Ngữ văn - Lớp 8
Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi
PHẦN ĐỌC HIỂU (6,0 điểm) Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi :
Tam đại con gà
Xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “Xấu hay làm tốt, dốt hay chơi chữ”, đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt.
Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy trẻ.
Một hôm, dạy sách Tam thiên tự, sau chữ...
Đọc tiếp
Ngữ văn - Lớp 8
Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi
PHẦN ĐỌC HIỂU (6,0 điểm) Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi :
Tam đại con gà
Xưa, có anh học trò học hành dốt nát, nhưng trò đời “Xấu hay làm tốt, dốt hay chơi chữ”, đi đâu cũng lên mặt văn hay chữ tốt.
Có người tưởng anh ta hay chữ thật, mới đón về dạy trẻ.
Một hôm, dạy sách Tam thiên tự, sau chữ “tước” là chim sẻ, đến chữ “kê” là gà, thầy thấy mặt chữ nhiều nét rắc rối, không biết chữ gì, học trò lại hỏi gấp, thầy cuống, nói liều: “Dủ dỉ là con dù dì”. Thầy cũng khôn, sợ nhỡ sai, người nào biết thì xấu hổ, mới bảo học trò đọc khẽ, tuy vậy, trong lòng thầy vẫn thấp thỏm.
Nhân trong nhà có bàn thờ thổ công, thầy mới đến khấn thầm xin ba đài âm dương để xem chữ ấy có phải thật là “dù dì” không. Thổ công cho ba đài được cả ba.
Thấy vậy, thầy lấy làm đắc chí lắm, hôm sau bệ vệ ngồi trên giường, bảo trẻ đọc cho to. Trò vâng lời thầy, gân cổ lên gào:
– Dủ dỉ là con dù dì! Dủ dỉ là con dù dì…
Bố chúng đang cuốc đất ngoài vườn, nghe tiếng học, ngạc nhiên bỏ cuốc chạy vào, giở sách ra xem, hỏi thầy:
– Chết chửa! Chữ “kê” là gà, sao thầy lại dạy ra “dủ dỉ” là con “dù dì”?
Bấy giờ thầy mới nghĩ thầm: “Mình đã dốt, thổ công nhà nó cũng dốt nữa”, nhưng nhanh trí thầy vội nói gỡ:
– Tôi vẫn biết chữ ấy là chữ “kê” mà “kê” nghĩa là “gà” nhưng tôi dạy cháu thế là dạy cho cháu nó biết tận tam đại con gà kia.
Chủ nhà càng không hiểu, hỏi:
– Tam đại con gà là nghĩa ra làm sao?
– Thế này nhé! Dủ dỉ là con dù dì, dù dì là chị con công, con công là ông con gà!
( SGK Ngữ văn 10, Trang 78-79, Tập I, NXBGD 2006)
Câu 1.Truyện “Tam đại con gà” thuộc thể loại nào?
A. Truyện cười. B. Truyện đồng thoại.
C. Truyện cổ tích D. Truyện ngụ ngôn.
Câu 2. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là gì?
A. Miêu tả B. Tự sự C. Biểu cảm D. Nghị luận
Câu 3. Văn bản trên sử dụng ngôi kể thứ mấy?
A. Ngôi thứ nhất B. Ngôi thứ hai
C. Ngôi thứ ba D. Ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba
Câu 4. Nội dung được đề cập trong câu chuyện trên nhằm mục đích gì?
A. Mua vui, giải trí.
B. Phê phán sự coi thường của người cha đối với thầy đồ.
C. Phê phán thói hư, tật xấu của thầy đồ xưa.
D. Phê phán thói dốt nát và sĩ diện hão của ông thầy đồ xưa.
Câu 5. Em hiểu thế nào về nghĩa của từ “thổ công”?
A. Vị thần trông coi về sự sống.
B. Vị thần trông coi việc bếp núc trong gia đình.
C. Vị thần trông coi nhà cửa, đất cát gia đình.
D. Vị thần se duyên đôi lứa.
Câu 6. Em có nhận xét gì về những điều ông thầy đã làm trong truyện “Tam đại con gà”?
A. Đây là những hành động thể hiện sự khôn lỏi.
B. Đây là những hành động phổ biến trong xã hội lúc bấy giờ.
C. Đây là những hành động thể hiện sự liều lĩnh của thầy đồ.
D. Đây là những hành động trái với tự nhiên, không thể có trong công việc dạy học của một người thầy đích thực.
Câu 7. Chi tiết thầy đồ bảo học trò đọc khẽ câu “Dủ dỉ là con dù dì” có ý nghĩa gì?
A. Có ý che giấu, không để người khác học lỏm.
B. Thể hiện sự ngụy biện, chống chế cho sai lầm của mình.
C. Thể hiện sự dốt nát, mê tín của thầy đồ.
D. Đây là biểu hiện cho sự thận trọng muốn che giấu cái dốt của mình.
Câu 8.Thầy đồ trong câu chuyện là người như thế nào?
A. Là một học trò dốt nhưng hay nói chữ, mê tín dị đoan.
B. Là một người học rộng, tài cao.
C. Là người yêu quý trẻ con.
D. Là người rất ham học hỏi.
Câu 9. Hãy nêu bài học ý nghĩa nhất đối với em rút ra từ văn bản trên.
Câu 10. Qua câu chuyện, tác giả dân gian đã phê phán kiểu người nào trong xã hội bấy giờ?
Đề 1:
Câu 4: Qua đoạn trích, người cháu bộc lộ tình cảm yêu thương, gắn bó sâu sắc với bà, đồng thời thể hiện lòng yêu quê hương, đất nước được nuôi dưỡng từ những kỷ niệm tuổi thơ bình dị, như tiếng gà trưa, ổ trứng hồng.
Câu 5: Em đồng tình với ý kiến: Tình yêu đất nước có cội nguồn từ tình cảm gia đình và tình yêu từ những điều bình dị xung quanh ta. Vì tình yêu đất nước không chỉ đến từ những điều lớn lao mà bắt đầu từ tình yêu thương bà, yêu mái nhà, tiếng gà, xóm làng quen thuộc. Những điều giản dị, thân thuộc trong cuộc sống hằng ngày chính là nền tảng để hình thành tình cảm sâu nặng với quê hương, Tổ quốc. Qua đoạn thơ, chính tiếng gà trưa – một âm thanh rất đời thường – đã khơi dậy trong người cháu cảm xúc yêu thương, là động lực để chiến đấu vì đất nước.
Đề 2:
Câu 1: Thể loại: thơ trữ tình. Phương thức biểu đạt: biểu cảm kết hợp với tự sự và miêu tả.
Câu 2: Theo người cha, khi con lớn khôn, con sẽ không còn cảm nhận thế giới bằng trí tưởng tượng phong phú như khi còn nhỏ. Những điều kỳ diệu như “chim biết nói”, “đại bàng về đậu trên cành khế” sẽ trở thành kỷ niệm, là chuyện ngày xưa. Con sẽ đối mặt với hiện thực cuộc sống, nơi “cây chỉ còn là cây”.
Câu 3: Từ “đi” trong câu “Đi qua thời ấu thơ” có nghĩa là trôi qua, vượt qua. Nó thể hiện sự chuyển đổi từ tuổi thơ sang thời trưởng thành, là dấu mốc thay đổi trong nhận thức và cuộc sống của con.
Câu 4: Qua đoạn thơ, người cha muốn nhắn nhủ rằng khi lớn lên, con sẽ đối mặt với những thực tế không còn lung linh như thuở nhỏ. Hạnh phúc không dễ dàng có được, mà con phải nỗ lực và tự mình giành lấy bằng đôi bàn tay. Tuổi thơ đẹp và nhiệm màu, nhưng trưởng thành là hành trình cần sự cố gắng và kiên cường.
Câu 5: Thông điệp ý nghĩa là tuổi thơ là khoảng thời gian đẹp đẽ, nhưng khi trưởng thành, chúng ta cần đối diện với thực tế, vượt qua khó khăn bằng sự cố gắng và bản lĩnh của chính mình. Hạnh phúc không phải là điều dễ dàng, mà là kết quả của sự nỗ lực không ngừng.
Đề 1:
- Câu 4: Qua đoạn trích, người cháu bộc lộ tình yêu thương sâu sắc, nhớ nhung da diết đối với người bà và tuổi thơ ấu êm đềm. Tiếng gà trưa không chỉ làm người cháu xao động, đỡ mỏi mệt trên đường hành quân mà còn gợi về những kỷ niệm hạnh phúc, bình dị bên bà với "ổ trứng hồng tuổi thơ". Tình cảm đó đã trở thành động lực để người cháu chiến đấu vì Tổ quốc, vì xóm làng thân thuộc.
- Câu 5: em hoàn toàn đồng tình với ý kiến trên vì, tình yêu đất nước thực sự có cội nguồn sâu xa từ tình cảm gia đình và những điều bình dị, thân thuộc xung quanh ta. Lý do là vì gia đình chính là cái nôi đầu tiên định hình nhân cách và cảm xúc của mỗi con người. Tình yêu thương, sự gắn bó với ông bà, cha mẹ, với mái ấm gia đình chính là những hạt giống ban đầu của lòng biết ơn và sự trân trọng. Từ những mối quan hệ gần gũi, thiêng liêng ấy, tình cảm của chúng ta dần được mở rộng ra: từ yêu thương gia đình đến yêu mến xóm làng, yêu từng con đường, góc phố, yêu những kỷ niệm tuổi thơ bình dị như tiếng gà trưa, ổ trứng hồng, và cuối cùng là yêu mảnh đất hình chữ S – Tổ quốc Việt Nam. Chính những điều nhỏ bé, quen thuộc ấy đã tạo nên một phần ký ức, tâm hồn và bản sắc của mỗi người. Khi những điều bình dị được nâng niu, chúng ta sẽ cảm nhận được sự gắn kết sâu sắc với quê hương, từ đó nảy sinh ý thức và trách nhiệm bảo vệ, xây dựng đất nước. Tình yêu Tổ quốc không phải là một khái niệm trừu tượng xa vời, mà nó được nuôi dưỡng và bồi đắp từ chính những xúc cảm chân thành, gần gũi nhất trong cuộc sống hằng ngày.
Đề 2:
- Câu 1:
+ Thể loại: Thơ tự do
+ Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm
- Câu 2: Theo người cha, khi "Mai rồi con lớn khôn", những điều thay đổi là:
+ Sự mất đi của trí tưởng tượng và thế giới thần tiên
+ Chuyện cổ tích chỉ còn là quá khứ
- Câu 3: Từ đi trong câu Đi qua thời ấu thơ có nghĩa là trải qua, vượt qua một giai đoạn, một quãng thời gian trong cuộc đời. Nó thể hiện sự chuyển tiếp, kết thúc một giai đoạn (thời thơ ấu) để bước sang một giai đoạn mới (khi lớn khôn, trưởng thành).
- Câu 4: Qua đoạn thơ, người cha muốn nói với con những điều sau khi con lớn dần và từ giã thời thơ ấu:
+ Con sẽ không còn sống trong thế giới tưởng tượng của tuổi thơ nữa
+ Con sẽ đối mặt với cuộc sống thực tế, khó khăn hơn
+ Con phải tự mình giành lấy hạnh phúc
- Câu 5: Thông điệp ý nghĩa mà em rút ra từ bài thơ là: Tuổi thơ là một giai đoạn quý giá với những điều kỳ diệu và hồn nhiên, nhưng trưởng thành là một hành trình tất yếu mà mỗi người phải trải qua. Khi lớn lên, chúng ta cần chấp nhận đối mặt với hiện thực cuộc sống, tự lực cánh sinh, dùng chính đôi tay mình để tạo dựng hạnh phúc và ý nghĩa cho cuộc đời. Bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta trân trọng những giá trị của tuổi thơ nhưng đồng thời chuẩn bị tinh thần để vững vàng bước vào tương lai.