Phương Thị Thanh Hà

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phương Thị Thanh Hà
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong đoạn văn, dấu hiệu nổi bật nhất của sự thiếu mạch lạc nằm ở sự chuyển đổi đột ngột và không rõ ràng giữa các ý : Đoạn văn bắt đầu bằng việc so sánh giữa việc đọc sách và sử dụng điện thoại thông minh, nhấn mạnh rằng nhiều người hiện nay thích dùng điện thoại hơn là đọc sách. Tiếp theo, đoạn văn đề cập đến việc nhiều người không nhận thức rõ về lợi ích của sách đối với tâm hồn và trí tuệ. Sau đó, đoạn văn chuyển sang ý rằng mọi người đã từ bỏ thói quen đọc sách vì sự tiện lợi của các thiết bị hiện đại, nhưng lại khó tìm thấy sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Sự thiếu mạch lạc thể hiện ở việc các ý không được liên kết một cách logic và mượt mà. Các câu văn có vẻ rời rạc, thiếu sự kết nối rõ ràng, khiến người đọc khó nắm bắt được ý chính mà tác giả muốn truyền đạt.

Các dấu hiệu của lỗi liên kết trong đoạn văn bao gồm: Thiếu từ nối hoặc liên từ: Đoạn văn sử dụng rất ít các từ nối để kết nối các câu và các ý với nhau. Ví dụ, giữa câu "Không ít người có nhận thức rất mơ hồ về ích lợi của sách..." và "Nhưng họ hầu như đã vứt bỏ thói quen đọc sách" không có từ nối nào để chỉ rõ mối quan hệ (nhân quả, tương phản, v.v.) giữa hai ý này. Lặp ý không cần thiết: Một số ý có vẻ được lặp lại nhưng không mang lại sự sâu sắc hơn, mà chỉ làm đoạn văn trở nên dài dòng và khó hiểu. Chuyển đổi chủ đề đột ngột: Việc chuyển từ việc so sánh sách và điện thoại sang lợi ích của sách rồi đến sự tiện lợi của thiết bị hiện đại mà không có sự chuẩn bị trước khiến đoạn văn thiếu tính liên kết

Để đảm bảo đoạn văn có mạch lạc và liên kết, có thể thực hiện các bước sau: Sử dụng từ nối và liên từ: Thêm các từ nối như "tuy nhiên", "do đó", "vì vậy", "mặt khác", "hơn nữa" để làm rõ mối quan hệ giữa các ý. Ví dụ: "Không ít người có nhận thức rất mơ hồ về ích lợi của sách... vì vậy, họ hầu như đã vứt bỏ thói quen đọc sách." Sắp xếp lại các ý theo một trình tự logic: Bắt đầu bằng việc nêu vấn đề: Sự thay đổi trong thói quen đọc sách của mọi người. Giải thích nguyên nhân: Sự tiện lợi của điện thoại thông minh và sự mơ hồ về lợi ích của sách. Đưa ra kết luận: Mặc dù tiện lợi, nhưng việc lạm dụng thiết bị hiện đại có thể khiến chúng ta mất đi sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Viết lại câu mở đầu và kết thúc: Câu mở đầu nên giới thiệu chủ đề một cách rõ ràng. Câu kết thúc nên tóm tắt lại ý chính và đưa ra một thông điệp sâu sắc hơn. Loại bỏ các ý không liên quan hoặc lặp ý: Tập trung vào việc phát triển các ý chính một cách sâu sắc thay vì lan man.

a. Về việc lặp từ "hiền tài" trong các câu gần nhau nhưng đoạn văn vẫn rời rạc: Việc lặp từ "hiền tài" không làm đoạn văn trở nên mạch lạc mà lại gây cảm giác rời rạc có thể là do cách sử dụng từ này chưa được liên kết chặt chẽ với các ý khác trong câu. Dù lặp từ có thể nhấn mạnh chủ đề, nhưng nếu các câu không có sự phát triển ý một cách tự nhiên hoặc thiếu các từ liên kết, thì đoạn văn sẽ thiếu tính liên kết. Thêm vào đó, việc lặp từ mà không có sự biến đổi hoặc mở rộng ý cũng có thể làm cho đoạn văn trở nên đơn điệu và kém hấp dẫn.

b. Về lỗi mạch lạc mà đoạn văn mắc phải: Lỗi mạch lạc trong đoạn văn này có thể xuất phát từ việc thiếu sự chuyển tiếp ý giữa các câu. Mặc dù đoạn văn tập trung vào chủ đề "hiền tài," nhưng các câu không xây dựng một luận điểm rõ ràng hoặc phát triển ý tưởng một cách tuần tự. Ví dụ, sau khi giới thiệu về việc Nhà nước coi trọng hiền tài, đoạn văn nên đi sâu vào phân tích vai trò, đóng góp của hiền tài hoặc các chính sách cụ thể liên quan đến việc phát triển hiền tài, thay vì chỉ lặp lại khái niệm "hiền tài" một cách đơn thuần. Sự thiếu liên kết này làm cho đoạn văn trở nên thiếu mạch lạc và khó theo dõi.

A : Đoạn văn trên được coi là một đoạn văn vì nó tập trung vào một chủ đề chính, đó là lòng đồng cảm và vai trò của nó trong việc định hình con người nghệ sĩ. Các câu trong đoạn văn đều liên kết chặt chẽ với nhau, phát triển ý tưởng từ việc khẳng định con người vốn có nghệ thuật và lòng đồng cảm, đến việc giải thích nguyên nhân khiến lòng đồng cảm bị hao mòn, và cuối cùng khẳng định những người giữ được lòng đồng cảm là nghệ sĩ. Đoạn văn có tính mạch lạc, rõ ràng về ý nghĩa và có sự thống nhất trong cách diễn đạt.

B : Mạch lạc giữa các câu trong đoạn văn được thể hiện qua sự liên kết về ý nghĩa và logic: Câu 1 giới thiệu chủ đề: Con người vốn là nghệ thuật và giàu lòng đồng cảm. Câu 2 giải thích nguyên nhân sự thay đổi: Lòng đồng cảm bị ảnh hưởng bởi áp lực từ xã hội. Câu 3 và 4 nêu bật phẩm chất của người nghệ sĩ: Những người thông minh giữ được lòng đồng cảm dù chịu áp bức. Câu cuối cùng khẳng định: Những người giữ được lòng đồng cảm chính là nghệ sĩ. Các câu được kết nối bằng các liên từ như "chỉ vì," "nên," "chỉ có," "dù...thì," tạo nên một dòng chảy ý tưởng liền mạch và dễ hiểu.

C : Để xác định liên kết giữa đoạn văn này và đoạn văn trước đó, cần xem xét nội dung của đoạn văn trước. Tuy nhiên, dựa vào tiêu đề của văn bản "Yêu và đồng cảm," có thể suy đoán rằng đoạn văn trước có thể đã giới thiệu hoặc định nghĩa về tình yêu và lòng đồng cảm. Đoạn văn này tiếp tục phát triển ý tưởng đó bằng cách khẳng định vai trò của lòng đồng cảm trong việc hình thành con người nghệ sĩ. Sự liên kết có thể nằm ở việc đoạn văn này làm rõ hơn một khía cạnh cụ thể của tình yêu và lòng đồng cảm đã được đề cập trước đó.

D : Trong đoạn văn, từ "lòng đồng cảm" được lặp lại nhiều lần. Việc lặp lại này có tác dụng nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng đồng cảm. Nó không chỉ là một phẩm chất tốt đẹp mà còn là yếu tố cốt lõi để định nghĩa một người nghệ sĩ. Bằng cách lặp lại, tác giả muốn khắc sâu vào tâm trí người đọc về giá trị của lòng đồng cảm trong cuộc sống và trong nghệ thuật. Ngoài ra, từ "nghệ thuật," "nghệ sĩ" cũng được lặp lại, củng cố thêm mối liên hệ giữa con người, nghệ thuật và lòng đồng cảm.

Văn bản “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia” có cách lập luận chặt chẽ, mạch lạc, giàu thuyết phục. Mở đầu, tác giả đưa ra khái niệm “hiền tài”, khẳng định hiền tài có ý nghĩa quan trọng đối với vận mệnh dân tộc thông qua cách trọng dụng, đối đãi của những đấng thánh đế minh vương và cuối cùng là nêu lên tác dụng to lớn của việc được khắc tên lên bia tiến sĩ đối với người đương thời và các thế hệ sau. Các luận điểm có mối liên hệ chặt chẽ, luận điểm trước là tiền đề để luận điểm sau phát triển