K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 giờ trước (19:39)

\(\overline{20a17}\) chia hết cho 9

=>2+0+a+1+7⋮9

=>a+10⋮9

=>a=8

4 giờ trước (17:10)

\(9025\times6317-5317\times9025\)

\(=9025\times\left(6317-5317\right)\)

\(=9025\times1000\)

\(=9025000\)

4 giờ trước (17:14)

9025x{6317-5317}

=9025x1000

=9025000

bạn nhé

13 giờ trước (8:44)

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

6 giờ trước (14:49)

Olm chào em, để cập nhật giới thiệu bản thân, em đăng nhập vào tài khoản của mình trên Olm bằng máy tính. Sau đó, trở chuột vào tên hiển thị. Em kích chuột trái vào đó, em sẽ thấy trang cá nhân của em. Tại trang cá nhân em thấy phần giới thiệu bản thân, em kích chuột trái vào biểu tượng cái bút và quyển vở. Cuối cùng, em chỉ cần viết lời giới thiệu bản thân là được. Cảm ơn em đã lựa chọn gói vip và đồng hành cùng Olm.

5 tháng 6

dung cho tick


5 tháng 6

a) S

b) S

c) Đ

d) Đ

#DaiMinhTinh

12 giờ trước (9:05)

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

4 tháng 6

Ăn một miếng khi đói bằng một gói khi no

4 tháng 6

1 miếng khi đói bằng 1 gói khi no chứ nhỉ

5 tháng 6

Qua câu chuyện Sự tích cây vú sữa này chúng ta thấy được một bài học về lòng hiếu thảo trong gia đình. Đó cũng là ý nghĩa câu chuyện sự tích cây vú sữa muốn truyền đạt đến cho mọi người. Khi ba mẹ còn sống hãy có hiếu, đối xử tốt với ba mẹ. Đừng để đến khi ba mẹ mãi mãi ra đi rồi thì lúc này có hối hận cũng đã quá muộn. Cho dù cha mẹ như nào thì cũng là mong những điều tốt đẹp nhất đến cho con cái. Dù thời xưa hay thời nay thì lòng hiếu thảo vẫn luôn được đặt lên hàng đầu. Nếu như không có một trái tim yêu thương rộng lớn thì làm sao có được cuộc sống hạnh phúc. Chữ hiếu chính là nền tảng đạo lý của con người, nếu người nào không hiếu thảo với cha mẹ thì ngoài xã hội cũng không phải là người tử tế. Hiếu với cha mẹ không chỉ giữ được lòng kính mến mà còn làm cha mẹ vui lòng. Hiếu thảo là một nền tảng của sự yêu thương, cho dù thành công hay thất bại thì gia đình vẫn là nơi mà chúng ta có thể trở về trước những khó khăn trên đường đời. Hiếu thảo với cha mẹ là một trong những bài học quý báu cũng như ý nghĩa sự tích câu chuyện sự tích cây vú sữa muốn truyền đạt. Vậy chúng ta hãy yêu thương cha mẹ ngay còn có thể, không làm cha mẹ buồn để không phải hối hận khi họ đã ra đi mãi mãi…

5 tháng 6

Em Làm Bác Sĩ
Trong chiếc áo blouse trắng tinh khôi, em đứng tại phòng khám, với nụ cười ấm áp và đôi mắt ánh lên sự chân thành. Trên tay em là chiếc ống nghe, một biểu tượng của niềm tin và sự an tâm. Bệnh nhân đến từ khắp nơi, mang theo những nỗi đau và lo lắng. Em cẩn thận lắng nghe từng nhịp tim, từng hơi thở, và cảm nhận từng nỗi đau của họ. Với mỗi đơn thuốc em viết, không chỉ có những dòng chữ, mà còn là tấm lòng và sự tận tâm mong muốn họ mau khỏe lại. Trong mắt của những bệnh nhân, em là người mang đến hy vọng và sự sống.

Em Làm Cô Giáo
Đứng trên bục giảng, em mặc chiếc áo dài thướt tha, với ánh mắt trìu mến nhìn xuống lớp học. Bàn tay em thoăn thoắt viết lên bảng những con chữ, con số, mang theo tri thức đến từng học sinh. Em kể cho các em những câu chuyện đầy cảm hứng, mở ra cho các em những chân trời mới lạ của tri thức và hiểu biết. Tiếng cười của các em vang lên giòn giã, những câu hỏi tò mò, những ánh mắt sáng ngời, tất cả làm cho công việc của em trở nên thật ý nghĩa và đầy hạnh phúc. Em không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là người thắp lên ngọn lửa đam mê học tập trong mỗi trái tim nhỏ bé.

Em Làm Công An, Chú Bộ Đội
Trong bộ quân phục xanh thẫm, em đứng thẳng người, ánh mắt kiên định, tay cầm chắc cây súng. Em tuần tra trên những con phố, bảo vệ sự an toàn cho từng người dân. Em tham gia những buổi tập luyện vất vả, vượt qua những thử thách để trở thành người chiến sĩ mạnh mẽ, bản lĩnh. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, em cảm thấy tự hào vì đã góp phần giữ gìn sự bình yên và trật tự cho quê hương. Em hiểu rằng, sự hy sinh và nỗ lực của mình là để mang lại cuộc sống yên bình cho tất cả mọi người.

Em Làm Họa Sĩ
Ngồi trước giá vẽ, với những hộp màu sặc sỡ và những cây cọ, em đắm chìm trong thế giới nghệ thuật. Bức tranh của em là những khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, những con người hạnh phúc, và những giấc mơ bay cao. Mỗi nét vẽ là một dòng cảm xúc, một phần tâm hồn của em. Em tạo ra những tác phẩm mang đầy màu sắc của cuộc sống, làm cho mọi người khi ngắm nhìn chúng đều cảm thấy yên bình và vui vẻ. Trong những bức tranh ấy, có những ước mơ, những khao khát và những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc đời.


12 giờ trước (9:11)

Sáng thứ hai, sân trường rực nắng, nhưng trong lòng tôi lại dâng lên một cảm xúc thật lạ – vừa bồi hồi, vừa tiếc nuối. Hôm nay là buổi chào cờ cuối cùng của chúng tôi dưới mái trường tiểu học thân thương này...

Từ rất sớm, tiếng ve đã râm ran trên những tán phượng đỏ. Những chùm hoa rơi nhẹ, như những giọt ký ức rơi chầm chậm xuống lòng người. Sân trường rộng lớn vẫn đó, hàng cờ vẫn bay phấp phới giữa trời xanh, nhưng dường như mọi thứ hôm nay đẹp hơn, lặng hơn, và buồn hơn.

Chúng tôi – những học sinh cuối cấp – xếp hàng ngay ngắn, mặc đồng phục chỉnh tề, khăn quàng đỏ thắm trên vai. Không ai nói nhiều, chỉ lặng im nhìn lên lá cờ tổ quốc đang tung bay trong gió. Khi tiếng Quốc ca vang lên, tôi cảm giác như mỗi nốt nhạc đang ngân trong trái tim mình, mỗi từ hát ra đều mang theo bao kỷ niệm của năm tháng đã qua.

Thầy hiệu trưởng lên phát biểu. Giọng thầy vẫn trầm ấm, nhưng hôm nay có chút nghèn nghẹn:

"Các em học sinh lớp Năm thân mến, hôm nay là buổi chào cờ cuối cùng của các em tại mái trường tiểu học này. Dù mai đây mỗi người sẽ đến một nơi khác, thầy mong các em luôn mang theo những ký ức đẹp nhất, và hãy mãi giữ trong tim hình bóng ngôi trường này…”

Không gian bỗng trầm xuống. Một vài bạn đã rưng rưng nước mắt, có người vội quay mặt đi để giấu đi cảm xúc. Cô giáo chủ nhiệm tiến đến từng đứa học trò, nhẹ nhàng tháo chiếc khăn quàng đỏ khỏi vai – như tháo xuống cả một thời thơ ấu vô tư và trong trẻo. Tôi thấy mắt cô hoe đỏ, còn đôi tay thì run run…

Cuối buổi chào cờ, chúng tôi ôm nhau, siết chặt lấy nhau không muốn rời. Những câu nói nghèn nghẹn cứ bật ra:

"Mai mốt nhớ giữ liên lạc nha…"
"Tao sẽ nhớ tụi mày lắm…"
"Cảm ơn vì đã là một phần tuổi thơ của tao…”

Khi bước ra khỏi sân trường, tôi ngoái lại nhìn dãy lớp học cũ – nơi từng có tiếng cười vang vọng, những buổi trực nhật vụng về, những trận đùa giỡn ngây thơ… Tất cả như một cuốn phim đang tua lại, chậm rãi và đầy tiếc nuối.


Buổi chào cờ cuối cùng kết thúc, nhưng trong lòng tôi, nó sẽ là vĩnh cửu. Vĩnh cửu như sắc đỏ của hoa phượng, như tiếng trống trường năm xưa, như ánh mắt của bạn bè khi chia xa – những điều sẽ mãi theo tôi trên hành trình lớn lên. 🌤️❤️