Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tham khảo
Giữa sân trường Bình Minh, tôi là một cây bàng non mới nở. Xung quanh tôi có rất nhiều họ hàng nhà cây. Bên trái là chị Bằng lăng, bên phải là bác Phượng vĩ già nua. Đặc biệt tôi còn sống trong không khí học tập, vui chơi của các bạn học sinh.
Cuộc đời của tôi bắt đầu từ một trái bàng trên cây mẹ bàng ở một vùng núi xa xôi. Nhân một chuyến công tác, thầy hiệu trưởng đã đem tôi về ươm trồng ở trường Bình Minh này. Khi chia tay mẹ và các anh chị, tôi vừa buồn vừa vui. Buồn vì phải xa gia đình thân yêu của mình, vui vì tôi sẽ được khám phá một vùng đất mới. Ngày đầu tiên đến ngôi trường này, tôi được vun vào đất. Lúc đó xung quanh tôi chỉ là một màu tối tăm, không chút ánh sáng, chỉ cảm nhận được sự ấm áp mà đất mẹ truyền sang cho mình. Thời gian trôi qua. Bỗng, một ngày trên đầu tôi le lói một luồng ánh sáng, tôi đã cố vươn mình lên, tách khỏi lớp vỏ xù xì. Giây phút đầu tiên vươn mình ra khỏi mặt đất có lẽ là giây phút hạnh phúc và sung sướng nhất trong cuộc đời của tôi. Tất cả mọi người đều vui mừng khi tôi ra đời. Ông Mặt trời cười rạng rỡ, bác Phượng vĩ rất mừng đung đưa những cánh tay già nua của mình, chị Bằng lăng cười tươi với sắc hoa tím. Tôi cảm thấy mình như được sống trong vòng tay ấm áp của mẹ và anh chị em, không còn cảm giác rụt rè, cô đơn và lạ lẫm. Được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người, chẳng mấy chốc tôi đã trở thành một cậu bàng non bụ bẫm với những chiếc lá xanh mơn mởn, đầy sức sống. Các bạn học sinh đã biết đến sự hiện diện của tôi. Hằng ngày, vào giờ ra chơi, các bạn thường lấy nước tắm mát và chăm sóc tôi rất ân cần.
Mặc dù chỉ là cây bàng non nhưng tôi cũng cảm nhận được sự chăm chỉ của các bạn học sinh đó. Tôi ước gì mình sẽ lớn thật nhanh để trở thành một chàng bàng với tán lá rợp mát để Mai và các bạn ngồi học bài được mát mẻ.

TK
Tôi là giọt nước bé nhỏ. Tôi là người con nhỏ của mẹ đại dương. Cuộc đời tôi sau những tháng năm được mẹ bảo vệ, chở che thì là những cuộc phiêu lưu kì thú. Tôi sẽ cùng chia sẻ với các bạn về cuộc hành trình của đời tôi.
Ông Mặt trời nghe thấy nguyện cầu muốn khám phá thế giới của tôi nên đã hút tôi lên cao như chúng bạn của tôi. Chị gió mát lành đưa tôi đi khắp nơi. Ở trên cao, tôi được ngắm nhìn khung cảnh tuyệt diệu. Đó là những rặng núi cao xanh vời vơi, là cánh đồng lúa nặng trĩu hạt và vàng ươm. Tôi thơ thẩn với thế giới mới quanh mình và hưởng thụ khí trời trong lành đến lạ! Dường như tôi đã hiểu hơn niềm vui sướng của anh chị em và cả đám bạn của tôi nữa. Thật may mắn vì tôi đã được đến nơi đây! Đêm tối trời lạnh hơn, tôi nhớ nhà vì buồn. Cả màn đêm đen kịt chằng còn gì vui thú của ban ngày. Nhưng may sao, tôi trú mình vào chiếc lá thường xuân, tôi chìm trong mộng đẹp.
Ngày mới tôi lại đi, tôi lặng lẽ trở thành đám mây trên trời. Mới đầu chỉ có vài đứa chusgn tôi, sau đó số bạn cứ tăng lên dần. Chúng tôi bay đi muôn nơi, nhìn ngắm cuộc sống nhộn nhịp. Chứng kiến mấy bạn nhỏ đang nô đùa, tôi muốn được xuống chơi cùng các bạn quá. Và điều ước thành hiện thực. Mưa rồi, tôi đã trở thành hạt mưa nhảy múa bên các bạn nhỏ. Các bạn nô đùa náo nức cùng tôi làm tôi hạnh phúc lắm. Tôi theo chân các bạn, trở thành người bạn đồng hành. Tôi đã gặp bao bạn bè khác với nhiều nhiệm vụ thiêng liêng trong gia đình các bạn. Du ai trong chúng tôi cũng phải đi, phải rời xa nhưng tất cả những giọt nước chúng tôi đều hiến dâng cái đẹp cho đời. Ngày ngày tôi chứng kiến cuộc sống muôn màu. Tôi nhìn thấy vai trò, ý nghĩa của chúng tôi trong đời sống con người. Ai ai cũng cần chúng tôi để giải tỏa cơn khát, để sức khỏe ngày một tốt hơn và thậm chí là tắm rửa, sinh hoạt, lao động.. Cứ từng chút một chúng tôi lan tỏa vào đời sống và gắn bó với nhau.
Cuộc vui nào cũng sẽ đến ngày tàn. Chằng mấy chốc mà tôi phải trở về với mẹ đại dương. Tôi cần trở về và rèn luyện mình nhiều hơn để đem bản thân cống hiến không ngừng cho đời thêm đẹp tươi. Ông mặt trời lại nhẹ nhàng nhấc bổng tôi khỏi niềm luyến tiếc và đưa tôi về vòng tay mẹ trong tiếng hẹn gặp lại không xa!
Hành trình tạm thời kết thúc nhưng sẽ mở ra vô vàn vui thú trong tôi. Tôi vô cùng hạnh phúc khi được khám phá về thế giới muôn màu. Tôi cũng tự dặn lòng phải luôn không ngừng cố gắng, cố gắn giúp ích cho cuộc sống này hơn nữa. Ai trong chúng ta cũng có giá trị riêng. Và chỉ cần ta cố gắng hết mình, ta sẽ làm cuộc đời này thêm muôn phần đẹp xinh!

Superman thân mến
Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau kể từ lần thực hiện chung nhiệm vụ đó. Anh vẫn khỏe chứ? Tôi hi vọng anh không bất ngờ khi nhận được lá thư này từ tôi. Công việc dạo này của anh thế nào? Còn Batman tôi khá bận rộn.
Tôi vừa nhận một nhiệm vụ mới nên viết thư tâm sự một chút với anh. Nhiệm vụ của tôi lần này là làm cho mọi con đường trên thế giới trở nên an toàn hơn đối với trẻ em. Tôi biết nhiệm vụ này khá khó khăn nếu chỉ có một mình tôi thực hiện nhưng tôi vẫn rất cố gắng. Để bắt đầu nhiệm vụ này, tôi đã đi qua rất nhiều nước và gặp rất nhiều các trường hợp, rút ra được rất nhiều bài học kinh nghiệm để phục vụ cho nhiệm vụ của mình. Trong chuyến ghé thăm Việt Nam vừa rồi, tôi vô cùng ấn tượng với đất nước Việt Nam xinh đẹp. Mọi người rất đáng yêu và chào đón tôi. Trong một chuyến ghé thăm vùng Tây Bắc của Việt Nam đã để lại cho tôi rất nhiều suy nghĩ. Anh biết không Tây Bắc là một vùng đồi núi của Việt Nam với những dãy núi cao và hiểm trở. Tôi ghé thăm một bản nhỏ trên núi vào đúng ngày trời mưa. Các thầy cô giáo ở điểm trường cho biết, vào những ngày mưa đường ở đây rất khó đi bởi toàn đường đất và đá sỏi. Các thầy cô giáo phải đến từng nhà vận động các em học sinh tới trường. Còn những em học sinh tới cũng lấm lem quần áo vì bùn đất. Sau khi khảo sát tình hình, tôi nhận thấy những con đường ở đây rất nguy hiểm. Bởi vì một bên là núi còn một bên là vực dựng thẳng đứng. Những con đường gặp trời mưa sẽ khiến đất ở đây nhão ra và đá lở rất nguy hiểm còn trời nắng thì bụi vô cùng. Với khả năng của mình, tôi đã giúp sửa lại một số con đường để các em có thể đến trường một cách an toàn nhất. Mọi người cảm ơn và tặng tôi rất nhiều những món quà đáng yêu. Tôi đã rất xúc động bởi lần đầu tôi được chào đón như vậy. Nhìn những gương mặt và nụ cười của thầy cô và các em học sinh tôi thật khâm phục nghị lực vươn lên vượt khó của mọi người. Tôi mong muốn trên thế giới này sẽ không còn những con đường nguy hiểm như vậy nữa.
Tôi biết rằng nhiệm vụ mới lần này sẽ còn rất nhiều những khó khăn và thử thách nhưng tôi mong sẽ đóng góp được một phần sức lực vào việc bảo vệ an toàn cho trẻ em. Bức thư có lẽ cũng đã khá dài, tôi xin dừng bút tại đây. Anh có muốn thực hiện nhiệm vụ này cùng tôi không? Mong hồi âm sớm từ anh. Hãy liên hệ với tôi khi anh muốn thực hiện nhiệm vụ cùng tôi nhé. Cảm ơn anh đã đọc.

tham khảo : Khi đến hòn đảo, người anh cố nhặt vàng và kim cương cho thật đầy tay nải. Trên đường về, vì quá nặng lại gặp gió lớn, chim đâm bổ xuống biển. Sau khi bị rơi xuống biển, người anh trôi dạt vào bờ, được một người đánh cá cứu. Anh ta nhận ra sai lầm của bản thân, trở về nhà khuyên vợ tu chí làm ăn. Khi biết được anh mình thay đổi, người em ra sức giúp đỡ anh. Hai anh em ngày càng hòa thuận, yêu thương nhau hơn.

refer
''Con người đang phá huỷ môi trường sống của họ, tôi là một ví dụ''. Các bạn có biết ai đang nói đấy không , chính là tôi, một dòng sông đang bị ô nhiễm.
Trước đây tôi là 1 con sông rất đẹp , rất trong. Ngồi trên thuyền có thể nhìn thấy cua, cá đang bơi dưới đó. Vậy mà giờ đây tôi lại thành ra như vầy. Tất cả những gì tôi đang phải gánh chịu là do con người gây ra mà họ đâu chịu trách nhiệm. Hằng ngày ít nhất là có trên 10 xô rác đổ lên thân thể tôi.Trên người tôi lềnh bềnh rác rưởi. đã vậy lại còn chất thải của các công ti nữa chứ. Trước tôi trong xanh là vậy, thế mà giờ đây lại đục ngàu. Chẳng thể nhìn thấy gì khi ngồi trên thuyền nữa. Và những cô cậu học trò nghỉ hè cũng không thể bơi lội trên tôi được nữa. tất cả chỉ là quá khứ.
Dù sao thì tôi cũng đã vậy.Tôi mong con người sẽ có ý thức bảo vệ môi trường sống của họ hơn.Tôi mong tôi chỉ là con sông đầu tiên và cũng là con sông cuối cùng bị họ huỷ hoại. Bảo vệ tôi cũng như bảo vệ họ
TK :
Mình là 1 cái hồ ô nhiễm. Nhưng đó là trước đây....
Bây giờ, xung quanh mình có biết bao bạn nhỏ, có những hàng xích đu, những con thú nhún sặc sỡ sắc màu.
Cơ thể mình, là 1 cái hồ ô nhiễm đã được người ta cải tạo. Mình cảm thấy vui vì giờ đây mình là nơi trú chân cho những đàn chim nhỏ-trên những cây cao mọc trên thân mình. Trong lòng mình không còn thấy rác nữa mà thay vào đó là 1 nguồn nước trong sạch. Chung quanh hồ, người ta còn gắn những hàng điện chạy dài để mỗi tối họ mở lên thì trông mình...rất đẹp! Ở bên trên mặt nước người ta còn đặt những chú vịt khổng lồ và đó là đồ giải trí cho con người đấy. Mỗi lần ngồi lên chú vịt ấy, người ta lại đưa tay xuống mà vớt lên từ cơ thể mình 1 dòng nước mát lạnh, thậm chí có người còn té nước và xoa xoa vào mặt của nhau nữa cơ! Điều đó làm mình thích thú và hạnh phúc lắm, khi mà cách đây không lâu...
Vì bản thân mình quá nhỏ hep (do yếu tố cấu thành từ xưa đến giờ) và vì 1 số con người cộng với hành vi thiếu ý thức của mình đã khiến cho mặt hồ này, bờ hồ này phải chịu nhiều đau đớn.... Nguồn nước không được xử lý đã từ các hộ gia đình, các cơ sở sản xuất kinh doanh tuôn tràn vào lòng mình 1 cách không thương tiếc, đó thực sự là 1 cơn ác mộng mà mình phải oằn mình chịu đựng trong suốt 1 thời gian. Cá tôm của mình là tim, là gan, là các cơ quan nội tạng buộc phải đau đớn nhiễm bệnh mà chết hết. Làn da của mình, là mặt nước lẽ ra phải thông thoáng và trong xanh nhưng giờ đây thay vào đó là 1 màu đen ngòm, 1 mùi hôi hám khó chịu và lềnh bềnh rác rưởi. Họ quăng, họ vứt vào lòng mình đủ mọi thứ: Từ những túi nylong, từ những tấm giấy, cái giày hay đôi dép hỏng hay bất cứ 1 cái gì khác mà họ- hoặc là cô tình và chỉ có thể là...cố ý đã vớ được và đã "mạnh tay" với mình. Họ thật là thiếu ý thức quá, phải chăng họ đâu biêt rằng: cái hồ này và tất cả những cái tốt đẹp ở trong hồ này lẽ ra phải là của họ, là nhu cầu, là sự sống, là sức khỏe của họ? Vậy mà sao họ vô ý thức quá? không chăm sóc, không chau chuốt thì ít ra họ cũng phải để cho mình được tự do với thiên nhiên, với cuộc sống và để cho mình tự tạo ra những lợi ích.
Và đem những lợi ích đó phục vụ họ chứ?

Đề 2. Tả một nghệ sĩ hài mà em yêu thích.
bài làm
Việt Nam ta có rất nhiều những nghệ sĩ hài, những người mang đến cho ta những tiếng cười thật thoải mái, vui vẻ sau những giờ học hành, làm việc căng thẳng. Trong đó, em ấn tượng về chú Hoài Linh, một trong những danh hài mà ai ai cũng biết.
Chú Hoài Linh xuất thân vốn đã khốn khó, ấy vậy mà điều đó không làm tắt đi nụ cười và tinh thần của chú. Và ta cũng thấy, lúc nào chú cũng xuất hiện với một sự giản dị, chất phác cho dù chú đang hóa thân vào bất kì vai diễn nào. Sự mộc mạc đó trước tiên đã đem đến cho khán giả một sự quen thuộc, gần gũi tự nhiên.
Dáng người chú không mập mạp chút nào, thay vào đó là sự mảnh khảnh, trông có vẻ gầy lắm. Tóc chú thường dài đến ngang vai, chắc tại chú hay đóng là con gái nên để vậy suốt. Chú đóng hài, làm cho người ta cười lên cười xuống, nhưng cũng có những lúc, lại im lặng, có khi còn khiến mình rơi nước mắt.
Chú Hoài Linh có biệt tài giả nữ. Không chỉ từ cách ăn mặc, điệu bộ, mà còn cả giọng nói nữa. Có người còn khen chú Hoài Linh có khi còn đẹp gái hơn mấy cô người mẫu nữa. Riêng về giọng nói, chú có thể giả giọng được rất nhiều vùng miền. Từ giọng ngoài Bắc, miền Trung, miền Tây sông nước nữa.
Mong chú luôn luôn mạnh khỏe, luôn mang tiếng cười đến mọi người và cả cho bản thân. Mong chú biết được rằng chú luôn được mọi người mến mộ và kính trọng nhé.
nếu hay thì tick cho mình nhé!!
?
tôi có bài đây :
Chào các bạn,
Tôi là Đại Dương, một thế giới bao la và kỳ diệu, nơi chứa đựng vô vàn sinh vật và hệ sinh thái phong phú. Tôi viết thư này để chia sẻ với các bạn về tầm quan trọng của việc bảo vệ và chăm sóc tôi, cũng như những hành động cụ thể mà các bạn có thể thực hiện để giúp tôi duy trì sự sống và vẻ đẹp của mình.
Trước hết, tôi muốn các bạn hiểu rằng tôi không chỉ là một khối nước mênh mông. Tôi là nguồn sống của hàng triệu loài sinh vật, từ những sinh vật nhỏ bé như plankton đến những loài khổng lồ như cá voi. Tôi cung cấp thực phẩm, điều hòa khí hậu và tạo ra oxy cho hành tinh. Tuy nhiên, tôi đang phải đối mặt với nhiều thách thức nghiêm trọng như ô nhiễm, biến đổi khí hậu và khai thác quá mức.
Ô nhiễm là một trong những vấn đề lớn nhất mà tôi đang phải đối mặt. Rác thải nhựa, hóa chất độc hại và dầu tràn đang làm tổn hại đến các hệ sinh thái biển và giết chết nhiều loài sinh vật. Các bạn có thể giúp tôi bằng cách giảm thiểu việc sử dụng nhựa, tái chế và xử lý rác thải đúng cách. Hãy tham gia vào các hoạt động dọn dẹp bãi biển và hỗ trợ các tổ chức bảo vệ môi trường.
Biến đổi khí hậu cũng đang gây ra những tác động tiêu cực đến tôi. Nhiệt độ nước biển tăng lên làm tan băng ở các cực, gây ra hiện tượng nước biển dâng và làm mất đi môi trường sống của nhiều loài sinh vật. Các bạn có thể giúp giảm thiểu biến đổi khí hậu bằng cách sử dụng năng lượng tái tạo, tiết kiệm điện và giảm lượng khí thải carbon. Hãy ủng hộ các chính sách và dự án bảo vệ môi trường.
Khai thác quá mức là một vấn đề khác đang đe dọa sự cân bằng của tôi. Việc đánh bắt cá quá mức và không bền vững đang làm suy giảm số lượng cá và phá hủy các rạn san hô. Các bạn có thể giúp bằng cách tiêu thụ hải sản một cách có trách nhiệm, chọn những sản phẩm được chứng nhận bền vững và ủng hộ các biện pháp quản lý nguồn lợi thủy sản.
Ngoài ra, giáo dục và nâng cao nhận thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ đại dương cũng là một yếu tố quan trọng. Hãy chia sẻ kiến thức và thông tin về các vấn đề môi trường biển với gia đình, bạn bè và cộng đồng. Tham gia vào các hoạt động giáo dục và tuyên truyền để mọi người cùng nhau hành động vì một đại dương xanh sạch.
Cuối cùng, tôi muốn nhấn mạnh rằng mỗi hành động nhỏ của các bạn đều có thể tạo ra sự khác biệt lớn. Hãy yêu thương và bảo vệ tôi như cách các bạn chăm sóc cho ngôi nhà của mình. Tôi tin rằng với sự chung tay của tất cả mọi người, chúng ta có thể giữ cho đại dương luôn xanh, sạch và tràn đầy sức sống.
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe và hành động vì một tương lai bền vững.
Thân ái,
Đại Dương