

Nguyễn Như Quỳnh
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, sự phát triển của kinh tế, khoa học, công nghệ đã đem lại cho con người một cuộc sống tiện nghi, hiện đại hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn ấy, quá trình toàn cầu hóa và hiện đại hóa cũng đặt ra một thách thức không nhỏ: đó là nguy cơ mai một, phai nhạt những giá trị văn hóa truyền thống. Chính vì vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách.
Văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, lối sống, nghệ thuật, tín ngưỡng… được hun đúc, hình thành và gìn giữ qua nhiều thế hệ. Đó là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc, góp phần tạo nên bản sắc riêng không thể trộn lẫn. Những giá trị ấy hiện diện trong từng câu ca dao, tục ngữ, trong tà áo dài duyên dáng, trong những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên đán, lễ hội chùa Hương, trong các làng nghề thủ công, trong phong tục cưới hỏi, tang ma, thờ cúng tổ tiên… Đó không chỉ là biểu hiện của quá khứ mà còn là sợi dây gắn kết cộng đồng, nuôi dưỡng tâm hồn và truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn mặn mà với những giá trị xưa cũ, chạy theo lối sống phương Tây, đề cao cái “mới” mà lãng quên cái “gốc”. Nhiều lễ hội bị thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các làng nghề truyền thống bị bỏ hoang, nghệ nhân không còn người nối nghiệp. Trang phục dân tộc ít được sử dụng trong đời sống thường nhật. Những biểu hiện ấy là hồi chuông cảnh báo về sự đứt gãy văn hóa nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ kịp thời.
Việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc bảo thủ, khước từ cái mới, mà là biết chọn lọc, hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta cần giáo dục thế hệ trẻ về giá trị và ý nghĩa của văn hóa dân tộc ngay từ trong nhà trường. Đồng thời, cần có các chính sách bảo tồn hợp lý, đầu tư cho các chương trình quảng bá, phục dựng lễ hội, tôn vinh nghệ nhân, khuyến khích sử dụng sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức về trách nhiệm gìn giữ văn hóa, từ cách ăn mặc, nói năng, ứng xử, đến việc tham gia các hoạt động cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá của dân tộc. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, yêu cội nguồn. Hãy để truyền thống trở thành nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam giữa thế giới đầy biến động hôm nay
Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, sự phát triển của kinh tế, khoa học, công nghệ đã đem lại cho con người một cuộc sống tiện nghi, hiện đại hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn ấy, quá trình toàn cầu hóa và hiện đại hóa cũng đặt ra một thách thức không nhỏ: đó là nguy cơ mai một, phai nhạt những giá trị văn hóa truyền thống. Chính vì vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách.
Văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, lối sống, nghệ thuật, tín ngưỡng… được hun đúc, hình thành và gìn giữ qua nhiều thế hệ. Đó là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc, góp phần tạo nên bản sắc riêng không thể trộn lẫn. Những giá trị ấy hiện diện trong từng câu ca dao, tục ngữ, trong tà áo dài duyên dáng, trong những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên đán, lễ hội chùa Hương, trong các làng nghề thủ công, trong phong tục cưới hỏi, tang ma, thờ cúng tổ tiên… Đó không chỉ là biểu hiện của quá khứ mà còn là sợi dây gắn kết cộng đồng, nuôi dưỡng tâm hồn và truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn mặn mà với những giá trị xưa cũ, chạy theo lối sống phương Tây, đề cao cái “mới” mà lãng quên cái “gốc”. Nhiều lễ hội bị thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các làng nghề truyền thống bị bỏ hoang, nghệ nhân không còn người nối nghiệp. Trang phục dân tộc ít được sử dụng trong đời sống thường nhật. Những biểu hiện ấy là hồi chuông cảnh báo về sự đứt gãy văn hóa nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ kịp thời.
Việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc bảo thủ, khước từ cái mới, mà là biết chọn lọc, hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta cần giáo dục thế hệ trẻ về giá trị và ý nghĩa của văn hóa dân tộc ngay từ trong nhà trường. Đồng thời, cần có các chính sách bảo tồn hợp lý, đầu tư cho các chương trình quảng bá, phục dựng lễ hội, tôn vinh nghệ nhân, khuyến khích sử dụng sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức về trách nhiệm gìn giữ văn hóa, từ cách ăn mặc, nói năng, ứng xử, đến việc tham gia các hoạt động cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá của dân tộc. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, yêu cội nguồn. Hãy để truyền thống trở thành nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam giữa thế giới đầy biến động hôm nay
Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, sự phát triển của kinh tế, khoa học, công nghệ đã đem lại cho con người một cuộc sống tiện nghi, hiện đại hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn ấy, quá trình toàn cầu hóa và hiện đại hóa cũng đặt ra một thách thức không nhỏ: đó là nguy cơ mai một, phai nhạt những giá trị văn hóa truyền thống. Chính vì vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách.
Văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, lối sống, nghệ thuật, tín ngưỡng… được hun đúc, hình thành và gìn giữ qua nhiều thế hệ. Đó là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc, góp phần tạo nên bản sắc riêng không thể trộn lẫn. Những giá trị ấy hiện diện trong từng câu ca dao, tục ngữ, trong tà áo dài duyên dáng, trong những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên đán, lễ hội chùa Hương, trong các làng nghề thủ công, trong phong tục cưới hỏi, tang ma, thờ cúng tổ tiên… Đó không chỉ là biểu hiện của quá khứ mà còn là sợi dây gắn kết cộng đồng, nuôi dưỡng tâm hồn và truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn mặn mà với những giá trị xưa cũ, chạy theo lối sống phương Tây, đề cao cái “mới” mà lãng quên cái “gốc”. Nhiều lễ hội bị thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các làng nghề truyền thống bị bỏ hoang, nghệ nhân không còn người nối nghiệp. Trang phục dân tộc ít được sử dụng trong đời sống thường nhật. Những biểu hiện ấy là hồi chuông cảnh báo về sự đứt gãy văn hóa nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ kịp thời.
Việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc bảo thủ, khước từ cái mới, mà là biết chọn lọc, hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta cần giáo dục thế hệ trẻ về giá trị và ý nghĩa của văn hóa dân tộc ngay từ trong nhà trường. Đồng thời, cần có các chính sách bảo tồn hợp lý, đầu tư cho các chương trình quảng bá, phục dựng lễ hội, tôn vinh nghệ nhân, khuyến khích sử dụng sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức về trách nhiệm gìn giữ văn hóa, từ cách ăn mặc, nói năng, ứng xử, đến việc tham gia các hoạt động cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá của dân tộc. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, yêu cội nguồn. Hãy để truyền thống trở thành nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam giữa thế giới đầy biến động hôm nay
Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, sự phát triển của kinh tế, khoa học, công nghệ đã đem lại cho con người một cuộc sống tiện nghi, hiện đại hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn ấy, quá trình toàn cầu hóa và hiện đại hóa cũng đặt ra một thách thức không nhỏ: đó là nguy cơ mai một, phai nhạt những giá trị văn hóa truyền thống. Chính vì vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách.
Văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, lối sống, nghệ thuật, tín ngưỡng… được hun đúc, hình thành và gìn giữ qua nhiều thế hệ. Đó là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc, góp phần tạo nên bản sắc riêng không thể trộn lẫn. Những giá trị ấy hiện diện trong từng câu ca dao, tục ngữ, trong tà áo dài duyên dáng, trong những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên đán, lễ hội chùa Hương, trong các làng nghề thủ công, trong phong tục cưới hỏi, tang ma, thờ cúng tổ tiên… Đó không chỉ là biểu hiện của quá khứ mà còn là sợi dây gắn kết cộng đồng, nuôi dưỡng tâm hồn và truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn mặn mà với những giá trị xưa cũ, chạy theo lối sống phương Tây, đề cao cái “mới” mà lãng quên cái “gốc”. Nhiều lễ hội bị thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các làng nghề truyền thống bị bỏ hoang, nghệ nhân không còn người nối nghiệp. Trang phục dân tộc ít được sử dụng trong đời sống thường nhật. Những biểu hiện ấy là hồi chuông cảnh báo về sự đứt gãy văn hóa nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ kịp thời.
Việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc bảo thủ, khước từ cái mới, mà là biết chọn lọc, hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta cần giáo dục thế hệ trẻ về giá trị và ý nghĩa của văn hóa dân tộc ngay từ trong nhà trường. Đồng thời, cần có các chính sách bảo tồn hợp lý, đầu tư cho các chương trình quảng bá, phục dựng lễ hội, tôn vinh nghệ nhân, khuyến khích sử dụng sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức về trách nhiệm gìn giữ văn hóa, từ cách ăn mặc, nói năng, ứng xử, đến việc tham gia các hoạt động cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá của dân tộc. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, yêu cội nguồn. Hãy để truyền thống trở thành nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam giữa thế giới đầy biến động hôm nay
Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, sự phát triển của kinh tế, khoa học, công nghệ đã đem lại cho con người một cuộc sống tiện nghi, hiện đại hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn ấy, quá trình toàn cầu hóa và hiện đại hóa cũng đặt ra một thách thức không nhỏ: đó là nguy cơ mai một, phai nhạt những giá trị văn hóa truyền thống. Chính vì vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách.
Văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, lối sống, nghệ thuật, tín ngưỡng… được hun đúc, hình thành và gìn giữ qua nhiều thế hệ. Đó là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc, góp phần tạo nên bản sắc riêng không thể trộn lẫn. Những giá trị ấy hiện diện trong từng câu ca dao, tục ngữ, trong tà áo dài duyên dáng, trong những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên đán, lễ hội chùa Hương, trong các làng nghề thủ công, trong phong tục cưới hỏi, tang ma, thờ cúng tổ tiên… Đó không chỉ là biểu hiện của quá khứ mà còn là sợi dây gắn kết cộng đồng, nuôi dưỡng tâm hồn và truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn mặn mà với những giá trị xưa cũ, chạy theo lối sống phương Tây, đề cao cái “mới” mà lãng quên cái “gốc”. Nhiều lễ hội bị thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các làng nghề truyền thống bị bỏ hoang, nghệ nhân không còn người nối nghiệp. Trang phục dân tộc ít được sử dụng trong đời sống thường nhật. Những biểu hiện ấy là hồi chuông cảnh báo về sự đứt gãy văn hóa nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ kịp thời.
Việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc bảo thủ, khước từ cái mới, mà là biết chọn lọc, hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta cần giáo dục thế hệ trẻ về giá trị và ý nghĩa của văn hóa dân tộc ngay từ trong nhà trường. Đồng thời, cần có các chính sách bảo tồn hợp lý, đầu tư cho các chương trình quảng bá, phục dựng lễ hội, tôn vinh nghệ nhân, khuyến khích sử dụng sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức về trách nhiệm gìn giữ văn hóa, từ cách ăn mặc, nói năng, ứng xử, đến việc tham gia các hoạt động cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá của dân tộc. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, yêu cội nguồn. Hãy để truyền thống trở thành nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam giữa thế giới đầy biến động hôm nay
Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, sự phát triển của kinh tế, khoa học, công nghệ đã đem lại cho con người một cuộc sống tiện nghi, hiện đại hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn ấy, quá trình toàn cầu hóa và hiện đại hóa cũng đặt ra một thách thức không nhỏ: đó là nguy cơ mai một, phai nhạt những giá trị văn hóa truyền thống. Chính vì vậy, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại hôm nay là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách.
Văn hóa truyền thống là những giá trị tinh thần, phong tục tập quán, lối sống, nghệ thuật, tín ngưỡng… được hun đúc, hình thành và gìn giữ qua nhiều thế hệ. Đó là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc, góp phần tạo nên bản sắc riêng không thể trộn lẫn. Những giá trị ấy hiện diện trong từng câu ca dao, tục ngữ, trong tà áo dài duyên dáng, trong những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên đán, lễ hội chùa Hương, trong các làng nghề thủ công, trong phong tục cưới hỏi, tang ma, thờ cúng tổ tiên… Đó không chỉ là biểu hiện của quá khứ mà còn là sợi dây gắn kết cộng đồng, nuôi dưỡng tâm hồn và truyền thống yêu nước, lòng tự hào dân tộc.
Tuy nhiên, trong bối cảnh hiện đại, nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn mặn mà với những giá trị xưa cũ, chạy theo lối sống phương Tây, đề cao cái “mới” mà lãng quên cái “gốc”. Nhiều lễ hội bị thương mại hóa, mất đi ý nghĩa thiêng liêng ban đầu. Các làng nghề truyền thống bị bỏ hoang, nghệ nhân không còn người nối nghiệp. Trang phục dân tộc ít được sử dụng trong đời sống thường nhật. Những biểu hiện ấy là hồi chuông cảnh báo về sự đứt gãy văn hóa nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ kịp thời.
Việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc bảo thủ, khước từ cái mới, mà là biết chọn lọc, hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chúng ta cần giáo dục thế hệ trẻ về giá trị và ý nghĩa của văn hóa dân tộc ngay từ trong nhà trường. Đồng thời, cần có các chính sách bảo tồn hợp lý, đầu tư cho các chương trình quảng bá, phục dựng lễ hội, tôn vinh nghệ nhân, khuyến khích sử dụng sản phẩm văn hóa truyền thống trong đời sống. Mỗi cá nhân cũng cần tự ý thức về trách nhiệm gìn giữ văn hóa, từ cách ăn mặc, nói năng, ứng xử, đến việc tham gia các hoạt động cộng đồng.
Tóm lại, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá của dân tộc. Trong nhịp sống hiện đại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị ấy không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của lòng yêu nước, yêu cội nguồn. Hãy để truyền thống trở thành nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và bản sắc riêng biệt của dân tộc Việt Nam giữa thế giới đầy biến động hôm nay
Lục bát