hãy làm một bài thơ chủ đề tự do
Hay thì mk tick
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
ko dang cau hoi linh tinh nha bn
co the bi tru 20 diem hoi dap tham chi con bi oa tai khoan nua day
lan sau nho de y nha bn
hok tot
ăn cứt bò trâu
đánh nhau chảy máu đầu
tựsát dưới hồ
hỏi đó là ai
Bài thơ chế về học sinh số 4:
Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen
Ngoại thương mời khách ăn kem
Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma.
Ngân hàng ngồi dập đô la
In giấy vàng mã, sống qua từng ngày.
Sư phạm trước tính làm thầy
Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô.
Điện lực chẳng dám bô bô
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào
Mở hàng trà đá, thuốc lào... cho vui.
Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi,
'Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu'
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?
Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn...
Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài.
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.
Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời
Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than.
Thủy sản công việc an nhàn
Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao...!
Hàng hải ngồi gác chân cao
Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi.
Bác sĩ, y tá có thời
Học xong về huyện được mời chích heo...
=> Câu thơ chế báo đạo nhất nói về thực trạng của các sinh viên sau khi ra trường
Bài thơ chế về học sinh số 6:
Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ
Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai
Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai?
Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng
Vài lời thơ, liệu thầy cô có mắng
Có kỷ luật hay chỉ gạch bài thi?
Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghi
Vài câu nói cho lòng vơi căng thẳng!
Nụ hoa hồng thắm tươi
Khoe sắc giữa đất trời
Ngày hôm ấy thật vui
Là ngày của thầy cô
Tà áo dài thướt tha
Cô mặc trong ngày ấy
Mái tóc còn xanh mãi
Cài nụ hồng xinh xinh
Ngỡ mùa xuân vừa sang
Học trò cứ ngẩn ngơ
Cô đẹp như tiên nữ
Xuống dìu dắt chúng em
Nụ hoa hồng thắm tươi ...
Bông hoa cô còn cài?
Tà áo dài trắng mãi,
Vẫn còn thoáng đâu đây
Cô giáo như mái chèo,
Người lái đò cần mẫn
Đưa em đến bến bờ
Của cánh cửa tri thức
Để vui lòng cô giáo,
Em hứa sẽ chăm ngoan
Em thương cô tha thiết ,
Người mẹ hiền thứ hai
Tìm kiếm cả non sông
Ai vất vả bằng cha
Vác nặng cả cuộc đời
Để con được ăn học.
Lặn lội cả biển trời
Ai khổ nhọc bằng mẹ
Mang nặng nổi đau thương
Để con được nên người.
Mùa thu lá vàng rơi
Mùa thu gió se lạnh
Em và bạn đi chơi
Gios heo may man mát
Chúc Ánh học tốt
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
yêu em anh để nằm ngang
tại vì anh muốn yêu em ngàn năm
ngàn năm văn hiến thơ hay
hay là ta sáng tác thêm một câu :
đầu lòng 2 ả tố nga
tắt đèn đóng của chữ a kéo dài
Em là cô gái Hậu Giang,
Sinh ra từ phút huy hoàng non sông.
Quê em vùng đất Cửu Long,
Miền Nam anh dũng thành đồng ngày xưa.
Cuộc đời nay tựa như mơ,
Quê hương đất nước từng giờ đổi thay.
Hôm nay đứng ở nơi này,
Ba Đình lịch sử đang đầy cờ hoa.
Con nghe muôn vạn lời ca,
Ngợi ca về Bác Người Cha hiền hòa.
Bác Hồ ơi vị Cha già,
Chúng con nhớ Bác nay ra thăm Người.
Vào lăng viếng Bác Bác ơi,
Lòng con nhớ mãi bóng Người không quên.
Bác ơi Bác ngủ bình yên,
Đồng bào Nam Bắc hai miền nhớ thương.
Bác là muôn vạn tình thương,
Bác là ánh sáng soi đường chúng con.
Cả đời vì nước vì non,
Bao lời Bác dặn chúng con ghi lòng.
Việt Nam một dải non sông,
Ngàn năm con Lạc cháu Hồng dựng xây.
Mai này dời chốn nơi đây,
Lòng con nhớ mãi nơi này Bác ơi.
Chúng con nguyện hứa với Người,
Dựng xây đất nước đời đời phồn vinh.
Nhớ ơn Bác Hồ Chí Minh,
Chúng con nguyện sống trọn tình Bác ơi.
1.Theo Lời Bác Dặn
Bốn mươi năm trước Bác "đi xa"
Cả nước đau thương mắt lệ nhoà
Ngoài Bắc mưa tuôn - trời vĩnh biệt
Trong Nam gió nổi - đất chia xa.
Năm châu bè bạn cùng đưa tiễn
Bốn biển đồng bào kính viếng hoa
Thương nhớ Bác Hồ - Dân, Đảng quyết
Làm theo di chúc, nước vinh hoà.
Làm theo di chúc nước vinh hoà
Tự do, độc lập giải sơn hà
Giao lưu thế giới - trời xanh lại
Hội nhập toàn cầu - đất nở hoa.
Xoá đói, giảm nghèo Dân hạnh phúc
Diệt tham, trừ nhũng Đảng tăng đà
Bốn mươi năm chẵn theo lời dặn
Di chúc Bác Hồ - nước tiến xa.
Bài thơ nói về lúc Bác “đi xa” mãi mãi, không chỉ con dân trong nước đau buồn, mà “năm châu bạn bè cùng đưa tiễn”. Khi ra đi Bác có để lại di chúc và muốn mọi người “làm theo di chúc” để đất nước chúng ta ngày càng phát triển và không có những hoàn cảnh nghèo cơ cực nữa.
2. Ảnh Bác
Nhà em treo ảnh Bác Hồ
Bên trên là một lá cờ đỏ tươi
Ngày ngày Bác mỉm miệng cười
Bác nhìn chúng cháu vui chơi trong nhà
Ngoài sân có mấy con gà
Ngoài vườn có mấy quả na chín rồi
Em nghe như Bác dạy lời
Cháu ơi đừng có chơi bời đâu xa
Trồng rau, quét bếp, đuổi gà
Thấy tàu bay Mỹ nhớ ra hầm ngồi
Bác lo bao việc trên đời
Ngày ngày Bác vẫn mỉm cười với em...
Bài thơ này của tác giả Trần Đăng Khoa. Đọc bài thơ trên, chúng ta thấy hình tượng BácHồ đi vào thơ của cậu bé Trần Đăng Khoa một cách gần gũi và hết sức dung dị. Bởi vì Bác rất vĩ đại nhưng đối với thiếu nh iBác như một ông tiên, hiền từ, gần gũi, ấm áp.
3. Bác
I
Những trang sử xưa cho con yêu chân thật
Nhân nghĩa của cha ông
Những trang sử xưa cho con tự hào hết mức
Hùng khí non sông
Trong những ngày đầu tưởng đời mình sẽ thiếu Bác
Con tìm về những điều đã gặp
Trong trang sách xưa
Con lại được có Bác! Bác Hồ.
Từ Hùng Vương tính đi
Dài lắm, nhiều khi con chưa đủ hiểu
Những điều cha ông gửi lại cho đời sau
Hôm nay bỗng vào gần với nhau
Những yêu thương, những đau khổ,
Những mốc thời gian ghi vinh quang
Thành giản đơn
Cho hôm nay con gặp cả
Ở ngay trong lòng mình
Cùng lúc nhìn vào thấy vầng trán Bác!
II
Thật sự lớn rồi con biết lo toan nhiều việc
Công việc của con như là biết nói;
Hạt gạo thành rồi nói về một nắng hai sương
Quả ngọt quả ngon nói về mồ hôi, thời vụ
Nhà máy lớn lên trong mùa gian khổ
Rạo rực những tiếng tương lai
Đường mới mở ra không nói về chiều dài
Nói về đích của mình là tuyền tuyến...
Con trở về những điều con hằng nghe xao xuyến
Thấy tất cả cùng nói một nỗi: miền Nam!
*
Hạt gạo, quả ngon là tiếng yêu thương,
Nhà máy là tiếng của niềm chia xẻ,
Con đường là tiếng thân gần hơn cả
Tiếng thiết tha đưa mình tới chốn mình đi
Con nghe, con nghe... để được thấy Bác, Bác Hồ!
(Bác hay nói miền Nam trong tim Bác)
Ôi trong ấy, trong tất cả ấy lại là nhịp tim của Bác
Cái công việc con làm, công việc con yêu!
III
Thật sự lớn rồi con biết gọi Bác
Cho quân thù phải sợ con.
Dù chúng thù ghét con, chúng còn phải hiểu
Bác trong lòng con là khô mấy cũng làm
Bác trong lòng con là gian nan nào cũng vượt
Bác trong lòng con là dù phải là đốt cháy cả Trường Sơn
Cũng phải giết hết giặc!
*
Bác ở trong lòng con rồi, rất thật
Quân thù nhìn con điên cuồng thù ghét
Con thấy lòng mình hiền minh,
Quân thù tấn công con độc ác
Con vẫn lớn lên chân chất dịu dàng
Bác ở trong lòng con rồi! Tóc Bác như bông
Tóc Bác như một vầng nhân nghĩa.
IV
Còn phải thông nhất Bắc - Nam
Mới dồn cả sức làm cho non sông to đẹp
Nhưng có Bác trong lòng
Ôi! Tim con, tim con cứ đập đập dồn
Như thể sắp đến nơi hẹn hò đến!
Con sẽ gặp những điều đẹp hơn hôm nay mộng tưởng
Con cũng không e thẹn rụt rè,
Những cái con gặp con quý hơn hôm nay con nghĩ ra
Con cũng tự nhiên mà đón lấy.
Bởi hôm nay con biết bảo mình
Ngày mai đấy!
Khi quanh con tất cả vẫn hôm nay vậy
Nhìn cây xanh kẻ vô tư có thể hiểu là bình yên
Nhìn bình minh kẻ xa lạ có khi nghĩ đến màu máu
Nhưng con hiểu hôm nay là chiến đấu
Hôm nay là hy sinh.
Và tim con cứ đập dập dồn
Biết chắc ngày mai đang gần lại!
Xúc động lớn và sâu xa đến vậy
Lại từ ngày lòng con
Nơi có ánh mắt như sao của Bác!
Bài thơ “Bác” có tổng cộng 5 chương, mỗi chương nói về một vấn đề riêng, tuy nhiên chung quy lại thì cũng nói về hình ảnh của người cha già vĩ đại của dân tộc đã xả thân vì nước vì dân mà chúng ta mới có thể ấm no, hạnh phúc như hôm nay.
4. Bác Hồ Nhắc Nhở Trồng Cây
Ai về bóng mát đường trưa
Xoan lên tám thước nhãn vừa tới vai.
Trồng chen lấy ngắn nuôi dài:
Dứa quây với nhãn, chuối cài với xoan.
Vườn ươm mấy luống song hàng
Mới lên trám nhỏ mịn màng lá tơ.
Gặt mùa phơi thóc vừa khô
Lại nghe Bác Hồ nhắc nhở trồng cây.
Bác lo áo ấm cơm đầy
Chăm nom giấy bút cho bầy cháu thơ...
Biển sông lòng Bác bây giờ
Lại chăm đến gỗ làm kho, dựng trường.
Bác lo đến tủ đến giường,
Chuôi dao trước mắt, con đường mai sau.
Bác đi, tóc bạc điểm màu
Ngẩng trông tứ phía - đếm đầu cây xanh.
Bác khuyên gái giỏi trai lành
Chăm sao vàng gốc tươi nhành mỗi cây.
Mai kia đẵn xuống gỗ này
Song song cánh cửa đẹp tày lứa đôi;
Nhà cao cột sánh vai người
Thơm hương thớ gỗ tạc lời Bác khuyên.
Bài thơ này là lời khuyên nhắc nhở trồng cây để có một môi trường xanh, sạch, đẹp và con người khỏe mạnh. Qua đó tác giả còn có ngụ ý giúp ta nhớ lại hình ảnh Bác Hồ giản dị, ân cần và dạy dỗ ta những điều hay lẽ phải.
5. Bác Ơi
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...
Chiều nay con chạy về thăm Bác
Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!
Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!
Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời
Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!
Trái bưởi kia vàng ngọt với ai
Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!
Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm
Quanh mặt hồ in mây trắng bay...
Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi
Năm canh bớt nặng nỗi thương đời
Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người.
Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau
Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu
Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ
Cho hôm nay và cho mai sau...
Bác sống như trời đất của ta
Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa
Tự do cho mỗi đời nô lệ
Sữa để em thơ, lụa tặng già
Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha
Bác nghe từng bước trên tiền tuyến
Lắng mỗi tin mừng tiếng súng xa.
Bác vui như ánh buổi bình minh
Vui mỗi mầm non, trái chín cành
Vui tiếng ca chung hoà bốn biển
Nâng niu tất cả chỉ quên mình.
Bác để tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch, chẳng vàng son
Mong manh áo vải hồn muôn trượng
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.
Ôi Bác Hồ ơi, những xế chiều
Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu?
Ra đi, Bác dặn: “Còn non nước...”
Nghĩa nặng, lòng không dám khóc nhiều
Bác đã lên đường theo tổ tiên
Mác - Lênin, thế giới Người hiền
Ánh hào quang đỏ thêm sông núi
Dắt chúng con cùng nhau tiến lên!
Nhớ đôi dép cũ nặng công ơn
Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn
Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi
Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn.
Bài "Bác ơi!" là tiếng khóc tiễn biệt, mang ý nghĩa như một bài điếu văn rất cảm động, vừa ca ngợi lòng yêu nước thương dân bao la của Bác Hồ, vừa biểu lộ lòng tiếc thương, ghi nhớ công ơn to lớn của lãnh tụ. Mở đầu bài thơ là tiếng khóc. Bác Hồ qua đời để lại nổi đau thương trong lòng hàng triệu đồng bào ta và bạn bè gần xa. Nỗi đau thương trùm cả cõi đời và cả vũ trụ bao la, mênh mông.
6. Cây Bác Hồ
Mười năm về trước chưa sinh con
Khắp cả vùng đây đất xói mòn
Đá sỏi đồi hoang cây chẳng mọc
Xuân về không hé chút mầm non
Vâng theo lời Bác, Tết trồng cây
Từ đấy cành xanh, nhánh biếc đầy
Dương liễu đằng xa, dăng lưới lục
Bạch đàn loang loáng trắng quanh đây
Theo đội con trai cha trồng vải
Hàng vải sum suê gió thổi lùa
Mẹ theo đội con gái đi trồng nhãn
Khóm nhãn ra hoa đã mấy mùa
Các chị em con có bóng xanh
Có chim ríu rít rộn trên cành
Có hoa thơm ngát bay theo gió
Khiến bầy ong kiếm mật vây quanh
Tháng năm ăn vải, tháng sáu ăn nhãn
Nhặt lá vun cành, lượm củi khô
Trưa chơi bóng mát, đêm trăng sáng
Tất cả là ơn của Bác Hồ
Bác mênh mông quá, phải không con?
Như cả đất trời, cả núi non
Như lá hoa bốn mùa tươi tốt
Như rễ sâu tận đáy tâm hồn
Yêu Bác các con chăm đi học
Giữ gìn nụ biếc lá non xanh
Lớn lên góp sức cùng anh chị
Bảo vệ quê hương đất nước mình
Và mỗi lần các con nhớ Bác
Các con im lặng ngẩng đầu lên:
Một vùng ánh sáng soi trên ngọn
Lộng gió từng cao - Bác ở trên...
Bài thơ nói về một người nông dân nghe theo lời Bác Hồ trồng cây và mười năm sau thì đã có kết quả tốt về kinh tế. Bài thơ cũng là lời cảm ơ...
Bốn mùa hoa nở rộ
Mùa xuân hoa đào nở
Còn có cả bông mai
Có cả tầm xuân nữa
Nào quên em cẩm chướng
Hạ sang hoa phượng nở
Đâu thiếu màu bằng lăng
Điệp vàng và sen trắng
Tô điểm cho mùa hoa
thời gian như bao cát
làm cho người yêu Ngân
phải nhớ Ngân rất nhiều
và vào một ngày nọ
thấy người yêu của Ngân
đi với một người khác
một mình Ngân cô đơn
giữa không gian tĩnh lặng
Mùa hạ tháng 5 hoa phượng nở
Nhớ trường xưa, vậy mà giờ,
Mùa thi cấp 3 này đã tới
Tôi mơ màng, nhớ bốn năm tuổi thơ
tự làm hả bn