phân tích những đặc điểm tự nhiên nổi bật của ô-xtray lia và ảnh hưởng của chúng đến sự phân bố dân cư
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


LƯU Ý: NHỚ CHỌN ĐÚNG NHÉ !
Định hướng phát triển thế mạnh kinh tế - xã hội ở vùng Đồng bằng sông Hồng
Đồng bằng sông Hồng (ĐBSH) là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa lớn của cả nước, với nhiều tiềm năng phát triển. Định hướng phát triển của vùng tập trung vào các lĩnh vực sau:
1. Phát triển công nghiệp theo hướng hiện đại
- Tăng cường phát triển công nghiệp chế biến, công nghệ cao, điện tử, cơ khí chính xác, dệt may, da giày...
- Mở rộng các khu công nghiệp tập trung, khu công nghệ cao như KCN Bắc Thăng Long (Hà Nội), KCN Nomura (Hải Phòng), KCN Phúc Khánh (Thái Bình)...
- Khuyến khích đầu tư nước ngoài (FDI) vào các ngành sản xuất công nghệ cao, thân thiện với môi trường.
- Đẩy mạnh chuyển đổi số, ứng dụng trí tuệ nhân tạo, tự động hóa trong sản xuất công nghiệp.
2. Phát triển nông nghiệp bền vững và nông nghiệp công nghệ cao
- Đẩy mạnh ứng dụng công nghệ vào sản xuất nông nghiệp như mô hình nông nghiệp hữu cơ, nông nghiệp thông minh.
- Chuyển đổi cơ cấu cây trồng, vật nuôi phù hợp với biến đổi khí hậu, giảm phụ thuộc vào lúa gạo.
- Phát triển chăn nuôi gia súc, gia cầm tập trung theo hướng an toàn sinh học.
- Tăng cường liên kết chuỗi giá trị từ sản xuất đến tiêu thụ, hình thành các vùng sản xuất chuyên canh lớn.
3. Phát triển dịch vụ, du lịch và thương mại
- Khai thác lợi thế về du lịch văn hóa - lịch sử (Hà Nội, Ninh Bình, Hải Phòng...), du lịch sinh thái (Vườn quốc gia Cúc Phương, Tam Đảo, Cát Bà…).
- Đầu tư nâng cấp hạ tầng du lịch, dịch vụ, tăng cường liên kết giữa các tỉnh trong vùng.
- Mở rộng thị trường thương mại, phát triển các trung tâm logistics lớn tại Hải Phòng, Hà Nội để kết nối giao thương trong nước và quốc tế.
4. Phát triển hạ tầng giao thông và đô thị
- Nâng cấp hệ thống đường cao tốc như cao tốc Hà Nội – Hải Phòng, Hà Nội – Ninh Bình, Hà Nội – Lạng Sơn...
- Mở rộng các cảng biển (Hải Phòng, Quảng Ninh) để phát triển vận tải hàng hóa quốc tế.
- Phát triển hệ thống tàu điện ngầm, xe buýt nhanh tại các đô thị lớn nhằm giảm ùn tắc giao thông.
- Quy hoạch đô thị theo hướng bền vững, phát triển các thành phố vệ tinh xung quanh Hà Nội.
5. Phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao
- Đẩy mạnh đào tạo nhân lực trong các ngành công nghệ, kỹ thuật số, tự động hóa để đáp ứng nhu cầu công nghiệp hóa.
- Hợp tác với các tập đoàn lớn, trường đại học quốc tế để nâng cao trình độ nguồn nhân lực.
- Xây dựng các trung tâm đổi mới sáng tạo, thúc đẩy khởi nghiệp công nghệ trong thanh niên.
6. Bảo vệ môi trường và ứng phó biến đổi khí hậu
- Tăng cường kiểm soát ô nhiễm tại các khu công nghiệp, đô thị lớn.
- Xây dựng hệ thống xử lý nước thải, rác thải theo công nghệ hiện đại.
- Triển khai các mô hình sản xuất sạch, tiết kiệm tài nguyên.
- Đầu tư vào năng lượng tái tạo (điện gió, điện mặt trời) để giảm phụ thuộc vào năng lượng hóa thạch.
Tham khảo
Định hướng phát triển thế mạnh kinh tế - xã hội ở vùng Đồng bằng sông Hồng:Phát triển nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao:
Tăng cường sản xuất lúa, rau màu và thủy sản bằng công nghệ hiện đại, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm.
Đẩy mạnh công nghiệp và dịch vụ:
Phát triển công nghiệp chế biến, cơ khí, điện tử, đồng thời mở rộng ngành dịch vụ, đặc biệt là du lịch, thương mại và tài chính.
Cải thiện cơ sở hạ tầng giao thông:
Đầu tư nâng cấp hạ tầng giao thông, đặc biệt là các tuyến đường bộ, đường sắt và cảng biển để thúc đẩy lưu thông hàng hóa.
Phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao:
Đẩy mạnh giáo dục và đào tạo nghề, đáp ứng nhu cầu lao động cho các ngành công nghiệp, dịch vụ.
Bảo vệ môi trường và phát triển bền vững:
Tăng cường các biện pháp bảo vệ môi trường, phòng chống ngập lụt và khai thác tài nguyên bền vững.
Định hướng phát triển thế mạnh cây trồng có nguồn gốc cận nhiệt, ôn đới của Trung du miền núi Bắc Bộ

LƯU Ý: NHỚ CHỌN ĐÚNG NHÉ !
Định hướng phát triển thế mạnh cây trồng có nguồn gốc cận nhiệt, ôn đới của Trung du và miền núi Bắc Bộ
Trung du và miền núi Bắc Bộ (TD&MNBB) có điều kiện tự nhiên thuận lợi cho việc phát triển các loại cây trồng cận nhiệt đới và ôn đới, đặc biệt là cây ăn quả, cây công nghiệp lâu năm và cây dược liệu. Định hướng phát triển tập trung vào các nội dung sau:
1. Mở rộng diện tích và nâng cao năng suất cây trồng chủ lực
- Cây ăn quả ôn đới, cận nhiệt đới:
- Mở rộng diện tích trồng mận, đào, lê, hồng giòn, nho, bơ, kiwi tại Sơn La, Lạng Sơn, Lào Cai...
- Phát triển vùng trồng cam, quýt, bưởi, chanh leo tập trung tại Hòa Bình, Bắc Giang, Yên Bái.
- Ứng dụng công nghệ ghép giống, thâm canh để tăng năng suất, chất lượng.
- Cây công nghiệp lâu năm:
- Phát triển chè (trà), quế, hồi, sơn tra (táo mèo) – những cây trồng phù hợp với khí hậu mát mẻ.
- Xây dựng các vùng nguyên liệu tập trung ở Thái Nguyên, Yên Bái, Hà Giang, Cao Bằng...
- Cây dược liệu:
- Đẩy mạnh phát triển sâm Ngọc Linh, tam thất, ba kích, actiso, đinh lăng, chè dây.
- Kết hợp với y học cổ truyền để nâng cao giá trị sản phẩm.
2. Ứng dụng công nghệ cao trong sản xuất
- Áp dụng mô hình nông nghiệp hữu cơ, công nghệ nhà kính, nhà lưới để trồng rau, hoa ôn đới.
- Sử dụng hệ thống tưới nhỏ giọt, bón phân vi sinh để tăng hiệu quả sản xuất.
- Đẩy mạnh kỹ thuật bảo quản sau thu hoạch để nâng cao chất lượng nông sản.
3. Liên kết sản xuất theo chuỗi giá trị
- Xây dựng hợp tác xã, doanh nghiệp liên kết với nông dân để hình thành vùng chuyên canh lớn.
- Ký kết hợp đồng bao tiêu sản phẩm với các doanh nghiệp chế biến, xuất khẩu.
- Đẩy mạnh thương hiệu sản phẩm như chè Thái Nguyên, quýt Bắc Kạn, mận Mộc Châu để nâng cao giá trị.
4. Phát triển thị trường tiêu thụ trong nước và xuất khẩu
- Tận dụng các hiệp định thương mại để xuất khẩu sang Trung Quốc, Nhật Bản, EU...
- Xây dựng thương hiệu quốc gia cho các sản phẩm cây trồng ôn đới đặc trưng.
- Phát triển du lịch nông nghiệp kết hợp với trồng cây ăn quả để tăng giá trị.
5. Bảo vệ môi trường và phát triển bền vững
- Trồng cây theo phương thức nông lâm kết hợp để chống xói mòn đất.
- Sử dụng phân bón hữu cơ, thuốc trừ sâu sinh học để bảo vệ môi trường.
- Đẩy mạnh trồng rừng kết hợp cây ăn quả, cây dược liệu để phát triển bền vững.
Tham khảo
Định hướng phát triển thế mạnh cây trồng có nguồn gốc cận nhiệt, ôn đới của Trung du miền núi Bắc Bộ:
Tăng cường phát triển cây ăn quả:
Phát triển các loại cây ăn quả cận nhiệt và ôn đới như mận, đào, hồng, kiwi, và ô mai để nâng cao giá trị nông sản.
Ứng dụng khoa học công nghệ:
Áp dụng công nghệ cao vào sản xuất để cải thiện năng suất, chất lượng và bảo quản sản phẩm.
Phát triển cây dược liệu:
Tận dụng lợi thế khí hậu để trồng các cây dược liệu như sa nhân, sâm, đương quy, phục vụ nhu cầu trong nước và xuất khẩu.
Mở rộng thị trường tiêu thụ:
Tạo liên kết chuỗi giá trị từ sản xuất đến tiêu thụ, phát triển thương hiệu sản phẩm nông sản đặc trưng của khu vực.

Bắc Trung Bộ có nhiều tiềm năng để phát triển nông - lâm - thủy sản nhờ điều kiện tự nhiên đa dạng với đồng bằng ven biển, đồi núi và hệ thống sông ngòi phong phú
- Để khai thác hiệu quả thế mạnh này, cần tập trung vào việc phát triển nông nghiệp theo hướng hiện đại và bền vững
-Vùng đồng bằng ven biển thích hợp để mở rộng diện tích lúa chất lượng cao, cây công nghiệp ngắn ngày và chăn nuôi gia súc, gia cầm theo mô hình trang trại
- Khu vực đồi núi cần đẩy mạnh trồng rừng phòng hộ, rừng kinh tế với các loại cây có giá trị như keo, bạch đàn, quế, đồng thời phát triển mô hình nông - lâm kết hợp để nâng cao hiệu quả sử dụng đất
- Đối với ngành thủy sản, cần đầu tư phát triển nuôi trồng thủy sản nước lợ và nước mặn, đặc biệt là tôm, cá, đồng thời khuyến khích đánh bắt xa bờ để khai thác hợp lý nguồn lợi biển
-Việc bảo vệ môi trường, chống xói mòn đất, hạn chế thiên tai cũng là yếu tố quan trọng để phát triển bền vững ngành nông - lâm - thủy sản ở Bắc Trung Bộ
Tham khảo
Định hướng phát triển thế mạnh nông-lâm-thủy sản của Bắc Trung Bộ:
Nông nghiệp:
Phát triển các loại cây trồng có giá trị kinh tế cao như lúa, ngô, sắn, và các cây công nghiệp như chè, bông, và rau quả. Đẩy mạnh ứng dụng khoa học công nghệ trong sản xuất nông nghiệp, phát triển nông nghiệp hữu cơ và mô hình nông nghiệp thông minh.
Lâm nghiệp:
Tăng cường trồng rừng sản xuất, đặc biệt là rừng nguyên liệu phục vụ công nghiệp chế biến gỗ và dược liệu. Cải thiện công tác quản lý rừng, bảo vệ rừng, và phát triển các sản phẩm từ rừng như gỗ, dược liệu, và du lịch sinh thái.
Thủy sản:
Phát triển nuôi trồng thủy sản nước ngọt và mặn, đặc biệt là tôm, cá, và các loài thủy sản có giá trị xuất khẩu. Tăng cường công nghệ chế biến thủy sản và phát triển hệ thống logistics, bảo quản và tiêu thụ sản phẩm thủy sản.
Liên kết chuỗi giá trị:
Xây dựng các mô hình liên kết giữa nông dân, doanh nghiệp chế biến và thị trường tiêu thụ để nâng cao giá trị sản phẩm và đảm bảo bền vững cho ngành nông-lâm-thủy sản.
Bảo vệ môi trường và phát triển bền vững:
Đẩy mạnh bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, phòng chống thiên tai và biến đổi khí hậu, đồng thời thúc đẩy các mô hình sản xuất thân thiện với môi trường.

Vùng Duyên hải Nam Trung Bộ có thế mạnh để phát triển “đánh bắt” thủy sản hơn các vùng khác nhờ có nhiều bãi tôm, bãi cá với các ngư trường lớn như Hoàng Sa – Trường Sa, Ninh Thuận – Bình Thuận,…
Vùng Duyên hải Nam Trung Bộ có nhiều điều kiện thuận lợi để phát triển ngành nuôi trồng và đánh bắt hải sản, nhờ có đường bờ biển dài, nhiều ngư trường lớn và nguồn hải sản phong phú
- Để khai thác hiệu quả thế mạnh này, cần đẩy mạnh hiện đại hóa ngành đánh bắt xa bờ, đầu tư tàu cá công suất lớn, trang bị công nghệ bảo quản sau thu hoạch nhằm nâng cao chất lượng sản phẩm
-Việc phát triển các khu nuôi trồng thủy sản bền vững, ứng dụng công nghệ tiên tiến để nuôi tôm, cá nước mặn, nước lợ cũng cần được chú trọng
-Cần kết hợp phát triển chế biến, xuất khẩu thủy sản, xây dựng thương hiệu để nâng cao giá trị sản phẩm
-Việc bảo vệ nguồn lợi hải sản, chống khai thác quá mức và ô nhiễm môi trường biển là rất cần thiết để đảm bảo sự phát triển lâu dài của ngành

1. Điều kiện tự nhiên thuận lợi:
Đất phù sa màu mỡ: ĐBSCL có lượng phù sa bồi đắp hàng năm rất lớn từ các sông Tiền, sông Hậu, tạo nên những vùng đất phù sa màu mỡ, rất thích hợp cho việc canh tác lúa nước và các loại cây trồng khác.
Mạng lưới sông ngòi dày đặc: Hệ thống sông ngòi chằng chịt cung cấp nguồn nước tưới tiêu dồi dào, thuận lợi cho việc canh tác quanh năm.
Khí hậu nhiệt đới ẩm: Khí hậu nóng ẩm, lượng mưa lớn tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của các loại cây trồng nhiệt đới.
2. Điều kiện kinh tế - xã hội:
Truyền thống canh tác lâu đời: Người dân ĐBSCL có kinh nghiệm canh tác lúa nước lâu đời, am hiểu về các giống lúa, kỹ thuật canh tác và phòng trừ sâu bệnh.
Lao động dồi dào: Nguồn lao động dồi dào, có kinh nghiệm trong sản xuất nông nghiệp.
Chính sách hỗ trợ của Nhà nước: Nhà nước có nhiều chính sách hỗ trợ phát triển nông nghiệp ở ĐBSCL, như cung cấp giống mới, phân bón, máy móc, hỗ trợ tín dụng...
Phát triển công nghiệp chế biến: Sự phát triển của công nghiệp chế biến lương thực, thực phẩm đã tạo ra thị trường tiêu thụ lớn cho nông sản của vùng.
3. Sản lượng lớn các loại nông sản:
Lúa gạo: ĐBSCL chiếm tỷ lệ lớn trong sản lượng lúa gạo cả nước, cung cấp gạo cho tiêu dùng trong nước và xuất khẩu.
Thủy sản: Vùng này là một trong những vựa hải sản lớn nhất cả nước, với các loại thủy sản như cá, tôm, cua...
Trái cây: ĐBSCL nổi tiếng với nhiều loại trái cây nhiệt đới như xoài, nhãn, chôm chôm, sầu riêng...
4. Vai trò quan trọng đối với nền kinh tế quốc dân:
Đảm bảo an ninh lương thực: ĐBSCL đóng góp lớn vào việc đảm bảo an ninh lương thực quốc gia.
Tạo việc làm: Nông nghiệp tạo ra nhiều việc làm cho người dân địa phương.
Đóng góp vào xuất khẩu: Các sản phẩm nông nghiệp của ĐBSCL được xuất khẩu sang nhiều nước trên thế giới, mang lại nguồn ngoại tệ lớn.
Vùng ĐBSCL là vùng sản xuất lương thực thực phẩm hàng đầu cả nước
- Diện tích và sản lượng lúa chiếm 51%, cả nước. Lúa được trồng ở tất cả các tỉnh ở đồng bằng ( 0,5 điểm)
- Bình quân lương thực đầu người của vùng đạt 1066,3 kg/ người gấp 2,3 lần cả nước, năm 2002. Vùng ĐBSCL trở thành vùng xuất khẩu gạo chủ lực của nước ta ( 0,5 điểm)
- Vùng ĐBSCL còn là vùng trồng cây ăn quả lớn nhất cả nước với nhiều loại hoa quả nhiệt đới: Xoài, Dừa, Cam, Bưởi ( 0,5 điểm)
- Nghề chăn nuôi vịt cũng được phát triển mạnh. Vịt được nuôi nhiều nhất ở các tỉnh Bạc Liêu, Sóc Trăng, Cà Mau, Vĩnh Long, Trà Vinh ( 0,5 điểm)
- Tổng sản lượng thuỷ sản của vùng chiếm hơn 50% của cả nước, tỉnh nuôi nhiều nhất là Kiên Giang, Cà Mau. Nghề nuôi trồng thuỷ sản, đặc biệt là nghề nuôi Tôm, Cá xuất khẩu đang được phát triển mạnh (0,5 điểm)

-Vĩnh Phúc có nhiều loại đất khác nhau, trong đó phổ biến nhất là đất phù sa, đất feralit và đất xám bạc màu
+ Đất phù sa tập trung chủ yếu ở các vùng ven sông, có độ phì nhiêu cao, thích hợp cho canh tác nông nghiệp
+Đất feralit đỏ vàng phân bố ở các vùng đồi núi, giàu khoáng chất nhưng dễ bị rửa trôi
+Đất xám bạc màu có diện tích khá lớn, nhưng nghèo dinh dưỡng và cần được cải tạo để sử dụng hiệu quả
-Về phân bố
-Đất phù sa tập trung ở các huyện đồng bằng ven sông như Vĩnh Tường, Yên Lạc, nơi có điều kiện thuận lợi cho sản xuất nông nghiệp
- Đất feralit xuất hiện chủ yếu ở các huyện Tam Đảo, Lập Thạch, Sông Lô, nơi có địa hình đồi núi và thích hợp cho trồng cây công nghiệp, cây ăn quả
-Đất xám bạc màu phân bố rải rác ở nhiều nơi, đặc biệt ở những khu vực có địa hình cao và ít phù sa bồi đắp
-Đất có mối quan hệ chặt chẽ với các thành phần tự nhiên khác
+Địa hình đồi núi khiến đất feralit dễ bị xói mòn, trong khi vùng đồng bằng thấp trũng lại có đất phù sa màu mỡ nhờ quá trình bồi đắp của sông Hồng và sông Lô
+Khí hậu nhiệt đới ẩm gió mùa ảnh hưởng đến quá trình phong hóa đất, giúp hình thành lớp đất giàu khoáng chất nhưng cũng làm gia tăng hiện tượng rửa trôi ở vùng đồi núi
+Hệ thống sông ngòi góp phần vận chuyển phù sa, làm giàu thêm dinh dưỡng cho đất canh tác
Các loại đất và đặc điểm chung của đất:
Vĩnh Phúc có đa dạng các loại đất, phục vụ cho nông nghiệp, xây dựng và phát triển các khu vực đô thị. Các loại đất chủ yếu ở Vĩnh Phúc bao gồm:
Đất phù sa: Là loại đất có độ phì nhiêu cao, thích hợp cho trồng lúa và các loại cây trồng khác. Đất phù sa phân bố chủ yếu dọc theo các con sông như sông Lô, sông Phan.Đất đỏ bazan: Thường gặp ở các khu vực đồi núi, đất này có tính chất dinh dưỡng cao, thích hợp cho việc trồng cây công nghiệp như cà phê, cao su, và cây ăn quả.Đất feralit: Là loại đất phổ biến ở các vùng đồi núi trung du, đặc điểm của đất này là giàu khoáng chất, nhưng khả năng giữ nước kém, thích hợp cho các cây trồng chịu khô hạn như cây dược liệu.Đất mùn: Phân bố chủ yếu ở các khu vực có rừng và đồi núi, đất này có khả năng giữ ẩm tốt và độ phì nhiêu cao, thích hợp cho cây trồng nông nghiệp và các loại cây rừng.Đặc điểm chung của đất Vĩnh Phúc:
Đất Vĩnh Phúc khá đa dạng về loại hình và đặc tính.Đất có độ phì nhiêu khá cao, đặc biệt là đất phù sa, tạo điều kiện thuận lợi cho nông nghiệp phát triển.Đất ở Vĩnh Phúc cũng có sự phân hóa rõ rệt giữa các vùng đồi núi và vùng đồng bằng, ảnh hưởng đến việc trồng trọt và phát triển kinh tế.Phân bố đất ở địa phương:
Vùng đồng bằng: Phần lớn đất ở các huyện như Bình Xuyên, Vĩnh Tường, Tam Dương là đất phù sa, thích hợp cho trồng lúa nước, rau màu và hoa màu.đồng hương nè
Ở vùng ven biển các lục địa thường mưa nhiều hơn trong nội địa vì:
Khí hậu ẩm ướt: Biển cung cấp độ ẩm lớn cho không khí, tạo điều kiện cho mây hình thành và gây mưa.
Gió biển: Gió từ biển mang theo hơi ẩm vào đất liền, khi gặp các yếu tố như địa hình hoặc sự thay đổi nhiệt độ, sẽ gây mưa nhiều hơn.
Hiệu ứng đối lưu: Sự khác biệt nhiệt độ giữa biển và đất liền làm tăng sự đối lưu, thúc đẩy quá trình mưa.
- Các dòng biển chảy thành dòng và có nhiệt độ cao hơn (dòng biển nóng) hoặc thấp hơn (dòng biển lạnh) nước của vùng biển mà nó chảy qua. + Ở những nơi có dòng biển nóng đi qua thì nước biển dễ bay hơi (do nhiệt độ nước biển cao) tạo thành mây và gây mưa cho những khu vực gần đó ⟶ khí hậu ẩm ướt, nhiều mưa.

Trang phục của người Hrê và người Kinh ở tỉnh Quảng Ngãi có nhiều điểm khác biệt, thể hiện rõ nét bản sắc văn hóa riêng của từng dân tộc
- Người Hrê thường mặc trang phục truyền thống làm từ vải dệt thổ cẩm với hoa văn đơn giản nhưng tinh tế
+Nam giới thường mặc khố hoặc quần, áo chui đầu
+Phụ nữ mặc váy dài kết hợp với áo ngắn, thắt lưng và các loại trang sức bằng cườm, bạc
- Người Kinh ở Quảng Ngãi mặc trang phục phổ biến của dân tộc Kinh trên cả nước
+Nam giới thường mặc áo sơ mi, quần dài
+Phụ nữ ưa chuộng áo dài truyền thống hoặc trang phục hiện đại
những khác biệt trong trang phục của người Hrê và người Kinh là :
- về chất liệu
+ người Hrê : được dệt bằng vải lanh hoặc vải bông
+ người Kinh : được làm bằng vải công nghiệp hoặc vải tổng hợp
- về màu sắc quần áo :
+ người Hrê : thường sử dụng các màu sắc sặc sỡ như đỏ , vàng và được dệt thủ công .
+ người kinh : thường sử dụng các màu sắc hài hòa hơn, đơn giản .
- về phụ kiện kèm theo:
+người Hrê: thường sử dụng các khăn quấn đầu , vòng cổ , vòng tay làm từ bạc và được làm thủ công bởi các nghệ nhân
+ người Kinh : thường đeo trang sức như nhẫn , vòng tay hoặc dây chuyền. các phụ kiện thường đc làm bằng vàng , bạc .

Bộ trang phục cho nữ:
- Bộ váy áo thổ cẩm gọi là: "Ca tuư iu 'nhoh" ('Nhoh tức là thổ cẩm);
- Bộ váy áo vải thường gọi là: "Ca tuư iu găm" (Găm tức là màu đen).
Tuy nhiên, chỉ có váy nhất thiết là màu đen, còn áo thì tùy thích, người ta có thể mặc nhiều màu khác nhau. Vải thổ cẩm nguyên gốc người ta dệt chỉ có ba màu: đen, trắng, đỏ. Trong đó màu đen làm nền chủ đạo. Người dân tộc Hrê thích bộ trang phục màu đen, họ quan niệm màu đen là màu kín đáo, dịu dàng và mạnh mẽ...
Bộ trang phục cho nam:
- Khố (Kpen/Hpen)
- Bộ quần áo vải thường (may kiểu quần áo bà ba)
Khố có hai loại: Chiếc khố loại nhỏ, gọi là: "Hpen dham" dành cho những người trung niên, thanh niên. Chiều rộng của khố khoảng 18cm, chiều dài khoảng 4,5m - 5m, hoạ tiết hoa văn đơn giản, nhẹ nhàng. Thân khố màu đen, có ba đường sọc màu trắng chính giữa, hai đường sọc màu đỏ hai viền; hai đầu chiếc khố có năm đường hoa văn, nhưng không rõ nét như hoa văn của áo, có tua khoảng 15cm. Chiếc khố loại lớn, gọi là: "Hpen vroang" dành cho người già, những người khá giả về kinh tế. Chiều rộng của khố khoảng 20cm, chiều dài khoảng 5m - 5,5m; thân chiếc khố màu đen, có ba đường sọc màu trắng chính giữa, hai đường sọc màu đỏ hai viền như hpen dham nhưng lớn hơn; hai đầu chiếc khố có 7 đường hoa văn sặc sỡ, có tua dài khoảng 20cm.
Bộ quần áo bà ba màu đen, áo cổ tròn, dài tay, có hai túi phía trước, chẻ một tí hai bên hông. Chiếc quần dài tới mắt cá, không có túi. Để cho bộ trang phục của mình đẹp hơn, nam dân tộc Hrê thích trang trí ở những đường rìa quần áo bằng sợi chỉ, hoặc vải màu đỏ.
nguoi kinh thi bt
tick mik nha
Trang phục của người Hrê và người Kinh ở tỉnh Quảng Ngãi có nhiều điểm khác biệt, thể hiện rõ nét bản sắc văn hóa riêng của từng dân tộc
- Người Hrê thường mặc trang phục truyền thống làm từ vải dệt thổ cẩm với hoa văn đơn giản nhưng tinh tế
+Nam giới thường mặc khố hoặc quần, áo chui đầu
+Phụ nữ mặc váy dài kết hợp với áo ngắn, thắt lưng và các loại trang sức bằng cườm, bạc
- Người Kinh ở Quảng Ngãi mặc trang phục phổ biến của dân tộc Kinh trên cả nước
+Nam giới thường mặc áo sơ mi, quần dài
+Phụ nữ ưa chuộng áo dài truyền thống hoặc trang phục hiện đại
Ô-xtrây-li-a là một châu lục rộng lớn với nhiều đặc điểm tự nhiên độc đáo. Những yếu tố như địa hình, khí hậu, sông ngòi và thảm thực vật có tác động mạnh mẽ đến sự phân bố dân cư trên lãnh thổ nước này.
Một trong những đặc điểm tự nhiên quan trọng của Ô-xtrây-li-a là địa hình chủ yếu là hoang mạc và đồng bằng khô cằn. Phần lớn diện tích lục địa được bao phủ bởi các hoang mạc lớn như sa mạc Great Victoria và Great Sandy. Vùng nội địa khô hạn khiến cho việc sinh sống và canh tác gặp nhiều khó khăn, dẫn đến dân cư tập trung chủ yếu ở các vùng ven biển có điều kiện thuận lợi hơn.
Bên cạnh đó, khí hậu của Ô-xtrây-li-a có sự phân hóa rõ rệt, nhưng phần lớn diện tích có khí hậu khô hạn hoặc bán khô hạn. Khu vực trung tâm và phía tây lục địa chịu ảnh hưởng của khí hậu sa mạc, với nhiệt độ cao và lượng mưa rất thấp. Trong khi đó, vùng ven biển phía đông và đông nam có khí hậu ôn hòa hơn, thuận lợi cho sản xuất nông nghiệp và định cư. Vì vậy, hầu hết dân cư tập trung tại các thành phố lớn như Sydney, Melbourne và Brisbane, nằm ở phía đông và đông nam đất nước.
Hệ thống sông ngòi ở Ô-xtrây-li-a khá nghèo nàn. Các con sông lớn như Murray và Darling chủ yếu chảy qua khu vực đông nam, nơi có lượng mưa nhiều hơn. Do thiếu nguồn nước ngọt, các vùng nội địa rộng lớn trở nên khó khăn cho sinh sống và sản xuất. Điều này càng làm gia tăng sự tập trung dân cư tại các khu vực có nguồn nước dồi dào, đặc biệt là các thành phố ven biển.
Ngoài ra, thảm thực vật của Ô-xtrây-li-a cũng có sự khác biệt giữa các khu vực. Phần lớn diện tích lục địa được bao phủ bởi hoang mạc và thảo nguyên khô cằn, chỉ có vùng ven biển mới có rừng cận nhiệt đới và ôn đới. Những khu vực có thảm thực vật xanh tốt thường là nơi thu hút dân cư sinh sống và phát triển kinh tế. Ngược lại, các vùng khô cằn ít dân cư hoặc thậm chí không có người ở.
Nhìn chung, do ảnh hưởng của điều kiện tự nhiên, dân cư Ô-xtrây-li-a chủ yếu tập trung tại các thành phố lớn ven biển, đặc biệt là ở phía đông và đông nam. Những khu vực nội địa rộng lớn, có khí hậu khắc nghiệt và thiếu nguồn nước, thường có mật độ dân số rất thấp. Điều này cho thấy sự phân bố dân cư ở Ô-xtrây-li-a bị chi phối mạnh mẽ bởi yếu tố tự nhiên, đặc biệt là khí hậu, địa hình và nguồn nước.
Ô-xtray Lia (Australia) có một số đặc điểm tự nhiên nổi bật ảnh hưởng đến sự phân bố dân cư, bao gồm:
Vị trí địa lý và diện tích:
Ô-xtray Lia là một châu lục nằm ở Nam bán cầu, với diện tích rất rộng lớn (khoảng 7,7 triệu km²), nhưng dân số chỉ khoảng 26 triệu người. Điều này có thể do đặc điểm tự nhiên của nó.Khí hậu:
Ô-xtray Lia có khí hậu chủ yếu là nhiệt đới và cận nhiệt đới ở phía Bắc, trong khi phía Nam có khí hậu ôn đới.Phần lớn lãnh thổ Ô-xtray Lia là hoang mạc (mà đặc biệt là sa mạc Simpson, Great Victoria Desert). Khí hậu khô hạn ở khu vực này làm cho dân cư tập trung chủ yếu ở các khu vực ven biển, nơi có điều kiện sống thuận lợi hơn.Địa hình:
Hầu hết đất liền của Ô-xtray Lia là các vùng đất thấp, hoang mạc hoặc thảo nguyên, với những dãy núi thấp ở phía Đông và các vùng cao nguyên ở phía Tây.Các khu vực đồng bằng ven biển có đất phù sa màu mỡ, khí hậu ôn hòa là nơi tập trung dân cư đông đúc, đặc biệt là ở các thành phố lớn như Sydney, Melbourne, Brisbane.Nguồn tài nguyên:
Ô-xtray Lia có nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú, đặc biệt là than đá, vàng, và kim loại. Tuy nhiên, các khu vực khai thác mỏ thường nằm xa các khu vực dân cư chính, điều này hạn chế khả năng mở rộng dân cư.Ngoài ra, nông nghiệp phát triển ở các khu vực ven biển nhờ vào nguồn nước từ các hệ thống sông lớn và các khu vực có đất đai phì nhiêu.Nguồn nước:
Nước là yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến sự phân bố dân cư. Các khu vực có nguồn nước dồi dào (như ven sông Murray-Darling, các khu vực ven biển) có mật độ dân số cao hơn.Trong khi đó, các khu vực ở nội địa hoặc sa mạc có lượng mưa thấp, khiến dân cư sống thưa thớt.Ảnh hưởng đến sự phân bố dân cư:Ven biển: Dân cư chủ yếu tập trung dọc theo bờ biển Đông, Nam và Tây, nơi có điều kiện khí hậu dễ chịu, đất đai màu mỡ, nguồn nước dồi dào và giao thông thuận tiện. Các thành phố lớn như Sydney, Melbourne, Perth nằm ở những khu vực này.
Vùng nội địa: Các khu vực sa mạc và đồng bằng khô hạn có mật độ dân cư rất thấp. Tuy nhiên, một số khu vực nông thôn vẫn có sự hiện diện của dân cư, chủ yếu là nông dân chăn nuôi gia súc và trồng cây nông sản.
Mỏ khoáng sản: Các khu vực giàu tài nguyên khoáng sản có một số lượng dân cư tập trung, nhưng dân cư chủ yếu là công nhân, di chuyển theo mùa hoặc theo chu kỳ khai thác tài nguyên.
Nhìn chung, điều kiện tự nhiên đã hình thành một bức tranh phân bố dân cư rất không đồng đều ở Ô-xtray Lia, với sự tập trung chủ yếu ở các vùng ven biển và những nơi có nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú.