Hãy viết bài giới thiệu về một cuốn sách mà em yêu thích để tham gia cuộc thi
TUI CẦN GẤP Á MAI ĐI HC
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đoạn trích "Đi lấy mật" nằm trong tác phẩm Rừng phương Nam, một trong những tiểu thuyết tiêu biểu của nhà văn Đoàn Giỏi – cây bút tài hoa chuyên viết về thiên nhiên và con người Nam Bộ. Bằng lối kể chuyện sinh động, ngôn ngữ giàu hình ảnh, tác giả đã mang đến cho người đọc một bức tranh thiên nhiên hoang sơ, kỳ thú của rừng U Minh, đồng thời khắc họa vẻ đẹp con người miền sông nước – gan dạ, khéo léo và giàu kinh nghiệm. Qua đó, đoạn trích không chỉ giàu giá trị nội dung mà còn đặc sắc về nghệ thuật.
Về nội dung, đoạn trích tái hiện lại hành trình đi lấy mật ong của hai nhân vật: An và bác Ba. Đây không đơn thuần là một cuộc mưu sinh mà còn là dịp để người đọc cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên miền Tây Nam Bộ. Những hình ảnh như “tán rừng rậm rạp”, “hương hoa tràm thoảng bay”, “những tổ ong vàng sẫm”... đã vẽ nên một không gian thiên nhiên trù phú, sống động, ngập tràn sức sống. Qua hành trình vào rừng lấy mật, ta thấy được sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên, con người không tàn phá mà biết tận dụng, khai thác hợp lý những gì thiên nhiên ban tặng.
Bên cạnh đó, đoạn trích còn làm nổi bật hình ảnh con người miền Nam – cụ thể là bác Ba. Đây là người thợ rừng dày dạn kinh nghiệm, gan dạ, bình tĩnh và rất khéo léo. Những thao tác chính xác khi leo lên cây, xử lý khói để xua ong, lấy mật mà không bị đốt đã thể hiện tay nghề thuần thục và sự hiểu biết sâu sắc của bác với rừng. Nhân vật An – cậu bé từ thành phố – qua chuyến đi này cũng dần trưởng thành, hiểu hơn về cuộc sống nơi rừng già, về con người miền Nam chân chất mà kiên cường.
Về nghệ thuật, Đoàn Giỏi sử dụng lối kể chuyện theo ngôi thứ nhất thông qua nhân vật An, giúp câu chuyện trở nên gần gũi, sinh động và chân thật hơn. Ngôn ngữ của đoạn trích giản dị, tự nhiên nhưng giàu sức gợi hình, gợi cảm. Những đoạn miêu tả thiên nhiên trong rừng được viết bằng tất cả tình yêu và sự am hiểu, khiến người đọc như được hòa mình vào không gian ấy. Ngoài ra, nhịp kể chậm rãi, xen lẫn mô tả và cảm xúc đã tạo nên một bức tranh vừa sống động vừa nên thơ của thiên nhiên miền Nam.
Tóm lại, "Đi lấy mật" là một đoạn trích đặc sắc trong Rừng phương Nam, không chỉ cho ta thấy vẻ đẹp kỳ thú của thiên nhiên rừng U Minh mà còn khắc họa rõ nét phẩm chất đáng quý của con người nơi đây. Bằng tài năng nghệ thuật và tình yêu tha thiết với thiên nhiên, con người Nam Bộ, Đoàn Giỏi đã để lại một tác phẩm mang đậm giá trị nhân văn và nghệ thuật, góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học thiếu nhi Việt Nam.
Bài thơ "Thu ẩm" của Nguyễn Khuyến không chỉ là một bức tranh thu đầy màu sắc mà còn là nơi tác giả gửi gắm vẻ đẹp tinh thần và tâm hồn của mình. Qua bài thơ, ta thấy được tâm hồn của Nguyễn Khuyến rất giàu cảm xúc, sâu sắc và gắn bó mật thiết với quê hương đất nước.
Vẻ đẹp tâm hồn của tác giả thể hiện qua sự tinh tế trong việc cảm nhận thiên nhiên. Ông đã vẽ nên cảnh sắc mùa thu bằng ngôn từ giản dị mà giàu hình ảnh: từ "rượu ngon không có bạn hiền" đến hình ảnh "lá vàng bay" đều toát lên sự tĩnh lặng, nhẹ nhàng của không gian và thời gian. Tâm hồn ấy còn phảng phất một nỗi buồn man mác, vừa gợi suy tư, vừa phản ánh cuộc sống ẩn dật nơi làng quê khi đất nước đang trong thời kỳ đầy biến động.
Nguyễn Khuyến còn cho thấy mình là người có tình yêu thiên nhiên sâu sắc và phong thái ung dung, tự tại. Dù chất chứa nỗi niềm, ông vẫn giữ được sự thanh cao, không màng danh lợi. Từ đó, bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là nơi Nguyễn Khuyến bộc lộ vẻ đẹp nhân cách và tâm hồn lớn lao của một nhà thơ Việt Nam.
. Nhận xét về vẻ đẹp tâm hồn tác giả qua bài thơ. (Thu ẩm – Nguyễn Khuyến)
Hôm qua, tôi đã đi dạo trong công viên gần nhà. Cảnh vật thật tuyệt vời! Các hàng cây xanh rợp bóng mát, những đóa hoa khoe sắc giữa nắng vàng. Một vài em nhỏ đang chơi đùa, cười nói vui vẻ. Đột nhiên, tôi gặp một người bạn cũ. "Lâu rồi không gặp, bạn dạo này sao?" - tôi hỏi. Anh ấy trả lời: "Tôi vẫn khỏe, cảm ơn bạn!" Cuộc trò chuyện ngắn nhưng khiến tôi cảm thấy rất vui.
Tác dụng của các kiểu câu trong đoạn văn:
"Hôm nay, trời đẹp quá! Gió nhẹ nhàng thổi, nắng vàng ươm trải dài trên những hàng cây. Ước gì mình có thể đi dạo trong công viên nhỉ? À, mà bạn đã làm bài tập về nhà chưa? Nhanh lên kẻo muộn đó! Ôi, mình quên mất, hôm nay có trận bóng đá quan trọng. Việt Nam vô địch!"
Phân tích các kiểu câu và tác dụng:
Bộ phim mà em yêu thích nhất là "Mắt Biếc", một tác phẩm điện ảnh xuất sắc của đạo diễn Victor Vũ, được chuyển thể từ truyện dài cùng tên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Phim kể về câu chuyện tình yêu đầy xúc động giữa Ngạn và Hà Lan, hai người bạn thân từ thuở nhỏ ở làng Đo Đo – một ngôi làng yên bình, nơi mà tuổi thơ của họ đã gắn bó với biết bao kỷ niệm.
Ngạn là một chàng trai thật thà, chân chất, mang trong mình tình yêu đơn phương sâu đậm dành cho Hà Lan. Còn Hà Lan lại bị cuốn theo ánh sáng phồn hoa của thành phố, để rồi đánh mất chính mình trong những cám dỗ của cuộc sống nơi đô thị. Dẫu vậy, Ngạn vẫn luôn âm thầm dõi theo và bảo vệ Hà Lan, dù biết rằng tình cảm của mình sẽ chẳng bao giờ được đáp lại. Những khung cảnh làng quê quen thuộc với đồng lúa xanh rì, con đường đất đỏ, những buổi chiều tà bên dòng sông quê đã khiến em cảm thấy gần gũi và gợi nhớ đến quê hương của mình.
Phim sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi, đậm chất miền Trung, như cách người dân quê em vẫn hay nói chuyện hàng ngày. Những câu thoại như "mi có khỏe không?", "chừ mi tính răng?" làm em cảm nhận được sự thân thương và chân thật trong từng lời nói của nhân vật. Âm nhạc trong phim cũng là một điểm nhấn đặc biệt, với ca khúc "Có chàng trai viết lên cây" của Phan Mạnh Quỳnh đã chạm đến trái tim khán giả, khiến ai xem cũng khó mà cầm được nước mắt.
"Mắt Biếc" không chỉ là một bộ phim về tình yêu đơn phương mà còn là bức tranh đẹp về tuổi thơ, về tình người và những giá trị truyền thống của làng quê Việt Nam. Đối với em, đây là một bộ phim đáng xem và để lại nhiều dư âm trong lòng người xem. Em yêu "Mắt Biếc" không chỉ vì câu chuyện cảm động mà còn vì nó gợi lên hình ảnh quê hương thân thương mà em luôn trân trọng.
Tui mê mẩn cái bộ phim "Mắt biếc" của đạo diễn Victor Vũ lắm cơ. Chắc hẳn ai coi rồi cũng phải gật gù khen lấy khen để, đúng không chời? Phim ni kể về chuyện tình cảm của Ngạn và Hà Lan, hai đứa bạn từ thuở còn cởi truồng tắm mưa ở làng Đo Đo.
Cái hay của phim là nó tái hiện lại cái không khí làng quê Quảng Nam hồi xưa thiệt là "y chang". Từ cái mái nhà tranh lụp xụp, con đường đất đỏ quanh co, cho đến giọng nói "rặt" miền Trung của mấy nhân vật, nghe mà thấy thương nhớ quê da diết. Diễn viên thì khỏi phải bàn, ai cũng diễn "tới bến", đặc biệt là nhỏ Trúc Anh (vai Hà Lan) xinh "hết sảy".
Nhưng mà tui thích nhất là cái cách phim ni lột tả cái tình cảm đơn phương của Ngạn dành cho Hà Lan. Ngạn thương Hà Lan thiệt tình, thương "tới trời tới đất", mà Hà Lan lại cứ "tưng tửng" không để ý. Coi mà thấy "tội" cho Ngạn ghê. Rồi tới khi Hà Lan lên thành phố, thay đổi, Ngạn vẫn một lòng chờ đợi. Cái tình cảm ni thiệt là "hiếm có khó tìm" à nghen.
"Mắt biếc" không chỉ là một bộ phim tình cảm "ướt át" mà còn là một bức tranh đẹp về làng quê Việt Nam, về tình bạn, tình yêu và những ước mơ thời tuổi trẻ. Ai chưa coi thì "nhớ" coi nghen, đảm bảo không "phí tiền" đâu!
ko giống nhau
tức cảnh sinh tình là thấy cảnh đẹp nên sinh ra tình cảm(bị động)
tả cảnh ngụ tình là tả cảnh để điễn tả cảm xúc của mik(chủ động)