Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Dưới đây là bài văn khoảng 600 chữ, phù hợp với học sinh lớp 10, viết theo phong cách nhẹ nhàng, gần gũi, mang dấu ấn riêng của tuổi học trò mới bước vào cấp ba:
---
**Dấu ấn mái trường THPT trong tôi**
Ba năm cấp ba là một hành trình rất đặc biệt trong cuộc đời mỗi người. Dù em chỉ mới là học sinh lớp 10, mới bước chân vào ngôi trường THPT chưa lâu, nhưng trong em đã có những dấu ấn đầu tiên, những cảm xúc đầu tiên mà em biết chắc, sau này lớn lên sẽ luôn nhớ mãi.
Ngày đầu tiên bước vào cổng trường, lòng em vừa háo hức, vừa hồi hộp. Em nhớ rất rõ cái cảm giác tim đập nhanh khi nhìn thấy dãy phòng học mới, sân trường rộng và những gương mặt bạn bè xa lạ. Không còn những người bạn thân thiết từ hồi cấp 2, không còn cô giáo chủ nhiệm cũ mà em từng yêu quý – tất cả đều mới mẻ. Nhưng rồi, chính nơi đây đã dần trở thành một phần quen thuộc trong em.
Điều khiến em nhớ nhất chính là buổi sinh hoạt đầu tiên của lớp. Cô giáo chủ nhiệm – cô Hương – nhẹ nhàng bước vào lớp, nở nụ cười ấm áp. Cô kể cho chúng em nghe về những kỉ niệm dạy học, về những thế hệ học sinh mà cô từng gắn bó. Em cảm nhận được sự tận tâm và tình yêu nghề từ giọng nói trầm ấm ấy. Khi cô hỏi từng bạn giới thiệu bản thân, cả lớp còn ngại ngùng, nhưng chính cách cô trò chuyện thân thiện đã khiến chúng em cảm thấy gần gũi với nhau hơn.
Những ngày sau đó, em bắt đầu quen với nhịp học mới, với những buổi kiểm tra bất ngờ, những giờ học căng thẳng nhưng cũng đầy tiếng cười. Bạn bè trong lớp dần thân thiết. Em còn nhớ có lần em quên mang bài tập, bạn Vân đã lén đưa cho em chép để không bị cô la. Có hôm trời mưa, bạn Hương sẵn sàng che ô cho em từ cổng trường vào tận lớp, dù chính bạn cũng bị ướt. Những điều nhỏ bé ấy, nhưng làm em cảm thấy ấm lòng vô cùng.
Và rồi, có cả những lần tranh cãi nhỏ trong lớp, những hiểu lầm vụn vặt giữa các bạn. Nhưng sau tất cả, chúng em học cách xin lỗi, học cách lắng nghe và hiểu nhau hơn. Mái trường không chỉ là nơi học chữ, mà còn là nơi dạy chúng em trưởng thành.
Mỗi ngày đi học, nhìn thấy bảng đen, phấn trắng, thấy tiếng trống vang lên báo giờ vào lớp, em lại thấy lòng mình bình yên đến lạ. Mái trường THPT giống như một thế giới riêng – nơi chúng em được sống đúng với lứa tuổi học trò, có buồn, có vui, có những kỉ niệm sẽ theo em suốt đời.
Dù hành trình cấp ba mới chỉ bắt đầu, nhưng em biết chắc rằng, những dấu ấn đầu tiên này sẽ mãi in đậm trong tâm trí em – như một phần tuổi trẻ đầy mơ mộng và yêu thương.
Câu 1 : PTBĐ : Tự sự
Câu 2 : Tâm trạng người học trò diễn ra lo sợ, hồi hộp vì nghĩ rằng mình sẽ bị phát giác việc lấy trộm trong lúc người thầy tìm đồng hồ.
Câu 3 : Vì người thầy nghĩ rằng việc lấy cắp chỉ là hành động nhất thời bồng bột, thầy không muốn lưu lại việc đó như một vết nhơ trong trí nhớ của những người học sinh và tin rằng, họ sẽ tự biết sửa đổi để trở thành những con người tốt hơn.
Câu 4 : Đoạn văn gợi cho ta những suy nghĩ sâu sắc về người thầy, đặc biệt là cách giáo dục hướng thiện mà thầy luôn hướng tới. Trong câu chuyện chứa đựng tính nhân văn, vị tha, người thầy giáo dù biết cậu học trò phạm lỗi nhưng sẵn sàng khoan dung, tha thứ. Chính nền tảng hướng thiện đó có vai trò rất lớn nâng đỡ góp phần hình thành nhân cách của người học trò sau này. Chúng ta càng đồng ý với việc giáo dục chính là hướng thiện chứ không phải sự trừng phạt, mỗi thầy cô giáo phải biết vun đắp chứ không đơn thuần là "triệt hạ". Và cũng phần nào học tập được đức tính hối lỗi, ngay thẳng và sửa chữa sai lầm của mình từ người học trò.
Đoạn văn mình viết hơi mông lung vì chưa xác định được trọng tâm cho lắm nha :v