

hien thuy
Giới thiệu về bản thân



































chat gbt
"Mưa rơi rả rích khắp trời Tưới mát vạn vật, đất trời hân hoan"
Mùa hạ luôn mang theo cái nắng gay gắt, những ngày dài oi bức khiến lòng người trở nên mệt mỏi. Nhưng giữa những ngày hè ấy, những cơn mưa rào bất chợt lại như một món quà mà thiên nhiên ban tặng, mang đến sự mát mẻ, tươi mới cho vạn vật. Cơn mưa đến nhanh, ào ạt, tưới mát mặt đất khô cằn, rồi vội vàng ra đi, để lại một bầu không khí trong lành và sảng khoái.
Bầu trời trong xanh bỗng chốc chuyển màu, những đám mây đen ùn ùn kéo đến che kín ánh mặt trời. Từng cơn gió nổi lên mang theo hơi nước mát rượi, lá cây lao xao như reo vui đón cơn mưa sắp đến. Rồi những hạt mưa đầu tiên lộp độp rơi xuống, nhanh chóng trải rộng trên mái nhà, vỉa hè và cánh đồng xa.
Mưa mỗi lúc một nặng hạt, phủ trắng cả một góc trời. Gió giật mạnh cuốn theo những giọt nước bay lất phất trong không trung. Dưới màn mưa, cây cối như được hồi sinh, cành lá vươn ra đón những giọt nước mát lành. Những bông hoa trong vườn rung rinh, khoác lên mình vẻ đẹp tinh khôi. Dòng nước từ mái hiên chảy xuống xối xả, len lỏi qua từng ngõ ngách trên con đường làng.
Mưa làm dịu đi cái nóng oi ả, mang đến hơi thở mới cho đất trời. Lũ trẻ con thích thú chạy nhảy dưới cơn mưa, đôi chân trần dẫm lên những vũng nước mát lạnh, tiếng cười vang vọng cả góc phố. Chúng nô đùa, hò hét, tung nước vào nhau, tận hưởng trọn vẹn những giây phút vui vẻ. Đôi khi, một cơn gió mạnh thổi qua làm cơn mưa nghiêng mình, lũ trẻ thích thú nhắm mắt lại, cảm nhận từng giọt nước mát lạnh trên khuôn mặt.
Người đi đường vội vã tìm chỗ trú, khoác vội chiếc áo mưa mỏng, vài người thong thả đứng dưới mái hiên ngắm nhìn từng giọt mưa rơi. Có người tận dụng cơn mưa để rửa sạch chiếc xe bám bụi, có người ngồi bên hiên nhà nhâm nhi tách trà nóng, lắng nghe bản nhạc thiên nhiên dịu dàng. Mưa rơi xuống mặt đường, tạo thành những vòng tròn nhỏ lăn tăn, rồi tan biến trong dòng nước chảy xiết.
Rồi mưa cũng dần thưa hạt, chỉ còn lác đác rơi trên những tán lá. Mặt trời ló rạng, những giọt nước long lanh còn đọng trên lá, phản chiếu ánh sáng lung linh như những viên pha lê nhỏ. Trẻ con vẫn còn tiếc nuối, bước chân chậm rãi trên mặt đường đầy nước, đôi khi lại nhảy lên để tạo ra những đợt sóng nhỏ. Không khí sau cơn mưa trong lành, mát mẻ, mang lại cảm giác khoan khoái, dễ chịu.
Cơn mưa rào mùa hạ đến nhanh, đi vội nhưng để lại dư âm mát lành. Nó không chỉ làm dịu đi cái nóng oi bức mà còn tiếp thêm sức sống cho vạn vật. Dưới những giọt mưa mát lành, cây cối như được hồi sinh, con người cũng trở nên vui vẻ, nhẹ nhõm hơn. Mưa không chỉ là một hiện tượng tự nhiên, mà còn là một phần ký ức tuổi thơ, một phần của những kỷ niệm đẹp trong lòng mỗi người. Cơn mưa mùa hạ qua đi, nhưng dư âm của nó vẫn còn mãi, như một khúc nhạc êm đềm của thiên nhiên, làm dịu đi những ngày nắng nóng và để lại trong lòng người những cảm xúc khó quên.
copy
nhập link là có
https://chatgpt.com/canvas/shared/67e8f7cbee9c8191b9ecdebf20405d3d
"Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác..."
Những câu thơ giản dị trong bài "Tiếng chổi tre" của nhà thơ Tố Hữu vang lên trong tâm trí tôi mỗi khi nhìn thấy hình ảnh cô lao công lặng lẽ làm việc giữa đêm khuya. Khi thành phố đã chìm vào giấc ngủ, vẫn còn đó những con người thầm lặng ngày đêm cần mẫn giữ gìn vẻ đẹp của phố phường. Trong ánh đèn đường vàng nhạt, bóng dáng cô lao công hiện lên bình dị mà cao quý.
Cô lao công khoác trên mình bộ đồng phục màu cam đã bạc theo năm tháng, chiếc áo rộng thùng thình phủ ngoài thân hình gầy gò nhưng đầy sức sống. Đôi tay chai sạn vì năm tháng lao động vẫn cầm chắc cây chổi tre, từng nhát chổi đều đặn đưa qua đưa lại như một điệu nhạc thân quen giữa đêm khuya. Khuôn mặt cô rám nắng, hằn lên những vết chân chim nơi khóe mắt, nhưng ánh nhìn vẫn toát lên vẻ hiền hậu và chăm chỉ. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, phản chiếu ánh đèn vàng, như minh chứng cho sự vất vả nhưng đầy tự hào của người lao động.
Dáng người nhỏ bé nhưng bền bỉ của cô hiện lên trong đêm tối như một người âm thầm giữ cho phố phường luôn sạch đẹp. Đôi chân thoăn thoắt bước đi trên mặt đường, tay điều khiển cây chổi quét sạch từng tàn thuốc, từng mẩu rác còn vương vãi. Mỗi động tác của cô đều nhịp nhàng, thành thạo, như một người nghệ sĩ đang điều khiển cây chổi của mình theo một điệu nhạc quen thuộc. Thỉnh thoảng, cô dừng lại một chút để đẩy những xe rác nặng trĩu về phía thùng lớn, rồi lại nhanh chóng quay về công việc của mình. Trên gương mặt sạm nắng, dù mệt mỏi nhưng cô vẫn giữ một tinh thần kiên trì, ánh mắt ánh lên niềm vui lặng lẽ khi nhìn thấy con đường sạch đẹp hơn từng chút một.
Dù trời lạnh hay oi bức, dù ngày mưa hay nắng cháy, cô vẫn cần mẫn làm công việc của mình. Đôi bàn tay thô ráp nhưng đầy nghị lực ấy đã góp phần mang lại sự trong lành cho môi trường sống. Tiếng chổi tre cọ xát trên mặt đường như một khúc nhạc quen thuộc của phố phường, gắn bó với nhịp sống hàng ngày mà ít ai để ý.
Cô lao công là người thầm lặng nhưng đáng trân quý. Nhờ có cô, phố phường luôn sạch sẽ, tinh tươm. Tiếng chổi tre vang lên trong đêm như nhắc nhở mỗi chúng ta về sự hy sinh lặng lẽ mà cao đẹp ấy. Hãy biết ơn và trân trọng những con người âm thầm giữ gìn vẻ đẹp cho cuộc sống này.
Chiều là khoảng thời gian mang một vẻ đẹp dịu dàng và lãng mạn. Khi mặt trời leo dốc sau rặng núi hoặc những tán cây, bầu trời trẻ một màu cam rực rỡ pha chút tím hồng, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Những đám mây bồng bềnh trôi lững lờ, phản chiếu ánh sáng vàng rực, như được phủ một lớp nhũ phổi linh.
Gió chiều nhẹ nhàng, mang theo hương thơm của đồng cỏ, của trời sau một ngày nắng ấm. Tiếng chim ríu rít gọi nhau về tổ, xen lẫn với tiếng côn trùng rả rích, tạo nên bản hòa ca nữ dịu dàng. Xa xa, những cánh đồng lúa mạch đưa theo làn sóng gió, một màu vàng óng, báo hiệu mùa sắp sắp đến.
Dưới ánh hoàng hôn, dòng sông tĩnh lặng trôi, phản chiếu màu trời rực rỡ, làm mặt nước trở thành, phổi linh như một tấm gương. Những cánh diều chao liệng trên cao, theo bước chân trẻ nhỏ nô đùa trên bãi cỏ xanh mướt.
Chiều không chỉ đẹp mà còn mang theo cảm giác Bình Bình Yên, giúp con người yên tĩnh sau một ngày dài, để tận hưởng những khoảnh khắc khắc thư thái trước khi màn đêm buông xuống.
Kiều Vũ linh sai 100%