
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


1. Khi nhìn vào bức tranh, ban đầu người anh cảm thấy rất tự hào vì mình được dùng làm hình tượng mang đến cho em giải cao. Sau cũng cảm thấy hối hận bởi khi soi vào bức tranh người anh đã nhận gia những phần hạn chế của mình, đạc biệt là lòng tự ái. Câu người anh nói với mẹ chính là thể hiện việc nhân vật cảm thấy không xứng với bức tranh.
Dế Mèn mang trong mình vẻ đẹp cường tráng của tuổi thanh niên nhưng lại vô cùng hóng hách và kiêu ngạo. Cậu đã xốc nổi còn hay coi thường người khác nhưng chính ra lại nhát gan. Chính vì hay nghịch dại nên đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt. Xong, cậu cũng biết ân hận về tội lối của mình. Những người gian ác biết quay đầu cũng sẽ thành lương thiện. Dế Mèn cũng vậy, anh đã dạy cho người đọc cách làm việc đúng đắn qua bài học của mình.


Mỗi khi xuân đến, hoa trong vườn nhà em lại đua nhau khoe sắc. Mỗi cây hoa đều có nét đẹp và hương thơm riêng. Nhưng em thích nhất là cây hoa mai vàng trước sân nhà. Đấy là cây rực rỡ nhất, cũng là cây do chính tay ba em trồng.
Bạn tham khảo nhé :


Nhà em khá đông người, nhưng người em kính trọng và gần gũi nhất là ông nội của em.
Nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng cử chỉ vẫn còn khá nhanh nhẹn. Người tầm thước, hơi gầy, còn da dẻ nội vẫn hồng hào.
Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu.
Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe.
Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết.
Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em.
chúc bạn học tốt
bạn kham khảo nhé
"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." - Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ nhai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.
Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.
Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.
Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.
Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.
Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.
Mẹ là "Tổ quốc" riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.
chúc bạn học tốt nhé

1)Bố mẹ em có hai người con: Anh Hùng học lớp 10 và em học lớp 2. Năm nay, mẹ em 39 tuổi, mẹ sống bằng nghề trồng rau, làm vườn. Vườn rau của mẹ em xanh tốt quanh năm. Hầu như ngày nào, mẹ cũng có rau xanh để bán. Mẹ siêng năng, tần tảo sớm hôm. Vườn rau xanh tốt, hai con khỏe, ngoan và học giỏi là mẹ vui. Em rất yêu mẹ em.
2)Năm học lớp Một, cô Trang là cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Cô có mái tóc óng mượt, đôi mắt đen và sáng. Dáng người cô nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Giờ Toán, cô hướng dẫn chúng em đọc bài và trả lời câu hỏi. Giờ học Tiếng Việt, cả lớp chăm chú nghe cô giảng. Cô ân cần hướng dẫn chúng em tập viết. Em nhớ nhất là khi cô cười, nụ cười của cô giống hệt một tia nắng ấm áp truyền cho chúng em thêm hứng khởi học tập. Khi em và các bạn mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bằng giọng dịu dàng mà nghiêm trang. Chúng em rất yêu quý và kính trọng cô. Nghe lời cô chúng em chăm chỉ học.
3)Ôi! sông nước quê hương đẹp làm sao. Sau một năm gặp lại, lần đầu tiên, em được nhìn cây cổ thụ già nơi các bạn nhỏ đang nô đò và những tiếng vỗ tay hò reo giữa nơi yên tĩnh ở đồng quê. Không những thế nơi đây đã thay đổi hơn trước, những tòa nhà cao tầng đã được xây nhiều hơn trước hòa với con đường đã được trán một lớp nhữa dày ôi! thật tuyệt vời làm sao. Tiếp sau đó em còn được thưởng thức các món đặc sản ở quẹ em trông nó ngon tuyệt!. Tuy những ngày về quê không được bao lâu nhưng nó là những kỷ niệm rất có ý nghĩa mà em không thể nào quên được, vì ở đây em còn được ở gần bà nội, ngắm cảnh đồng quê thanh bình yên ả.

Không phải, vì câu này bộ phận vị ngữ không bắt đầu bằng từ là

Bạn thân nhất của em là Hiền
Bạn ấy có làn da trắng. Khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu.Bạn ấy có một đôi mắt rất đẹp. Mái tóc bn ấy xõa xuống vai nhìn rất nữ tính. Bọn em thường gọi bn ấy là Còi vì thân hình nhỏ nhắn của bạn
Dùng để giới thiệu!

Từ đồng nghĩa là : Bác, Người, ông Cụ.
Tất cả các từ trên đều có ý nghĩa chỉ Bác Hồ.
Từ đồng nghĩa : Bác, Người, ông Cụ
=> Nói về hình ảnh Hồ Chủ tịch.
Dưới đây là 10 bài viết mình cho là tốt nhất trong số hàng chục comment và post gửi cho mình về Barcelona. Điều thú vị là trong cuộc thi viết này, rất nhiều cổ động viên của các đội khác cũng viết rất hay, thể hiện sự ngưỡng mộ của họ với Barca. Mình muốn hẹn để mời các bạn có tên dưới đây mỗi bạn một tách cà phê với mình vào 10 giờ sáng mai. Bạn nào không ở Hà Nội thì cho mình khất, hẹn lúc nào gặp nhau được ở Hà Nội hoặc bất cứ nơi nào khác để cùng trao đổi về bóng đá nhé.
Sinh Nhầm Thời
Với tư cách là một manucian xin được bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình dành cho barca
Xứ Catalunya từ lâu vốn đã nổi tiếng với những tòa lâu đài hay nhà thờ mang đậm kiến trúc văn hóa thời kì phục hưng,vẻ đẹp của nơi đây có thể làm say lòng bất cứ du khách nào đã lỡ một lần đặt chân đến.Trái tim và cũng là niềm tự hào của xứ Catalunya chính là thành phố Barcelona cổ kính tại đó có một clb bóng đá mà lịch sử đã và sẽ còn gọi tên rất nhiều lần nữa FC BARCELONA!
Sẽ thật lãng phí thời gian và công sức đối với một ai đó đi tìm những con số thống kê hay những kỉ lục mà barca đã lập nên trong suốt chiều dài lịch sử của mình chỉ để chỉ bảo vệ luận điểm đây là clb mạnh nhất thế giới vào thời điểm hiện tại bởi đơn giản một lẽ trên thế giới quá khó để tìm được một câu lạc bộ thứ hai.
Người ta vẫn thường gọi barca với cái tên đầy kính nể: Gã khổng lồ xứ Catalan còn tôi xin được so sánh barca với hình ảnh một chiếc đồng hồ:
Chiếc kim phút của chiếc đồng hồ ấy xin dành cho chủ tịch Sandro Rosell người đã làm công việc của mình tốt hơn rất nhiều đồng nhiệm trước Laporta dù gặp không ít khó khăn đặc biệt về tài chính,nên nhớ bara luôn nằm trong những clb nợ nhiều nhất thế giới do chính sách chuyển nhượng thiếu hợp lí cũng như khoản lương khổng lồ của các ngôi sao mỗi năm,nhưng có Rosell barca luôn đứng vững trước mọi khó khăn, ông đặt niềm tin tuyệt đối vào những chiến lược gia trẻ tuổi có tài dù chưa hề có chút tiếng tăm,chưa khi nào người ta thấy ông công khai chỉ trích hlv hay một cầu thủ nào đó của clb mà thay vào đó là sự thân thiện và gần gũi.đáp lại mọi thành viên của clb đều dành cho vị chủ tịch đáng kính này sự tôn trọng và lòng trung thành tuyệt đối.chiếc kim phút ấy là sự khởi đầu để kéo chiếc đồng hồ barca vận hành đều đều mỗi ngày.
Tiếp đến Pep Guardiola xứng đáng được coi là chiếc kim giờ bởi chính ông là người trực tiếp chỉ đường cho chiếc đồng hồ ấy chạy đúng quỹ đạo của mình.trầm tính ,thông minh là những gì tôi cảm nhận được từ con người ông,Pep không hề kế thừa những gì những có sẵn của barca bởi hãy nhìn những cầu thủ phải đi dưới thời pep họ ít nhiều đều là những cầu thủ bom tấn cả,pep không cần điều đó ông chủ trương xây dựng một barca với nòng cốt là những cầu thủ từ lò đào tạo của chính clb,ý tưởng xây dựng một đế chế hùng mạnh có chiều sâu của bóng đá thế giới bắt đầu từ đó.Barca dưới thời pep là 1 binh đoàn bách chiến bách thắng họ reo rắc nỗi kinh hoàng cho mọi hàng thủ đối phương bằng triết lý bóng đá tấn công mang tên tiki-taka,với lối chơi ấy họ đã từng chơi tenis trên Santiago Bernabeu hay nhẹ nhang đặt một bàn tay nhỏ lên má của ngài đặc biệt kiêu hãnh là thế. 4 năm tại vị với 14 cup ông chính là vị thánh sống trong lòng các cule sự ra đi của ông dù có để lại tiếc nuối,hoài nghi...nhưng với cá nhân tôi ông mới chính là special one!
Vậy còn các cầu thủ? Vị trí của họ ở đâu.xin thưa rằng họ chính là 11 con số trên chiếc đồng hồ đó,vai trò của mọi cầu thủ đều quan trọng như nhau có chăng chỉ là vị trí trên sân của từng người khác nhau mà thôi.11 con số ấy là niềm tự hào của người dân Catalunya họ có thể đến từ nhiều vùng miền và nền văn hóa khác nhau nhưng khi cùng chơi bóng dưới mái nhà Nou Camp mọi khoảng cách đã không còn thay vào đó là sự đoàn kết như những đứa con trong cùng một gia đinh với người anh cả Puyol,ở đó họ không chỉ được đào tào về chuyên môn mà còn được trau dồi tình yêu với cái nôi của mình,ai đó có thể cho rằng tiền có thể mua được tất cả thì xin hãy hỏi đại gia Anzhi của xứ Bạch Dương hay vị thiếu gia của nước Anh: Man City họ đã không ít lần có ý định cướp đi những viên ngọc quý nhất của barca bằng mức lương mà bất kỳ cầu thủ nào đều khao khát nhưng đáp lại là những cái lắc đầu cùng mong muốn gắn bó trọn đời với clb của những Xavi.Iniesta,Messi..đó chính là thứ duy nhất mà giá trị của đồng tiền không bao giờ có thể đong đếm đươc : lòng trung thành!
Sẽ thật thiếu xót nếu không nhắc tới hàng triệu hàng triệu cule trên khắp thế giới và tôi xin đặt họ vào con số 12.mỗi trận đấu của Barca trên thánh địa Nou Camp thực sự là những ngày hội của các cule họ hò reo, ca hát và cháy hết mình với tình yêu trái bóng tròn, giường như Nou Camp hơn 90 vạn chỗ ngồi là quá nhỏ bé so với tình yêu của các Cule dành cho Blaugranal.Họ là một phần không thể thiếu trong thành công của Barca ngày hôm nay.
Tất cả các yếu tố đó hòa quyện kết dính với nhau tạo nên một chiếc đồng hồ mang tên Barcelona mỗi nhịp đập của chiếc đồng hồ ấy đã làm say đắm và thổn thức biết bao tín đồ giới túc cầu giáo trên toàn thế giới và nó sẽ còn chạy mãi chạy mãi mà điểm dừng là vô tận như chính khẩu hiệu của đất nước Tây Ban Nha “ Plus Ultra – Thêm và hơn thế nữa”.
2. Tôithiêntài Và Bạncũngthế
Tôi không may mắn được chứng kiến những tượng đài, những huyền thoại một thời của Barcelona thi đấu. Những Henry,những Ronaldinho, những Deco vào những năm 2005,2006 hay những bước đi đầu tiên của những cầu thủ nhỏ bé nhưng trong mỗi người hâm mộ, họ chiếm cả một khoảng lớn tình yêu với bóng đá: Inesta, Xavi, Messi,... Cho đến năm 2010, tôi vẫn chả biết đến Barcelona, có chăng chỉ là qua những lời bình luận về Messi, Xavi, tuyển TBN ở World Cup 2010. Barcelona trở thành đội bóng vĩ đại nhất trong tim tôi một cách thật hài hước: ảnh hưởng từ một người bạn, một culé thực thụ. Những bước đầu của tình yêu chỉ đơn giản là những pha highlight sau mỗi trận đấu. Nhưng bạn biết không, nó không chỉ là những bàn thắng, bàn thua, những pha đập nhả tiki taka, những pha qua người đẳng cấp của M10, dần dần việc xem Barcelona thi đấu trên sân đã trở thành một văn hóa trong tôi.
Tôi yêu đội bóng ấy, đội bóng của bóng của bóng đá đẹp, của tinh thần cao thượng với những đứa trẻ, với những số phận đã không may được cảm nhận, được chơi bóng một cách trọn vẹn. Nó, hơn cả một đội bóng, đã in sâu trong tôi những khoảnh khắc trào dâng vào những đêm giá lạnh của mùa đông, những đêm nóng bức của mùa hè, những sáng sớm tinh mơ của mùa xuân, những ngày trời đầy gió của mùa thu. Đội bóng, không, niềm hạnh phúc vô bờ của tôi ơ,i tôi sẽ luôn sát cánh cùng bạn cho đến những cầu trường khắc nghiệt nhất, dù cho đó có là Santigo Bernabeu hay là Off Traford, Wembley đi nữa thì tôi sẽ vẫn luôn dõi theo và ghi nhớ từng khoảnh khắc tuyệt diệu nhất của chúng ta: vui sướng tột độ khi Pedro ghi bàn mở tỉ số trong trận chung kết C1, như phát điên lên với những siêu phẩm của Messi, Villa, cảm thấy chút rùng mình kì lạ khi Abidal dâng cao chiếc Cup vô địch, đôi chút thất vọng khi để thua Kền Kền Trắng trên sân nhà, nuối tiếc vô cùng khi Pedro dứt điểm trúng cột dọc và rưng rưng nước mắt khi Torres ghi bàn chấm dứt mọi hy vọng...
Tất cả những điều đó, chắc chắn sẽ không bao giờ phai mờ trong tôi và hãy luôn biết một điều Barcelona: dù cho thành công hay thất bại, dù cho đang ở đỉnh cao nhất hay chìm nghỉm nơi cuối bảng xếp hạng thì vẫn sẽ luôn có những CĐV chân chính với tình yêu mạnh liệt nhất đồng hành cùng CLB, hãy luôn là những gì chúng ta đã cố gắng xây dựng: és més que un club bởi vì chúng ta là một gia đình
3. Sato Le
Ấn tượng của tôi với CLB Barcelona có lẽ cũng không có gì đặc sắc hơn những điều báo chí từng ca ngợi sau mỗi chiến công của họ. Đó thực thực sự là một đội bóng mạnh, với vũ khí tiqui taca chinh phục cả thế giới. Trong thời kỳ mà bóng đá đang dần tẻ nhạt với những toan tính thực dụng, Barcelona là hiện thân của cái đẹp, của sự hoa mỹ và kỹ thuật. Đó là những điều ai cũng đã nhận thấy, vậy nên, tôi muốn dành nhiều lời hơn cho Lionel Messi, siêu sao sáng nhất trong đội hình của họ...
Dù trong bóng đá, người ta mới chỉ phong "thánh" cho Johan Cruyff, nhưng có lẽ, từ thời điểm anh vượt lên căn bệnh về hình thể, đứng vào danh sách đội một Barca và trở thành một siêu sao, dường như một "vị thánh" mới đã ra đời.
Dù đôi lúc, anh lầm lũi trong bất lực, nhưng đối với tôi, những gì anh làm được đã quá đỗi phi thường.
Dù có người cho rằng, anh chỉ toả sáng được trong lòng Barca. Nhưng không, tôi nghĩ khác, tôi cho rằng chính Barca mới đang sống với ánh sáng của anh.
Dù từng chỉ vì 1 quả penalty hỏng ăn trong trận bán kết Champions League với Chelsea, người ta cho anh là tội đồ, nhưng tôi vẫn sẽ nhìn vào 91 bàn thắng mà anh đã oằn lưng đem lại trong năm qua để ngẫm rằng: anh là người hùng.
Dù có thể thành tích của anh tại ĐTQG, đáng nhớ nhất có lẽ chỉ là tấm HCV Olympic Bắc Kinh 2008, nhưng tôi không quên chức vô địch World Cup đến không phải vì một cá nhân, mà bởi 1 tập thể, với thiên thời, địa lợi, nhân hoà. Messi mới chỉ tham dự 2 kỳ World Cup, và 1 trong 2 lần đó là khi anh vẫn còn quá non trẻ. Ngoài ra, hãy nhìn vào số bàn thắng của anh tại ĐTQG, con số ấy không tốt ở chỗ nào?
Và cuối cùng, dù anh không phải cầu thủ mà tôi yêu thích, nhưng tôi sẽ không bao giờ phủ nhận: Messi, anh đã và vẫn đang là số 1.
Sato Le, 28/1/2013
4. Cristian Tello
Tôi còn nhớ, ngày tôi mới biết xem bóng đá, cha tôi có nói với tôi rằng : “Pele là vua bóng đá, nhưng cha yêu Maradona...!”.
Cha tôi…một người đàn ông luôn một mực khẳng định rằng mình là người không chung thủy, vì ngoài tình yêu dành cho mẹ tôi, cho mấy anh em tôi, ông còn dành tình yêu cho cây đàn ghi ta cũ, ông yêu thơ và yêu quả bóng tròn…
Ngày đó, cái suy nghĩ ngây thơ của tôi khẳng định với tôi rằng tình yêu có tính di truyền. Bởi lẽ, tôi cũng mê đàn hát, cũng thích làm thơ, và cũng yêu bóng đá…
<...