Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mỗi khi gặp phải tình huống quá khó khăn tưởng như không thể làm được: trạng ngữ
tôi: chủ ngữ
lại nghĩ đến “người chạy cuối cùng”: vị ngữ
câu: đơn

CN: những chỏm núi màu tím biếc
VN: cắt chéo nền trời
like cho mik nha

''Xa quê bao năm trời , mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương "
+Trạng ngữ: Xa quê bao năm trời
+Chủ ngữ: mùa lũ này
+Vị ngữ: tôi mới trở lại quê hương
Trạng ngữ: Xa quê bao năm trời, mùa lũ này
Chủ ngữ: tôi
Vị ngữ: mới trở về quê hương

CN1 : cháu; VN1: thực sự thích con chó đó
CN2: ta; VN2: sẽ tặng cháu con chó
Câu văn trên là câu ghép vì có hai vế câu mà mỗi vế câu đều có đủ cả chủ ngữ và vị ngữ.

" Trong im ắng, hương vườn thơm thoảng / bắt đầu rón rén bước ra, và tung tăng trong
TN CN VN1 VN2
ngọn gió nhẹ nhảy lên cổ, trườn theo những thân cành"
CN:Một đảo xa
VN:tím pha hồng
⇒ Câu đơn