K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 9 2018

Một hôm, em bị sốt, em được mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh, em có dịp biết cô Nga, một bác sĩ giỏi của bệnh viện thành phố.

Cô mặc chiếc áo bờ lu màu trắng, quần trắng, mũ trắng... Trước ngực, cô đeo hàng tên màu xanh đậm, ghi dòng chữ Bác sĩ Nguyễn Phương Nga. Ở cô toát lên vẻ đẹp giản dị, như nhành hoa trắng thanh cao. Người cô mảnh mai, dáng đi nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan trông thật hiền hoà. Đặc biệt là đôi mắt của cô đen láy, trông rất đẹp, nhìn kỹ giống đôi mắt cô giáo em. Em mải mê nhìn cô. Cô nhẹ nhàng đến bên từng bệnh nhân, hỏi thăm việc ăn, ngủ. Cô sờ tay lên trán người bệnh. Đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy làm việc nhanh thoăn thoắt. Cô lấy dụng cụ khám bệnh đo tim mạch, do huyết áp cho bệnh nhân. Bàn tay cô nhẹ nhàng xắn tay áo bệnh nhân lên và đặt ống nghe rồi quấn cuộn vải dày vào tay họ. Hai ngón tay bóp đều vào ống cao su, kim đồng hồ nhích dần, nhích dần. Cô ghi kết quả vào số khám bệnh. Sau đó, cô lấy ống nghe đeo trên cố ra đề kiểm tra tim, mạch của từng người. Sau khi khám bệnh xong, cô phát thuốc và tiêm cho người bệnh. Vừa tiêm thuốc, cô vừa động viên người bệnh để họ có thể vơi đi những đau đớn do bệnh tật gây nên. Cô Nga đúng là một “Lương y như từ mẫu”.
Em nhớ mãi hình ảnh cô Nga. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt đế sau này sẽ trở thành bác sĩ như cô.

Tả người đang hoạt động

Mẹ em thường tự mình cắt may quần áo cho cả nhà. Đầu năm học, mẹ may cho em chiếc áo sơ mi mới. Hôm mẹ may áo cho em, em quấn quýt bên mẹ xem mẹ ráp áo.

Mẹ em còn trẻ, năm nay chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Mẹ có làn da trắng mịn, mắt to, sống mũi thẳng. Dáng mẹ ngồi ở bàn máy may rất chuyên nghiệp vì tuy không phải là thợ may nhưng mẹ em may đồ rất đẹp. Làm việc ở nhà nên mẹ em hay mặc đồ ngắn, áo sát nách và tóc vấn cao cho mát.

Từ những hôm trước, mẹ đã cắt áo rồi đem đi vắt xổ. Những mảnh vải của thân áo được vuốt phẳng, em chờ đợi mẹ ráp thành áo. Mẹ đeo kính vào rồi mở thùng máy may, mẹ xỏ chỉ vào kim, lắp chỉ ổ thuyền xong mẹ may thử một đường trên mảnh vải vụn. Xong đâu đấy mẹ lấy thân áo ra, giữ thẳng, xem kĩ mặt trái, mặt phải của vải rồi xếp hai thân áo chồng khít lên nhau. Đưa mảnh vải vào chân vịt máy may, mẹ điều chỉnh cần lại mối rồi đạp nhè nhẹ bàn đạp, tay giữ mảnh vải, mắt mẹ theo dõi thân áo đang chạy qua chạy lại dưới chấn vịt máy may. Một tay mẹ giữ mảnh vải, một tay mẹ giữ cần lại mối chỉ của máy may. Cặp kính mẹ đeo trễ xuống sống mũi. Mẹ may ba mảnh của thân áo lại ở chỗ đường ráp vai áo. Cúi nhìn đường chỉ thẳng tắpđều đều, mẹ gật gù: “Cái máy may này may đường chỉ sắc sảo, đẹp thật đó con.” Tiếp theo, mẹ ráp hai tay áo vào thân áo. Lộn chiếc áo ra mặtphải, mẹ cho máy chạy chỉ chần tay áo và sườn áo. Mẹ đo độ rộng của áo rồi cắt lá cổ. Mẹ ủi cổ áo dính vào keo lót rồi ráp cố áo. Mẹ khéo léo nốì ráp cổ áo, lộn phải một cách thành thạo rồi là phẳng cổ áo một lần nữa. Bàn tay thon dài của mẹ vuốt sát mép vải, mắt mẹ nheo nheo sau làn kính trắng. Mẹ cười thích thú, gò má mẹ hồng lên, mắt mẹ sáng long lanh: “Ngày mốt là con mặc áo mới thôi vì mẹ còn đơm khuy và giặt sạch áo.” Nói đoạn, mẹ đưa áo vào chân vịt, may túi áo, lai áo. Thế là chiếc áo đã hoàn tất.

Dù thời gian eo hẹp, mẹ vẫn thu xếp để may áo cho em. Nhìn mẹ vui sướng khi ráp xong áo, mẹ đẹp lên vì nét rạng rỡ làm sáng bừng khuôn mặt, em thấy thật vui. Em ngắm nhìn chiếc áo, lòng đầy tự hào vì mẹ em rất giỏi, làm gì cũng đẹp và gọn gàng.

Em rất thích xem mẹ làm việc. Không chỉ thích xem mẹ may áo, em còn thích giúp mẹ làm những việc vặt trong nhà. Niềm vui của mẹ khi may áo cho em lắng đọng trong tim em tình yêu dạt dào của mẹ. Đó là máu thịt nuôi em khôn lớn, là hành trang cho em bước vào đời một cách vững chắc, tự tin.

Hok tốt

-  Tuân thủ đúng luật giao thông

- Không đi xe máy lạng lách, đánh võng.

- Tham gia chấp hành luật lệ giao thông đúng quy định

- Không đi hàng ba, hàng bốn; chở ba, chở bốn trên đường

- Khi có đèn đỏ phải dừng lại, khi có đèn xanh mới được đi.

- Tuyên truyền mọi người thực hiện tốt an toàn khi tham gia giao thông.

Mình viết nôm na vậy đó

14 tháng 9 2018

-QUAN SÁT ĐÈN GIAO THÔNG

-ĐỘI MŨ BẢO HIỂM

-CÀI QUAI ĐÚNG QUY ĐỊNH

14 tháng 9 2018

Sách là nơi chôn dấu biết bao tri thức của thế hệ loài người trong suốt hàng trăm thế kỉ qua. Đến với sách ta học hỏi được biết bao điều về mọi lĩnh vực, kinh tế, chính trị, xã hội, y học, văn hóa, sử học, thiên văn học… Điều kì diệu là ta chỉ cần ngồi một chỗ cũng có thể khám phá nhiều điều về thế giới rộng lớn ngoài kia. Sách địa lý đưa ta đến với hàng trăm vùng đất mới, tới nhiều đất nước với nền kinh tế và văn hóa vô cùng khác nhau, vậy là sách đã xóa bỏ khoảng cách về không gian. Không chỉ vậy : những cuốn  sách còn phá bỏ khoảng cách to lớn về thời gian. Những cuốn sách lịch sử đã đưa ta về thế giới của hàng ngàn năm trước, vẽ lên trước mắt ta quá khứ của dân tộc và thế giới, cho ta hiểu thêm về những trang lịch sử đau thương mà rất đỗi hào hùng của cha ông. Từ đó mà ta hình dung được sự tiến hóa của con người một cách rõ ràng. Đến với sách sinh học, ta được chu du vào thế giới động, thực vật phong phú muôn màu muôn vẻ, hiểu kỹ càng về  cấu tạo cơ thể của chính chúng ta. Đối với sách khoa học, kĩ thuật trau dồi cho ta vô vàn những kinh nghiệm, kĩ năng phức tạp mà vô cùng hữu ích. Đến với những cuốn sách văn học, ta biết thêm nhiều điều về những tác giả, tác phẩm nổi tiếng của Việt Nam cũng như của thế giới, tăng khả năng sử dụng tiếng việt và tiếng nước ngoài.

Không chỉ cho ta tri thức sách còn truyền lại cho ta bao kinh nghiệm trong học tập, trong cách đối nhân xử thế với mọi người xung quanh. Những cuốn sách về tục ngữ, ca dao chính là túi khôn của nhân dân ta, đúc rút bao kinh nghiệm của cha ông trong dân gian từ việc nhìn trời, nhìn các con vật mà dự báo thời tiết đến những kinh nghiệm trồng trọt quý báu. Từ cách ăn mặc, nói năng, hành xử cho văn hóa, việc học tập thì phải học mọi nơi mọi lúc ở tất cả mọi người đến cách đối xử với những người xung quanh. Đọc sách ta có thể áp dụng những lời khuyên hay những kinh nghiệm quý báu ấy trong cuộc sống thì sẽ dễ dàng tránh được nhiều phiền toái, trở thành người có văn hóa và sẽ  sớm gặt gái được thành công.

Sách còn bồi đắp cho con người những tình cảm tốt đẹp để ta hoàn thiện nhân cách. Đọc sách, ta bắt gặp những con người, những cảnh ngộ vô cùng đáng thương: như cô Tấm dịu dàng, nết na phải chịu nhiều oan ức, vất vả, nàng Lọ Lem xinh đẹp phải chịu hành hạ tàn nhẫn của bà mẹ kế và co em gái chảnh chọe trong chuyện cổ tích. Như lão Hạc vì chịu sức ép của thế lực phong kiến mà bán con chó mình yêu quý đi rồi kết thúc cuộc đời mình một cách đau đớn, hay chị Dậu bị bóc lột nặng nề  dưới bàn tay nặng nề dưới bàn tay của bọn quan lại hèn nhát mà phải bán con gái đi để chuộc chồng, thật đáng thương làm sao!

Đến với sách ta càng thêm yêu thiên nhiên, yêu quê hương, đất nước và yêu những người thân trong gia đình, Qua những bài ca dao lục  bát tinh tế, những tình cảm ấy càng ngày càng được trau dồi nhiều hơn, điển hình là tác phẩm ” cảnh khuya” hay ” Rằm tháng riêng” của Hồ Chí Minh. Ngôn từ và nhịp điệu của bài thơ đã thêu dệt lên một bức tranh xao xuyến lòng người và vô cùng ấm áp bởi tình cảm của con người. Những văn bản như ” Mẹ tôi” hay ” Cuộc chia tay của những con búp bê” đã cho ta hiểu thêm về những tình cảm thiêng liêng trong gia đình khiến ta phải nhìn lại bản thân và yêu quý những người thân yêu hơn.

Vậy, sách là nơi để ta thanh lọc tâm hồn, tìm lại bản thân sau bao ngày lạc lối và gặp được nguồn sáng dẫn dắt trên đường đời. Ngoài ra, qua những câu chuyện cổ tích, những câu ca dao châm biếm hay các tác phẩm hiện đại mang tính  phê phán còn khiến ta biết ghét thói ích kỷ, tầm thường độc ác mà hướng tới những cái tốt đẹp hơn. Sách đã bồi đắp tâm hồn ta thêm phong phú, thanh lọc tình cảm của ta, thật hiếm có loại công cụ hay phương tiện nào có ích như vậy.

Không những thế, sách con giúp ta thư giãn sau những giờ học tập và làm việc căng thẳng. Những câu chuyện cười là thang thuốc bổ ích để ta lấy lại vui vẻ, lạc quan, yêu đời. Hay những cuốn sách tô màu giúp ta thư giãn đầu óc, thỏa sức sáng tạo, thả hồn vào những hình thù sinh động và muôn ngàn sắc màu rực rỡ. Sau giờ học hay lao động, chỉ cần dành vài phút cho những cuốn sách, ta sẽ như được tiếp thêm năng lượng, sẵn sàng cho một cuộc sống năng động và ngày mới.

Như vậy, sách có vô vàn lợi ích đối với cuộc sống con người. Không có tri thức, không có những tình cảm quý báu nếu không có sách, sách chính là người  bạn tốt của chúng ta. Vì thế , thay vì vùi đầu vào những trò chơi điện tử vô bổ, hãy dành thời gian đến với sách – kho tàng tri thức vô tận của nhân loại. Mỗi chúng ta phải có ý thức bảo vệ, giữ gìn, phát huy tác dụng của kho tàng ấy.

hok tốt ~

15 tháng 12 2022

a) $n_{H_2} = \dfrac{4,48}{22,4} = 0,2 (mol)$
PTHH:
Fe + 2HCl ---> FeCl2 + H2

0,2<-----------------------0,2

FeO + 2HCl ---> FeCl2 + H2O

b) \(\left\{{}\begin{matrix}\%m_{Fe}=\dfrac{0,2.56}{20}.100\%=56\%\\\%m_{FeO}=100\%-56\%=44\%\end{matrix}\right.\)

27 tháng 10 2021

Bài 2 : 

a) (1) \(CaO+CO_2\rightarrow CaCO_3\)

     (2) \(CaO+H_2O\rightarrow Ca\left(OH\right)_2\)

     (3) \(Ca\left(OH\right)_2+CO_2\rightarrow CaCO_3+H_2O\)

     (4) \(CaCO_3\underrightarrow{t^o}CaO+CO_2\)

     (5) \(CaO+2HCl\rightarrow CaCl_2+H_2O\)

 Chúc bạn học tốt

27 tháng 10 2021

b)(1) \(S+O_2\underrightarrow{t^o}SO_2\)

    (2) \(2SO_2+O_2\underrightarrow{t^o,V_2O_5}2SO_3\)

    (3) \(SO_3+H_2O\rightarrow H_2SO_4\)

    (4) \(H_2SO_4+CuO\rightarrow CuSO_4+H_2O\)

    (5) \(CuSO_4+2NaOH\rightarrow Cu\left(OH\right)_2+Na_2SO_4\)

    (6) \(Cu\left(OH\right)_2\underrightarrow{t^o}CuO+H_2O\)

    (7) \(SO_2+2NaOH\rightarrow Na_2SO_3+H_2O\)

 Chúc bạn học tốt

Cho đến bây giờ, mỗi khi đi qua con đường làng quen thuộc, những kỉ niệm năm nào lại trào dâng trong em như mới ngày hôm qua. Vào năm học lớp bốn, em đã giúp đỡ một em nhỏ bị ngã xe đạp tại chính con đường này.


Hôm đó là một ngày trời nắng đẹp. Em đạp xe trên con đường làng thân thuộc để đi đến trường. Tình cờ, em thấy một em nhỏ bị ngã xe ở ven đường. Em bé đang khóc; đầu gối, bàn chân và bàn tay em nhỏ bị trầy xước. Quần áo cũng bị lấm bụi đất. Chiếc xe đạp bên cạnh đã bị cong vành bánh trước. Mặc dù biết sắp đến giờ vào học nhưng em vẫn vội vàng dừng xe lại đỡ em bé dậy. Em an ủi để em bé nín khóc. Em dắt chiếc xe đạp của em nhỏ vào gửi ở một trạm bơm nước gần đó, sau đó đưa em ấy đến trạm y tế bằng xe đạp của mình. Cô y tá sau khi xử lý vết thương đã nói rằng em nhỏ không có việc gì. Cô ấy còn giúp đỡ tìm cách liên lạc với người nhà em nhỏ để họ đến đón. Khi bố mẹ em ấy đến nơi, các bác đã cảm ơn em rối rít. Em chào tạm biệt mọi người và lấy xe đi đến lớp học.


Khi đến lớp, em đã bị muộn giờ. Bác bảo vệ đã đóng cửa cổng trường được một lúc lâu. Tuy nhiên, bác vẫn mở cửa cho em vào trường và dẫn em tới gặp giáo viên chủ nhiệm. Sau khi trình bày với cô giáo nguyên nhân em đi học muộn, cô không trách mà khen em ngoan, biết giúp đỡ mọi người. Khi em về lớp đã là giờ ra chơi, các bạn vây quanh hỏi han em. Em chia sẻ câu chuyện mình giúp đỡ em nhỏ bị ngã. Bạn bè nghe xong đã tấm tắc ngợi khen em. Tối hôm đó, bố mẹ và em nhỏ bị ngã đến nhà cảm ơn và hỏi thăm em. Các bác mua cho em nhiều hoa quả và đồ ăn ngon. Em nhỏ cũng mang đến cho em những quyển truyện tranh và đồ chơi. Bố mẹ rất vui mừng và hạnh phúc về hành động giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn của em. Nhận được lời khen của mọi người, em vui lắm.


Câu chuyện luôn khắc sâu trong tâm trí em, em cũng rất tự hào về việc làm tốt của bản thân. Việc làm tốt tuy rất nhỏ bé nhưng giàu ý nghĩa. Qua câu chuyện, em muốn gửi tới các bạn thông điệp: Hãy giúp đỡ chia sẻ với mọi người xung quanh ta để dựng xây cuộc sống tốt đẹp hơn. Mong rằng trong tương lai, em có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa.

mình cho tham khảo theo bn muốn nè

19 tháng 8

Bài văn: Kể lại một lần em giúp đỡ người khác

Trong cuộc sống, mỗi con người không thể sống tách biệt mà luôn cần có sự quan tâm, chia sẻ của những người xung quanh. Có thể với ta, một việc làm là rất nhỏ, nhưng với người khác, đó lại là niềm vui, là chỗ dựa tinh thần lớn lao. Em đã từng trải qua một kỉ niệm sâu sắc khi được giúp đỡ một người khác. Đó là một buổi sáng đáng nhớ, em đã giúp một bạn nhỏ tìm lại chiếc cặp bị thất lạc.

Hôm ấy là một buổi sáng đầu thu, trời se se lạnh. Ánh nắng vàng trải dài trên con đường em đến trường. Vì đi sớm nên em thong thả đi bộ qua công viên gần nhà. Chim chóc ríu rít trên cành, vài chiếc lá vàng rơi theo từng cơn gió, tạo nên một khung cảnh thật đẹp. Em vừa đi vừa ngắm cảnh thì bỗng nghe thấy tiếng nức nở ở gần đó. Em nhìn quanh và phát hiện một cậu bé khoảng sáu, bảy tuổi đang loay hoay tìm kiếm dưới ghế đá.

Cậu bé nhỏ nhắn, mặc bộ đồng phục tiểu học gọn gàng nhưng khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đỏ hoe. Em tiến lại gần, nhẹ nhàng hỏi:
– “Em ơi, em tìm gì thế?”

Cậu bé ngẩng lên, vừa sụt sùi vừa đáp:
– “Chị ơi, em làm mất chiếc cặp sách rồi. Trong đó có tất cả vở, bút và hộp bút nữa. Nếu không có cặp, em sợ sẽ bị cô giáo mắng.”

Nhìn vẻ mặt vừa lo lắng vừa sợ hãi của cậu, em chợt thấy thương vô cùng. Em liền trấn an:
– “Đừng lo, để chị cùng tìm với em. Chắc chắn mình sẽ tìm thấy thôi.”

Nói rồi, em và cậu bé cùng nhau đi tìm quanh công viên. Chúng em nhìn vào gầm ghế, lật từng bụi cây, cả hai người đều khẩn trương như đang tham gia một cuộc tìm kiếm lớn. Cậu bé vừa đi vừa chấm nước mắt. Thấy vậy, em càng cố gắng tìm nhanh hơn. Sau vài phút, em bất ngờ nhìn thấy một chiếc cặp màu xanh kẹt dưới gầm ghế đá, có lẽ ai đó ngồi nghỉ đã vô tình đá vào. Em reo lên:
– “A, tìm thấy rồi!”

Cậu bé vội chạy tới, đôi mắt sáng lên. Em kéo chiếc cặp ra, phủi bụi rồi trao tận tay cho cậu. Lúc ấy, cậu bé nở một nụ cười thật tươi, đôi mắt long lanh như ánh nắng buổi sáng. Cậu lí nhí nói:
– “Em cảm ơn chị nhiều lắm. Nếu không có chị, chắc em chẳng biết làm sao cả.”

Nhìn nụ cười rạng rỡ ấy, lòng em cũng ấm áp lạ thường. Em thấy mình thật sự hạnh phúc khi giúp được người khác. Tuy chỉ là một việc làm nhỏ, không tốn nhiều sức lực, nhưng em biết nó có ý nghĩa rất lớn với cậu bé kia.

Sau khi chào tạm biệt, em tiếp tục đến trường. Suốt cả buổi hôm ấy, em vẫn nhớ mãi ánh mắt vui mừng và nụ cười hồn nhiên của cậu bé. Trong lòng em như có một luồng ánh sáng lan tỏa. Em chợt nhận ra: niềm vui không chỉ đến từ việc được nhận mà còn đến từ việc cho đi, từ sự sẻ chia giản dị.

Từ kỉ niệm đó, em học được bài học quý giá: sống cần phải biết quan tâm, giúp đỡ mọi người. Có thể chúng ta chỉ bỏ ra một chút thời gian, một chút công sức, nhưng đổi lại là niềm hạnh phúc, niềm tin và sự gắn kết giữa con người với con người.

Em tự nhủ với bản thân rằng, sau này dù ở đâu, làm gì, em cũng sẽ cố gắng mở lòng hơn, biết yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh. Bởi cuộc sống chỉ thật sự ý nghĩa khi ta biết sống vì người khác, cùng nhau xây dựng một thế giới đầy tình thương.


bài tham khảo nha bạn

20 tháng 3 2018

Hello, everybody! Allow me to introduce myself. My name is Hai, I am 13 years old and a student at Gia Thụy secondary school . My favorite subject is math. I was born and grew up in Ha Noi. At the moment, I am living with my parents and a younger brother.I am a quiet, a little bit childish but also factual, dexterous and roman lady. In the education views, I am diligent, clever and patient with my study or even work and I never give up even though I know a lot of hardships are waiting for me in the future. My hobbies are jewellery collections, taking a walk in the afternoon, listening to music and watching movies. Parularly, I really love to watch how to make a sweet cake videos from the internet. I also enjoy playing badminton and riding a bicycle.My dream is to be a successful business woman so that now I am trying to study as hard as I can to get into the right subject that I love. And I also hope that my dream will come true and surely I will do everything to make it come true.

20 tháng 3 2018

ngày hôm qua làm việc của mình chi chi đó nà