K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 2

Bài thơ "Trong lời mẹ hát" của Trương Nam Hương đã chạm đến trái tim của bao người đọc, gợi lên những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Hình ảnh người mẹ với những đổi thay về ngoại hình theo thời gian khiến lòng ta không khỏi xót xa và nghẹn ngào.

Trong ký ức của tôi, mẹ luôn là người phụ nữ xinh đẹp và trẻ trung. Mái tóc mẹ đen nhánh, óng ả, làn da mịn màng và đôi mắt luôn ánh lên nụ cười ấm áp. Nhưng thời gian trôi qua, mẹ ngày càng già đi. Mái tóc đen ngày nào đã lốm đốm những sợi bạc, rồi dần dần phủ đầy một màu trắng xóa. Làn da mẹ không còn căng mịn như trước, thay vào đó là những nếp nhăn hằn sâu theo năm tháng. Đôi mắt mẹ cũng không còn tinh anh, thay vào đó là những vết chân chim và ánh nhìn đượm buồn.

Nhìn những đổi thay về ngoại hình của mẹ, lòng tôi không khỏi xót xa. Tôi cảm thấy như thời gian đã lấy đi của tôi những gì quý giá nhất. Tôi nhớ những ngày còn bé, mẹ thường ôm tôi vào lòng, hát cho tôi nghe những bài hát ru ngọt ngào. Mẹ kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích về những nàng công chúa xinh đẹp và những chàng hoàng tử dũng cảm. Mẹ luôn là người bạn thân thiết, là chỗ dựa vững chắc cho tôi trong cuộc sống.

Nhưng giờ đây, khi mẹ đã già yếu, tôi mới nhận ra rằng mình đã quá vô tâm. Tôi đã không dành đủ thời gian cho mẹ, không quan tâm đến cảm xúc của mẹ. Tôi đã quá mải mê với cuộc sống của riêng mình mà quên mất rằng mẹ đang ngày càng già đi.

Tôi cảm thấy hối hận và day dứt. Tôi muốn bù đắp cho mẹ, muốn dành tất cả thời gian và tình yêu thương của mình cho mẹ. Tôi muốn chăm sóc mẹ, muốn làm cho mẹ vui lòng. Tôi muốn mẹ biết rằng tôi yêu mẹ rất nhiều.

Tôi tin rằng, dù thời gian có trôi qua, dù ngoại hình của mẹ có thay đổi, thì tình cảm của tôi dành cho mẹ vẫn không bao giờ thay đổi. Mẹ vẫn luôn là người mẹ tuyệt vời nhất trong trái tim tôi.

7 tháng 4 2022

trắng,nôn nao,còng,cao

a/chỉ nỗi vất vả của mẹ để nuôi chúng ta 

7 tháng 4 2022

Tìm các tính từ trong khổ thở sau:

 Thời gian chạy qua tóc mẹ

 Một màu trắng đến nôn nao

 Lưng mẹ cứ còng dần xuống

 Cho con ngày một thêm cao.

a) Em có suy nghĩ gì về hình ảnh người mẹ trong khổ thơ trên?

- Người mẹ rất vất vả để nuôi con, cho con mọi điều tốt nhất. Dạy dỗ con lên người, giúp con thành đạt và khôn lớn hơn. Luôn che chở, yêu thương con mong cho con có đc cuộc sống hoàn thiện như bao nguời mẹ khác.

hình ảnh là :

tóc mẹ trắng dần, lưng mẹ còng dần xuống 

suy nghĩ:

giúp em cảm nhận được tình yêu thương, hi sinh của mẹ dành cho con. Chấp nhận làm việc vất vả để nuôi con lớn

31 tháng 8 2023

Là mẹ luôn phải vất vả nuôi chúng ta khôn lớn từng ngày

31 tháng 8 2023

Con từng bị đeo bám bởi tâm lý hổ thẹn, mặc cảm vì mẹ là một người nông dân nghèo khó, quanh năm chân lấm tay bùn trong khi mẹ của các bạn con người thì là giáo viên, người là kế toán, văn thư, thậm chí có người còn là giám đốc một cơ quan danh tiếng.Mỗi lần nghe bạn bè tự hào, hãnh diện khoe về mẹ mình con chỉ im lặng nuốt những tủi hờn vào trong. Con thầm trách mẹ sao không là một công chức nhà nước để con được mở mày mở mặt với đám bạn đồng trang lứa. Điều làm con xấu hổ nhất chính là bàn tay sần sùi, thô ráp, móng lúc nào cũng thâm đen vì quanh năm dầm bùn đất, lại có một ngón bị liệt của mẹ. Còn nhớ, có lần mẹ đến trường đón con, vừa thấy bóng con bước ra, mẹ tươi cười tiến lại, trìu mến khoác tay lên vai liền bị con cau mặt gạt ra rồi lảng mau đi chỗ khác vì sợ chúng bạn chê cười…Hiểu rõ tâm tư của con, mẹ không trách mắng mà tỏ ra đồng cảm. Rất nhiều lần mẹ nhẹ nhàng tâm sự với con rằng ngày bé mẹ cũng rất tự ti khi bạn bè chê bai, cười nhạo đôi bàn tay xấu xí bằng biệt danh “búp chuối”. Nhưng sau những trải nghiệm, thăng trầm mẹ đã vững vàng lên, thậm chí mẹ còn tự hào vì tay mẹ không đẹp nhưng chưa từng làm điều xấu, gieo cái ác mà cần mẫn lao động chân chính kiếm tiền nuôi 4 đứa con học giỏi, nên người. 

13 tháng 7 2023

A. Danh từ

 

29 tháng 1 2024

Trong những năm học ở cấp một có rất nhiều thầy cô đã dạy em, ai em cũng quý cũng yêu. Nhưng người em dành nhiều tình thương nhất, đó là cô Hồng Nga - người đã dìu dắt em trong năm học lớp ba.

Mới thoạt nhìn, có Nga không đẹp lắm. Cô khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Đó là tuổi đời đầy mơ mộng nhưng cô lại rất yêu nghề và yêu học sinh. Mỗi khi có bước vào lớp, nụ cười tươi thắm khoe hai hàm răng trắng đều như hạt bắp luôn nở trên môi. Mái tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất phù hợp với gương mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi cười chúm chím như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đến lớp và bộ áo dài màu xanh da trời thướt tha, dịu dàng. Lúc đó, em thấy cô trẻ trung và duyên dáng như một chị nữ sinh cấp 3.

Chúng em rất thích nghe cô giảng bài. Cô có giọng nói rất nhẹ nhàng và trong trẻo kết hợp với phong cách vui tươi dí dỏm càng làm cho giờ dạy thêm sinh động, hấp dẫn. Cô hay tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay quanh câu tục ngữ: "Có công mài sắt, có ngày nên kim" để khuyên nhủ các bạn chưa chăm chỉ, kiên trì trong học tập. Em còn nhớ, mặc dù cô bận rất nhiều việc nhưng cô vẫn dành thời gian để đến thăm từng nhà học sinh. Có một lần, em bị ốm nặng đột ngột phải nghỉ học ở nhà. Không ngờ, sau khi tan trường về cô đã không ngại đường sá, nắng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng tận tuỵ vì học sinh của cô đã làm cả nhà em vô cùng cảm động! Đặc biệt cô còn dành nhiều thì giờ để chăm chút các bạn nghèo các bạn chưa ngoan. Lúc ấy trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba quan tâm chăm sóc, bạn thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho bạn vài cuốn tập hoặc quyển sách hay. Nhờ tình thương của cô và lớp 5A chúng em, bạn Hùng đã khắc phục dần khuyết điểm và học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối học kì một. Cuối năm ấy, lớp em lại nhận được cờ khen của Ban giám hiệu trường. Cô bảo đó là thành tích của tập thế chúng em. Nhưng riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là nhờ công lao dạy dỗ của cô vậy !

15 tháng 2 2022

NHÂN HÓA NHA!

NHỚ T I C K

9 tháng 4 2022

sai

 

6 tháng 8 2023

hep hep

mekhocroi

6 tháng 8 2023

a. Chạy ở ấy có lẽ ám chỉ thời gian trôi qua rất nhanh, mỗi giây mỗi phút trôi qua thì mẹ lại già thêm một chút
b) 
Đối với mỗi người con như chúng ta, đấng sinh thành luôn là những người tuyệt vời nhất đã xuất hiện trong cuộc đời của mình. Hình ảnh mái tóc màu trắng đã cho ta thấy rõ một điều rằng: mẹ đã không còn trẻ, chiếc lưng còng dần vì tần tào nuôi con khôn lớn. Những lời ru đã chứa đựng điều thiêng liêng bởi lẽ đó không đơn thuần chỉ là cuộc đời con, đó còn là cuộc đời mẹ, những điều mẹ còn nuối tiếc, chỉ có thể gửi gắm lại cho con sau này. Mẹ đã vất vả, lam lũ nhưng cuối cùng, điều đó là để dành cho con, chắp cánh cho con một cuộc đời thật đẹp.

24 tháng 1 2024

hép mị

 

24 tháng 1 2024

cứu

23 tháng 1 2024

Em cảm nhận được sự tin tưởng, niềm hy vọng mà bạn âm thầm gấp sếu. Lặng lẽ, nghĩa là âm thầm, nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động nhưng trong bài đọc này em cảm thấy một sự tin tưởng mãnh liệt vào việc gấp sếu và sự lặng lẽ làm điều đó.

26 tháng 1 2024

Trường học là ngôi nhà thứ hai của em. Một trong các thầy cô đã dạy em em yêu và quý nhất là cô Nhung. Đây là cô giáo dạy môn Tiếng Việt của em năm lớp 4. Cô Nhung năm nay 25 tuổi, cô có dáng người mảnh mai, gương mặt trái xoan, thanh tú. Trên gương mặt lúc nào cũng nở một nụ cười dịu hiền tỏa nắng luôn gây ấn tượng cho người nhìn. Cô có đôi mắt rất đẹp, đôi mắt ấy luôn nhìn chúng em mới nhìn ánh mắt hiền từ và tươi sáng. Em yêu nhất là giọng nói của cô. Giọng nói cô dịu dàng, trầm ấm khi dặn dò chúng em. Những bài giảng qua giọng nói của cô trở nên mềm mại và hay hơn. Mỗi khi đến lớp cô  thường mặc chiếc áo dài thướt tha càng tôn thêm dáng người của cô. Cô có mái tóc rất dài và mượt luôn được cô buộc gọn gàng đằng sau lưng. Cô rất vui vẻ và nhiệt tình với học sinh và mọi người xung quanh. Cô luôn hoàn thành những nhiệm vụ được giao. Với tính cách hài hước của cô đã tạo ra những trò chơi, những hoạt động để chúng em tìm kiếm được niềm vui trong mỗi bài học. Với em cô Nhungkhông chỉ là một cô giáo mà còn là một người mẹ thứ hai của em. Em rất yêu quý cô.

like cho mik nhé

15 tháng 2 2024

Cô giáo của bạn thì tự tả đi