Câu thành ngữ Mặt búng ra sữa có nghĩa là gì
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


- Ý nghĩa của câu tục ngữ số 11 và số 12 không loại trừ nhau.
- Em rút ra được bài học từ hai câu tục ngữ đó: cần phải học tập từ cả thầy và bạn.

1.C
2.C
THAM KHẢO:
Trước hết, tác giả nói về nấm dại trong rừng xanh. Nấm dại “lúp xúp”, có cây nấm to bằng cái ấm tích “màu sặc sỡ rực lên”. Bước vào khu rừng nấm, tác giả cảm thấy bước vào “một thành phố nấm” mà mỗi chiếc nấm là “một lâu đài kiến trúc tân kì”. Đi giữa khu rừng mọc đầy nấm, các bạn trẻ có cảm giác “mình là một người khổng lồ đi lạc vào kinh đô của một vương quốc tí hon ”, mà “đền đài, miếu mạo, cung điện của họ lúp xúp dưới chân”.
“Thành phố nấm ”, “lâu đài kiến trúc tân kì", “kinh đô cua một vương quốc tí hon”, “đền đài miếu mạo” là những so sánh khá ngộ nghĩnh gợi lên một nét đẹp Kì diệu rừng xanh.
Nét kì diệu thứ hai của rừng xanh là những con thú rừng “rào rào chuyển động” trong “ánh nắng lọt qua lá trong xanh”. Đó là những con vượn bạc má “ôm con gọn ghẽ chuyền nhanh như tia chớp”. Đó là những con chồn sóc “với chùm lông đuôi to đẹp vút qua... ”. Đó là mấy con mang vàng đang ăn cỏ non, với những chân vàng giẫm trên thảm “lá vàng”, lưng cũng “rực vàng” trong sắc nắng. Nguyễn Phan Hách đã mở ra một trường liên tưởng về hình ảnh con nai vàng trong bài thơ “Tiếng thu” của Lưu Trọng Lư bảy mươi năm về trước:
“Em không nghe rừng thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô”.
Rừng xanh có muôn ngàn thứ cây. Ở đây, các bạn trẻ chỉ chú ý đến bãi cây khộp “lá úa vàng như cảnh mùa thu”. Rừng khộp đã góp phần tô điểm thêm “cái giang sơn vàng rợi”.
Đến với rừng xanh, cảm nhận bao vẻ đẹp kì diệu, tác giả “có cảm giác mình lạc vào một thế giới thần bí”.
Cái dư vị của thiên nhiên, tình yêu thiên nhiên đã tạo nên cảm giác đó. Bài văn “Kì diệu rừng xanh” đầy chất thơ, biểu lộ một cách viết tài hoa. Quả là trong văn có vẽ.

Thầy bói nói dưạ
Ăn ốc nói mò
Thấy cây mà ko thấy rừng
Chúc bn hok tốt !

A[sửa]
- Ác như hùm
- Ác giả ác báo
- An bần lạc đạo
- An cư lạc nghiệp
- An phận thủ thường
- An thân thủ phận
- Án binh bất động
- Anh em cột chèo
- Anh hùng không có đất dụng võ
- Anh hùng mạt lộ
- Anh hùng nhất khãng
- Anh hùng rơm
- Anh hùng tạo thời thế
- Ao có bờ sông có núi
- Ao liền ruộng cả
- Ao sâu nước rộng
- Ao tù nước đọng
- Ào ào như thác đổ
- Áo ấm cơm no
- Áo đơn đợi hè
- Áo gấm đi đêm
- Áo đơn lồng áo kép
- Áo gấm đi về
Ă[sửa]
- Ăn báo cô
- Ăn Kinh mặc Bắc (Bắc= miền bắc, Kinh= cố đô Huế)
- Ăn bằng nói trắc
- Ăn bơ làm biếng
- Ăn bờ ở bụi
- Ăn bớt đọi, nói bớt lời
- Ăn bữa hôm lo bữa mai
- Ăn bớt ăn xén
- Ăn cháo đá chén
- Ăn chẳng nên đọi, nói chẳng nên lời
- Ăn đơm nói đặt
- Ăn cơm Tàu, ở Nhà Tây, lấy vợ Nhật
- Ăn cơm trước kẻng
- Ăn thùng uống vại
- Ăn ốc nói liền
- Ăn như rồng leo, nói như mèo mửa, làm như rồng cuốn
- Ăn cây nào, rào cây đấy
- Ăn cây táo, rào cây sung
- Ăn chắc mặc bền
- Ăn cay nuốt đắng
- Ăn cắp uống rượu
- Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt
- Ăn cần ở kiệm
- Ăn cây nào rào cây nấy
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
- Ăn quả vả, trả quả sung
- Ăn cây táo rào cây sung
- Ăn cháo đá bát , ăn cức đá bát
- Ăn cháo lá đa
- Ăn chay nằm mộng
- Ăn chay niệm Phật
- Ăn chắc mặc bền
- Ăn chực nằm chờ
- Ăn chưa no lo chưa tới
- Ăn chung ở lộn
- Ăn chung máng, ở chung chuồng
- Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau
- Ăn cơm chúa, múa tối ngày
- Ăn cơm có canh, tu hành có bạn
- Ăn cơm lừa thóc, ăn cóc bỏ gan
- Ăn cơm mới nói chuyện cũ
- Ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng
- Ăn đến nơi, làm đến chốn
- Ăn cơm thiên hạ
- Ăn vóc học hay
- Ăn đất nằm sương
- Ăn đói mặc rách
- Ăn đói mặc rét
- Ăn đong ở đợ
- Ăn đời ở kiếp
- Ăn gan uống máu
- Ăn giả làm thật
- Ăn gian nói dối
- Ăn giập miếng trầu
- Ăn gió nằm mưa
- Ăn gửi nằm chờ
- Ăn hiền ở lành
- Ăn hương ăn hoa
- Ăn hơn nói kém
- Ăn khỏe như thần trùng
- Ăn không ăn hỏng
- Ăn không nên đọi, nói không nên lời
- Ăn không ngồi rồi
- Ăn không ngon, ngủ không yên
- Ăn không nói có
- Ăn lắm thì hết miếng ngon, nói lắm thì hết lời khôn hóa rồ
- Ăn lông ở lỗ
- Ăn mày cầm tinh bị gậy
- Ăn mày đòi xôi gấc
- Ăn mày quen ngõ
- Ăn mắm mút dòi
- Ăn mặn khát nước
- Ăn trông nồi, ngồi trông hướng
C[sửa]
- Con cái mất dạy(Alice)
- Cha nào con nấy
- Chân lấm tay bùn
- Chân cứng đá mềm
- Châu chấu đá xe
- Cò bay thẳng cánh
- Có mới nới cũ
- Có qua có lại
- Có tật giật mình
- Con nhà lính, tính nhà quan
- Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh
- Còn nước còn tát
- Con ông cháu cha
- Con dại cái mang
- Con sâu làm rầu nồi canh
- Cùng hội cùng thuyền
- Chó treo mèo đậy
- Cháy nhà ra mặt chuột
- Chạy sấp đập ngửa
- Cá chậu chim lồng
- Cành vàng lá ngọc
- Cáo mượn oai hùm
- Có thực mới vực được đạo
- Chạy đôn chạy đáo
- Cõng rắn cắn gà nhà
- Chim kêu vượn hú
- Coi trời bằng vung
- Con dại cái mang
- Chín bỏ làm mười
- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
- Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo
- Chuột sa chĩnh gạo
- Chuột sa hũ nếp
- Chở củi về rừng
- Chó cắn ma
- Chó ăn đá, gà ăn sỏi
- Chó sủa là chó không cắn
- Con giun xéo lắm cũng quằn
- Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
- Cần cù bù thông minh
- Chưa đổ ông nghè, đã đe hàng tổng
- Cây ngay không sợ chết đứng
- Chết cha còn chú, xẩy mẹ bú dì
- Chọc gậy bánh xe
- Chó chê mèo lắm lông
- Chó cùng dứt dau
- Cố đấm ăn xôi
- Chia ngọt sẻ bùi
- Chết vinh còn hơn sống nhục
- Chết đứng còn hơn sống quỳ
- Chậm như rùa
- Chim sa cá lặn
- Có lê quên lựu, Có trăng quên đèn
- Chung lưng đấu cật
- Cầu được ước thấy
- Có công mài sắt, có ngày nên kim
- Cua gặp ếch chào
- Có bé xé ra nhiều
- Cày sâu cuốc bẫm
- Cẩn tắc vô áy náy
- Cẩn tắc vô ưu
- Cải chửa ra cây
- Cờ bí dí tốt
- Củi mục khó cháy
- Cùm chân xích cánh
- Chưa cứng lông mao đã rào vẫy đít
- Cay như ớt, chát như sung
- Chửi cha không bằng pha tiếng
- Cả vú lấp miệng em
- Cái khó ló cái khôn
- Cạn tàu ráo máng
- Cầm cân nảy mực
- Chân nam đá chân chiêu
- Chén tạc chén thù
- Chén chú chén anh
- Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào
- Con rồng cháu tiên
- Của ít lòng nhiều
- Chó mà chê phân, mèo mà chê đất
D[sửa]
- Da mồi tóc sương
- Dĩ hòa vi quý
- Dở dở ương ương
- Dở khóc dở cười
- Dao siêng mài thì sắc
Đ[sửa]
- Đầu đường xó chợ
- Đầu trộm đuôi cướp
- Đất rộng trời cao
- Dấu đầu hở đuôi
- Đi đêm có ngày gặp ma
- Đi đến nơi, về đến chốn
- Đi guốc trong bụng
- Điếc không sợ sấm
- Điếc không sợ súng
- Đội nón ra về
- Đổ dầu vào lửa
- Được voi đòi tiên
- Đêm dài lắm mộng
- Đặng trăng quên trang
- Đầu xuôi đuôi lọt
- Đầu tắt mặt tối
- Đánh rắm siêu khắm
- Đầu voi đuôi chuột
- Đã ngọng còn hay lu, đã ngu còn hay chơi chữ
- Đàn gẩy tai trâu
- Đầu bạc răng long
- Đi đêm lắm có ngày gặp ma
- Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy
- Đi một ngày đàng, học một sàng khôn
- Đỉa đòi đeo chân hạc
- Đen như cột nhà cháy
- Đồng không mông quạnh
- Đa nghi như Tào Tháo
- Đánh trống bỏ dùi
- Đồng không mông quạnh
- Đục nước béo cò
- Được ăn, được nói, được gói mang về.
- Đẽo cày giữa đường
- Đất có lành có lở
- Đất lành chim đậu
- Đem con bỏ chợ
Ê[sửa]
- Ếch ngồi đáy giếng
- Ếch chết tại miệng
- Ế xưng ế xỉa
- Ế sặc bọt
- Ếch vồ hoa mướp
G[sửa]
- Gần lửa rát mặt
- Gà đẻ trứng vàng
- Giấy rách phải giữ lấy lề
- Gậy ông đập lưng ông
- Gần nhà xa ngõ
- Giao trứng cho ác
- Giấu đầu hở đuôi
- Gần đất xa trời
- Gắp lửa bỏ tay người
- Giả nhân giả nghĩa
- Giang sơn gấm vóc.
- Giậu đổ bìm leo
- Giận cá chém thớt
- Gieo nhân nào gặt quả nấy.
- Gieo gió gặt bão
- Giơ tay mặt đặt tay trái
- Gặp nhau trước lạ sau quen
- Giữ cho trong ấm ngoài êm thuận hòa
- Giàu nứt đố đổ vách
- Gương vỡ lại lành
- Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh
- Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
H[sửa]
- Học ***** cắn mình trong gương (Alice cún)
- Hẹp nhà rộng bụng
- Há miệng chờ sung
- Họa vô đơn chí
- Hổ phụ sinh hổ tử
- Hổ phụ vô khuyển tử
- Học một biết mười
- Hoa hòe hoa sói
- Hóa mù ra mưa
- Hữu danh vô thực
- Há miệng mắc quai
- Hồng nhan bạc phận
- Hổ đầu xà vĩ
- Hàng tôm hàng cá
- Hồn xiêu phách lạc
- Học chẳng may thi hay thì đỗ
- Học ăn, học nói, học gói, học mở
- Học chọc bát cơm,học đơm bát cháo
- Học hay cày biết
- Học tài thi phận
- Học như gà đá vách
- Học thầy không tày học bạn
- Học trước quên sau
- Hẹp nhà rộng bụng
- Hót như họa mi
I[sửa]
- Ích nước lợi nhà
- Ích quốc lợi dân
- Ích kỷ hại nhân
- Im hơi lặng tiếng
- Im như thóc
- Im lặng là vàng
- Ít xích ra nhiều
K[sửa]
- Không khảo mà xưng
- Không thầy đố mày làm nên
- Không mợ thì chợ vẫn đông
- Khôn nhà dại chợ
- Khôn ba năm dại một giờ
- Khẩu phật tâm xà
- Khỏe như voi
- Khỉ ho cò gáy
- Kiến bò miệng bát
- Không khảo mà khai
- Không thầy đó mày làm nên
- Kẻ tám lạng, người nửa cân.
- Kẻ cắp gặp bà...

a. đi đời nhà ma → mất cả
b. thượng vàng hạ cám → tất cả mọi thứ, từ quý giá đến loại tầm thường, rẻ rúng nhất
Nhận xét: Sử dụng các từ ngữ có ý nghĩa tương đương thành ngữ khiến câu văn dài, lủng củng hơn. Như vậy, thành ngữ giúp cho câu trở nên súc tích, bóng bẩy, gợi nhiều liên tưởng.

Câu: chiều, bọn tôi học Toán
- Mở rộng trạng ngữ: Chiều tối hôm qua, bọn tôi học Toán
-Tác dụng: cụ thể thời gian được nhắc đến là trong quá khứ.
là: tả vẻ mặt quá non trẻ của người vừa mới lớn (thường hàm ý coi thường).
HT
Mặt non choẹt , trẻ măng.