viết bài văn nghị luận : phải chăng công nghệ càng phát triển thì con người càng phụ thuộc vào nó
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Gợi ý
Em đồng tình một phần với ý kiến trên bởi:
- Chúng ta không ít nhất bắt gặp hình ảnh trong cuộc hẹn trong gia đình mà mọi thành viên đều sử dụng điện thoại không ai nói gì với nhau. Họ lẳng lặng lướt web, chụp ảnh mà không mở lời nói với nhau câu nào.
- Mỗi người cầm 1 chiếc điện thoại không quan tâm đến thứ xung quanh khiến liên kết giữa các thành viên
- Song đối với một vài người xa gia đình, điện thoại trở thành công cụ kết nối khoảng cách xua tan nỗi nhớ gia đình cho họ.
=> Bài học do cá nhân bạn rút ra

“Con người càng tiên tiến hiện đại thì lại càng cô đơn” - một nhận định ngắn gọn nhưng chứa đựng một nghịch lý sâu sắc về hành trình phát triển của nhân loại. Đó là tiếng thở dài của linh hồn con người giữa một thế giới ngày càng được kết nối bằng công nghệ nhưng lại dường như đánh mất đi những kết nối tinh thần chân thật nhất. Liệu rằng sự tiến bộ có phải là nguyên nhân dẫn đến sự cô đơn, hay nó chỉ là một hệ quả tất yếu trong quá trình con người vươn tới những đỉnh cao mới?
Trước hết, cần phải khẳng định rằng, sự tiên tiến và hiện đại hóa đã mang lại cho con người một cuộc sống vật chất đầy đủ chưa từng có. Từ những tiện nghi trong sinh hoạt, những phương tiện di chuyển tốc độ cao, cho đến mạng lưới internet toàn cầu - tất cả đều được tạo ra để phục vụ và kết nối con người. Chúng ta có thể trò chuyện với một người bạn ở cách nửa vòng trái đất chỉ bằng một cú chạm màn hình, hay cập nhật tin tức của cả thế giới trong nháy mắt. Thế nhưng, nghịch lý thay, chính trong thời đại kết nối ấy, sự cô đơn lại trở thành một “căn bệnh” phổ biến của xã hội hiện đại.
Sự cô đơn ấy, trước hết, bắt nguồn từ nhịp sống hối hả và sự thống trị của các mối quan hệ ảo. Con người bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, của những mục tiêu cá nhân và những lo toan cơm áo gạo tiền. Họ có quá ít thời gian để dừng lại, lắng nghe và thấu hiểu những người xung quanh. Các mối quan hệ thân tình, sâu sắc dần được thay thế bằng những tương tác nhanh, gọn, tiện lợi trên mạng xã hội. Chúng ta có hàng trăm, thậm chí hàng nghìn “bạn bè” ảo, nhưng lại khó lòng tìm được một người có thể sẻ chia những nỗi niềm sâu kín nhất giữa đêm khuya. Sự hiện diện của những “like”, “comment” tạo ra một ảo giác về sự kết nối, nhưng thực chất, nó chỉ là một thứ hào nhoáng bề ngoài, che giấu đi một tâm hồn đang khao khát được lắng nghe và thấu hiểu một cách chân thành.
Hơn thế, sự tiên tiến cũng khiến con người trở nên cá nhân hóa hơn bao giờ hết. Xã hội hiện đại tôn vinh chủ nghĩa cá nhân, khuyến khích mỗi người trở nên độc lập và tự chủ. Điều đó là tích cực, nhưng nó cũng vô tình khoét sâu thêm hố ngăn cách giữa người với người. Mỗi cá nhân trở thành một “ốc đảo” biệt lập, với những suy nghĩ, lo âu và áp lực riêng mà họ cho rằng chỉ mình mình phải gánh chịu. Họ ngại chia sẻ, ngại bộc lộ điểm yếu vì sợ bị đánh giá, sợ làm phiền người khác. Sự cô đơn trong xã hội hiện đại không phải là không có người bên cạnh, mà là đứng giữa một đám đông nhưng không thể nào tìm được sự đồng điệu, là có cả một thế giới trong lòng bàn tay nhưng không biết gửi gắm nỗi lòng vào đâu.
Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn nhận một chiều, chúng ta sẽ rơi vào sự bi quan. Bản thân sự tiên tiến không phải là nguyên nhân trực tiếp gây ra cô đơn. Nó là một công cụ, và cách chúng ta sử dụng công cụ ấy mới quyết định chúng ta cô đơn hay hạnh phúc. Chính sự lệ thuộc thái quá vào công nghệ, sự đánh đổi các giá trị tinh thần để đổi lấy lợi ích vật chất mới là cội rễ của vấn đề. Sự tiên tiến đáng lẽ phải giải phóng con người khỏi những lao động chân tay nặng nhọc để họ có nhiều thời gian hơn cho đời sống tinh thần, cho gia đình và bạn bè. Nhưng thay vào đó, nhiều người lại để mình bị cuốn vào những mục tiêu không điểm dừng, những cuộc chạy đua không hồi kết.
Vậy đâu là lối thoát? Có lẽ, chìa khóa nằm ở chính nhận thức và sự lựa chọn của mỗi chúng ta. Sự tiên tiến là không thể đảo ngược, và chúng ta không nên từ chối nó. Thay vào đó, hãy học cách làm chủ công nghệ, sử dụng nó như một phương tiện để củng cố, chứ không phải thay thế, những mối quan hệ thực. Hãy dành thời gian chất lượng cho những người thân yêu, học cách lắng nghe và chia sẻ một cách chân thành. Hãy can đảm bước ra khỏi vỏ bọc của chính mình, tham gia vào các cộng đồng có cùng sở thích và đam mê. Quan trọng hơn, hãy học cách sống chậm lại, lắng nghe tiếng nói nội tâm và tìm thấy sự bình yên trong chính mình. Bởi lẽ, khi ta hòa hợp được với bản thân, thì dù thế giới bên ngoài có ồn ào, xô bồ đến đâu, ta vẫn có thể tìm thấy một chốn bình yên để không cảm thấy cô đơn.
Tóm lại, câu nói “Con người càng tiên tiến hiện đại thì lại càng cô đơn” là một lời cảnh tỉnh sâu sắc. Nó phơi bày một nghịch lý của thời đại: càng kết nối ảo, càng đánh mất kết nối thật. Sự tiến bộ về mặt vật chất và công nghệ dường như đang vượt xa sự phát triển của đời sống tình cảm và tinh thần. Nhưng cuối cùng, hạnh phúc và sự kết nối đích thực không nằm ở những cỗ máy hay thuật toán, mà nằm ở trái tim biết yêu thương và sẻ chia. Hãy để sự tiên tiến là đôi cánh nâng đỡ chúng ta bay cao, chứ đừng để nó trở thành những bức tường vô hình khiến chúng ta xa cách và cô đơn.

Phương pháp phát huy tác dụng của yếu tố biểu cảm trong văn nghị luận:
- Người viết ngoài việc suy nghĩ về luận điểm, lập luận còn phải thực sự xúc động trước những điều mình đang nói tới.
- Không chỉ cần rung cảm, mà cần phải có tình cảm, cảm xúc thực sự trước những vấn đề mà mình trình bày.
- Không phải bài văn cứ sử dụng nhiều từ ngữ biểu cảm và câu cảm thán thì giá trị biểu cảm tăng vì những yếu tố này chỉ là phụ trợ. Cảm xúc, sự rung động thực sự chứ không phải sự đưa đẩy bóng bẩy bằng ngôn từ.

cắt đề bài với cả thêm 1 câu là ra mà
công nghệ ngày càng phát triển mọi người bị cuốn vào những ứng dụng mạng xã hội như facebook,tiktok,..công nghệ khiến các thành viên trong gia đình trở nên ''gần mà xa''. vậy mạng xã hội là gì và tại sao các thành viên trong gia đình trở nên như vậy
sau đó thì giải thích r viết tiếp ( mở bài t toàn làm v )

Giải thích: Các nước đang phát triển cần nhiều máy móc, trang thiết bị - kĩ thuật, công nghệ để thúc đẩy sự phát triển kinh tế nên ngày càng phụ thuộc vào các nước đang phát triển về công nghệ - nguồn vốn.
Đáp án: A

Đáp án A
Xu hướng toàn cầu hóa khiến các nước đang phát triển và các nước phát triển có cơ hội hợp tác phát triển và giao lưu kinh tế. Đặc biệt thông qua các nguồn vốn đầu tư nước ngoài (FDI, ODA) và sự đầu tư của các tập đoàn đa quốc gia tại các nước đang phát triển => Điều này cho thấy các nước đang phát triển phụ thuộc vào các nước phát triển ngày càng nhiều về nguồn vốn và khoa học – kĩ thuật .

Đáp án A
Xu hướng toàn cầu hóa khiến các nước đang phát triển và các nước phát triển có cơ hội hợp tác phát triển và giao lưu kinh tế. Đặc biệt thông qua các nguồn vốn đầu tư nước ngoài (FDI, ODA) và sự đầu tư của các tập đoàn đa quốc gia tại các nước đang phát triển => Điều này cho thấy các nước đang phát triển phụ thuộc vào các nước phát triển ngày càng nhiều về nguồn vốn và khoa học – kĩ thuật .

bạn tham khảo để lấy ý làm bài nha
Điện thoại thông minh đang dần trở thành người bạn thân thiết của mỗi học sinh. Vậy nhưng, việc sử dụng điện thoại thông minh không chỉ đem lại những lợi ích thiết yếu và mà còn có những ảnh hưởng rất nhiều đến đời sống, học tập của mỗi người.
Các bạn học sinh sử dụng điện thoại gần như vào hầu hết các thời gian trong ngày. Nó tạo ra hình ảnh của một thế hệ cúi đầu, chỉ mải chăm chăm vào màn hình smartphone mà quên đi cuộc sống thực tại. Cũng có một bộ phận học sinh rất chăm chỉ, rất chịu khó, các bạn dùng điện thoại thông minh một cách thông minh cho việc học tập, phát triển bản thân, biến nó từ một đồ vật vô tri thành những lợi ích thiết thực. Tuy vậy, không ít học sinh vì không kiểm soát được con sâu lười biếng trong bản thân mà để nó điều khiển. Các bạn sử dụng điện thoại không đúng cách, có thể kể đến là những học trò dùng điện thoại trong các giờ học nhưng không vì mục đích học tập mà để nhắn tin nói chuyện riêng; trong các giờ kiểm tra thì dùng tải tài liệu trên Internet để đối phó. Cũng không ít các bạn mang theo sự non nớt của tuổi mười bảy, mười tám mà dùng điện thoại một cách không ý thức. Các bạn sử dụng điện thoại với mục đích chưa tốt: dùng tải các hình ảnh, các loại văn hóa phẩm đồi trụy, hoặc phát tán các clip có nội dung xấu lên mạng; dùng để trêu chọc người khác thái quá (nhắn tin hù dọa, nháy máy)...
Điện thoại thông minh đã đánh dấu bước tiến của công nghệ, nhưng nếu mỗi bạn trẻ - mỗi bạn học sinh đều lệ thuộc như vậy thì chẳng mấy chốc, những gì tối tân, thông minh ấy lại quay lại hủy hoại chúng ta. Hãy biết đâu là điểm dừng, biết nhìn nhận những ích lợi, hậu quả qua sự cư xử của bạn với điện thoại thông minh.
chúc bạn học tốt nha.
Con người là “một cây sậy có tư tưởng, có trí thức” nên có thể phát minh ra được những công nghệ tiên tiến giúp cải thiện cuộc sống của mình. Nhưng với sự lạm dụng và phụ thuộc khiến con người lệ thuộc vào nó và thậm chí nghĩ rằng chúng ta không thể sống nếu thiếu đi công nghệ. Đó là điều chúng ta phải suy nghĩ cho tương lai của con người qua câu nói sau: “Con người đang từng ngày thay đổi công nghệ, nhưng chính công nghệ cũng đang thay đổi con người”.
Con người là “một cây sậy có tư tưởng, có trí thức” nên có thể phát minh ra được những công nghệ tiên tiến giúp cải thiện cuộc sống của mình. Nhưng với sự lạm dụng và phụ thuộc khiến con người lệ thuộc vào nó và thậm chí nghĩ rằng chúng ta không thể sống nếu thiếu đi công nghệ. Đó là điều chúng ta phải suy nghĩ cho tương lai của con người qua câu nói sau: “Con người đang từng ngày thay đổi công nghệ, nhưng chính công nghệ cũng đang thay đổi con người”
Con người tạo ra công nghệ và đổi mới chúng không ngừng. Vậy “công nghệ” ở đây là gì? Nếu nói ra một đích danh cụ thể, người ta sẽ bảo rằng công nghệ là những máy móc tiên tiến, giới trẻ sẽ nói rằng nó chính là Facebook. Vậy thật ra công nghệ là gì? Công nghệ là toàn bộ những máy móc, phần mềm tiên tiến có chức năng hỗ trợ, cải thiện đời sống con người, giảm bớt việc nặng nhọc và rút ngắn thời gian làm việc của con người mà vẫn đem lại hiệu quả, chất lượng cho công việc. “Nhưng chính công nghệ đang thay đổi cuộc sống con người” là câu nói khiến ta suy ngẫm nhất. “Sự thay đổi” có lẽ sẽ nói về mặt lợi và hại, sự tích cực và tiêu cực đối với đời sống con người. Nếu hình tượng hóa ta sẽ nghĩ công nghệ chính là con dao hai lưỡi.
Câu nói đề cao trí tuệ, sự sáng tạo của con người, nhưng đồng thời cũng thức tỉnh con người về sự tiêu cực, để con người không bị ngã xuống hố sâu do chính mình tạo ra, rất đau đớn! Bằng sự thông minh, tìm tòi, con người đã sáng tạo ra các máy móc tiên tiến, phần mềm thông minh để hỗ trợ công việc và giản trí của con người. Nhưng công nghệ càng tiên tiến con người sẽ trở nên lệ thuộc vào công nghệ. Đó là hệ quả của việc sử dụng công nghệ.
Nói về sự “thay đổi”, đương nhiên chúng ta không nên chỉ chăm chăm nhìn vào sự đe dọa, sự tiêu cực của công nghệ đối với con người. Bởi có khi công nghệ có lợi con người mới tạo ra nó, biến nó trở thành một công cụ có ích cho mình. Công nghệ biến những điều trước đây không thể thành có thể, kết nối con người dù cách nửa vòng trái đất, gắn nối tất cả niềm tự hào trên thế giới. Nó biến những công việc nặng nề thành việc bấm nút và lướt quét nhẹ nhàng, khi đó con người có thể “ngồi mát ăn bát vàng”.
Nhưng nếu cứ khăng khăng, một mực công nghệ chỉ có lợi, con người sẽ thật sự sa lầy và lệ thuộc vào công nghệ. Câu hỏi đặt ra là: “Tại sao công nghệ sẽ biến ta thành “nô lệ”, là người phụ thuộc vào nó?”. Bởi sự tiên tiến của công nghệ khiến ta trở nên thụ động, những gì trước đây chúng ta làm bây giờ đều được công nghệ thay thế. Khiến “một cây sậy tư tưởng” phải lười suy nghĩ, đây là điều đáng sợ nhất khi bị công nghệ chi phối.
Facebook là một phần của công nghệ, nó trở thành “một loại thức ăn” không thể thiếu trong khẩu phần sống của con người hiện nay. Không chỉ là thế hệ thanh niên, giới trẻ mà những người lớn tuổi, bậc cha chú cũng đang hết sức “quan tâm” vào nó, hơn là quan tâm vào những cuộc trò chuyện như trước đây. Những phút giây vui vẻ, sum vầy bên gia đình, những lời tán gẫu đã thực sự vơi dần, khi giờ đây ở nơi đâu ta cũng bắt gặp hình ảnh con người chỉ “cắm mặt” vào điện thoại. Những cuộc họp lớp đầy nhạt nhẽo, những bữa cơm và ngày chủ nhật đầy thờ ơ khi có mặt của điện thoại. Đây là vấn nạn mà hầu hết chúng ta đều mắc phải.
Tự bản thân mình suy xét, tôi thấy mình dường như quên lãng đi phút giây trò chuyện cùng ba mẹ, quên đi lời cười đùa cùng bạn bè, quên đi những trò chơi ngu ngốc nhưng đầy thú vị. Tôi hiện nay chỉ biết nhìn vào status – dòng tâm trạng của bạn bè trên Facebook mà like – yêu thích và share – chia sẻ, là những thuật ngữ gần như quen thuộc với hầu hết mọi người, “chúi đầu” vào những trò chơi điện tử phức tạp mà quay lưng với ấm áp thường ngày. Câu nói là hồi chương thức tỉnh bản thân tôi, cũng là bài học quý giá mà bản thân sẽ không bao giờ quên.
Công nghệ là con dao hai lưỡi. Nói cách khác, công nghệ là điều tuyệt vời nhất, cũng là điều đáng sợ nhất. Nó khiến tôi lo sợ khi công nghệ đã biến bản thân thành một người bất hiếu, một người em thờ ơ và một người bạn vô tâm. Biết đâu khi đôi hoàn toàn mất đi ý thức của bản thân, tương lai tôi sẽ trở thành một người mẹ không quan tâm con, một người đồng nghiệp chỉ biết đến lợi ích riêng của mình và trở thành một công dân vô tâm, thờ ơ trước mọi sự chuyển biến của xã hội. Đó là điều tôi lo sợ nhất! Thật khủng khiếp, nếu điều đó xảy ra trong chính cuộc đời của tôi và mọi người xung quanh.
Công nghệ khiến chúng ta thông minh khi tạo ra nó, cũng khiến chúng ta phải khôn ngoan khi sử dụng nó. Sự chừng mực và điều tiết trong việc sử dụng công nghệ là điều cần thiết, nhưng trước hết chúng ta phải thay đổi về nhận thức. Khi nhận thức đúng thì chúng ta mới có thể hành động đúng. Quan tâm đến gia đình, chia sẻ vui buồn với bạn bè một cách thực sự, mà không cần thông qua một thế giới ảo nào. Đó là điều mà bản thân tôi đang hướng tới. Hãy bỏ điện thoại vào một nơi sâu thẳm nhất trong góc phòng, hướng mắt nhìn lên, chúng ta sẽ thấy sự ấm áp của tình người và bên trong chúng trước khi chúng mất đi.
Câu nói đã thức tỉnh chúng ta về sự cần thiết của công nghệ và sự khôn ngoan khi sử dụng, để không phụ thuộc vào chúng. Hãy luôn nhớ rằng, công nghệ mất đi không đáng sợ bằng sự biến mất của tình người và trí tuệ, ý thức của con người. Công nghệ được tạo ra bởi con người, nhưng nó sẽ “hủy diệt” chúng ta bằng sự lệ thuộc và thiếu khôn ngoan con người. Hãy thật khôn ngoan khi sử dụng công nghệ.