viết đoạn văn khoảng 5-6 câu chủ đề tết quê huơng.Đoạn văn có sử dụng các loại dấu câu ,bp tu từ ,các cụm danh từ, đồng từ, tính từ.Giải chú thích cho yêu cầu đó.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
đắt như tôm tươi ám chỉ là rất đắt
ccotj nhà cháy thì rất đen thôi rảnh thì trả lời chứ bận rồiæ
Hùng Vương thứ mười tám có một cô con gái tên là Mỵ Nương,nàng ta đẹp tuyệt trần và có sắc đẹp kiêu sa.Vua muốn kén cho con gái mình một người chồng xứng đáng,một hôm,có hai chàng trai đến cầu hôn,một người là vua của thần núi tên là Sơn Tinh,còn một người là vua thủy tề tên là Thủy Tinh.Vì quá phân vân không nên chọn ai nên nhà vua đã ra một điều kiện,ai mang sính lễ đến trước thì sẽ được cưới Mỵ Nương.Và Sơn Tinh đã đến trước,cậu đã rước Mỵ Nương về,Thủy Tinh đến sau không rước được về nên giận đùng đùng đã lôi quân đến đánh Sơn Tinh.Dù có đánh đến mấy nhưng lúc nào Thủy Tinh cũng thua.
~yuizuize~
-thấy hay cho tớ xin hay nhất ạ!!!
Truyền thuyết Thánh Gióng liên quan đến lịch sử: - Câu chuyện diễn ra ở đời Hùng Vương Thứ sáu, ở làng Gióng. - Đã có những cuộc chiến tranh ác liệt diễn ra giữa dân tộc ta và giặc ngoại xâm. - Người Việt thời bấy giờ đã chế tác ra vũ khí bằng sắt, thép. - Người Việt cổ đã từng đoàn kết đứng lên chống giặc ngoại xâm.
Đây nhé nếu các bn thấy đúng thì cho mình xin like nhé
Vào đời vua Hùng thứ sáu, giặc Ân sang xâm phạm bờ cõi nước ta.
- Đền thờ Phù Đổng Thiên Vương được lập tại làng Gióng (làng Phù Đổng) và hàng năm có lễ hội.
- Những ao hồ liên tiếp có thật được lý giải là do vết chân ngựa
- Bụi tre đằng ngà ngả màu vàng óng được lý giải là do ngựa thét ra lửa làm cháy tre
- Làng Cháy được lý giải là do ngựa thét ra lửa, thiêu cháy một làng
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Nhân hóa: Trăng được miêu tả như một sinh thể sống động khi sử dụng hình ảnh "Trăng hồng như quả chín, Lửng lơ lên trước nhà" và "Trăng tròn như mắt cá, Chẳng bao giờ chớp mi". Điều này khiến trăng trở nên gần gũi và có hồn.
So sánh: Hình ảnh của trăng được so sánh với "quả chín" và "mắt cá", giúp người đọc dễ dàng hình dung được sự tròn đầy và màu sắc của trăng. Những so sánh này tạo ra một liên tưởng cụ thể và đầy gợi cảm.
Hình ảnh thơ: Các hình ảnh như "cánh rừng xa" và "biển xanh diệu kỳ" tạo nên một bức tranh thiên nhiên thơ mộng, hòa hợp với vẻ đẹp của trăng.
đúng thì tick akk
Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử. Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi. Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em. Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy.
Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử.
Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi.
Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em.
Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy.
-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----
Giúp các học sinh tỏ lòng biết ơn với các thầy cô giáo vào ngày nhà giáo Việt Nam
Đoạn văn: Tết đến, làng quê nhộn nhịp trong không khí xuân đầy sắc màu. Mọi người đều quay quần bên nhau, làm mâm cơm cúng ông bà, cha mẹ và tổ tiên. Dọc theo con đường làng, những cây mai, đào nở hoa, đua nhau khoe sắc thắm. Hương bánh chưng thơm ngào ngạt trong mỗi ngôi nhà, hòa cùng tiếng cười rộn rã của trẻ con. Chợ Tết thật đông đúc, tiếng rao hàng của người bán, tiếng chúc Tết của mọi người vang vọng khắp nơi. Đây là thời khắc thiêng liêng để mọi người thể hiện lòng kính trọng với tổ tiên và hy vọng một năm mới an lành, hạnh phúc. Giải thích yêu cầu:
Dấu câu: Trong đoạn văn có sử dụng các dấu câu như dấu chấm (.), dấu phẩy (,), dấu chấm phẩy (;), dấu hai chấm (:), dấu hỏi (?)… để thể hiện sự kết nối các câu, làm rõ ý nghĩa và tạo nhịp điệu cho đoạn văn. Biện pháp tu từ: Đoạn văn sử dụng biện pháp nhân hóa khi mô tả cảnh vật như cây mai, đào "đua nhau khoe sắc thắm", giúp làm nổi bật sự sống động của mùa xuân. Cụm danh từ: Ví dụ, "mâm cơm cúng ông bà, cha mẹ và tổ tiên" hay "hương bánh chưng", "tiếng cười rộn rã", các cụm danh từ này làm rõ ý và tạo sự liên kết trong câu. Động từ: Các động từ như "quay quần", "làm", "nở", "khoe", "thơm", "hòa", "rao", "chúc" giúp diễn tả hành động trong một ngày Tết. Tính từ: Tính từ "đầy sắc màu", "thắm", "ngào ngạt", "rộn rã", "thiêng liêng", "an lành", "hạnh phúc" làm nổi bật vẻ đẹp, không khí và cảm xúc trong những ngày Tết ở làng quê.