Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tham khảo:
Qua các câu chuyện đã được học em thích nhất là bài "Cùng Bác qua suối" bởi bài đọc đã cho em thấy được phẩm chất cao cả, đáng kính của Bác - vị cha già của dân tộc ta. Bác rất quan tâm tới mọi người từ những việc nhỏ nhất trong đời sống sinh hoạt. Bác ân cần hỏi anh bị ngã có đau không và cho kê lại hòn đá để những người đi sau không bị ngã. Bác rất cẩn thận chu đáo trong mọi công việc nó thể hiện khi qua suối Bác đã lường hết các tình huống xãy ra như trơn trợt, nước sâu,... nhưng trong thực tế có những sự cố xãy ra. Khi sự cố xãy ra nhưng vì đã có chuẩn bị nên Bác đã vượt qua dễ dàng và rút ra ngay được nguyên nhân sự việc cả chủ quan và khách quan trong vấn đề. Từ đó, Bác rút ngay bài học kinh nghiệm cho bản thân và truyền đạt lại cho mọi người để cùng áp dụng cho những lần sau. Đồng thời vấn đề gì giải quyết được ngay cho một người dù lớn hay bé Bác cũng làm ngay đó là lượm hòn đá bỏ đi để những người đi sau không bị té.

Em rất thích nghe các câu chuyện cổ tích. Tuy được nghe rất nhiều, nhưng em vẫn luôn đặc biệt ấn tượng với câu chuyện Thạch Sanh. Đó thực sự là một câu chuyện rất hay và hấp dẫn. Chàng Thạch Sanh tuy sớm mồ côi cha mẹ, phải sống cuộc sống nghèo khổ, cô đơn dưới gốc đa, nhưng chưa bao giờ có lòng tham, hay suy nghĩ xấu xa cả. Khi học được một thân bản lĩnh tài giỏi, chàng đã dùng nó để diệt ác, giúp dân, chứ không dùng nó để mưu hại người khác. Tấm lòng nhân hậu, đức độ của chàng khiến em nể phục vô cùng. Hình ảnh chàng Thạch Sanh quên mình chiến đấu với chằn tinh, đại bàng tinh để cứu người, không mong chờ hồi đáp gì luôn là bức tượng vàng chói lọi. Chàng ấy thực sự là một người anh hùng vĩ đại. Dù sau này, được biết đến thêm nhiều người anh hùng khác, vẫn không có ai thay thế được Thạch Sanh trong lòng em.
Có rất nhiều các tác phẩm tiêu biểu và đặc sắc ngoài kia dành cho thiểu nhi nhưng ấn tượng nhất đối với tôi đó là tác phẩm “Dế Mèn Phiêu Laru Ký" của nhà văn Tô Hoài. Qua đoạn trích “Bài Học Đường Đời Đầu Tiên" tác giả đã khắc họa lên được hình ảnh Dế Mèn rất chi tiết và sống động. Trước hết, Dế Mèn được mô tả là một chàng thanh niên oai phong, cường tráng và dũng mãnh nhưng bên cạnh đó tính cách của cậu ta lại rất kiêu ngạo, đáng ghét và do những tỉnh cách này mà góp phần vào cái chết đau lòng của Dế Choắt. Tiếp đến, Đề Mên luôn cho bản thân là trung tâm của sự chú ý mà không biết kính trọng người khác. Dể Mèn thô lộ chọc người này đến người khác như chị Cào Cào, anh Gọng Vỏ,... nhưng đặc biệt nhất là chọc chị Cốc sau đó trốn chạy làm cho Dẻ Choắt bị vạ lây. Sau đó, cái chết của Dế Choắt làm cho Dế Mèn rất ăn hận nhưng mọi thứ đã muộn màng và Dế Choắt đã để lại cho anh một lời khuyên chân thành “Sống ở đời mà bố láo thì có ngày bị nghiệp quật chết" từ đó mà Dế Mèn nhận được một bài học đắt giá khiến anh khiêm tổn, tốt bụng và trở nên dễ mến hơn.

THAM KHẢO
https://tech12h.com/bai-hoc/viet-doan-van-gioi-thieu-tranh-anh-em-tu-ve-tu-chup-suu-tam-ve-de-tai-yeu-thich.html

Khu vườn nhà ông nội em trồng rất nhiều cây nho. Những giàn nho mọc đều tăm tắp với hàng nghìn chùm mọng nước, treo lủng lẳng. Gốc nho to bằng miệng chiếc chén nhỏ, có màu nâu đen. Những cành nho có thể dài tới ba, bốn chục mét, cây này đan vào cây kia như một gia đình đoàn kết. Lá nho to hơn bàn tay xoè, màu xanh ngát. Quả nho mọc thành chùm dài, quả nào quả nấy cứ tròn xoe, mọng nước. Khi chín, vỏ nho chuyển dần sang màu màu đỏ, bên ngoài được phủ một lớp bột sáp. Hương vị của quả nho rất tuyệt. Chúng có vị ngọt sắc, rất giòn và thơm ngon. Em rất thích ăn quả nho.

Một trong những loài vật được xem là thân thiết với con người nhất là chó.Khi ra đường, có rất nhiều người dẫn theo chú chó đi dạo hay chơi cùng. Và em cũng quen biết với một em chó rất đáng yêu.
Chú chó này sống ở trường dạy nghề đối diện với nhà em. Và chú chó em đang nói tên là Rex. Em Rex thuộc giống chó ta. Rex mới chỉ được 1 tuổi rưỡi thôi nhưng hiện tại Rex đã bằng một phần ba chú chó Bét-giê rồi. Đầu của Rex chỉ bằng một quả bưởi nhỏ. Lông của Rex có màu nâu sẫm pha thêm một chút màu đen. Mắt của nó như hột cườm đen nhánh, lúc nào cũng long lanh đưa đi đưa lại như có nước ở bên trong. Hai chân ngắn nhưng Rex chạy nhanh lắm. Được ăn hay được các bác bảo vệ cởi xích thì nó lại vẫy vẫy cái đuôi của mình dường như muốn nói với mọi người rằng Rex đang vui lắm. Rex rất thích được vuốt ve và nhận được sự trìu mến từ mọi người. Thỉnh thoảng cuốt tuần ba em dẫn em cùng với em trai của em đi thăm Rex cùng một ít đồ ăn. Khi thấy chúng em và ba em, Rex vui mừng vẫy đuôi cùng một biểu cảm khoái chí. Dạo này em đã đi học trở lại nên ít khi em được gặp Rex hơn. Mặc dù em không phải là chủ của Rex nhưng em coi Rex như một người bạn thân và Rex cũng thế.
Em mong rằng khi đến kì nghỉ hè em sẽ có nhiều thời gian để chơi cùng với Rex hơn.

Trong gia đình em gồm 4 ( có thể điền số khác ) người nhưng người mà em yêu nhất là bố . Bố em năm nay .... tuổi rồi , da bố đã có những nếp nhăn . Bố có làn da rám nắng và hàm răng trắng tinh luôn cười khi em đạt điểm tốt . Bố em làm nghề .... Nghề của bố tuy vất vả nhọc nhằn và bố thường về muộn nhưng bố luôn có thời gian dạy em học bài , cho em đi chơi ....Có lần em bị sốt nặng không đi học được . Bố đã dành thời gian ở nhà chăm sóc em mà ngủ quên khi nào không biết .
Em rất yêu bố và em sẽ cố gắng học thật giỏi để làm bố vui lòng.
Ở phần "Bố em làm nghề .... Nghề của bố tuy vất vả nhọc nhằn và bố thường về muộn nhưng bố luôn có thời gian dạy em học bài , cho em đi chơi ....Có lần em bị sốt nặng không đi học được . Bố đã dành thời gian ở nhà chăm sóc em mà ngủ quên khi nào không biết ." thì em có thể viết rằng thời gian rảnh bố chơi gì hay làm gì với em . Còn phần em bị ốm là do chị nghĩ ra , phần đó em kể về một kỉ niệm đáng nhớ của bố và em nhé

Tham khảo:
Bác Hà sống ở cạnh nhà em là một người lao động trí óc.
Bác ấy là một giáo viên dạy văn ở trường cấp ba trong thành phố. Đến nay, bác đã cống hiến được gần mười lăm năm trong nghề. Ngày nào, bác cũng đến trường, thực hiện nghĩa vụ trồng người. Để có những giờ dạy hay như thế ở lớp, bác Hà đã không ngừng nghỉ trau dồi kinh nghiệm, kiến thức của mình. Tuy đã là giáo viên lâu năm, nhưng bác rất chịu khó cập nhật thêm các thông tin, kĩ năng máy tính để hỗ trợ việc dạy học. Chính vì cái tâm và tài năng của mình, bác Hà được các học sinh và phụ huynh vô cùng yêu quý, kính trọng.
Không chỉ thế, bác Hà còn là một người hàng xóm tuyệt vời. Bác ấy luôn thân thiện với mọi người. Các hoạt động chung như dọn dẹp, trang trí vào các dịp lễ, bác luôn năng nổ tham gia. Điều đó khiến mọi người càng thêm yêu mến bác hơn.
Càng được tiếp xúc, em càng yêu quý bác Hà. Mong rằng sau này em cũng có thể trở thành một giáo viên tuyệt vời như bác.
Tham khảo:
Bác Hà sống ở cạnh nhà em là một người lao động trí óc.
Bác ấy là một giáo viên dạy văn ở trường cấp ba trong thành phố. Đến nay, bác đã cống hiến được gần mười lăm năm trong nghề. Ngày nào, bác cũng đến trường, thực hiện nghĩa vụ trồng người. Để có những giờ dạy hay như thế ở lớp, bác Hà đã không ngừng nghỉ trau dồi kinh nghiệm, kiến thức của mình. Tuy đã là giáo viên lâu năm, nhưng bác rất chịu khó cập nhật thêm các thông tin, kĩ năng máy tính để hỗ trợ việc dạy học. Chính vì cái tâm và tài năng của mình, bác Hà được các học sinh và phụ huynh vô cùng yêu quý, kính trọng.
Qua các câu chuyện đã được học em thích nhất là bài "Cùng Bác qua suối" bài đọc đã cho em thấy được phẩm chất cao, đáng kính của Bác Hồ. Bác rất quan tâm tới mọi người từ những việc nhỏ nhất trong cuộc sống hằng ngày. Bác ân cần hỏi anh bị ngã có đau không và kê lại hòn đá để những người đi sau không bị ngã. Bác rất cẩn thận trong mọi công việc. Nhưng trong thực tế có những sự cố xảy ra. Khi sự cố xảy ra nhưng vì đã có chuẩn bị nên Bác vượt qua dễ dàng và rút ra ngay được nguyên nhân sự việc cả chủ quan và khách quan trong vấn đề. Từ đó, Bác rút ngay bài học kinh nghiệm cho bản thân và truyền đạt lại cho mọi người để cùng áp dụng cho những lần sau. Đồng thời vấn đề gì giải quyết được ngay cho một người dù lớn hay bé Bác cũng làm ngay đó là lăn hòn đá bỏ đi để những người đi sau không bị ngã