"  Cá không ăn muối cá ươn,

                                         Con cãi cha mẹ trăm đường con hư."

     Quả thật là những ai không nghe lời dạy bảo của cha mẹ thì sẽ không có con đường thành công,nhưng đâu phải cha mẹ bao giờ cũng đúng,cha mẹ nào cũng cho rằng mình đã nuông chiều con cái quá mức nhưng con cái cần tình yêu thương chứ không phải nuông chiều.

      Như cô bé trong câu chuyện,không có bố nhưng cô bé có được một tình yêu thương vô bờ bến từ người mẹ nên cô bé cảm thấy rất biết ơn mẹ của mình.Vì vậy trong khi mẹ cô ốm,em được Phật dành tặng cho một bông hoa trắng và bảo em rằng số cánh hoa có bao nhiêu thì mẹ em còn sống được đến bấy nhiêu ngày,cô bé đã tước những cánh hoa ra để mẹ sống với cô bé lâu hơn.(hoặc:cô đã không quản khó khăn để đi tìm thuốc chữa cho mẹ,là bông hoa cúc theo lời ông tiên)Cô bé rất yêu quý mẹ mình nên đã ngồi kiên nhẫn bên vệ đường để xé nhỏ những cánh hoa cho tới khi không đếm được nữa.

      Câu chuyện cho thấy rằng chỉ cần cha mẹ cho con cái mình những yêu thương thì cho dù đứa trẻ nào đi chăng nữa thì chúng đều cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ.Vì vậy thứ con cái cần là một tình yêu thương chân thành,chứ không phải sự nuông chiều.undefined