K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 11 2024

CÂU 4 con gà trống còn mấy câu còn lại mh k bt

 

26 tháng 11 2024

tiếp đi bạn Thái còn 3 câu nữa

 

VN
vh ng
CTVHS
10 tháng 2

Trong cuộc sống, mỗi người đều có một vị trí, vai trò riêng và nhiệm vụ cần thực hiện. Việc "làm tốt việc chính mình" không chỉ là trách nhiệm mà còn là nền tảng quan trọng để phát triển bản thân và góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp hơn. Trước hết, làm tốt việc của chính mình là cách để khẳng định giá trị cá nhân. Một học sinh cần chăm chỉ học tập, một người lao động cần hoàn thành tốt công việc được giao, hay một người nội trợ cần chăm sóc gia đình chu đáo. Khi mỗi người ý thức được trách nhiệm của mình, họ sẽ tự rèn luyện kỹ năng, nâng cao tri thức và từ đó trưởng thành hơn. Ngược lại, nếu lơ là hay dựa dẫm vào người khác, chúng ta không chỉ đánh mất cơ hội phát triển mà còn gây ảnh hưởng tiêu cực đến những người xung quanh. Hơn nữa, việc làm tốt công việc của bản thân là cách để đóng góp cho xã hội. Xã hội là một hệ thống mà mọi người đều có vai trò liên kết. Nếu mỗi người hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, mọi hoạt động sẽ diễn ra suôn sẻ và hiệu quả. Ngược lại, chỉ cần một mắt xích bị lỏng lẻo, cả hệ thống sẽ gặp trở ngại. Ví dụ, một bác sĩ làm việc tận tâm sẽ cứu sống nhiều bệnh nhân, một giáo viên nhiệt huyết sẽ đào tạo ra những thế hệ tài năng. Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng thực hiện tốt công việc của mình. Điều này đòi hỏi mỗi người phải kiên nhẫn, có tinh thần trách nhiệm và ý chí nỗ lực không ngừng. Chúng ta cần học cách tự chịu trách nhiệm trước mọi thành công hay thất bại, không đổ lỗi cho hoàn cảnh hay người khác. Tóm lại, làm tốt việc chính mình là chìa khóa dẫn đến thành công cá nhân và sự phát triển bền vững của xã hội. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ nhất và thực hiện chúng với cả trái tim, bởi chính sự nỗ lực của bạn sẽ tạo ra giá trị lớn lao.

chúc bạn học tốt

7 tháng 2

Hễ em điểm cao,mẹ lại thưởng

(Chủ ngữ 1: em, vị ngữ 1: điểm cao, chủ ngữ 2: mẹ, vị ngữ 2: lại thưởng)

Buổi chiều nắng chưa nhạt,sương đã buông xuống mặt biển

(Chủ ngữ 1: nắng, vị ngữ 1: chưa nhạt, chủ ngữ 2: sương, vị ngữ 2: đã buông xuống mặt biển)

Mặt trời lên cao,sương dần tan

(Chủ ngữ 1: mặt trời, vị ngữ 1: lên cao, chủ ngữ 2: sương, vị ngữ 2: tan dần)

okii

câu 1) Hễ em/ điểm cao,//mẹ/ lại thưởng

CN VN CN VN

câu 2)buổi chiều nắng/ chưa nhạt,//sương/ đã buông xuống mặt biển

TN CN VN CN VN

câu 3)mặt trời/ lên cao,//sương/dần tan

CN VN CN VN

mik ik thi trạng nguyên nên đề dạng này mik làm nhiều rồi,yên tâm,sai thì thôi =))))

❤❤

-Mối quan hệ với "mập Biển":

+ "Bạn tôi" đang "quần nhau" với "mập Biển" cho thấy một cuộc đấu tranh, một cuộc đối đầu. "Mập Biển" có thể tượng trưng cho một khó khăn, thử thách, hoặc một đối thủ nào đó mà "bạn tôi" phải đối mặt. + Môi trường xung quanh: "Trong khoảng nước nông" gợi lên một không gian hạn chế, có thể là một ao hồ, một con sông nhỏ. Nước "nóng" và "đục ng" tạo cảm giác ngột ngạt, khó chịu, tăng thêm sự căng thẳng của cuộc đấu tranh. + Hành động của "bạn tôi": "bơi đứng", "Mập chỉ chộn vờn": Những hành động này thể hiện sự quyết tâm, kiên trì của "bạn tôi" trong cuộc đấu tranh. Tuy nhiên, "Mập" lại tỏ ra lẩn tránh, không đối đầu trực diện. - Từ những chi tiết trên, ta có thể hình dung "bạn tôi" là: + Một người kiên trì, quyết tâm: "Bạn tôi" không dễ dàng bỏ cuộc mà luôn cố gắng vượt qua khó khăn. + Một người dũng cảm: "Bạn tôi" dám đối mặt với thử thách, dù biết rằng đối thủ rất mạnh. + Một người có ý chí mạnh mẽ: Dù gặp phải nhiều khó khăn, "bạn tôi" vẫn không hề nản lòng. - Những đặc điểm này của "bạn tôi" có thể được so sánh với nhiều hình tượng khác nhau trong cuộc sống: + Một người lính: Đang chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, đối mặt với nhiều khó khăn, nguy hiểm. + Một người nông dân: Đang vật lộn với thiên nhiên để mưu sinh. + Một người đang cố gắng vượt qua khó khăn trong cuộc sống: Đó có thể là khó khăn về vật chất, tinh thần, hoặc cả hai.

9 tháng 2

Bí Ẩn Trong Căn Nhà Số 27

Thám tử Minh Khang nhận được một lá thư nặc danh với dòng chữ nguệch ngoạc:
"Nếu anh không muốn có thêm người chết, hãy đến căn nhà số 27, đường Hoa Lệ, lúc nửa đêm."

Căn nhà ấy từng bị bỏ hoang suốt ba năm sau khi chủ nhân, ông Trần Lâm, mất tích một cách bí ẩn. Cảnh sát từng điều tra nhưng không tìm thấy dấu vết nào, và vụ án dần rơi vào quên lãng.

Đúng nửa đêm, Minh Khang có mặt tại số 27. Ánh đèn đường leo lét, không gian vắng lặng đến rợn người. Khi anh chạm tay vào cánh cửa, nó bất ngờ tự mở ra. Bên trong, bụi bặm phủ đầy, nhưng có dấu hiệu của ai đó vừa mới ở đây.

Tiến vào phòng khách, Khang thấy một mảnh giấy ghi vội:
"Hãy tìm dưới tấm thảm."

Khi lật tấm thảm cũ kỹ lên, anh phát hiện một nắp hầm bí mật. Dưới hầm, một căn phòng nhỏ hiện ra với bức tường đầy những hình ảnh và ghi chú về vụ mất tích của ông Trần Lâm. Nhưng điều khiến anh rùng mình là một người đàn ông gầy gò, đôi mắt hoảng loạn, bị trói chặt vào chiếc ghế giữa phòng.

"Ông... Trần Lâm?" Khang lắp bắp.

Người đàn ông chỉ gật đầu yếu ớt, miệng không thể nói vì bị dán băng keo.

Bất ngờ, cánh cửa hầm phía sau Khang đóng sập lại. Một giọng nói vang lên từ trong bóng tối:
"Không ngờ anh lại tìm ra nhanh đến vậy, thám tử. Nhưng lần này, anh sẽ không thoát khỏi đây đâu..."

(Truyện còn tiếp...)

Bạn có thể tham khảo ah///

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
6 tháng 2

"Mẹ là cả bầu trời" - câu nói ấy đã đi sâu vào tiềm thức mỗi người, khẳng định vai trò to lớn của người mẹ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Từ khi cất tiếng khóc chào đời, chúng ta đã nằm trong vòng tay mẹ, được mẹ ôm ấp, vỗ về, chở che. Nhưng rồi, khi lớn lên, chúng ta phải đối mặt với câu hỏi: Nên trưởng thành trong vòng tay mẹ hay rời vòng tay mẹ để trưởng thành? Đây là một câu hỏi không có câu trả lời đúng sai tuyệt đối, bởi lẽ mỗi người có một hoàn cảnh, một quan điểm khác nhau.

Có người cho rằng nên trưởng thành trong vòng tay mẹ, bởi lẽ:

- Tình cảm gia đình là vô giá: Vòng tay mẹ là biểu tượng của tình yêu thương, sự an toàn, là nơi ta tìm thấy bình yên sau những mệt mỏi, lo toan của cuộc sống.

- Sự chăm sóc, che chở của mẹ giúp ta vững tin hơn: Mẹ luôn là người bên cạnh, động viên, giúp đỡ ta vượt qua khó khăn, thử thách.

Trưởng thành trong vòng tay mẹ giúp ta giữ gìn những giá trị truyền thống tốt đẹp: Mẹ là người truyền lại cho ta những giá trị văn hóa, đạo đức, giúp ta hiểu rõ hơn về nguồn cội của mình. Tuy nhiên, cũng có người cho rằng nên rời vòng tay mẹ để trưởng thành, bởi lẽ:

- Rời vòng tay mẹ giúp ta tự lập hơn: Khi phải tự mình đối mặt với cuộc sống, ta sẽ học được cách tự giải quyết vấn đề, tự chịu trách nhiệm về hành động của mình.

- Rời vòng tay mẹ giúp ta khám phá thế giới: Khi bước ra khỏi vòng tay mẹ, ta sẽ có cơ hội tiếp xúc với những điều mới mẻ, khám phá những điều thú vị, từ đó mở rộng kiến thức và tầm nhìn của mình.

- Rời vòng tay mẹ giúp ta trưởng thành hơn: Những khó khăn, thử thách trong cuộc sống sẽ giúp ta rèn luyện bản lĩnh, ý chí, từ đó trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn.

Vậy, nên trưởng thành trong vòng tay mẹ hay rời vòng tay mẹ để trưởng thành? Câu trả lời là cả hai.

Trưởng thành là một quá trình: Đó là quá trình chúng ta vừa học cách tự lập, vừa giữ gìn những giá trị tốt đẹp của gia đình. Vòng tay mẹ là điểm tựa vững chắc: Dù đi đâu, về đâu, mẹ vẫn luôn là người yêu thương, ủng hộ ta vô điều kiện. Rời vòng tay mẹ là để khám phá bản thân: Đó là cách ta học cách tự lập, tự tin đối mặt với cuộc sống.

Mỗi người có một cách trưởng thành khác nhau. Điều quan trọng là chúng ta phải biết cân bằng giữa việc tự lập và giữ gìn tình cảm gia đình. Hãy luôn trân trọng những giây phút ở bên mẹ, hãy biết ơn những gì mẹ đã làm cho ta. Đồng thời, hãy dũng cảm bước ra khỏi vòng tay mẹ để khám phá thế giới, để trưởng thành và hoàn thiện bản thân mình.

5 tháng 2

Quê hương! Hai chữ thiêng liêng gợi biết bao bao cảm xúc trong lòng mỗi người. Mỗi khi nhắc đến quê hương ta lại thấy bồi hồi xúc động, những kỉ niệm từ thuở ấu thơ lại ùa về mang theo biết bao hoài niệm và tình cảm yêu quê hương da diết. Chính vì vậy khi nghe những vần thơ của Đỗ Trung Quân viết về quê hương, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có thể thấy bóng dáng mình trong đó. "Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay." Ông hẳn yêu quê hương tha thiết và nồng nàn cháy bỏng thì mới có thể đặt ngòi bút viết ra những câu thơ thắm thiết, cảm động đến cháy bỏng và đi sâu vào lòng người đến vậy. Mỗi câu thơ mà tác giả viết ra khiến cho những độc giả cảm nhận quê hương như đang hiện diện ngay trước mắt, là tuổi thơ chơi đùa mà không mảy may suy nghĩ đến cuộc sống xô bồ của hiện tại, sự hồn nhiên, vô lo vô nghĩ. Mỗi câu thơ đều vẽ lên một khung cảnh thân thương, quê hương là chum khế ngọt - là một trong những hình ảnh gần gũi của mỗi đứa trẻ, gợi về ký ức tuổi thơ cùng chúng bạn trèo lên cây hái trái ngọt để ăn. Quê hương là đường đi học, con đường vẽ lên sự tri thức, vẽ lên một tương lai sáng lạn của mỗi người, vẽ lên sự khát vọng xây dựng nước nhà vững mạnh, an lạc. Quê hương là cánh diều, là niềm vui của mỗi đứa trẻ, là nơi cánh đồng bao la bát ngát, hương lúa bao quanh để những đứa trẻ chạy nhảy tung tăng thả lên những niềm vui, ước mơ, sự mệt mỏi sau một ngày học tập và phụ giúp cha mẹ việc đồng áng. Quê hương là con đò nhỏ, là con thuyền- một hình ảnh giản dị mà đỗi thân thương gần gũi của làng quê Việt Nam, một người bạn tri kỷ đưa con người qua sông để đi làm ăn, để đi học, để tìm vùng đất mới kiếm kế sinh nhai. Hình ảnh êm đềm, nhẹ nhành nhưng cũng khiến con người khi nhắc đến có chút bùi ngùi xót xa, những con người xa quê để tha phương cầu thực, nhớ quê hương đến thắm thiết, muốn một ngày trở về cố hương. Hình ảnh con thuyền khua nước cũng hiện lên để nhằm nhắc nhở rằng, quê hương là chốn đi về- là hình ảnh người mẹ hiền vỗ về đứa con của mình, dù có đi đâu, làm gì thì vẫn nhớ về quê hương. Hình ảnh người mẹ hiện lên trong cầu trẻ nhỏ, chiếc nón lá- những đặc trưng của người mẹ Việt Nam, quê hương Việt Nam anh hùng, hiện lên thiêng liêng, ngọt ngào nhưng cũng gợi lên sự yêu thương của quê hương, có người mẹ của ta đang hiện diện một thời hi sinh tuổi xuân để nuôi ta khôn lớn thành người, quê hương cũng vậy đấy, thay đổi từng ngày từng phút để nuôi dưỡng tâm hồn con người lớn lên, quê hương mộc mạc có hương đồng cỏ nội thật giản dị nhưng làm lòng người xót xa đến lạ, đó là hình ảnh của ký ức hiện diện lên và cũng chỉ xuất hiện một lần trong một khoảng thời gian duy nhất của mỗi đời người…

Quê hương hiện hữu qua từng lời thơ câu chữ của nhà thơ, qua đó thể hiện lòng khao khát cháy bỏng thể hiện lòng yêu quê hương đất nước của chính tác giả nói riêng và toàn bộ con người Việt Nam nói chung