K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 5 2016

Bức trang của em gái tôi.

10 tháng 5 2016

Cô Tô

4 tháng 3 2017

Mỗi khi xuân đến, hoa trong vườn nhà em lại đua nhau khoe sắc. Mỗi cây hoa đều có nét đẹp và hương thơm riêng. Nhưng em thích nhất là cây hoa mai vàng trước sân nhà. Đấy là cây rực rỡ nhất, cũng là cây do chính tay ba em trồng.

Bạn tham khảo nhé :

Ở khu vườn nhà em, bố có trồng nhiều loại cây hoa khác nhau như là: hoa hồng, hoa mai, hoa cúc,.... Nhưng em thích nhất là cây hoa hướng dương mà bố có trồng từ gần nửa năm trước rồi. Sáng sớm nào em cũng ra vườn để có thể ngắm nhìn "những đứa con của mặt trời" với tâm trạng vui vẻ hết sức.
30 tháng 3 2017

Nhà em khá đông người, nhưng người em kính trọng và gần gũi nhất là ông nội của em.

Nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng cử chỉ vẫn còn khá nhanh nhẹn. Người tầm thước, hơi gầy, còn da dẻ nội vẫn hồng hào.

Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu.

Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe.

Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết.

Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em.

chúc bạn học tốthihi

30 tháng 3 2017

bạn kham khảo nhé

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." - Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ nhai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.

Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.

Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.

Mẹ là "Tổ quốc" riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

chúc bạn học tốt nhéok

27 tháng 2 2017

1. Khi nhìn vào bức tranh, ban đầu người anh cảm thấy rất tự hào vì mình được dùng làm hình tượng mang đến cho em giải cao. Sau cũng cảm thấy hối hận bởi khi soi vào bức tranh người anh đã nhận gia những phần hạn chế của mình, đạc biệt là lòng tự ái. Câu người anh nói với mẹ chính là thể hiện việc nhân vật cảm thấy không xứng với bức tranh.

27 tháng 2 2017

Dế Mèn mang trong mình vẻ đẹp cường tráng của tuổi thanh niên nhưng lại vô cùng hóng hách và kiêu ngạo. Cậu đã xốc nổi còn hay coi thường người khác nhưng chính ra lại nhát gan. Chính vì hay nghịch dại nên đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt. Xong, cậu cũng biết ân hận về tội lối của mình. Những người gian ác biết quay đầu cũng sẽ thành lương thiện. Dế Mèn cũng vậy, anh đã dạy cho người đọc cách làm việc đúng đắn qua bài học của mình.

18 tháng 2 2017

Thấm thoát đã hơn 5 năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập.

Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ: "Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng" được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào, bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường. Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng, mệt mỏi. Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ. Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ, lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sắc màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.

Em yêu ngôi trường này lắm. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.

18 tháng 2 2017

Đã bốn năm trôi qua kể từ ngày tôi bắt đầu học tiểu học. Biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui cùng những năm tháng học trò đã trôi đi dưới mái trường tiểu học Cát Linh thân yêu. Ngôi trường vẫn còn đó chỉ có đám học trò chúng tôi là lớn dần và sẽ phải rời xa mái trường.

Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng ngôi trường vẫn vậy, chẳng thay đổi là bao. Cánh cổng sắt xanh với tấm biển phô dòng chữ “ TRƯỜNG TIỂU HỌC CÁT LINH” đỏ thắm vẫn luôn mở rộng đón chào những học sinh mới và tạm biệt nhữgn học sinh cuối cấp như chúng tôi. Đi vào sâu trong sân trường, tôi luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái với bao cây xanh. nào cây đa cổ kính, trầm tư xế bóng những trưa hè, nào cây hoa sữa non dáng gầy gầy, xương xương, hay anh bàng cao cao, lá xanh màu ngọc,hàng cây cau cảnh xanh mát, tỏa hương thơm ngát,…tất cả gợi nên vẻ đẹp tuyệt vời cho trường tôi. Ở giữa sân trường là sân khấu, nơi mà chúng tôi được nghe, thưởng thức những tiết mục đặc sắc, hay đó cũng là nơi cô tổng phục trách chỉ huy buổi chào cờ, những ngày lễ lớn. Bên cạnh là cột cờ với lá cờ đỏ tươi, ngôi sao vàng năm cánh như nhắc nhở chúng tôi phải biết ơn những người đã hy sinh vè nền độc lập dân tộc Việt Nam. hai bên cạnh sân trường là hai dãy nhà hai tầng, ba tầng. Đó là các phòng học lớp 1, lớp 2, lớp 3, lớp 4 và lớp 5. Nhìn từ xa, hai dãy nhà như một con tàu rộng lớn đưa chúng tôi tới những bến bờ của tri thức. Trong mỗi lớp học đều được trang trí những cành phong lan và đầy đủ đồ dùng: bàn ghế, bảng, quạt, ti vi, đàu đĩa…Ở các lớp còn được treo ảnh bác Hồ rất ngay ngắn. Vuông góc với dãy lớp học là các phòng làm việc như phòng thầy hiệu trưởng, phòng cô hiệu phó, phòng đoàn đội, phòng tài vụ và đặc biệt là phòng vi tính giúp chúng tôi hiểu thêm về cộng nghệ thông tin, thư viện với các loại sách giáo khoa, tham khảo truyện đọc giúp ích cho chúng tôi rất nhiều trong học tập.

Ngôi trường tiểu học Cát Linh đã ghi dấu trong trái tim tôi một thời học sinh đầy mơ ước. Tôi sẽ không bao giờ quên nơi này cũng những chuỗi ngày đẹp đẽ đầy ắp những kỉ niệm bên thầy cô, bạn bè.

* Bạn tham khảo nha ! Chúc bn học tốt! vui

2 tháng 6 2016

Dưới đây là 10 bài viết mình cho là tốt nhất trong số hàng chục comment và post gửi cho mình về Barcelona. Điều thú vị là trong cuộc thi viết này, rất nhiều cổ động viên của các đội khác cũng viết rất hay, thể hiện sự ngưỡng mộ của họ với Barca. Mình muốn hẹn để mời các bạn có tên dưới đây mỗi bạn một tách cà phê với mình vào 10 giờ sáng mai. Bạn nào không ở Hà Nội thì cho mình khất, hẹn lúc nào gặp nhau được ở Hà Nội hoặc bất cứ nơi nào khác để cùng trao đổi về bóng đá nhé.
Sinh Nhầm Thời
Với tư cách là một manucian xin được bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình dành cho barca
Xứ Catalunya từ lâu vốn đã nổi tiếng với những tòa lâu đài hay nhà thờ mang đậm kiến trúc văn hóa thời kì phục hưng,vẻ đẹp của nơi đây có thể làm say lòng bất cứ du khách nào đã lỡ một lần đặt chân đến.Trái tim và cũng là niềm tự hào của xứ Catalunya chính là thành phố Barcelona cổ kính tại đó có một clb bóng đá mà lịch sử đã và sẽ còn gọi tên rất nhiều lần nữa FC BARCELONA!
Sẽ thật lãng phí thời gian và công sức đối với một ai đó đi tìm những con số thống kê hay những kỉ lục mà barca đã lập nên trong suốt chiều dài lịch sử của mình chỉ để chỉ bảo vệ luận điểm đây là clb mạnh nhất thế giới vào thời điểm hiện tại bởi đơn giản một lẽ trên thế giới quá khó để tìm được một câu lạc bộ thứ hai.
Người ta vẫn thường gọi barca với cái tên đầy kính nể: Gã khổng lồ xứ Catalan còn tôi xin được so sánh barca với hình ảnh một chiếc đồng hồ:
Chiếc kim phút của chiếc đồng hồ ấy xin dành cho chủ tịch Sandro Rosell người đã làm công việc của mình tốt hơn rất nhiều đồng nhiệm trước Laporta dù gặp không ít khó khăn đặc biệt về tài chính,nên nhớ bara luôn nằm trong những clb nợ nhiều nhất thế giới do chính sách chuyển nhượng thiếu hợp lí cũng như khoản lương khổng lồ của các ngôi sao mỗi năm,nhưng có Rosell barca luôn đứng vững trước mọi khó khăn, ông đặt niềm tin tuyệt đối vào những chiến lược gia trẻ tuổi có tài dù chưa hề có chút tiếng tăm,chưa khi nào người ta thấy ông công khai chỉ trích hlv hay một cầu thủ nào đó của clb mà thay vào đó là sự thân thiện và gần gũi.đáp lại mọi thành viên của clb đều dành cho vị chủ tịch đáng kính này sự tôn trọng và lòng trung thành tuyệt đối.chiếc kim phút ấy là sự khởi đầu để kéo chiếc đồng hồ barca vận hành đều đều mỗi ngày.
Tiếp đến Pep Guardiola xứng đáng được coi là chiếc kim giờ bởi chính ông là người trực tiếp chỉ đường cho chiếc đồng hồ ấy chạy đúng quỹ đạo của mình.trầm tính ,thông minh là những gì tôi cảm nhận được từ con người ông,Pep không hề kế thừa những gì những có sẵn của barca bởi hãy nhìn những cầu thủ phải đi dưới thời pep họ ít nhiều đều là những cầu thủ bom tấn cả,pep không cần điều đó ông chủ trương xây dựng một barca với nòng cốt là những cầu thủ từ lò đào tạo của chính clb,ý tưởng xây dựng một đế chế hùng mạnh có chiều sâu của bóng đá thế giới bắt đầu từ đó.Barca dưới thời pep là 1 binh đoàn bách chiến bách thắng họ reo rắc nỗi kinh hoàng cho mọi hàng thủ đối phương bằng triết lý bóng đá tấn công mang tên tiki-taka,với lối chơi ấy họ đã từng chơi tenis trên Santiago Bernabeu hay nhẹ nhang đặt một bàn tay nhỏ lên má của ngài đặc biệt kiêu hãnh là thế. 4 năm tại vị với 14 cup ông chính là vị thánh sống trong lòng các cule sự ra đi của ông dù có để lại tiếc nuối,hoài nghi...nhưng với cá nhân tôi ông mới chính là special one!
Vậy còn các cầu thủ? Vị trí của họ ở đâu.xin thưa rằng họ chính là 11 con số trên chiếc đồng hồ đó,vai trò của mọi cầu thủ đều quan trọng như nhau có chăng chỉ là vị trí trên sân của từng người khác nhau mà thôi.11 con số ấy là niềm tự hào của người dân Catalunya họ có thể đến từ nhiều vùng miền và nền văn hóa khác nhau nhưng khi cùng chơi bóng dưới mái nhà Nou Camp mọi khoảng cách đã không còn thay vào đó là sự đoàn kết như những đứa con trong cùng một gia đinh với người anh cả Puyol,ở đó họ không chỉ được đào tào về chuyên môn mà còn được trau dồi tình yêu với cái nôi của mình,ai đó có thể cho rằng tiền có thể mua được tất cả thì xin hãy hỏi đại gia Anzhi của xứ Bạch Dương hay vị thiếu gia của nước Anh: Man City họ đã không ít lần có ý định cướp đi những viên ngọc quý nhất của barca bằng mức lương mà bất kỳ cầu thủ nào đều khao khát nhưng đáp lại là những cái lắc đầu cùng mong muốn gắn bó trọn đời với clb của những Xavi.Iniesta,Messi..đó chính là thứ duy nhất mà giá trị của đồng tiền không bao giờ có thể đong đếm đươc : lòng trung thành!
Sẽ thật thiếu xót nếu không nhắc tới hàng triệu hàng triệu cule trên khắp thế giới và tôi xin đặt họ vào con số 12.mỗi trận đấu của Barca trên thánh địa Nou Camp thực sự là những ngày hội của các cule họ hò reo, ca hát và cháy hết mình với tình yêu trái bóng tròn, giường như Nou Camp hơn 90 vạn chỗ ngồi là quá nhỏ bé so với tình yêu của các Cule dành cho Blaugranal.Họ là một phần không thể thiếu trong thành công của Barca ngày hôm nay.
Tất cả các yếu tố đó hòa quyện kết dính với nhau tạo nên một chiếc đồng hồ mang tên Barcelona mỗi nhịp đập của chiếc đồng hồ ấy đã làm say đắm và thổn thức biết bao tín đồ giới túc cầu giáo trên toàn thế giới và nó sẽ còn chạy mãi chạy mãi mà điểm dừng là vô tận như chính khẩu hiệu của đất nước Tây Ban Nha “ Plus Ultra – Thêm và hơn thế nữa”.
 
2. Tôithiêntài Và Bạncũngthế  
 
Tôi không may mắn được chứng kiến những tượng đài, những huyền thoại một thời của Barcelona thi đấu. Những Henry,những Ronaldinho, những Deco vào những năm 2005,2006 hay những bước đi đầu tiên của những cầu thủ nhỏ bé nhưng trong mỗi người hâm mộ, họ chiếm cả một khoảng lớn tình yêu với bóng đá: Inesta, Xavi, Messi,... Cho đến năm 2010, tôi vẫn chả biết đến Barcelona, có chăng chỉ là qua những lời bình luận về Messi, Xavi, tuyển TBN ở World Cup 2010. Barcelona trở thành đội bóng vĩ đại nhất trong tim tôi một cách thật hài hước: ảnh hưởng từ một người bạn, một culé thực thụ. Những bước đầu của tình yêu chỉ đơn giản là những pha highlight sau mỗi trận đấu. Nhưng bạn biết không, nó không chỉ là những bàn thắng, bàn thua, những pha đập nhả tiki taka, những pha qua người đẳng cấp của M10, dần dần việc xem Barcelona thi đấu trên sân đã trở thành một văn hóa trong tôi.
Tôi yêu đội bóng ấy, đội bóng của bóng của bóng đá đẹp, của tinh thần cao thượng với những đứa trẻ, với những số phận đã không may được cảm nhận, được chơi bóng một cách trọn vẹn. Nó, hơn cả một đội bóng, đã in sâu trong tôi những khoảnh khắc trào dâng vào những đêm giá lạnh của mùa đông, những đêm nóng bức của mùa hè, những sáng sớm tinh mơ của mùa xuân, những ngày trời đầy gió của mùa thu. Đội bóng, không, niềm hạnh phúc vô bờ của tôi ơ,i tôi sẽ luôn sát cánh cùng bạn cho đến những cầu trường khắc nghiệt nhất, dù cho đó có là Santigo Bernabeu hay là Off Traford, Wembley đi nữa thì tôi sẽ vẫn luôn dõi theo và ghi nhớ từng khoảnh khắc tuyệt diệu nhất của chúng ta: vui sướng tột độ khi Pedro ghi bàn mở tỉ số trong trận chung kết C1, như phát điên lên với những siêu phẩm của Messi, Villa, cảm thấy chút rùng mình kì lạ khi Abidal dâng cao chiếc Cup vô địch, đôi chút thất vọng khi để thua Kền Kền Trắng trên sân nhà, nuối tiếc vô cùng khi Pedro dứt điểm trúng cột dọc và rưng rưng nước mắt khi Torres ghi bàn chấm dứt mọi hy vọng...
Tất cả những điều đó, chắc chắn sẽ không bao giờ phai mờ trong tôi và hãy luôn biết một điều Barcelona: dù cho thành công hay thất bại, dù cho đang ở đỉnh cao nhất hay chìm nghỉm nơi cuối bảng xếp hạng thì vẫn sẽ luôn có những CĐV chân chính với tình yêu mạnh liệt nhất đồng hành cùng CLB, hãy luôn là những gì chúng ta đã cố gắng xây dựng: és més que un club bởi vì chúng ta là một gia đình
 
3. Sato Le
Ấn tượng của tôi với CLB Barcelona có lẽ cũng không có gì đặc sắc hơn những điều báo chí từng ca ngợi sau mỗi chiến công của họ. Đó thực thực sự là một đội bóng mạnh, với vũ khí tiqui taca chinh phục cả thế giới. Trong thời kỳ mà bóng đá đang dần tẻ nhạt với những toan tính thực dụng, Barcelona là hiện thân của cái đẹp, của sự hoa mỹ và kỹ thuật. Đó là những điều ai cũng đã nhận thấy, vậy nên, tôi muốn dành nhiều lời hơn cho Lionel Messi, siêu sao sáng nhất trong đội hình của họ...
 
Dù trong bóng đá, người ta mới chỉ phong "thánh" cho Johan Cruyff, nhưng có lẽ, từ thời điểm anh vượt lên căn bệnh về hình thể, đứng vào danh sách đội một Barca và trở thành một siêu sao, dường như một "vị thánh" mới đã ra đời.
 
Dù đôi lúc, anh lầm lũi trong bất lực, nhưng đối với tôi, những gì anh làm được đã quá đỗi phi thường.
 
Dù có người cho rằng, anh chỉ toả sáng được trong lòng Barca. Nhưng không, tôi nghĩ khác, tôi cho rằng chính Barca mới đang sống với ánh sáng của anh.
 
Dù từng chỉ vì 1 quả penalty hỏng ăn trong trận bán kết Champions League với Chelsea, người ta cho anh là tội đồ, nhưng tôi vẫn sẽ nhìn vào 91 bàn thắng mà anh đã oằn lưng đem lại trong năm qua để ngẫm rằng: anh là người hùng.
 
Dù có thể thành tích của anh tại ĐTQG, đáng nhớ nhất có lẽ chỉ là tấm HCV Olympic Bắc Kinh 2008, nhưng tôi không quên chức vô địch World Cup đến không phải vì một cá nhân, mà bởi 1 tập thể, với thiên thời, địa lợi, nhân hoà. Messi mới chỉ tham dự 2 kỳ World Cup, và 1 trong 2 lần đó là khi anh vẫn còn quá non trẻ. Ngoài ra, hãy nhìn vào số bàn thắng của anh tại ĐTQG, con số ấy không tốt ở chỗ nào?
 
Và cuối cùng, dù anh không phải cầu thủ mà tôi yêu thích, nhưng tôi sẽ không bao giờ phủ nhận: Messi, anh đã và vẫn đang là số 1.
 
Sato Le, 28/1/2013
 
 
4. Cristian Tello
 
Tôi còn nhớ, ngày tôi mới biết xem bóng đá, cha tôi có nói với tôi rằng : “Pele là vua bóng đá, nhưng cha yêu Maradona...!”.
 
Cha tôi…một người đàn ông luôn một mực khẳng định rằng mình là người không chung thủy, vì ngoài tình yêu dành cho mẹ tôi, cho mấy anh em tôi, ông còn dành tình yêu cho cây đàn ghi ta cũ, ông yêu thơ và yêu quả bóng tròn…
 
Ngày đó, cái suy nghĩ ngây thơ của tôi khẳng định với tôi rằng tình yêu có tính di truyền. Bởi lẽ, tôi cũng mê đàn hát, cũng thích làm thơ, và cũng yêu bóng đá…
 <...

23 tháng 3 2018

Bạn thân nhất của em là Hiền

Bạn ấy có làn da trắng. Khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu.Bạn ấy có một đôi mắt rất đẹp. Mái tóc bn ấy xõa xuống vai nhìn rất nữ tính. Bọn em thường gọi bn ấyCòi vì thân hình nhỏ nhắn của bạn

Dùng để giới thiệu!

23 tháng 3 2018

Hoa là người bạn thân học cùng lớp với em.(Câu TRẦN THUẬT) Dáng người cao mảnh khảnh. Bạn có đôi mắt sáng. Mái tóc dày, mượt mà, cái miệng xinh xinh luôn nở nụ cười tươi tắn.

17 tháng 4 2016

 " Quê hương" 2 tiếng gọi thân thương ấy chắc có lẽ vô cùng thân thuộc vs mỗi con người từng sinh ra và lớn lên ở vùng đất này. Bởi lẽ ko những nơi đây là vùng chôn rau cắt rốn của họ mà còn là nơi lưu giữa bao kỉ vật của 1 thời thơ ấu như: con đò xưa, cây đa dầu làng,.....Trong số đó tôi ấn tượng nhất vẫn là cảnh cơn mưa rào mùa hạ ở quê tôi.

    Lúc đầu, bầu trời nắng gắt. Những tia nắng chói chang lao xuống mắt đất như muốn nuốt chửng muôn loài vào cái nóng của mùa hè. Các loài cây như mất hết sức sống, ủ rủ đứng ở góc vườn. Đến cả các ao hồ đầy nước trước kia cũng bị lão Mặt Trời chén sạch.Rồi ko biết từ đâu, cả đàn mây lần lượt kéo đến che kín cả 1 góc trời.Sấm chớp vang dội khắp nơi. 1 cơn mưa chuẩn bị diễn ra.Các chú gà con lúc kia thấy còn bình thản ăn thức ăn mà bây giờ đã rối rít chạy tán loạn tìm chỗ ẩn nấp.Muôn loài thực vật đung đưa theo nhịp múa của gió.Rồi trời đã mưa, ngoài đường ai cũng chạy đi tìm cho mình 1 chỗ ẩn nấp, có những chỗ trước kia thấy rất ít khách mà bây giờ đã chật kín chỗ ngồi. Bà chủ quán vừa rót trà vừa thầm cười như muốn tạ ơn sự giúp sức của thiên nhiên đã khiến khách của quán nhiều hơn.Thỉnh thoảng thấy vài bóng người vẫn lao vun vút ngoài đường. Tiếng mưa rơi " lộp bộp" vang vọng đi khắp nơi.Từ xa nhìn lại, cứ ngỡ những hạt nước là những chiếc cung tên do các vị thần bắn xuống trần gian.Các cây cối giơ bàn tay ra đón nhận lấy ân huệ của thiên nhiên ban cho.Thỉnh thoảng nghe thấy tiếng mấy chú cóc vang lên như 1 bản hợp ca ko lời trong cơn mưa.Xa xa, thấp thoáng bóng các bác nông dân đi làm về.Rời cơn mưa như đã tạnh hẳn, bầu trời quang đãng. Mấy chú chim mẹ lại tiếp tục đi kiếm mồi về cho con ăn. Mọi việc, mọi vật lại diễn ra đúng như quy luật của nó. Ngoài đường, người người đi lại tấp nập khác hẳn vs lúc mưa.Trên bầu trời xanh, dường như có ai đó đã bắc lên 1 chiếc cầu vồng nối 2 chân trời lại vs nhau.

    Trận mưa cho tôi cảm giác thật khoan khoái và dễ chịu. Thế là những ngày oi bức vụt tan. Vừa nhìn bầu trời, tôi lại thầm cảm ơn cơn mưa đã ban lại sức sống cho muôn loài.

 

17 tháng 4 2016

Mỗi mùa đều có một đặc trưng riêng. Nếu mùa xuân là những cơn mưa bụi lất phất kéo dài, mùa đông tiết trời se lạnh với những cơn mưa hiếm hoi nhân lên cái lạnh thì mùa hạ là những cơn mưa rào bất chợt. Được nhìn ngắm những cơn mưa luôn đem đến cho mọi người cảm giác thật lạ, sảng khoái, dễ chịu. Đặc biệt là những cơn mưa mùa hè.

          Ông mặt trời toả ánh nắng chói chang, làm cho không khí của mùa hè thêm oi ả, khó chịu. Ngồi trong nhà, mọi người chỉ mong sao có trận mưa thật lớn. Trong các công viên, những chú chuồn chuồn bay là là trên đầu ngọn cỏ. Đúng là “Chuồn chuồn bay thấp thì mưaBay cao thì nắng bay vừa thì râm”,  trời bỗng nhiên sầm sì, từ đâu, những đám mây lớn, đen kịt kéo đến. Ông mặt trời như trốn sau những đám mây. Gió thổi mạnh giật đùng đùng, mặc sức điên đảo, cuốn bụi cát bay mù mịt. Cây cối nghiêng ngả, tranh thủ rũ bỏ hết những chiếc lá già nua, xấu xí. Mấy chú chim sẻ cũng biến đi đâu mất hút. Trên đường, ai nấy đều hối hả, vội vàng  đi thật nhanh để tránh mưa. Ở các sân chơi, mấy em nhỏ cũng líu tíu  chạy vào dưới mái hiên, háo hức chờ mưa. Nhà nào nhà nấy đều vội đóng cửa kín mít. Em thì thật nhanh thu hộ mẹ quần áo ngoài ban công.

          Rồi mưa cũng đến. Lộp độp….Lộp độp. Chỉ trong phút chốc mà mưa đã tuôn rào rào. Mưa như trút. Mưa như xiên xuống, lao ra như hàng ngàn mũi tên trắng xoá. Màn mưa hệt một tấm màn trắng xoá càng ngày càng dày và mau hơn. Trên mái tôn, tiếng mưa như ai ném đá. Sấm nổ đì đùng, sét lóe sáng rạch ngang trời. Ngoài đường vắng tanh không một bóng người, thỉnh thoảng chỉ có vài chiếc xe ô tô lao vun  vút trong màn mưa. Có mấy cái cây trong vườn ướt lướt thướt, như vẫy tay run rẩy. Trong nhà mọi người quây quần trò chuyện, anh mèo mướp trong nhà  giật mình vì tiếng sấm nhảy vội lên ghế sô pha. Nếu mưa mùa xuân giống như một cô gái nhẹ nhàng yếu đuối thì mưa mùa hạ quả là một chàng trai mạnh mẽ, cá tính. Một lát sau, sân ngập đầy nước.

           Sau một hồi vui chơi, mưa ngớt dần rồi tạnh hẳn. Trên các cửa cống, nước mưa đổ ào ào. Những đám mây trắng lũ lượt kéo về, chất lên tầng tầng, lớp lớp như có vẻ mừng vui, hoan hỉ lắm. Chim chóc cũng từng đàn bay về, ngân vang giai điệu rộn ràng của mùa hè. Cây cối như được tắm gội sạch sẽ, hiện rõ vẻ tươi mới, tràn đầy sức sống. Dường như trong không khí chỉ còn lại sự mát mẻ và tươi mới do cơn mưa đem đến. Ngoài đường, xe cộ tấp nập hẳn lên.

           Mưa mùa hạ chợt đến rồi chợt đi giống như một giấc mơ đẹp. Cảm ơn những cơn mưa đã ban tặng cho con người, cho thiên nhiên một sức sống mới và một niềm vui bất tận.

4 tháng 4 2018

Bạn có thể tham khảo các bài sau đây Tả ngôi trường Trung học cơ sở, nơi em đang theo học mẫu 1 Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống trường vang lên như thường vẫn thế ở bất cứ ngôi trường phổ thông nào, nhưng sao khi đứng trong sân trường này, ngôi trường Trung học cơ sở Nam Hồng, em lại thấy bồi hồi đến thế.

Nỗi bồi hồi có lẽ bởi những cảm xúc đan xen trong tâm trạng rối bời của một cô bé bắt đầu chân ướt chân ráo bước vào một thế giới khác, thế giới mình sẽ lớn hơn một chút của ngày cấp một, tự lập hơn một chút của những ngày ba mẹ còn phải đưa tới trường.

Ngôi trường to và đẹp quá! Chúng em có một khoảng sân rộng để vui đùa, có cả ghế đá của những lớp thầy cô và anh chị đi trước tặng lại nhà trường để ngồi nghỉ ngơi trong giờ giải lao. Xà cừ, bằng lăng, bàng hay phượng có lẽ đã đứng đó mấy chục năm rồi, đã chia sẻ buồn vui cùng bao thế hệ học trò, và chứng kiến những đổi thay của trường lớp. Những cây phượng cành lá xum xuê, khẳng khiu như thể có hàng trăm cánh tay vươn ra ôm lấy hoa và tán lá. Hè lại đến, hoa phượng nở đỏ rực một góc trời, sắc xanh của lá càng làm những chùm hoa thêm sức sống. Lũ học trò nghịch ngợm như chúng em vẫn đua nhau nhặt cánh phượng ép vào trang vở rồi làm thành những chú bướm ngộ nghĩnh dành tặng bạn bè. Người bạn thân thiết nhất của lớp em là một cây bằng lăng cũng đang mùa đua sắc, tán cây xòe mát một góc hiên, trông hệt như một chiếc ô màu tím khổng lồ. Mấy bác bàng già lặng lẽ một góc trời, yên lặng ngắm nhìn lũ quỷ học trò nào là nhảy dây, đá cầu, chơi chuyền...

Rẽ những tán cây xanh đầy sức sống chính là lớp học của chúng em đó! Hai dãy nhà hai tầng khang trang như hai cánh tay khổng lồ mà ở giữa là khu nhà Hiệu bộ, nơi làm việc của Ban Giám hiệu và phòng nghỉ giải lao của các thầy cô giáo. Lớp học với bảng đen, phấn trắng là người bạn thân thiết của chúng em, ngày ngày thầy cô vẫn bóng dáng quen thuộc đó với bảng với phấn đưa chúng em đến những chân trời tri thức.

Sẽ tiếp tục là một hành trình dài để khám phá và trải nghiệm những đổi thay của mỗi góc sân, khoảng trời, mỗi lớp học nhưng có một điều có lẽ không thay đổi, tình yêu với mỗi khoảnh khắc, mỗi ngôi trường của tuổi học trò. Trong em, có một tình yêu như thế với ngôi trường thân thương của mình.

Tả ngôi trường THCS nơi em đang học mẫu 2

Ngôi trường của em chính là trường THCS Phương Mai. Cái tên của ngôi trường cũng thật giản dị, nó trùng tên với phường Phương Mai nơi em ở. Ngôi trường nằm khuất trong những khu tập thể của phường Phương Mai.

Đi từ xa, em đã nhìn thấy cánh cổng trường sơn màu xanh. Cánh cổng luôn rộng mở đón học sinh chúng em đến trường. Nhưng phải là những bạn học sinh đi học đúng giờ cơ. còn những bạn học sinh đi học muộn là phải đứng ngoài cổng. Những lúc ấy, cánh cổng thật nghiêm khắc, đóng kín và im lìm như những pho tượng đá. Chính vì vậy nên chúng em luôn cố gắng đi học đúng giờ, chẳng bạn nào muốn đi học muộn vì ai cũng sợ phải đứng ngoài, bị bác bảo vệ ghi tên và bị phê bình mỗi sáng thứ hai hàng tuần. Sân trường của em hình chữ nhật, rất nhỏ và hẹp. Cứ mỗi sáng thứ hai đầu tuần, đến giờ chào cờ, chúng em xếp hàng rất vất vả, lớp nọ nối sát lớp kia, cả sân trường chật kín, chẳng còn chỗ hở nào. Nhưng cũng chưa vất vả bằng những giờ thể dục, chúng em tập mà không thể duỗi tay ra thoải mái vì sẽ chạm vào nhau. Chính vì thế nên trường em có bài tập thể dục riêng, khác với các trường khác. Học sinh chúng em vốn quen với điều kiện của ngôi trường nên chẳng ai phàn nàn điều gì. Những cây bàng, cây phượng vẫn tỏa bóng mát che cho chúng em khỏi cái nắng chang chang của mùa hè. Trường em còn có cả khu vườn sinh thái để phục vụ cho bộ môn sinh học.

Nhìn sâu vào trong là hai dãy nhà tầng tường quét vôi vàng sáng sủa. Trường em chia làm khu A và khu B. Khu A thì tầng một là phòng hội đồng và phòng ban giám hiệu. Tầng hai là phòng máy. Phòng máy có những máy móc hiện đại, phục vụ cho chúng em những giờ học trên máy đầy lý thú. Bên cạnh phòng máy là phòng vi tính và thư viện. Những tiết trống, hay những giờ nghỉ, chúng em thường lên thư viện đọc sách, báo và truyện. Khu B là các phòng học được trang bị đầy đủ quạt và đèn chiếu sáng. Phòng học của trường em rất đẹp. Chúng em còn treo tranh và bảng hoa điểm tốt để thi đua học tập. Phòng học nào cũng có ảnh và có khẩu hiệu \"Thi đua dạy tốt, học tốt\", \"5 điều bác Hồ dạy\" và \"Tiên học lễ hậu học văn\".

Trường em tuy nhỏ bé, nhưng luôn dẫn đầu phong trào thi đua \"dạy tốt học tốt\ của quận. Chúng em luôn được các thầy cô quan tâm, dạy bảo. Các thầy cô rất nhiệt tình, hết lòng vì học sinh, luôn cố gắng tạo điều kiện tốt nhất cho chúng em học tập.

Sau này, dù có xa mái trường Phương Mai thân yêu nhưng em vẫn luôn nhớ mãi mái trường này. Nơi đây, em đã học tập, vui chơi và lớn lên trong sự dìu dắt, chỉ bảo của thầy cô và bạn bè.

Tả ngôi trường Trung học cơ sở, nơi em đang theo học mẫu 3

"Trường chúng em, khang trang mới đẹp làm sao, chim bốn mùa líu lo, hàng cây che bóng sân trường"

Mỗi khi nghe lại bài hát này tôi lại nhớ đến ngôi trường trung học cơ sở của mình. Trường tôi là một ngôi trường với bề dày lịch sử và thành tích là một trong những trường đứng đầu của huyện về nhiều mặt, Luôn luôn là niềm tự hào của ban lãnh đạo huyện và thành phố.

Trường được thành lập năm 1961 vì lúc đó đất nước còn đang trong thời kì chiến tranh, cơ sở vật chất còn thiếu thốn nên trường phải học chung với trường tiểu học, trung học cơ sở sáng, tiểu học chiều. Đến năm 2000 trường được tách cấp và được xây dựng ngay đầu làng. Tuy diện tích của trường không được rộng nhưng trường lại được xây dựng rất khang trang và có đầy đủ tiện nghi trong các phòng học.

Trường được xây dựng ngay trên đầu làng, quay về phía nam. Xung quanh trường là đầm nước mênh mông. Nhìn xa trông trường như một ốc đảo xinh xắn, đáng yêu nhưng lại có thêm vẻ đẹp nguy nga của một ngôi trường cổ kính. Phía trước trường là đình làng đứng sừng sững, nghiêm trang. Bên phải trường là trường tiểu học, bên trái là khu dân cư.

Dường như trường được xây dựng trên một mảnh đất tuyệt vời của đầm nước xanh của hàng cây, của đình làng, những cảnh vật ấy dường như tô điểm thêm cho ngôi trường càng ngày càng thêm lộng lẫy. Đường dẫn vào trường là một con đường đẹp màu trắng xám có hàng rào trắng bao quanh, trông thật đẹp. Con đường giống như một thảm lụa dẫn ta vào thế giới cổ tích.

Vào đến trong là sân trường rộng, bên phải là phòng của bác bảo vệ và khu để xe của học sinh. còn bên trái là khu để xe của giáo viên và hồ bán nguyệt.

Trường có ba dãy nhà cao tầng được xây dựng theo hình chữ U truyền thống. Phía bên phải là dãy nhà hai tầng là nơi học sinh các khối 7,8,9. Phía bên trái là phòng học của học sinh khối 6 và các phòng bộ môn như: Hóa học, sinh học, âm nhạc, mĩ thuật, phòng tin học, đa năng… được trang bị trang thiết bị hiện đại, tiên tiến để phục vụ cho việc học tập của học sinh.

Đặc biệt phòng tin học được trang bị các máy tính hiện đại có kết nối mạng internet giúp cho học sinh có thể tìm kiếm tài liệu học tập khi cần thiết. Chính giữa của trường là khu hiệu bộ nơi làm việc, nghỉ ngơi của hơn hai mươi thầy cô giáo trong trường. Có thêm cả phòng hội đồng, phòng kế toán, phòng đoàn đội là nơi để các thầy cô họp, hội nghị,… và hơn thế là phòng truyền thống nơi lưu giữ các thành tích suất sắc của trường. Trường được bao quanh bởi một hàng rào chắc chắn à những cây bạch đàn cao vút tô điểm thêm cho sự nghiêm trang của trường. Cuối năm 2010 trường chính thức đón nhận bằng công nhận trường chuẩn quốc gia và năm 2011 trường tôi còn nhận được huân chương lao động hạng ba.

Không những thế, trường còn có đội ngũ giáo viên dạy giỏi, học sinh xuất sắc, học sinh giỏi cấp huyện. Với sự tin tưởng của cha mẹ học sinh và các cấp lãnh đạo mà trường được vinh dự đặt cụm bồi dưỡng học sinh giỏi. Ngôi trường đã nuôi dưỡng những giấc mơ và là nơi nuôi dưỡng những nhân tài của đất nước. Mỗi lứa học sinh đến rồi lại đi, nhưng hình ảnh trường thân yêu luôn còn mãi trong lòng mỗi người học sinh. Chỉ còn một năm nữa thôi là tôi cũng phải rời xa mái trường thân yêu này vì thế tôi phải thật cố gắng học tập chăm ngoan để xứng đáng với ý nghĩa của trường cho chúng tôi.

Chúng ta hãy cố gắng giữ gìn và phát huy truyền thống lịch sử của trường ta, để đến khi ta quay lại đây không phải xấu hổ với bản thân mình vì mình đã đóng góp cho trường những thành tích tuy nhỏ nhặt nhưng nếu nhiều người góp phần thì chắc chắn trường ta sẽ thành công, đạt nhiều thành tích cao hơn nữa.

4 tháng 4 2018

Ngôi trường của em chính là trường THCS Hải Thái. Cái tên của ngôi trường cũng thật giản dị, nó trùng tên với xã Hải Thái em đang ở

Đi từ xa, em đã nhìn thấy cánh cổng trường sơn màu xanh. Cánh cổng luôn rộng mở đón học sinh chúng em đến trường. Nhưng phải là những bạn học sinh đi học đúng giờ cơ. còn những bạn học sinh đi học muộn là phải đứng ngoài cổng. Những lúc ấy, cánh cổng thật nghiêm khắc, đóng kín và im lìm như những pho tượng đá. Chính vì vậy nên chúng em luôn cố gắng đi học đúng giờ, chẳng bạn nào muốn đi học muộn vì ai cũng sợ phải đứng ngoài, bị bác bảo vệ ghi tên và bị phê bình mỗi sáng thứ hai hàng tuần. Sân trường của em hình chữ nhật, rất nhỏ và hẹp. Cứ mỗi sáng thứ hai đầu tuần, đến giờ chào cờ, chúng em xếp hàng rất vất vả, lớp nọ nối sát lớp kia, cả sân trường chật kín, chẳng còn chỗ hở nào. Nhưng cũng chưa vất vả bằng những giờ thể dục, chúng em tập mà không thể duỗi tay ra thoải mái vì sẽ chạm vào nhau. Chính vì thế nên trường em có bài tập thể dục riêng, khác với các trường khác. Học sinh chúng em vốn quen với điều kiện của ngôi trường nên chẳng ai phàn nàn điều gì. Những cây bàng, cây phượng vẫn tỏa bóng mát che cho chúng em khỏi cái nắng chang chang của mùa hè. Trường em còn có cả khu vườn sinh thái để phục vụ cho bộ môn sinh học.

Nhìn sâu vào trong là hai dãy nhà tầng tường quét vôi vàng sáng sủa. Trường em chia làm khu A và khu B. Khu A thì tầng một là phòng hội đồng và phòng ban giám hiệu. Tầng hai là phòng máy. Phòng máy có những máy móc hiện đại, phục vụ cho chúng em những giờ học trên máy đầy lý thú. Bên cạnh phòng máy là phòng vi tính và thư viện. Những tiết trống, hay những giờ nghỉ, chúng em thường lên thư viện đọc sách, báo và truyện. Khu B là các phòng học được trang bị đầy đủ quạt và đèn chiếu sáng. Phòng học của trường em rất đẹp. Chúng em còn treo tranh và bảng hoa điểm tốt để thi đua học tập. Phòng học nào cũng có ảnh và có khẩu hiệu \"Thi đua dạy tốt, học tốt\", \"5 điều bác Hồ dạy\" và \"Tiên học lễ hậu học văn\".

Trường em tuy nhỏ bé, nhưng luôn dẫn đầu phong trào thi đua \"dạy tốt học tốt\ của quận. Chúng em luôn được các thầy cô quan tâm, dạy bảo. Các thầy cô rất nhiệt tình, hết lòng vì học sinh, luôn cố gắng tạo điều kiện tốt nhất cho chúng em học tập.

Sau này, dù có xa mái trường Hải Tháithân yêu nhưng em vẫn luôn nhớ mãi mái trường này. Nơi đây, em đã học tập, vui chơi và lớn lên trong sự dìu dắt, chỉ bảo của thầy cô và bạn bè.