Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tham khảo: Những bài thơ đó đã cho em cảm xúc xúc động , nghẹn ngào về sự hy sinh của cha . Cha luôn dành những thứ tốt đẹp cho chúng ta . Chỉ cần con có thể hạnh phúc thì cha có thể làm tất cả . Một tình yêu thương vô bờ bến . Những bài thơ đó khuyên những người là con phải cho tròn chữ hiếu với cha .Sống hiếu thảo để đền đáp công ơn to lớn như trời biển ấy.

Bao năm rồi ta xa, mãi nhớ Về con sông ngày nhỏ ở quê Ước ao một sớm quay về Đưa ta trở lại sông quê ngày nào… Cứ mỗi lần lời thơ ấy vang lên là trong tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh dòng sông quê hương đẹp đẽ và thân thuộc biết bao. Dòng sông quê tôi không rộng lớn, kì vĩ như sông Đà, sông Hồng mà đó là một dòng sông nhỏ gắn bó thân thiết với cuộc sống và con người nơi đây. Sông uốn lượn mềm mại quanh những biền bãi và xóm làng trông xa như dải lụa đào. Buổi sáng mùa thu, nước sông trong veo như tấm gương khổng lồ phản chiếu mây trời bát ngát. Nắng lên nhè nhẹ, mặt sông lại lấp lánh sắc vàng với những gợn sóng lăn tăn mới đẹp làm sao. Vậy mà mùa lũ, phù sa từ đâu về khiến dòng sông đỏ ngầu như khuôn mặt một người bầm đi vì rượu bữa. Dòng sông cứ chảy hiền hòa qua năm tháng như một người mẹ phù sa của một vùng quê vốn thanh bình, yên ả. Trên sông lúc nào cũng tấp nập thuyền bè đi lại. Những chiếc thuyền chài lanh canh gõ mái chèo đuổi cá, với câu hát như mời gọi cá đến lưới. Thuyền thoi đi lại như mắc cửi, chở đá, chở cát... Những âm thanh thật nhộn nhịp và náo nhiệt. Cảnh sắc hai bên bờ sông rất đẹp, rất Việt Nam. Hai hàng tre tỏa bóng xuống lòng sông như những nàng thiếu nữ yêu kiểu xõa mái tóc mà làm duyên. Cơn gió ghé thăm, từng bụi tre lại lao xao rì rào, thế rồi vài chiếc lá lìa cành chao nghiêng rồi đáp nhẹ nhàng xuống mặt sông. Dòng sông còn mang phù sa màu mỡ về bồi đắp hai bên. Những gò bãi được phủ kín bởi màu xanh của những nương ngô, nương dâu. Nhìn từ xa, cảnh sắc ấy chẳng khác gì một bức tranh thủy mặc làm mê lòng biết bao người. Dòng sông quê hương em không chỉ đẹp mà nó còn cung cấp nguồn hải sản phong phú như người mẹ hiền từ, bao dung với dân làng. Với mỗi người dân nơi đây, dòng sông quê đã trở thành một nỗi nhớ niềm thương gửi vào tim. Bao năm rồi ta xa, mãi nhớ Về con sông ngày nhỏ ở quê Ước ao một sớm quay về Đưa ta trở lại sông quê ngày nào… Cứ mỗi lần lời thơ ấy vang lên là trong tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh dòng sông quê hương đẹp đẽ và thân thuộc biết bao. Dòng sông quê tôi không rộng lớn, kì vĩ như sông Đà, sông Hồng mà đó là một dòng sông nhỏ gắn bó thân thiết với cuộc sống và con người nơi đây. Sông uốn lượn mềm mại quanh những biền bãi và xóm làng trông xa như dải lụa đào. Buổi sáng mùa thu, nước sông trong veo như tấm gương khổng lồ phản chiếu mây trời bát ngát. Nắng lên nhè nhẹ, mặt sông lại lấp lánh sắc vàng với những gợn sóng lăn tăn mới đẹp làm sao. Vậy mà mùa lũ, phù sa từ đâu về khiến dòng sông đỏ ngầu như khuôn mặt một người bầm đi vì rượu bữa. Dòng sông cứ chảy hiền hòa qua năm tháng như một người mẹ phù sa của một vùng quê vốn thanh bình, yên ả. Trên sông lúc nào cũng tấp nập thuyền bè đi lại. Những chiếc thuyền chài lanh canh gõ mái chèo đuổi cá, với câu hát như mời gọi cá đến lưới. Thuyền thoi đi lại như mắc cửi, chở đá, chở cát... Những âm thanh thật nhộn nhịp và náo nhiệt. Cảnh sắc hai bên bờ sông rất đẹp, rất Việt Nam. Hai hàng tre tỏa bóng xuống lòng sông như những nàng thiếu nữ yêu kiểu xõa mái tóc mà làm duyên. Cơn gió ghé thăm, từng bụi tre lại lao xao rì rào, thế rồi vài chiếc lá lìa cành chao nghiêng rồi đáp nhẹ nhàng xuống mặt sông. Dòng sông còn mang phù sa màu mỡ về bồi đắp hai bên. Những gò bãi được phủ kín bởi màu xanh của những nương ngô, nương dâu. Nhìn từ xa, cảnh sắc ấy chẳng khác gì một bức tranh thủy mặc làm mê lòng biết bao người. Dòng sông quê hương em không chỉ đẹp mà nó còn cung cấp nguồn hải sản phong phú như người mẹ hiền từ, bao dung với dân làng. Với mỗi người dân nơi đây, dòng sông quê đã trở thành một nỗi nhớ niềm thương gửi vào tim. Bao năm rồi ta xa, mãi nhớ Về con sông ngày nhỏ ở quê Ước ao một sớm quay về Đưa ta trở lại sông quê ngày nào… Cứ mỗi lần lời thơ ấy vang lên là trong tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh dòng sông quê hương đẹp đẽ và thân thuộc biết bao. Dòng sông quê tôi không rộng lớn, kì vĩ như sông Đà, sông Hồng mà đó là một dòng sông nhỏ gắn bó thân thiết với cuộc sống và con người nơi đây. Sông uốn lượn mềm mại quanh những biền bãi và xóm làng trông xa như dải lụa đào. Buổi sáng mùa thu, nước sông trong veo như tấm gương khổng lồ phản chiếu mây trời bát ngát. Nắng lên nhè nhẹ, mặt sông lại lấp lánh sắc vàng với những gợn sóng lăn tăn mới đẹp làm sao. Vậy mà mùa lũ, phù sa từ đâu về khiến dòng sông đỏ ngầu như khuôn mặt một người bầm đi vì rượu bữa. Dòng sông cứ chảy hiền hòa qua năm tháng như một người mẹ phù sa của một vùng quê vốn thanh bình, yên ả. Trên sông lúc nào cũng tấp nập thuyền bè đi lại. Những chiếc thuyền chài lanh canh gõ mái chèo đuổi cá, với câu hát như mời gọi cá đến lưới. Thuyền thoi đi lại như mắc cửi, chở đá, chở cát... Những âm thanh thật nhộn nhịp và náo nhiệt. Cảnh sắc hai bên bờ sông rất đẹp, rất Việt Nam. Hai hàng tre tỏa bóng xuống lòng sông như những nàng thiếu nữ yêu kiểu xõa mái tóc mà làm duyên. Cơn gió ghé thăm, từng bụi tre lại lao xao rì rào, thế rồi vài chiếc lá lìa cành chao nghiêng rồi đáp nhẹ nhàng xuống mặt sông. Dòng sông còn mang phù sa màu mỡ về bồi đắp hai bên. Những gò bãi được phủ kín bởi màu xanh của những nương ngô, nương dâu. Nhìn từ xa, cảnh sắc ấy chẳng khác gì một bức tranh thủy mặc làm mê lòng biết bao người. Dòng sông quê hương em không chỉ đẹp mà nó còn cung cấp nguồn hải sản phong phú như người mẹ hiền từ, bao dung với dân làng. Với mỗi người dân nơi đây, dòng sông quê đã trở thành một nỗi nhớ niềm thương gửi vào tim.
Mình chỉ biết làm vậy thôi bạn thông cảm nha!!!

Tham khảo
Đoạn thơ mà em yêu thích nhất trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người là đoạn thơ viết về sự ra đời của mẹ. Từ những dòng thơ mà tác giả viết, người đọc có thể hình dung được sự ra đời của người mẹ đó chính là dành cho trẻ con tình yêu thương, chăm sóc và những lời ru tiếng hát. Những lời ru tiếng hát ấy mở ra cho trẻ con sự hiểu biết về thế giới xung quanh, từ cành hoa, cánh cò cho đến vị nguồn, cơn mưa. Tác giả đã liệt kê hình ảnh, hương vị, màu sắc mà người mẹ đem đến cho trẻ con. Và ý nghĩa của chính sự xuất hiện của mẹ đó chính là đem đến cho trẻ con tình yêu thương và chăm sóc. Nhờ giọng thơ vui vẻ, người đọc có thể hình dung được ý nghĩa của người mẹ đối với trẻ con một cách kỳ diệu, thiêng liêng và tràn ngập màu sắc.

Tham khảo
Để làm nên thành công của đoạn văn tác giả đã sử dụng rất linh hoạt biện pháp tu từ nhân hóa. Tác giả đã dùng những từ ngữ chỉ con người để gắn cho loài ong. Từ đó loài ong trở nên sinh động hơn, có hồn như một thực thể con người.
Chiều 19/7/2025, vịnh Hạ Long - di sản thiên nhiên thế giới - chứng kiến thảm kịch kinh hoàng khi tàu du lịch Vịnh Xanh 58 bất ngờ lật úp do giông lốc, cướp đi sinh mạng của 39 người, trong đó có hơn 20 trẻ em 17. Sự kiện này không chỉ là nỗi đau đớn tột cùng với gia đình các nạn nhân mà còn khiến cả xã hội bàng hoàng, day dứt về những mất mát không gì bù đắp nổi.
Hình ảnh anh Hoàng Văn Thái nhường áo phao cho con trai 10 tuổi rồi biến mất giữa biển khơi, hay thi thể những đứa trẻ chỉ mới 3 tuổi được tìm thấy sau hàng ngày tìm kiếm, khiến trái tim ta quặn thắt 7. Những câu chuyện sống sót kỳ diệu như bé trai 14 tuổi mắc kẹt 4 tiếng trong khoang tàu lật nhờ khe hở nhỏ càng làm nổi bật sự tàn khốc của thảm họa 1.
Vụ việc cũng gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về an toàn hàng hải. Dù tàu Vịnh Xanh 58 đạt chuẩn kỹ thuật, nhưng thiết kế đáy bằng, vật liệu nhẹ khiến nó dễ lật khi gặp gió mạnh - một lỗ hổng "chí mạng" cần khắc phục 10. Công tác cứu hộ dù được triển khai quy mô lớn với 300 người và 27 tàu, nhưng thời tiết xấu đã cản trở nỗ lực cứu người 1.
Đứng trước thiên nhiên hùng vĩ nhưng đầy bất trắc, thảm kịch này nhắc nhở chúng ta: Du lịch không chỉ là trải nghiệm vui vẻ, mà cần đặt an toàn lên hàng đầu. Mong rằng những bài học từ máu và nước mắt sẽ thúc đẩy các giải pháp toàn diện, để Hạ Long mãi là điểm đến an lành, không còn những tiếng khóc uất nghẹn vì những chuyến đi không về.
Tham khảo
(Bài viết kết hợp thông tin từ các nguồn báo chí, tập trung vào cảm xúc nhân văn và thông điệp an toàn du lịch).
tuy tôi không thể viết 300 chữ nhưng tôi chỉ cầu mong họ bình an là tốt lắm rồi