Đoạn văn trích từ tác phẩm Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư:

"Tao biểu tụi bây đừng có ra đồng mà coi, có thấy má tụi bây đâu. Bả đi mất rồi. Đàn bà như vậy không giữ được cũng không cần tiếc. Đừng có mong ngóng, đừng có trông chờ chi cho uổng."

Phân tích phương ngữ Nam Bộ trong đoạn văn

  1. Từ vựng phương ngữ Nam Bộ:
    • Tao, tụi bây → Đại từ nhân xưng thường dùng trong giao tiếp thân mật ở miền Nam (tương ứng với “tao, chúng mày” trong tiếng phổ thông).
    • Bả → Cách gọi ngôi thứ ba số ít (nữ), mang sắc thái thân mật, gần gũi.
    • Đàn bà như vậy không giữ được cũng không cần tiếc → Cách diễn đạt mang đậm chất Nam Bộ, trực tiếp, thẳng thắn, không vòng vo.
    • Uổng → Trong phương ngữ Nam Bộ, "uổng" thường được dùng để chỉ sự tiếc nuối nhưng có phần cam chịu.
  2. Tác dụng của phương ngữ Nam Bộ trong đoạn văn:
    • Tạo không khí chân thực: Cách sử dụng phương ngữ giúp tái hiện sinh động giọng điệu, cách nói của người dân Nam Bộ, khiến câu chuyện trở nên gần gũi và chân thật.
    • Thể hiện tính cách nhân vật: Lời thoại trên thể hiện rõ tính cách mạnh mẽ, khắc nghiệt của người cha trong truyện. Ông là người từng trải, chịu nhiều tổn thương, nên lời nói mang sự lạnh lùng, dứt khoát, nhưng sâu bên trong là nỗi đau và bất lực.
    • Tăng tính biểu cảm: Những từ ngữ như bả, tụi bây, uổng mang sắc thái cảm xúc rõ rệt, giúp truyền tải tâm trạng nhân vật một cách sâu sắc, không cần diễn giải dài dòng nhưng vẫn để lại dư âm mạnh mẽ trong lòng người đọc.

=> Nhờ việc sử dụng phương ngữ Nam Bộ một cách tự nhiên, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ khắc họa chân thực cuộc sống của con người nơi miền sông nước mà còn tạo nên nét đặc trưng riêng biệt cho văn phong của mình.