K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Những ngày sau đó, Yến nhận ra rằng cô không thể đối diện với An như trước nữa. Mỗi lần chạm mắt, cô lại vội vàng quay đi. Mỗi khi An vô tình chạm nhẹ vào tay cô, một cơn rung động lạ lẫm lại len lỏi trong lòng. Trước đây, cô chưa từng để ý đến những điều nhỏ nhặt như thế, nhưng bây giờ, tất cả đều trở nên rõ ràng một cách đáng sợ. Cô đã quen với việc có An bên cạnh,...
Đọc tiếp

Những ngày sau đó, Yến nhận ra rằng cô không thể đối diện với An như trước nữa. Mỗi lần chạm mắt, cô lại vội vàng quay đi. Mỗi khi An vô tình chạm nhẹ vào tay cô, một cơn rung động lạ lẫm lại len lỏi trong lòng. Trước đây, cô chưa từng để ý đến những điều nhỏ nhặt như thế, nhưng bây giờ, tất cả đều trở nên rõ ràng một cách đáng sợ. Cô đã quen với việc có An bên cạnh, quen với giọng nói trầm ấm của cậu, quen với ánh mắt dịu dàng đó. Nhưng bây giờ, khi biết rằng An thích mình... mọi thứ dường như không còn như trước nữa. Cô sợ nếu mình không thể đáp lại tình cảm ấy, An sẽ rời đi. Cô không muốn điều đó. “Nếu An không còn là bạn mình nữa thì sao?” Ý nghĩ đó khiến cô hoang mang. Cô không muốn mất đi An. Nhưng đồng thời, cô cũng không biết bản thân mình thực sự cảm thấy thế nào. Chiều hôm ấy, Yến đứng trên sân thượng trường, gió thổi tung mái tóc cô. Mặt trời đã ngả dần về phía tây, nhuộm bầu trời bằng một màu cam rực rỡ. An bước đến, đứng bên cạnh cô. “Trốn ở đây làm gì vậy?” Cậu hỏi, giọng nhẹ nhàng như mọi khi. Yến khẽ cười. “Chỉ là muốn yên tĩnh một chút thôi.” Cả hai im lặng, chỉ có tiếng gió vi vu và những âm thanh xa xăm của thành phố. Một lúc sau, An lên tiếng. “Yến này, cậu có bao giờ nghĩ đến tương lai không?” Yến quay sang nhìn cậu, đôi mắt cậu phản chiếu ánh chiều tà, sáng rực nhưng cũng mơ hồ khó đoán. “Tớ không biết nữa. Tớ chưa từng nghĩ xa đến thế.” An gật đầu. “Tớ cũng vậy. Nhưng có một điều tớ chắc chắn… tớ muốn tương lai của tớ có cậu.” Yến cảm thấy tim mình đập nhanh hơn một nhịp. Cô không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể cắn môi, cúi đầu. An không ép cô phải nói gì cả. Cậu chỉ khẽ cười, một nụ cười có chút gì đó dịu dàng, nhưng cũng có chút gì đó xa xăm. “Tớ đã nói rồi, Yến. Tớ không cần câu trả lời ngay đâu.” Gió thổi qua, mang theo hơi thở của buổi hoàng hôn. Yến nhìn về phía chân trời xa, lòng cô bỗng chốc trở nên hỗn loạn. Cô không biết liệu mình có thể đáp lại tình cảm ấy không. Nhưng có một điều cô biết rõ—cô không muốn mất An. Không bao giờ.

Gió lại loạng xoạng qua tai , gò má của An đỏ bừng như hoa hồng, cậu bứt những lá cỏ non còn đẫm sương và ngắm nhìn, lâu rồi cậu không được nhìn như vậy , cậu biết mình có đủ cam đảm để đối mặt trực diện với Yến , hai tay thả những lá cỏ non nhẹ nhàng trông rất thích thú , tiếng suối chảy róc xuống như vi vút bài ca núi rừng . Phía bên kia sông là xuồng , đò tấp nập khách , cậu đi qua ngõ , cậu nhìn thấy Yến ngẩn ngơ ngồi trước hè lạt chẻ nhưng không tập trung cho lắm , đôi mắt Yến hướng về đám hoa mẫu đơn đỏ rực , đôi mắt của cậu ấy trông trở nên long lanh và bao mơ mộng ...

An khẽ cười. Hình ảnh Yến ngồi lặng lẽ trước hiên nhà, đôi mắt trầm tư hướng về những bông hoa mẫu đơn đỏ rực, khiến lòng cậu dâng lên một cảm giác khó tả. Cậu chưa bao giờ thực sự hiểu được Yến đang nghĩ gì, nhưng mỗi lần nhìn thấy cô như thế này, cậu lại cảm thấy cô thật xa vời, như một áng mây lơ lửng trên bầu trời, đẹp đẽ nhưng chẳng thể nắm bắt. Cậu bước chậm rãi về phía cô, từng nhịp chân như hòa cùng tiếng suối róc rách phía xa. Gió lại thổi, mang theo hơi thở của rừng núi, làm mái tóc Yến khẽ lay động. “Yến.” Cô giật mình, quay lại. Thấy An, cô có chút bất ngờ, nhưng rồi lại chỉ im lặng nhìn cậu. Đôi mắt cô trong veo như phản chiếu cả bầu trời rộng lớn. An ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt cậu lướt qua những sợi lạt chẻ còn dang dở trên tay Yến. “Cậu đang nghĩ gì thế?” Yến mím môi, khẽ siết lấy một sợi lạt, nhưng chẳng nói gì. An không vội, cậu chỉ ngước nhìn bầu trời. “Cậu biết không, tớ từng đọc ở đâu đó rằng hoa mẫu đơn tượng trưng cho sự vững chãi và cao quý.” Cậu cười nhẹ. “Nhưng tớ lại thấy nó giống cậu hơn.” Yến chớp mắt, có chút bất ngờ. “Tớ á?” “Ừ.” An gật đầu. “Cậu lúc nào cũng mạnh mẽ, lúc nào cũng giấu mọi thứ trong lòng, nhưng lại không để ai thấy được.” Cậu khẽ nghiêng đầu, nhìn cô chăm chú. “Có phải cậu đang lo lắng điều gì không?” Yến cúi đầu, lòng cô bỗng chốc rối bời. Cô muốn nói rằng mình không biết phải đối diện với cảm xúc này thế nào. Rằng cô sợ một ngày nào đó, nếu cô không thể đáp lại tình cảm của An, cậu sẽ rời xa cô. Rằng cô không muốn mất đi một người quan trọng như cậu. Nhưng những lời đó cứ mắc kẹt trong cổ họng. An khẽ thở dài, đưa tay nhặt một cọng cỏ non và xoay xoay trong tay. “Nếu cậu chưa sẵn sàng để nói, tớ sẽ không ép cậu.” Yến ngước mắt nhìn cậu. Ánh nắng chiều phủ lên gương mặt An một lớp màu dịu dàng, nhưng trong đáy mắt cậu lại có chút gì đó thật buồn. Cô siết chặt tay, rồi khẽ lên tiếng. “An... cậu sẽ không rời xa tớ, đúng không?” An giật mình. Cậu nhìn Yến thật lâu, rồi chợt mỉm cười.

An ra sau hè lấy một chút hoa bưởi gắn vào tóc Yến , Yến bỡ ngỡ nhìn An rồi ngại ngùng , cậu ấy chưa từng một lần được An nâng niu như thế này . Bỗng Yến nhỏ giọng : - Bọn mình ra tắm suối được không? An gật đầu , cậu nhấc chân khỏi bậc thềm , môi hồng hào , Yến và An ra con suối trong vắt , yến thả tóc mượ mà đen bóng của mình , cậu chỉ ngồi trên bờ , ánh mắt trong trẻo nhìn lên bầu trời , khẽ hát . An ngây người , cậu chưa bao giờ biết giọng hát của Yến trong cao như thế . Cậu ngắm Yến , nghĩ tới những điều chưa ai biết nhưng chẳng quá xa , cậu mơ mộng nhặt viên sỏi từng hạt một nhỏ nhắn , cậu nhắm chặt mắt để có thể mơ thêm những điều không ai biết nữa , giá như Yến có thể nghe những tiếng hát vu vơ của An trong tâm trí . Cậu nghĩ miên man nhưng Yến gọi cậu , cô ấy đâu biết được rằng trong tâm trí của An lại nhiều điều đắn đo như thế ! Hai người nằm trên bãi cỏ đầy hoa lá nhưng không ai nói gì , họ chìm vào thế giới của riêng mình , nhưng cả hai chỉ không nghĩ đi quá xa tình bạn . Họ nghĩ đối phương của họ là một người khác trong tâm trí . An thả hồn vào những cánh diều vi vút thổi sáo , cậu nghĩ không xa , một ngày có thể giúp ai đó tìm lại ngày xưa

tập 4 của các bạn đây

hbth và embépamxinhiu

5
9 tháng 2

Cảm ơn các bạn vì đã đọc ạ !

9 tháng 2

Cảm ơn em đã chia sẻ câu chuyện hấp dẫn và giàu trạng thái cảm xúc. Có lẽ bất cứ ai đọc lên đều có thấy phảng phất hình bóng của mình trong đó.

6 tháng 11 2019

- Trường hợp thứ nhất: Hôn nhân ép buộc không có tình yêu, kết hôn khi chưa đủ tuổi của pháp luật quy định.

- Trường hợp thứ hai: Đây là tình yêu nông cạn, cẩu thả, không chân chính, thiếu sự tôn trọng lẫn nhau.

14 tháng 3 2017

- Kết hôn gần tạo cơ hội cho các gen lặn gây bệnh dễ gặp nhau ở thể đồng hợp dẫn đến suy thoái giống nòi.

- Những người từ đời thứ tư trở đi có sự sai khác về mặt di truyền nhiều hơn, các gen lặn khó gặp nhau hơn nên được cho phép kết hôn.

15 tháng 2 2022

ĐÁP ÁN D NHA!

21 tháng 3 2022

d nha bạn

Đang mệt lả vì phải đạp xe trên một đoạn đường dài từ thị xã về quê. Cơn gió thoảng qua làm em khoan khoái cả người. Dừng xe bên con đường làng nghỉ mệt. Ngắm phong cảnh quê hương trong buổi hoàng hôn, em bỗng ao ước mình trở thành thi sĩ. 

Bởi trong bóng hoàng hôn, phong cảnh nơi đây đẹp tuyệt vời., Nếu là thi sĩ, em sẽ làm thơ ca ngợi bức tranh thiên nhiên hữu tình này. Ở phía Tây mặt trời rực đỏ đang từ từ lặn khuất dưới hàng dừa xanh, ánh rẽ quạt chiếu hắt lên bầu trời, chiếu xiên ngang mặt đất… Ở nơi xa, từ phía chân trời, từng đàn chim gọi bầy đang bay về tổ. Những cánh cò trắng muốt điểm một hàng dài trên bầu trời xanh trong ráng chiều nhạt dần như cuốn hút em. Ngây ngất ngắm nhìn mà tâm hồn bay bổng, em chợt ước muốn làm cánh chim kia để được bay khắp bầu trời cao rộng mà ngắm hoàng hôn cho thỏa thích.

Ngoài kia ở dãy ruộng phía xa các bác nông dân đã vác cuốc thu dọn dụng cụ chuẩn bị về nhà. Từng tốp người xuất hiện trên đường làng nói nói, cười cười vui vẻ. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng máy cày, máy xới nổ ì ạch trên đường trở về. Chắc là máy của bác Năm người nông dân lao động giỏi, giàu nổi tiếng vùng này đã từng được giới thiệu điển hình trên ti vi.

Em chợt có cảm hứng muốn dắt xe đi bộ đề ngắm cảnh đường làng. Bây giờ nắng đã nhuộm vàng hàng cau hai bên đường, hương cau thoang thoảng càng quyến rũ lòng người. Em lại dõi mắt nhìn theo đôi chim vừa về tổ. Chúng kêu ríu rít. Các con chim non đang chíp chíp như gọi mẹ. Hai vợ chồng chim đang mớm mồi cho chúng. Nhìn cảnh ấy, em chợt mỉm cười một mình. Chỉ một chút nữa thôi mình cũng sẽ được như những con chim non kia. Ông bà sẽ ra đón mình và sẽ dành cho minh thật nhiều món ăn ngon. Mải mê suy nghĩ em bị hụt chân bởi cái ổ gà to tướng bên đường may mà gượng kịp, không thì cả người và xe sẽ phải nằm dài trên đường rồi.

Bây giờ thì mặt trời đã lặn khuất sau hàng tre, .ánh sáng còn le lói phía tây, chân trời đùn lên những dám mây nhiều hình, nhiều vẻ, bóng tối lan dần trên bầu trời. Cảnh vật mờ dần, đôi chỗ sương trắng đã chập chờn. Người đi đường vắng hẳn, chỉ còn lác đác vài người trên cánh đồng…

Trong thôn, cây cối, nhà cửa đã nhòa đi trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp nhà ai đang lan tỏa trong bóng chiều như sương mờ bao phu. Bầu trời tối hẳn. Ánh sao đã nhấp nhá trên bầu trời. Màn tối đã bao phủ cánh đồng. Tiếng côn trùng ngâm nga… Những ánh đèn đã bật sáng trong các gian nhà ở đầu thôn cuối xóm.

Không thể thả hồn mãi theo cảnh vật nữa. Trời đã tối em vội đạp xe chạy riết về nhà. Trong tâm trí vẫn còn hiện rõ bức tranh thiên nhiên của quê hương. Đẹp rực rỡ trong ráng chiều, đẹp mờ ảo trong sương chiều và trong màn đêm… Thật là một buổi hoàng hôn đáng nhớ. Em chợt thấm thía điều mà mọi người thường ca ngợi "không có nơi đâu đẹp bằng quê hương mình".



 

14 tháng 8 2021

Bn tham khảo nha!!

Ngày chủ nhật được nghỉ học, sau khi làm xong hết mọi việc, tôi cùng anh bạn hàng xóm ra đầu làng chơi. Trời bắt đầu khuất sau rặng tre, tôi chợt nhận ra cảnh hoàng hôn trên quê mình thật tuyệt đẹp.

Ông mặt trời đang dần dần khuất, cái nắng đã không còn gắt như trước đó, không khí đã dịu, ánh rẻ quạt chiếu lên bầu trời như muốn xiên thủng màng mây trắng ngà. Dưới ánh hoàng hôn, nhiều cánh chim bắt đầu bay về tổ, một đàn cò trắng còn muốn khoe sắc lông trắng của mình dưới ánh vàng của hoàng hôn, màu hồng hồng của nắng chiều như tô điểm thêm vẻ đẹp của chúng. Trên cao là những con én bay liệng như muốn nhìn bầu trời lần cuối trước khi trú cánh vào một nơi nào đó. Nhìn những cánh chim. Em ước mình có thêm đôi cánh để được bay cao, bay xa, bay với những ước mơ bay bổng của mình, bay để được ngắm phong cảnh quê hương thanh bình. Gió chiều thoang thoảng, phả vào mặt em làm em cảm thấy hân hoan, sảng khoái.

Đó là không khí của cảnh hoàng hôn trên vùng quê em, khung cảnh bên dưới mặt đất càng làm em thích thú hơn. Trên cánh đồng làng, các bác nông dân đã thu xếp nông cụ để trở về nhà sau một ngày lao động hiệu quả. Từng tốp người xuất hiện trên đường làng đang cười nói vui vẻ, tựa như họ đang rất hài lòng về thành quả lao động của mình. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng máy cày, máy xới nổ ì ạch trên đường, tiếng trâu bò rống rộn ràng vang cả xóm. Tất cả như một dàn hòa ca đang hòa tấu trên một vùng quê. Ngắm những gì đang diễn ra tại quê mình mà lòng em cảm thấy tự hào, vui sướng biết bao. Những lúc nhìn thấy quê mình đẹp như vậy tôi mới hiểu được những người xa quê người ta mới nhớ quê biết nhường nào.

Trên con đường làng với những hàng cây râm mát, những chú chim đang tụ về để tìm tổ, chúng đang hót líu lo. Dưới đường các bác nông dân đang đi làm đồng về. Em cùng hòa mình vào dòng người đang chầm chậm trở về nhà, trên mặt mỗi người tuy mệt mỏi nhưng vẫn thể hiện một niềm vui sướng hân hoan. Càng về chiều, ánh nắng càng đẹp hơn và phản chiếu xa hơn. Ông mặt trời như muốn mở to đôi mắt soi xuống quê em để cùng chung không khí vui tươi, thanh bình của mọi người, và cũng để dần đưa mọi người về với gia đình, về với tổ ấm của họ.

Mặt trời mỗi lúc một khuất dần, ánh nắng đã mờ dần. Hàng cau bên đường, hương cau thoang thoảng càng quyến rũ lòng người. Chim đã tìm được về tổ sau một ngày làm việc vất vả. Các con của chúng ríu ra ríu rít gọi mẹ để được mớm mồi. Nhìn cảnh tượng ấy, em chợt mỉm cười một mình vì lát nữa thôi, em cũng như con chim non kia, sẽ được ông bà, cha mẹ ra đón và sẽ dành cho em thật nhiều tình thương còn hơn lũ chim kia.

Mặt trời không còn đủ kiên nhẫn lán lại mà chứng kiến mọi cảnh tượng đang diễn ra trên mặt đất. Nó đã khuất hẳn, những tia nắng cuối cùng còn hắt lại trên những đám mây nhiều hình. Bóng tôi lan dần trên bầu trời. Cảnh vật mờ dần, đôi chỗ sương trắng đã chập chờn. Người đi đường thưa thớt, thỉnh thoảng có vài người đưa trâu về muộn còn quát tháo chúng đi nhanh hơn.

Tôi đã trở về đến nhà, nhìn lại cảnh xóm làng tôi đã nhận thấy cây cối, nhà cửa đã nhòa đi trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp của mọi nhà lan tỏa trong bóng chiều sương mờ bao phủ. Trời tối hẳn, những ánh sao bắt đầu lấp lánh khoe sắc trên bầu trời. Trên đồng, những chú côn trùng cũng mở dàn đồng ca muôn thuở. Trong xóm, ánh đèn đã sáng lên trong các nhà và có gia đình đã quây quần bên mâm cơm chiều.

Ngồi bên mâm cơm với gia đình, tôi vô cùng vui sướng. Tôi thấy hoàng hôn trên quê mình sao mà đẹp, sao mà thân thương đến thế. Khó trách vì sao mà nhiều văn nghệ sĩ hay nhắc đến cảnh hoàng hôn trong các sang tác của mình. Tôi tự hứa với long, mình nhất định phải thành đạt để trở về xây dựng quê mình thêm giàu thêm đẹp.

HT!~!

13 tháng 8 2021

Câu nào dưới đây có trạng ngữ chỉ mục đích ? 

A. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt. (Nguyễn Phan Hách)

 B. Để tránh những tia nắng mặt trời, hành lang bao quanh sân đều treo những tấm rèm bằng vải đem về từ Châu Phi.( Theo Harriet Beecher Stowe) 

C. Buổi sáng, con kênh còn phơn phớt màu đào, giữa trưa bỗng hóa ra một dòng thủy ngân cuồn cuộn lóa mắt, rồi dần dần hóa thành một con suối lửa lúc trời chiều. (Theo Đoàn Giỏi) 

D. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, ráng chiều bên phía trời tây lại rực lên như màu anh đào. (Sô-lô-khốp)

Nha bn!!

HT!~!

13 tháng 8 2021

Câu nào dưới đây có trạng ngữ chỉ mục đích ?

A. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt. (Nguyễn Phan Hách)

B. Để tránh những tia nắng mặt trời, hành lang bao quanh sân đều treo những tấm rèm bằng vải đem về từ Châu Phi.( Theo Harriet Beecher Stowe)

C. Buổi sáng, con kênh còn phơn phớt màu đào, giữa trưa bỗng hóa ra một dòng thủy ngân cuồn cuộn lóa mắt, rồi dần dần hóa thành một con suối lửa lúc trời chiều. (Theo Đoàn Giỏi)

D. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, ráng chiều bên phía trời tây lại rực lên như màu anh đào. (Sô-lô-khốp)

5 tháng 8 2023

Tham khảo:

Thông tin 1: Vị trí địa lí và đặc điểm của quần đảo Hoàng Sa

- Vị trí: Quần đảo Hoàng Sa nằm trong phạm vi từ khoảng 15°45′B đến 17°15′B, từ 111°Đ đến 113°Đ, cách thành phố Đà Nẵng 170 hải lí và cách đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi) khoảng 120 hải lí.

- Đặc điểm: rộng khoảng 30000 km2, gồm hơn 37 đảo, đá, bãi cạn, chia làm hai nhóm:

+ Nhóm phía đông có tên là nhóm An Vĩnh gồm khoảng 12 đảo, đá, bãi cạn, trong đó có hai đảo lớn là Phú Lâm và Linh Côn;

+ Nhóm phía tây gồm nhiều đảo xếp thành hình vòng cung nên còn gọi là nhóm Lưỡi Liềm (hoặc nhóm Trăng Khuyết) gồm các đảo: Hoàng Sa (diện tích gần 1 km3), Quang Ảnh, Hữu Nhật, Quang Hoà, Duy Mộng, Chim Yến, Tri Tôn,..

(*) Thông tin 2: Vị trí địa lí và đặc điểm của quần đảo Trường Sa

- Vị trí: Quần đảo Trường Sa nằm trong phạm vi từ 6°30′B đến 1200′B, từ 111°30′Đ đến 117°20′Đ, cách vịnh Cam Ranh (tỉnh Khánh Hoà) khoảng 248 hải lí.

- Đặc điểm:

+ Quần đảo Trường Sa được chia làm tám cụm: Song Tử, Thị Tứ, Loại Ta, Nam Yết, Sinh Tồn, Trường Sa, Thám Hiểm, Bình Nguyên.

+ Song Tử Tây là đảo cao nhất (khoảng 4-6 m lúc thuỷ triều xuống); Ba Bình là đảo rộng nhất (0,6 km). Ngoài ra, còn có nhiều đảo nhỏ và bãi đá ngầm như Sinh Tồn Đông, Chữ Thập, Châu Viên, Ga Ven, Ken Nan, Đá Lớn, Thuyền Chài.

26 tháng 7 2018

thiếu tế nhị vì chưa biết đó là ai đã hôn ha ha ha

mk trả lời chơi thôi

26 tháng 8 2021

À chắc là thể hiện sự tình yêu bởi vẻ đẹp của Bạch Tuyết :da trắng như tuyết ,tóc đen như gỗ mun ,môi đỏ như ..........