
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Vào một buổi sáng nọ,ba bạn Ngọc, Lan và Huệ đang vội đến trường tập trung để đi tham quan lăng Bác. Đây là một chuyến đi mà ba bạn đã háo hức chờ đợi từ lâu. Bỗng cả ba nhìn thấy bên đường có một cụ già một tay chống gậy, một tay mang một cái túi nặng bước đi một cách khó khăn. Lan, Huệ chỉ nhìn bà cụ già một lát rồi nhanh chân chạy vội tới trường.Huệ thấy Ngọc nhìn bà cụ hồi lâu bèn giục:" Ngọc, nhanh chân lên muôn bây giờ." Ngọc giật mình quay sang nói: "bọn m đi trước đi t giúp bà cụ đã." Huệ nghe xong bèn giận dữ: " Thế thì kệ m" rồi cả hai vội chay đến trường mặc kệ Ngọc đứng đó. Ngọc vội chạy tới giúp bà lão đáng thương. Khi giúp xong, bà lão cảm ơn và khen Ngọc. Ngọc chỉ cúi đâu cười ngượng.Thấy vậy, dường như hiểu ra mọi chuyện, bà nói:"Cháu rất muốn đi tham quan lăng Bác đúng k?" Ngọc gật đầu. Bà lão bèn rút ra 1 cái điện thoại Iphone 12 promax gọi điện cho ai đó và nói: phái 1 trực thăng tới khu...để đưa ta đến lăng Bác ngay . Ngọc nghe xong cứ tưởng bà lão đùa thế nhưng vài phút sau 1 trực thăng bay tới thật. Bà lão kéo cô lên và nói :" tham quan vẻ nhé cháu" Cô vội vã cảm ơn bà nhưng bà nói bà phải cảm ơn cháu mớ đúng kkkk" Một lúc sau trực thăng chở Ngọc tới lăng Bác dưới sự kinh ngạc của Huệ và Lan.
Sáng sớm, ba bạn Ngọc, Huệ, Lần đang vội vã đến trường để tập trung đi tham quan lăng Bác, ai cũng mong đến ngày này. Đang chạy, bỗng nhiên Ngọc dừng lại, nhìn về phía cụ già chống gậy, một tay cầm vật gì đó, có vẻ nặng. Huệ giục : " Nhanh lên! " Ngọc chạy về phía cụ già, vừa chạy vừa bảo :" Mấy cậu đi trước đi, tớ không thể bỏ mặc cụ như vậy được !". Rồi Ngọc đến bên cụ, hỏi :" Để cháu đưa cụ sang đường ạ!". Rồi Ngọc cầm túi hộ bà cụ, dắt cụ qua bên kia đường. Cụ già nói :" Cảm ơn cháu.". Ngọc vội vã:" Không có gì ạ, nhưng giờ cháu phải đi rồi, cháu chào cụ!". Rồi Ngọc chảy hổn hển đuổi theo hai bạn Huệ và Lần để không bị trễ giờ tham quan.

Có bao giờ những thứ vô tri vô giác xung quanh chúng ta lại biết nói lên lời không? đó quả là một điều kì diệu và lạ thường cứ như có phép thuật vậy. Em đã không tin vào mắt mình khi bắt gặp cuộc trò chuyện giữa những đồ dùng học tập của em ngày hôm nay.
Em ra ngoài và khi trở lại và tình cờ nghe thấy cuộc nói chuyện của chúng. Ban đầu em không tin vào mắt mình khi nhìn thấy chúng nói chuyện với nhau, em chỉ nghe chúng nói qua cánh cửa phòng của mình.
Bút chì lên tiếng:
- Mình thật hạnh phúc khi được cô chủ quan tâm và bảo vệ, hãy nhìn mình này vẫn mới làm sao không một vết xước.
Quyển vở lên tiếng:
- Cậu cũng hãy nhìn mình đi, mình vẫn mới như ngày nào còn được cô chủ ưu ái khoác cho lớp băng dính ngoài mép vở cho đỡ lát và cong… mình tự tin khoe với những bạn vở khác cùng bàn.
Bút chì lại cất lời:
- Nhưng thời gian mình ở với cô chủ đã lâu rồi, mình được ở với cô chủ trước cậu nên cậu mới hơn mình thì chẳng có gì là thắc mắc cả.
Vở lại lên tiếng:
- Ừ, thì cho là vậy đi. Nhưng ít ra chúng ta đều được cô chủ yêu quý và bảo vệ. Không giống như những người bạn khác của cô chủ.
Bút chì đáp lại:
- Bạn nói đúng, cái bạn bút chì gần mình cũng vậy, thân hình đâu mà xước rồi lại long sòng sọc à! Xấu xí lắm
Bút chì và vở nói chuyện vui vẻ với nhau mà không để ý xem cây thước kẻ đang ngồi buồn bên cạnh. Thước kẻ chỉ lẳng lặng quan sát những người bạn khoe về diện mạo của mình mà không nói gì.
Lúc này bút mới lên tiếng:
- Này bạn thước sao bạn im lặng vậy? Bạn thấy cô chủ chăm sóc bảo vệ bạn ra sao?
Vở đáp lại:
- Bút chì cậu không thấy thân hình cậu ấy sứt mẻ vậy sao còn hỏi?
Thước lên tiếng:
- Không cô chủ đối xử rất tốt với mình, chẳng qua thời gian trôi đi chẳng có gì gọi là vẹn nguyên cả. Tôi ở với cô chủ từ khi cô ấy bắt đầu đi học đến bây giờ cũng đã mấy năm trời thân xác tôi vẫn còn nguyên vẹn chẳng qua thời gian trôi cũng phải bị sứt mẻ, nhưng cảm ơn cô chủ đã coi tôi là người bạn tốt luôn luôn cho tôi đi bên cạnh cô ấy.
Nghe xong câu chuyện, em cảm thấy thật hạnh phúc. Qua đó cho thấy, chúng ta cần phải biết gìn giữ những gì mình có, phải biết nâng niu và bảo vệ chúng cẩn thận vì chúng gắn liền với cuộc đời học sinh mỗi người và là những người bạn tốt của ta.

Bạn ơi, câu này bạn phải tự trl chứ
Tụi mình làm sao bít bạn học hành vs lại bố mẹ, thầy cô bạn ntn đâu
Học tốt!!!
#Bo
Em thấy mình chịu khó học hỏi chưa ? Vì sao?
Bố mẹ đã quan tâm đến việc học của em ko? Thầy cô có nhiệt tình chữa bài và giảng bài ko?
-Bài này phải tự trả lời chứ !!!
*Hỏi hoài*
#HT
&YOUTUBER&

Washington, D.C. là thủ đô của Mỹ, được thành lập vào ngày 16 tháng 7 năm 1790. Địa danh này mang tên vị Tổng thống đầu tiên của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ George Washington, kết hợp với tên của người khám phá ra châu Mỹ Cristoforo Colombo
Trả lời
Thủ đô của Mỹ tên là New York hay Washington DC.

Từ ghép tổng hợp :
thầy trò , phải trái,anh em,trâu bò, xây cất
Từ ghép phân loại :
vui mật , khó chịu , làm dáng,sưng vù,chim sẻ
dễ mà
nộp bài kiểu gì hà bọn bây ?