viết bài văn tả một loài cây trên sách báo
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Đối với mỗi học sinh chúng ta, ngôi trường thân thiết như ngôi nhà thứ hai, là nơi gắn bó với ta suốt bao nhiêu năm tháng học trò.
Bình minh lên, ông mặt trời đã bắt đầu thả muôn ngàn tia nắng như những sợi chỉ vàng. Cổng truường to lớn và khổng lồ, nổi bật là tấm biển màu xanh có hàng chữ màu vàng ghi tên trường. Hai cánh cổng màu ghi luôn dang tay chào đón các bạn học sinh tới trường. Bước vào trong sân trường rộng lớn được lát nền gạch màu đỏ sẫm. Trường em được xây theo hình chữ L, chia thành 4 tầng khoác lên mình bộ áo xanh dương pha trắng trông thanh tao, giản dị nhưng không kém phần nổi bật. Ô kìa, những bông hoa mười giờ đương độ khoe sắc, những chị hồng duyên dáng lấp ló như e thẹn điều gì đó. Các phòng học đều khang trang, có đầy đủ tiện nghi hiện đại giúp chúng em thêm thuận lợi trong việc học tập. Còn kia, hành lang với tủ thư viện được sắp xếp gọn gàng, thỉnh thoảng vài ba bạn học sinh tíu tít khi tìm được cuốn sách hay. Bạn thì chơi đuổi bắt, bạn thì ngồi đọc sách,... mỗi người có một hoạt động riêng. Bỗng tiếng chuông kêu "Reng reng reng", các bạn học sinh nhanh chân chạy vào trong lớp học trả lại sự yên tĩnh cho sân trường.
Ngôi trường tiểu học là nơi nuôi dưỡng tâm hồn em, sau này dù có đi đến phương trời nào em sẽ luôn nhớ đến những năm tháng học trò.

* Câu chuyện
Một người ham đọc sách
Đan-tê là một nhà thơ lớn của nước Ý. Ông còn nổi tiếng là người ham đọc sách. Không đủ tiền mua sách, ông làm quen với người bán hàng để mượn sách về nhà xem.
Một hôm, người chủ quán sách không muốn cho Đan-tê mượn cuốn sách mới. Ông liền đứng tại quầy hàng để đọc, bất chấp mọi tiếng ồn ào xung quanh.
Khi ông đặt cuốn sách vừa đọc xong xuống để trả người chủ quán thì trời đã sẩm tối. Người chủ quán liền hỏi:
- Kẻ ra người vào ồn ào như vậy mà ông cũng đọc được hết cuốn sách à?
Đan-tê ngơ ngác đáp:
- Có người ra vào ồn ào ư? Tôi chỉ thấy người trong sách đi lại nói chuyện với nhau thôi!
(Theo Cuộc sống và sự nghiệp)
* Bài thơ:
TRANG SÁCH VÀO ĐỜI
Trước ngưỡng cửa cuộc đời
Trang sách và hoa phượng
Học vấn và nhớ thương
Miệt mài nuôi chí lớn
Những trang sách dày công
Giúp em nhiều kiến thức
Vào đời bằng hiện thực
Vững bước trên đôi chân
Những con số bài toán
Những dòng chữ bài văn
Sơ đồ và hình ảnh
Nhanh hiểu và dễ nhớ
Trang sách bên cửa sổ
Một bầu trời ước mong
Trang sách như bệ phóng
Nâng bước em vào đời.
(Nguyễn Đức Toàn)
* Bài văn tả cây dừa:
Trước nhà em có một cái ao, xung quanh ao được trồng nhiều loại cây cần nước nhưng trong số đó em lại thích cây dừa nhất. Những đứa bạn cùng làng của em cũng phải công nhận với em về điều đó, cây dừa giống như nhân vật chính nổi bật lên giữa khu vườn nhà. Cây dừa nhà em rất đẹp, nó không chỉ nổi bật trong khu vườn nhà thôi đâu mà nó còn nổi bật nhất cái ngôi làng này.
Mỗi khi đi học về em cũng có thể nhìn thấy cây dừa ở nhà mình từ xa, bởi cây dừa nhà em cao lắm, nhìn từ xa trông nó giống như cái chổi bị dựng ngược lên. Bố em thường trêu rằng bao giờ hai chị em em lớn để lấy cái chổi dừa xuống quét nhà cho bố, chắc hẳn lúc đó nhà sẽ rất sạch.
Thân cây dừa cao và to như cái cột nhà, bên ngoài được bọc một lớp màu nâu, nham nhám, sần sùi và nứt nẻ, chỗ lõm chỗ lồi. Từ gốc cây lên đến đỉnh ngọt sẽ có các vòng tròn cách một khoảng đều nhau, những chiếc rễ con của cây dừa giống như những chú giun đất vậy. Còn phía trên đỉnh cây, các tàu lá xòe ra trông như chiếc ô che bóng râm mát cho một góc vườn nhà, lá dừa già sẽ có màu vàng, còn lá dừa non sẽ còn màu xanh man mát.
Dưới những tàu lá đó là những trái dừa, trái dừa trên cây nhà em năm nào vào mỗi ngày hè thường rất trĩu quả, quả dừa bên ngoài có màu xanh, màu càng nhạt thì chứng tỏ là dừa non còn màu đậm thì là dừa già. Gia đình em khi hè đến thường sẽ hái cả hai loại quả xuống để uống, dừa non sẽ ăn luôn cả cùi, dừa già thì gọt đi phần vỏ nâu bên ngoài để đem đi nấu thành món ăn.
Nhờ có cây dừa mà gia đình em mỗi khi hè đến sẽ có nước để uống, dừa non để ăn mà không phải đi mua ngoài. Sân vườn nhà em cũng nhờ vậy mà trở nên mát hơn và xanh hơn. Em rất thích cây dừa này.
Bài thơ:
TRANG SÁCH VÀO ĐỜI
Trước ngưỡng cửa cuộc đời
Trang sách và hoa phượng
Học vấn và nhớ thương
Miệt mài nuôi chí lớn
Những trang sách dày công
Giúp em nhiều kiến thức
Vào đời bằng hiện thực
Vững bước trên đôi chân
Những con số bài toán
Những dòng chữ bài văn
Sơ đồ và hình ảnh
Nhanh hiểu và dễ nhớ
Trang sách bên cửa sổ
Một bầu trời ước mong
Trang sách như bệ phóng
Nâng bước em vào đời.
(Nguyễn Đức Toàn)
* Bài văn tả cây dừa:
Trong các loài hoa, hoa hồng chính là nữ hoàng của các loài hoa. Hoa hồng không mọc thành bụi thành khóm mà được trồng riêng lẻ. Rễ cây hoa hồng nhỏ và dài ăn sâu xuống lòng đất để hút chất dinh dưỡng nuôi cây. Thân cây hồng mảnh mai trông yếu ớt nhưng rất cứng cáp. Những chiếc lá xanh bóng khỏe được mẹ thiên nhiên ban tặng. Phía ngoài lá là những đường răng cưa làm cho hoa càng thêm kiêu sa. Những nụ hoa như những bàn tay nhỏ bé vẫy chào trong nắng sớm. Từng nụ hoa như gọi nhau bung ra khoe sắc đỏ thắm, dịu dàng. Một bông hồng nhung có rất nhiều tầng hoa kết tròn, khum như e ấp thẹn thùng dưới nắng sớm mùa đông. Bông hồng nhung nào cũng có vẻ kiêu hãnh vì chúng là loài hoa duy nhất đọng lại những giọt sương đêm. Hoa hồng mang đến sự ngọt ngào trong mùa đông. Hoa hồng được rất nhiều người yêu thích hoa hồng còn được tôn làm sứ giả của tình yêu trên toàn thế giới với màu sắc rực rỡ của hoa tượng trưng cho sự nồng nàn, son sắc. Hoa hồng có rất nhiều màu nhưng có lẽ màu đỏ là màu được ưa chuộng và được dùng để diễn tả tình yêu. Em rất yêu thích hoa hồng.

Bài tham khảo nè
Cây vú sữa ba trồng đầu hồi nhà thuở em còn là đứa trẻ lên ba, nay đã qua hai mùa trái ngọt. Mùa nào cũng sai bông trĩu quả. Và bây giờ, nó đang bước sang mùa thứ ba ở độ sung sức của tuổi trưởng thành.
Gốc cây to như bắp vế người lớn với những chiếc rễ ăn sâu xuống đất, tạo cho cây vú sữa một dáng đứng vững chãi. Từ mặt đất lên chừng một mét, thân cây chia thành hai nhánh lớn, vươn thẳng lên cao ước chừng gần bằng nóc nhà em. Vòm lá sum suê tỏa bóng mát xuống cả một góc sân rộng, tạo thành một chỗ vui chơi lí tưởng cho hai chị em và lũ bạn học cùng xóm. Những trò chơi đánh đáo, cướp cờ, bịt mắt bắt dê…thường tổ chức dưới gốc cây vú sữa này. Những lúc mệt mỏi, sau những trò chơi thú vị, bổ ích, chúng em lại quây quần bên chiếc bàn nhỏ đặt dưới gốc cây, bày sẵn hai đĩa vú sữa mà trước lúc đi làm, ba đã hái cho.
Nhà em trồng khá nhiều cây ăn trái: cam, bưởi, quýt, sa-bô-chê, táo…mỗi loại được trồng trên một bờ dài thẳng tắp. Tổng cộng có đến một mẫu vườn nhưng chỉ có một cây vú sữa “lò rèn” đặc biệt, không những sai quả mà hương vị của nó còn vượt hơn hẳn giống vú sữa thường thấy ở các vườn cây khác trong vùng. Quả nhiều bao nhiêu cũng không bán. Mùa nào cũng vậy, khi vú sữa chín, ba thường chọn một chục quả ngon nhất, đặt lên bàn thờ tổ tiên, cúng vái đất đai nhà cửa tưởng nhớ đến người mẹ “kì diệu” trong truyện cổ tích đã hóa thân thành cây vú sữa tuyệt vời này. Còn lại, ba dùng để biếu các bác, các chú thân quen trong hai cơ quan của ba mẹ, và dành cho hai chị em bồi dưỡng hàng ngày.
Mùa thứ ba này, nhìn cây vú sữa, em cảm thấy như cây thấp xuống và xòe rộng ra hơn mọi năm. Các cành lớn, cành nhỏ lủng lẳng những trái là trái, ước tính đến vài trăm. Trái nào trái ấy căng tròn như những trái cam đường bóng láng. Có những cành chỉ nhỉnh hơn ngón chân cái chút xíu mà có đến bảy, tám trái chín mọng, đeo lúc lỉu từ trong ra ngoài, làm cho cành cây cong vồng hơn cả gọng vó. Nhiều lúc gặp phải những ngọn gió chướng thổi qua, tưởng như chúng sẽ bị gẫy gập cả xuống. Nhưng vú sữa vốn dẻo và dai, bền vững như tình mẹ trong truyện cổ tích.
Đúng là một giống cây ăn trái không những quý hiếm mà còn mang một biểu tượng tuyệt vời về người mẹ. Mỗi lần cầm trái vú sữa trên tay, dẫu chưa ăn mà em đã cảm nhận được cái hương vị ngọt ngào chảy ra từ những “bầu sữa kì diệu” ấy của người mẹ. Ôi! Tình yêu của mẹ thật như “biển hồ lai láng” mà suốt cuộc đời chúng em không bao giờ đền đáp được.
Trong vườn nhà em có trồng rất nhiều cây ăn quả như cây bưởi, cây hồng xiêm xanh lá, cây nhãn chín ngọt lịm hay cây ổi có vị chua chát,... nhưng trong đó em thích nhất là cây mận hồng đào, cây mận này được bà nội em trồng từ khi em còn học lớp một.
Cây cao khoảng sáu đến bảy mét, tán lá um tùm che rợp cả một khoảng đất rộng. Rễ cây ăn sâu vào lòng đất hút chất bổ để nuôi cây. Gốc cây màu nâu đen, to tròn bằng bắp vế của ba em. Sờ vào vỏ cây em thấy có chỗ sần sùi có chỗ nứt nẻ. Thân cây mận mọc lên khỏi vai em thì chia thành hai cành to. Từ hai cành to chĩa ra nhiều nhánh nhỏ, phủ đầy lá xanh.
Lá mận hình bầu dục. Lá non màu nâu, óng ánh như lụa, xen kẽ trong những tán lá xanh đậm trông thật xum xuê. Thấp thoáng trong vòm lá là những chùm hoa mận. Hoa mận trắng xóa, lấm tấm nhụy dài trông rất đẹp. Em thích thú ngắm nhìn những chùm quả mận, nào là chùm đôi, chùm ba, chùm tư… đua nhau mọc. Quả mận có hình dạng như chiếc chuông, lúc non quả màu xanh, khi chín quả chuyển sang màu đỏ hồng mơn mởn thật hấp dẫn làm sao!
Có lẽ vì thế nên mận mới có tên là hồng đào. Mận nhà em hột nhỏ, dày cơm, ăn vào vừa ngọt thanh vừa giòn rụm. Cả nhà em ai cũng quý cây mận vì mận chẳng những cho quả ăn thật ngon lại còn tỏa bóng mát cho khu vườn. Thỉnh thoảng, em lại ra gốc mận nhặt lá vàng và thưởng thức vị ngọt khó quên của quả mận hồng đào.

Dưới ánh nắng vàng tươi các chú bướm sặc sỡ bị hương thơm của hồng nhung quyến rũ,cứ bay dập dờn như đang chơi đùa với nữ hoàng của các loài hoa,tạo cho khu vườn nhà em một bức tranh sinh động.
khu vuon nha em tuoi dep ,tho mong nhu mot khu vuon than tien
k cho mik nha

a) Đoạn tả lá bàng:
- Tả sự thay đổi của lá bàng : tả sự thay đổi màu sắc của lá bàng theo thời gian bốn mùa xuân, hạ, thu, đông.
b) Đoạn tả cây cối
- Tả sự thay đổi của cây sồi già: từ mùa đông sang mùa xuân.
- Hình ảnh so sánh: nó như một con quái vật già nua, cau có và khinh khỉnh đứng giữa đám bạch dương tươi cười.
- Hình ảnh nhân hóa: Mùa đông, cây sồi già : cau có, khinh khỉnh, vẻ ngờ vực, buồn rầu. Xuân đến, nó say sưa, ngây ngất, khẽ đung đưa trong nắng chiều

Những nải chuối úp vào nhau, quả tròn lẳn như cổ tay em bé. Quả chuối dáng cong cong chen chúc nhau hết lớp này đến lớp khác. Những nải đầu no tròn căng bóng, những nải sau nhỏ, dài. Buồng chuối mỗi ngày một mẩy, có nải đã hây hây vàng, mùi thơm của chuối chín ngọt mát
hk tốt nha ^-^
Mùa thu trong Nam không đậm nét như ngoài Bắc nhưng cũng đủ làm cho những chiếc lá bàng to màu xanh thẫm từ từ chuyển sang màu vàng pha đỏ, có những chấm đen rồi dần dần pha màu nâu. Gặp cơn gió nhẹ thoảng qua, đôi ba chiếc lá vàng lìa cành, chao qua chao lại rồi rớt xuống sân trường. Bây giờ chỉ còn là đôi ba chiếc lá vàng rơi nhưng rồi một hai tháng nữa, lá bàng sẽ dần dần rụng hết, thân cành của nó sẽ trở nên khắng khiu, gầy guộc, in trên nền trời. Mùa ấy, bàng không đẹp, nhưng biết làm sao được?
cả bài ư ?
Cây Xấu Hổ - Nét Dịu Dàng và Phản Ứng Kỳ Diệu
Trong thế giới thực vật đa dạng và phong phú, cây xấu hổ, hay còn gọi là cây trinh nữ (tên khoa học: Mimosa pudica), nổi bật lên như một sinh vật nhỏ bé nhưng đầy thú vị. Thường được nhắc đến trong các trang sách khoa học tự nhiên hay những bài viết về thế giới cây cỏ, cây xấu hổ gây ấn tượng bởi vẻ ngoài mỏng manh và phản ứng độc đáo khi chạm vào.
Thân cây xấu hổ mảnh khảnh, thường có màu xanh lục nhạt điểm những sợi lông tơ nhỏ. Cây mọc bò lan trên mặt đất, vươn những nhánh nhỏ mang theo những chiếc lá kép thanh mảnh. Điều đặc biệt nhất ở cây xấu hổ chính là những chiếc lá này. Chúng không phải là những phiến lá đơn điệu mà là tập hợp của nhiều cặp lá nhỏ đối xứng nhau trên một cuống chung. Mỗi cặp lá nhỏ lại chia thành vô số lá li ti, tạo nên một tổng thể mềm mại và uyển chuyển.
Khi có một tác động nhẹ từ bên ngoài, dù chỉ là một ngón tay chạm khẽ hay một làn gió thoảng qua, những chiếc lá kép vốn đang xòe rộng bỗng khép lại một cách nhanh chóng và duyên dáng. Cả cuống lá cũng rũ xuống, tạo nên một hình ảnh như thể cây đang "e thẹn" hay "xấu hổ" đúng như tên gọi của nó. Phản ứng kỳ diệu này luôn khơi gợi sự tò mò và thích thú cho những ai quan sát. Sau một khoảng thời gian ngắn, khi không còn tác động nào nữa, lá cây từ từ mở ra, trở lại trạng thái ban đầu như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hoa của cây xấu hổ cũng mang một vẻ đẹp riêng. Những bông hoa nhỏ li ti mọc thành cụm hình cầu tròn xoe, có màu hồng phớt hoặc tím nhạt, trông như những quả cầu lông mềm mại. Khi hoa nở, chúng thu hút những loài côn trùng nhỏ đến thụ phấn, góp phần duy trì sự sinh tồn và phát triển của loài cây này.
Trong sách báo, cây xấu hổ thường được nhắc đến như một ví dụ điển hình cho khả năng cảm ứng nhanh nhạy của thực vật. Phản ứng khép lá của nó là một cơ chế tự vệ, giúp cây tránh được những tác động mạnh từ môi trường bên ngoài hoặc làm giảm sự chú ý của các loài động vật ăn cỏ.
Dù chỉ là một loài cây nhỏ bé, cây xấu hổ vẫn mang trong mình những điều kỳ diệu của tự nhiên. Vẻ ngoài dịu dàng, phản ứng độc đáo và khả năng thích nghi mạnh mẽ đã khiến cây xấu hổ trở thành một đối tượng quan sát và nghiên cứu thú vị, thường xuyên xuất hiện trên các trang sách báo khoa học và văn học. Mỗi khi nhìn thấy cây xấu hổ khép lá, người ta lại cảm nhận được sự tinh tế và bí ẩn của thế giới tự nhiên xung quanh ta.