Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng xanh, có một chiếc lá nhỏ tên là Lem. Lem luôn mơ ước được bay cao như những chú chim, chứ không chỉ treo mình trên cành suốt ngày.
Một buổi sáng, gió thổi ù ù qua rừng. Lem thì thầm:
– Gió ơi, cậu có thể đưa tớ bay đi không?
Gió mỉm cười:
– Được chứ, nhưng cậu phải dũng cảm, vì chuyến đi xa sẽ đầy bất ngờ.
Thế là vù vù vù, Lem rời cành, tung cánh giữa bầu trời. Cậu bay qua một con sông, soi bóng mình dưới làn nước trong veo. Cá nhỏ nhảy lên chào:
– Chào lá bay, chúc cậu đi xa thật vui!
Bay tiếp, Lem gặp một cánh đồng vàng rực. Những bông lúa cúi đầu thì thầm:
– Chúng tớ cũng từng là hạt nhỏ, nhờ gió mà đi khắp nơi. Cậu hãy tin vào hành trình của mình nhé.
Cuối cùng, gió đưa Lem đến bên một chú bé đang ngồi học dưới gốc cây. Lem khẽ rơi xuống trang vở trắng tinh. Cậu bé mỉm cười nhặt lên:
– Chiếc lá đẹp quá! Mình sẽ ép vào quyển sách, để nhớ về mùa thu này.
Thế là Lem không chỉ được bay khắp nơi, mà còn trở thành một kỷ niệm lung linh trong tuổi thơ của cậu bé.
Ý nghĩa: Câu chuyện dạy chúng ta rằng, chỉ cần dũng cảm bước ra khỏi chỗ quen thuộc, ta sẽ có hành trình thật đáng nhớ và tìm thấy giá trị riêng của mình.

Bàn Tay Vàng
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm giữa những cánh đồng xanh tươi, có một cậu bé tên là Minh. Minh là một cậu bé hiền lành, chăm chỉ và luôn giúp đỡ mọi người xung quanh. Nhưng điều đặc biệt nhất ở Minh là đôi bàn tay của cậu. Mọi người trong làng thường gọi cậu là "cậu bé bàn tay vàng" vì bất cứ thứ gì Minh chạm vào đều trở nên tốt đẹp hơn.
Một hôm, khi đang đi dạo trong rừng, Minh phát hiện ra một cây cổ thụ lớn. Cây đã già cỗi, lá rụng đầy đất, và có vẻ như nó sắp chết. Minh cảm thấy xót xa và quyết định chạm vào thân cây. Ngay lập tức, một điều kỳ diệu xảy ra! Bàn tay vàng của Minh phát ra ánh sáng rực rỡ, và cây cổ thụ bỗng hồi sinh, đâm chồi nảy lộc, lá xanh tươi trở lại.
Tin tức về bàn tay vàng của Minh nhanh chóng lan rộng khắp làng. Người dân đổ xô đến tìm cậu, cầu xin cậu giúp đỡ họ với những vấn đề của mình. Có người cần chữa lành bệnh tật, có người muốn khôi phục mùa màng, và có người chỉ muốn có được một chút hạnh phúc trong cuộc sống. Minh không từ chối ai cả. Cậu dùng bàn tay vàng của mình để giúp đỡ mọi người, và mỗi lần như vậy, cậu lại cảm thấy niềm vui trong lòng.
Nhưng rồi, một ngày nọ, một người lạ mặt xuất hiện trong làng. Ông ta tự xưng là một thương nhân giàu có và hứa hẹn sẽ mang đến cho Minh những món quà quý giá nếu cậu đồng ý sử dụng bàn tay vàng của mình để làm giàu cho ông. Minh đã bị cám dỗ bởi những lời hứa hẹn về sự giàu có và danh vọng. Cậu quyết định giúp người thương nhân, nhưng điều đó đã khiến cậu dần xa rời những giá trị tốt đẹp mà cậu đã từng sống.
Khi Minh bắt đầu chạm vào những thứ chỉ vì lợi ích cá nhân, bàn tay vàng của cậu bỗng nhiên trở nên vô dụng. Không còn ánh sáng rực rỡ, không còn phép màu. Người dân trong làng dần dần quay lưng lại với cậu. Minh nhận ra rằng mình đã đánh mất bản thân, đánh mất những gì làm nên giá trị của cậu.
Sau một thời gian dài cô đơn, Minh quyết định quay trở lại với cuộc sống bình dị. Cậu bắt đầu giúp đỡ mọi người một cách chân thành, không mong đợi điều gì đáp lại. Dần dần, bàn tay vàng của cậu lại trở nên kỳ diệu. Cậu không chỉ giúp đỡ người khác mà còn tìm thấy niềm vui trong việc cho đi.
Cuối cùng, Minh hiểu rằng sức mạnh thực sự không nằm ở bàn tay vàng, mà nằm ở trái tim nhân ái và lòng tốt. Từ đó, cậu sống một cuộc đời hạnh phúc, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không cần đến những món quà vật chất hay sự công nhận.
Kết luận
Câu chuyện về Minh và bàn tay vàng nhắc nhở chúng ta rằng giá trị thực sự của con người không nằm ở sự giàu có hay danh vọng, mà ở lòng tốt và sự sẻ chia. Hãy sống với trái tim rộng mở, và bạn sẽ luôn tìm thấy hạnh phúc.
Tham khảo

câu chuyện Tấm Cám là câu chuyện mà em thích nhất, nghĩ về cô Tấm em luôn cảm thấy khâm phục và yêu thương.
Trong tâm trí của em, cô Tấm là một người xinh đẹp và dịu hiền. Khuôn mặt cô hình trái xoan đầy phúc hậu, nước da trắng hồng. Mái tóc của của cô Tấm dài mượt mà, đen huyền và óng ả. Đôi mắt đầy yêu thương và nụ cười cô tươi tắn. Dáng người cô Tấm mảnh khảnh, bước đi nhẹ nhàng, thư thái. Vẻ đẹp của cô khiến hoa thẹn, tuyết nhường, ai cũng phải tấm tắc ngợi khen nét đẹp xinh tươi của cô Tấm.
Cô Tấm không chỉ đẹp người mà cô còn là người có đức hạnh. Cô Tấm luôn chăm chỉ giúp đỡ gia đình, hái rau, xúc tép, bắt cua...Tấm đều làm rất nhanh. Dù bị dì ghẻ là mắng, chị Cám lừa mất giỏ cá. Những bộ trang phục của tấm chỉ là quần áo bà ba, đôi guốc mộc đã cũ. Cuộc sống cứ thế, cô Tấm vẫn chẳng bao giờ than thở lấy một lời.
Mẹ con Cám độc ác, tàn nhẫn phải chịu cái kết đau thương. Cô Tấm tốt bụng, lương thiện có được cuộc sống đủ đầy, luôn giúp đỡ những người khó khăn, được mọi người yêu quý và kính trọng.
Em yêu cô Tấm biết bao, cô là đại diện cho những người nông dân hiền lành, chân chất luôn biết sống và biết đấu tranh để giành lấy hạnh phúc cho mình. Cô Tấm mãi là hình ảnh đẹp đẽ trong tâm trí em.
Em chỉ yêu tác giả của truyện thôi. Vì tác giả mô tả nhân vật quá tuyệt !
Cô nhóc hàng xóm siêu quậy và luôn làm cho mọi người có việc làm

Tham khảo
Chữ Hiếu là phẩm chất cao đẹp của con người, là thước đo nhân phẩm và giá trị. Có thể nói tình mẹ luôn thiêng liêng và cao cả, nhưng đồng thời cũng quá hiển nhiên và đơn giản dễ khiến người ta quên đi sự có mặt của nó. Qua câu chuyện sự tích cây vú sữa này chúng ta thấy được một bài học về lòng hiếu thảo trong gia đình. Đó cũng là ý nghĩa câu chuyện sự tích cây vú sữa muốn truyền đạt đến cho mọi người. Khi ba mẹ còn sống hãy có hiếu, đối xử tốt với ba mẹ. Đừng để đến khi ba mẹ mãi mãi ra đi rồi thì lúc này có hối hận cũng đã quá muộn.

Đáp án chuẩn là: B. Tăng cường sự hấp dẫn và kích thích tính tò mò của người đọc, người nghe, khiến cho họ muốn tiếp tục đọc để tìm hiểu về nhân vật và câu chuyện
hỏng có bíttt❤✿
Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng xanh, có một chiếc lá nhỏ tên là Lem. Lem luôn mơ ước được bay cao như những chú chim, chứ không chỉ treo mình trên cành suốt ngày.
Một buổi sáng, gió thổi ù ù qua rừng. Lem thì thầm:
– Gió ơi, cậu có thể đưa tớ bay đi không?
Gió mỉm cười:
– Được chứ, nhưng cậu phải dũng cảm, vì chuyến đi xa sẽ đầy bất ngờ.
Thế là vù vù vù, Lem rời cành, tung cánh giữa bầu trời. Cậu bay qua một con sông, soi bóng mình dưới làn nước trong veo. Cá nhỏ nhảy lên chào:
– Chào lá bay, chúc cậu đi xa thật vui!
Bay tiếp, Lem gặp một cánh đồng vàng rực. Những bông lúa cúi đầu thì thầm:
– Chúng tớ cũng từng là hạt nhỏ, nhờ gió mà đi khắp nơi. Cậu hãy tin vào hành trình của mình nhé.
Cuối cùng, gió đưa Lem đến bên một chú bé đang ngồi học dưới gốc cây. Lem khẽ rơi xuống trang vở trắng tinh. Cậu bé mỉm cười nhặt lên:
– Chiếc lá đẹp quá! Mình sẽ ép vào quyển sách, để nhớ về mùa thu này.
Thế là Lem không chỉ được bay khắp nơi, mà còn trở thành một kỷ niệm lung linh trong tuổi thơ của cậu bé.
Ý nghĩa: Câu chuyện dạy chúng ta rằng, chỉ cần dũng cảm bước ra khỏi chỗ quen thuộc, ta sẽ có hành trình thật đáng nhớ và tìm thấy giá trị riêng của mình.