K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

bn xem có sai xót ở đâu ko

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
2 tháng 8

mình kiểm tra kĩ rồi ạ

15 tháng 3 2022

Những học sinh hiện nay đa số đều không học hành, đua đòi, ăn chơi, theo những bạn xấu mà sa vào tệ nạn xã hội như hút chích ma túy, hút thuốc lá, mại dâm. Vì đa số các bạn học sinh chưa đủ tuổi và đủ nhận thức về tính nghiêm trọng của những tác hại mà tệ nạn xã hội sẽ gây ra cho chính bản thân mình và cho gia đình, xã hội. Chính vì thế mà rất nhiều những học sinh đi vào con đường sai trái, một phần cũng là do gia đình chưa quan tâm đến con cái của mình, một phần là chưa đủ nhận thức, ý thức về điều mà mình đang làm là sai.

Là học sinh thì em cần:

+Từ chối thẳng thừng khi có bạn bè xấu rủ rê tiêm chích, hút thuốc lá,..

+Không sa vào tệ nạn xã hội, luôn để cho mình tỉnh táo trước mọi trường hợp

+Vận động, tuyên truyền các học sinh và mọi người cùng phòng chống và đẩy lùi tệ nạn xã hội

...

15 tháng 3 2022

-tệ nạn xã hội và hành vi bạo lực xảy ra đối với bản thân, bạn bè để có biện pháp xử lý kịp thời. Phối hợp chặt chẽ với các ban, ngành, đoàn thể và các cơ quan liên quan ở địa phương để triển khai quyết liệt các biện pháp phòng ngừa và ngăn chặn có hiệu quả tình trạng học sinh đánh nhau. Xây dựng môi trường giáo dục an toàn, lành mạnh, thân thiện.

-là học sinh em cần làm:

+ không tàng trữ, vận chuyển, mua bán ma túy

+không sử dụng ma túy 

+không hút thuốc lá

+không chơi với bạn xấu

30 tháng 11 2016

a) em không tán thành với suy nghĩ của Lan vì bạn Lan lớn rồi mà chưa biết tự lập còn dựa dẫm ,ỷ lại , phụ thuộc vào bố mẹ cho rằng mình là con một lên đáng được như vậy.

b) Nếu em là bình em sẽ khuyên lan ko ỷ lại vào bố mẹ nữa mà hãy tự lập giải quyết các công việc của mình không làm phiền đến bố mẹ và giúp bố mẹ việc nhà nhiều hơn.haha

13 tháng 5 2021

Ko. Vì 1 trong những quyền lợi của trẻ em là: Trẻ em được tiếp cận thông tin, bày tỏ ý kiến và tham gia các hoạt động xã hội.

11 tháng 12 2016

Kỉ luật có thể rèn luyện con người vì kỉ luật giúp con người suy nghĩ lại những việc mình làm là đúng hay sai, từ đó có thể xác định được con đường mình đang làm và có thể tránh xa, tạo nên con người bản lĩnh, đối đấu với khó khăn trong mọi hoàn cảnh.

Giải nhanh giúp mình với ạ, mik đang cần gấp. Mình cảm ơn nhiều ạ!Câu 1: Để biến điện năng thành ánh sáng, Edison đã làm hàng nghìn thí nghiệm nhằm tìm ra vật liệu thích hợp làm dây buộc tóc bóng đèn. Khi liên tục gặp thất bại, bị công kích là "người hoang tưởng" , "quân lừa bịp" , Edison vẫn ko nản chí. Ông vẫn trung thành với khát vọng của bản thân. Thomas Edison đã thất bại hơn...
Đọc tiếp

Giải nhanh giúp mình với ạ, mik đang cần gấp. Mình cảm ơn nhiều ạ!

Câu 1: Để biến điện năng thành ánh sáng, Edison đã làm hàng nghìn thí nghiệm nhằm tìm ra vật liệu thích hợp làm dây buộc tóc bóng đèn. Khi liên tục gặp thất bại, bị công kích là "người hoang tưởng" , "quân lừa bịp" , Edison vẫn ko nản chí. Ông vẫn trung thành với khát vọng của bản thân. Thomas Edison đã thất bại hơn 10000 lần trước khi phát minh ra bóng đèn, nhưng ông ko bao giờ gọi đó là thất bại, mà xem đó như những cơ hội để học hỏi.

a) Em học hỏi đc gì từ tấm gương của nhà bác học Edison?

b) Cần cù, sáng tạo trong lao động sẽ mang lại điều gì cho chúng ta? Em thể hiện đc sự cần cù, sáng tạo trong lao động của bản thân như thế nào?

Câu 2: Để đất nước đc phát triển tốt, chúng ta cần tập trung khai thác mọi nguồn tài nguyên thiên nhiên một cách tối đa nhất có thể. Sau khi đất nước phát triển, chúng ta thực hiện các biện pháp tái sinh vẫn đc.

a) Em có đồng tình với quan điểm đó ko? Vì sao?

b) Chúng ta cần phải làm gì để bảo vệ môi trường và tài nguyên thiên nhiên?

Câu 3: Hôm qua lớp có bài kiểm tra cuối kỳ môn giáo dục công dân, người bạn cùng bàn của A đã sử dụng tài liệu để làm bài. Giờ ra chơi, A định bảo bạn chủ động lên xin lỗi cô giáo thì bạn lại nhờ A giữ kín chuyện, bạn nói do hôm qua mẹ bạn ốm nên bạn phải chăm sóc mẹ, ko học đc bài.

a) EM hãy nhận xét hành vi của người bạn của A

b) Nếu là A, em nên làm gì trong tình huống này?

0
Ký ức tuổi thơCuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập...
Đọc tiếp

Ký ức tuổi thơ

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào” do ai: đều là nhờ cái phúc của bố mẹ tôi cả. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc tôi nghĩ sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối xử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

                                                  

9
24 tháng 9 2021

tội nghiệp anh quá . 

24 tháng 9 2021

dài thế

2 tháng 12 2016

Việc làm của Hùng là ko thể hiện tính tự lập vì Hùng còn quá nhỏ để quyết định mọi chuyện... với lại còn làm theo í riên của mình, cho là mình lớn rồi.

Nếu em là bạn thân của Hùng e sẽ khuyên bạn là Hùng ơi, tụi mình còn nhỏ lắm chửa có thể tự lập và quyết định mọi việc dc đâu, bạn phải xin phép ý kiến của ba mẹ trước khi làm gì đó.

28 tháng 12 2020

Việc làm của Hùng là ko thể hiện tính tự lập vì Hùng còn quá nhỏ để quyết định mọi chuyện... với lại còn làm theo í riên của mình, cho là mình lớn rồi.

Nếu em là bạn thân của Hùng e sẽ khuyên bạn là Hùng ơi, tụi mình còn nhỏ lắm chửa có thể tự lập và quyết định mọi việc dc đâu, bạn phải xin phép ý kiến của ba mẹ trước khi làm gì đó.

Em thấy rằng ý kiến của bạn Hoa chưa hợp lý và thiếu tính thuyết phục. Khi thiếu bạn Tú các bạn khác cần có ý thức tự phân công nhau đi làm các công việc được giao, việc đùn đẩy trách nhiệm cho Tú trong khi bạn đang ốm cũng là sai vì các bạn khác cần cử ra một người có tính lãnh đạo cao để người đó chỉ đạo làm việc có hiệu quả.