối, bâng khuâng của tác giả trước sự phai nhạt của những giá trị truyền thống.
Câu 2:
Trong cuộc sống hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu, không chỉ là nơi chia sẻ thông tin mà còn là không gian kết nối tâm hồn của hàng triệu con người. Trên nền tảng ảo, mọi người có thể gặp gỡ, trò chuyện, trao đổi ý kiến và cảm nhận những giá trị văn hóa, xã hội đa dạng từ khắp nơi trên thế giới. Tuy nhiên, bên cạnh những tiện ích vượt trội, mạng xã hội cũng mang theo nhiều mặt trái, đòi hỏi mỗi người chúng ta phải suy ngẫm và lựa chọn cách tiếp cận một cách khôn ngoan.
Không thể phủ nhận rằng mạng xã hội đã mở ra một kỷ nguyên giao tiếp mới, nơi mà khoảng cách địa lý không còn là rào cản, mọi thông tin được chia sẻ chỉ trong tích tắc. Những trang cá nhân, nhóm chuyên đề hay các diễn đàn trực tuyến như một vũ trụ nhỏ chứa đựng vô vàn tri thức, kinh nghiệm sống và những câu chuyện cảm động. Nhờ đó, người dùng có cơ hội học hỏi lẫn nhau, trao đổi những ý tưởng sáng tạo và cùng nhau giải quyết những vấn đề của xã hội. Bên cạnh đó, mạng xã hội còn là công cụ hữu hiệu trong việc kết nối bạn bè, gia đình, thậm chí là mở rộng mối quan hệ nghề nghiệp, tạo nên những cộng đồng sôi động, gắn kết.
Tuy nhiên, trong guồng quay không ngừng của sự tiện lợi ấy, mạng xã hội cũng ẩn chứa không ít hệ lụy. Sự phong phú của thông tin trên mạng đôi khi trở thành “cơn bão” khó kiểm soát, nơi mà những tin đồn, thông tin sai lệch nhanh chóng lan truyền và gây ảnh hưởng tiêu cực đến dư luận. Không ít người đã sa vào mê cung của những cuộc tranh luận nông cạn, thậm chí là bị cuốn vào những “chiến tranh tư tưởng” trên không gian mạng, mất đi khả năng tư duy phản biện và xây dựng những mối quan hệ chân thành trong cuộc sống thực. Hơn nữa, hiện tượng so sánh và ganh đua trên mạng xã hội cũng khiến nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, cảm thấy áp lực về hình ảnh bản thân, dẫn đến tình trạng tự ti và lo âu.
Với quan điểm của cá nhân, mạng xã hội như một con dao hai lưỡi. Nó có thể là cầu nối, giúp con người vượt qua khoảng cách, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và cùng nhau tạo nên những giá trị tích cực cho cộng đồng. Nhưng nếu không được sử dụng một cách có chừng mực, nó có thể trở thành “bẫy tâm lý” khiến con người xa rời những giá trị nhân văn cơ bản, mất đi khả năng giao tiếp trực tiếp và đồng cảm với người khác. Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng đắn và biết cách phân biệt giữa ảo và thật, giữa cảm xúc nhất thời và giá trị bền vững.
Trong bối cảnh xã hội ngày càng phát triển, việc xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, nơi thông tin được chia sẻ một cách chính xác và đầy đủ, trở thành nhiệm vụ cấp bách của toàn xã hội. Các cơ quan chức năng, nhà cung cấp dịch vụ mạng và người dùng cần hợp tác chặt chẽ để xây dựng các tiêu chuẩn, quy định rõ ràng nhằm kiểm soát những thông tin sai lệch, đồng thời tạo ra những không gian trực tuyến thân thiện, hỗ trợ phát triển tinh thần cộng đồng. Mỗi cá nhân cũng cần tự rèn luyện, biết tự kiểm soát và sử dụng mạng xã hội một cách khoa học, có ích cho bản thân và xã hội.
Cuối cùng, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là một công cụ mạnh mẽ, mở ra những cơ hội giao tiếp và học hỏi vô hạn, nhưng cũng mang theo những thách thức không nhỏ. Chúng ta cần nhận thức đúng đắn, tận dụng được những lợi ích của nó mà không bị cuốn vào những cạm bẫy của thế giới ảo, từ đó xây dựng một cuộc sống ý nghĩa, giàu nhân văn và gắn kết hơn với nhau. Mỗi người đều có trách nhiệm và vai trò của mình trong việc biến mạng xã hội thành một không gian tích cực, góp phần vào sự phát triển chung của xã hội hiện đại.