3.b)Xác định nghĩa gốc và nghĩa chuyển của từ quả 
K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 1 2024

Chọn B: thuận = hoà

 

16 tháng 1 2024

13 tháng 8

5 tính từ: rạng rỡ, dễ thương, sống động, nhanh nhẹn, nhẹ nhàng

Đặt câu:

- Hồng Anh lớp em có nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời.

- Hồng Anh lớp em dễ thương như những chú thỏ con.

- Hồng Anh lớp em vẽ được những bức tranh sống động như thật.

- Hồng Anh lớp em nhanh nhẹn như những chú thỏ.

- Hồng Anh lớp em có giọng nói nhẹ nhàng như một phát thanh viên.

26 tháng 1 2024

kinh nghiệm dự báo thời tiết của các cụ thời xưa

14 tháng 1 2024

Khi được vua Lê Thần Tông cử đi sứ Trung Quốc, vua nhà Minh để sứ thần Giang Văn Minh chờ lâu và không chịu tiếp kiến thì Giang Văn Minh đã "vừa khóc lóc rất thảm thiết". Vua Minh buộc phải tiếp kiến ông và hỏi han "cho ra lẽ". Nhân dịp đó, sứ thần đã cho vua Minh biết rằng việc góp giỗ Liễu Thăng mới chính là "thật không phải lẽ" vì "tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm". Sứ thần nước ta đã khéo léo làm phép tính đơn giản để so sánh là "ngày giỗ cụ tổ năm đời" của mình lại "không có mặt thần ở nhà để cúng giỗ", thì vua Minh khăng khăng phán rằng "không ai phải giỗ người đã chết từ năm đời". Từ đó, biệc bãi bỏ lệ "góp giỗ Liễu Thăng " là điều đương nhiên.

14 tháng 1 2024

Sứ thần Giang Văn Minh khóc lóc khi gặp vua Minh và nói rằng

Hôm nay là giỗ năm đời nhà thần nhưng thần không có nhà để cúng giỗ thần thật là bất hiếu

Vua Minh nói rằng

Không ai đã cúng giỗ người đã mất từ năm đời cả, thần khóc lóc vậy thật không phải lẽ

Giang Văn Minh nghe vậy bèn tâu

Vậy, tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm, sao hằng năm nhà vua vẫn bắt nước tôi cử người mang lễ vật sang cúng giỗ

Biết đã mắc mưu súu thần, vua Minh vẫn phải nói

Từ nay trở đi, nước ngươi không phải góp giỗ Liêu Thăng nữa

Tick mik nha

 

 

26 tháng 3 2023

1.     Gạch 1 gạch dưới chủ ngữ, gạch 2 gạch dưới vị ngữ trong các câu sau:

a.      Thành phố như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương

- CN: Thành phố.

- VN: như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương.

b.     Mặt trời dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại.

- CN: Mặt trời.

- VN: dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại.

c.      Mọi người đi lại tấp nập mà nó vẫn không hề hay biết.

- CN: Mọi người.

- VN: đi lại tấp nập mà nó vẫn không hề hay biết.

d.     Chỉ lát nữa thôi, khi mặt trời lên cao, nó sẽ tan biến vào không khí.

- TN: Chỉ lát nữa thôi.

- CN1: khi mặt trời.

- VN1: lên cao.

- CN2: nó.

- VN2: sẽ tan biến vào không khí.

loading...

CN1: khi mặt trời

VN1: lên cao.

27 tháng 5 2021

Tham khảo ạ

) Bởi chưng bác mẹ tôi nghèo – Vế NN (nguyên nhân)

Cho nên tôi phải băm bèo thái khoai – Vế KQ (kết quả)

b) Vì nhà nghèo quá – Vế NN

chú phải bỏ học. – Vế KQ

c) Lúa gạo quý – Vế NN

vì ta phải đổ bao mồ hôi mới kiếm ra được – Vế KQ

Vàng cũng quý – Vế NN

vì nó rất đắt và hiếm. – Vế KQ

Sao tự nhiên nhảy ra đây zậy ?

13 tháng 7 2023

A. Danh từ

 

29 tháng 1 2024

ko có từ in đậm,bạn xem lại cho mình nhé

 

XIN CHÀO XA-HA-RASang phía nam dãy Át-lát, tôi như lạc vào phim khoa học viễn tưởng. Những rặng đá xám bỗng xỉn màu rồi ngả sang đen rám hoặc đỏ quạch. Bốn bề giống như sao Hoả.Nghỉ vài chặng, xe bắt đầu quành vào sa mạc. Chúng tôi xuống xe dưới cái nắng như rải lửa khiến tóc của mọi người trở nên giòn tan. Nhưng tôi đã quên mất nắng nóng. Tôi còn bận thì thầm: “Xin chào,...
Đọc tiếp

XIN CHÀO XA-HA-RA

Sang phía nam dãy Át-lát, tôi như lạc vào phim khoa học viễn tưởng. Những rặng đá xám bỗng xỉn màu rồi ngả sang đen rám hoặc đỏ quạch. Bốn bề giống như sao Hoả.

Nghỉ vài chặng, xe bắt đầu quành vào sa mạc. Chúng tôi xuống xe dưới cái nắng như rải lửa khiến tóc của mọi người trở nên giòn tan. Nhưng tôi đã quên mất nắng nóng. Tôi còn bận thì thầm: “Xin chào, Xa-ha-ra.”.

Xa-ha-ra, sa mạc lớn nhất châu Phi đang ở ngay trước mắt tôi. Chân tôi đang giẫm lên nó. Cát của nó lộm cộm dưới đế giày. Cát sa mạc mịn như bột và mỏng manh như gió bụi, không to như cát Phan Thiết hay ẩm ướt như cát Sầm Sơn. Chúng tôi phấn khích nhảy nhót. Giấc mơ này là có thật. Chúng tôi đang ở đây, một trong những nơi hoang vu nhất địa cầu.

Chúng tôi trèo lên yên lạc đà. Chúng đứng bổng dậy, cao lừng lững. Những người dắt lạc đà phải ghìm để chúng không chạy. Chạy trên cát lún thì lạc đà là vô địch.

Trời tối dần, lạ thay, trời rất mát, thậm chí rất lạnh. Gió thổi lồng lộng kéo bật tóc tôi ra khỏi khăn trùm đầu. Chúng tôi đi khá lâu mới đến khu lều dành cho khách du lịch, nhưng không ai muốn vào những túp lều du mục ấy. Mọi người nằm kềnh ra những tấm chiếu dạ trải trên cát để ngắm sao, tận hưởng đêm duy nhất giữa sa mạc mênh mông.

Năm giờ sáng, trời hửng. Những cồn cát óng vàng vây quanh những căn lều vuông vắn. Bầu trời nhu nhú ánh bình minh rồi rải nắng non lóng lánh lên những hạt cát mịn. Đàn lạc đà lại đưa chúng tôi ra xe. Sa mạc hai triệu năm tuổi và những cồn cát lùi dần lại phía sau. Bỗng trên xe có người nói chưa biết quốc tịch của người bên cạnh. Mọi người cười phá lên. Phải rồi, việc mang quốc tịch gì đâu có quan trọng, khi mà ở giữa hoang mạc, ai cùng trở nên nhỏ bé như một hạt cát.

(Theo Di Li)

Chọn 2 chi tiết cho thấy trên con đường dẫn đến sa mạc Xa-ha-ra, thiên nhiên rất khắc nghiệt.

Những rặng đá xám bỗng xỉn màu rồi ngả sang đen rám hoặc đỏ quạch Bốn bề như sao Hỏa, không gian như phim khoa học viễn tưởng. Những trận bão cát có thể nổi lên bất cứ lúc nào mà con người không đoán trước được. Cát lộm cộm dưới đế giày khiến con người cảm thấy khó chịu.
0