K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.Câu 2 (4,0 điểm): Những ngày này, trên báo chí, mọi người được xem hình ảnh những đoàn quân rầm rập bước đều, với người ở TP.HCM còn chứng kiến và nghe những tiếng máy bay chiến đấu gầm rú trên bầu trời. Tất cả cùng hẹn nhau có một...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm):

Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.

Câu 2 (4,0 điểm):

Những ngày này, trên báo chí, mọi người được xem hình ảnh những đoàn quân rầm rập bước đều, với người ở TP.HCM còn chứng kiến và nghe những tiếng máy bay chiến đấu gầm rú trên bầu trời. Tất cả cùng hẹn nhau có một ngày mãn nhãn với đoàn quân oai hùng ấy, ngày đại lễ kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Trước các âm thanh vang rền và hình ảnh oai hùng ấy, nhiều bạn trẻ đã đặt ra câu hỏi: “Hòa bình có đẹp không?”.

(Theo Phúc Nguyên, dẫn theo tuoitre.vn, ngày 03/04/2025)

Là một người trẻ đang sống trên đất nước Việt Nam, anh/chị hãy viết một bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) để trả lời cho câu hỏi: “Hoà bình có đẹp không?”.

2
30 tháng 5

cho con tích luôn nha cô

30 tháng 5

Câu 1 (2,0 điểm):

Viết đoạn văn phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.

Trong đoạn trích, nhân vật Thành hiện lên với những rung động tâm hồn sâu sắc trước ký ức làng quê, đặc biệt là hình ảnh “vết nứt cổng làng” – một chi tiết mang tính biểu tượng sâu sắc. Thành không chỉ nhìn thấy những hình ảnh xưa cũ, mà còn lắng nghe, cảm nhận được hơi thở của quê hương từ những chi tiết nhỏ bé như “mùi rơm rạ”, “lúa phơi”, “tiếng chim hót”. Diễn biến tâm lý của nhân vật thể hiện sự hòa quyện giữa hiện tại và quá khứ, giữa cái nhìn trưởng thành và những xúc cảm nguyên sơ của tuổi thơ. Thành bồi hồi, xúc động khi nhớ về người bà còng lưng, những mùa đông khắc nghiệt, và cả những người thân từng ra đi từ cổng làng mà không kịp trở về. Từ sự chiêm nghiệm ấy, tâm hồn Thành trào dâng niềm tự hào khi nhận ra biết bao người con ưu tú đã từ chính mảnh đất quê hương ấy lớn lên, cống hiến cho đất nước. Như vậy, tâm lý của Thành là sự kết hợp giữa nỗi nhớ, lòng biết ơn và niềm tự hào sâu sắc với cội nguồn – quê hương mình.


Câu 2 (4,0 điểm):

Bài văn nghị luận: Trả lời câu hỏi “Hòa bình có đẹp không?”

Hòa bình – hai tiếng tưởng chừng giản đơn, nhưng lại chất chứa biết bao khát vọng, hi sinh và nước mắt của cả một dân tộc. Trước hình ảnh những đoàn quân oai hùng diễu binh, tiếng máy bay chiến đấu rền vang giữa bầu trời, rất nhiều người – đặc biệt là những người trẻ – đã xúc động tự hỏi: “Hòa bình có đẹp không?”. Với tôi, hòa bình không chỉ đẹp, mà còn là vẻ đẹp thiêng liêng, cao cả và bất tận.

Hòa bình đẹp trước hết bởi đó là thành quả của bao thế hệ cha anh đã ngã xuống. Mỗi tấc đất bình yên hôm nay đều được đánh đổi bằng máu xương của biết bao người con ưu tú. Những cuộc chiến tranh khốc liệt, những năm tháng đau thương, mất mát đã qua đi, nhưng trong ký ức dân tộc, hòa bình vẫn luôn là điều gì đó vô cùng quý giá, không thể xem nhẹ. Nhìn thấy những đoàn quân hôm nay, ta không chỉ thấy sức mạnh của hiện tại, mà còn thấy bóng dáng của những chiến sĩ năm xưa – những người đã không tiếc thân mình để đất nước có ngày độc lập.

Hòa bình còn đẹp bởi nó nuôi dưỡng sự sống và khơi nguồn cho những ước mơ. Trong hòa bình, trẻ em được đến trường, người dân được làm ăn, sáng tạo và cống hiến trong môi trường ổn định. Những công trình vươn lên giữa thành phố, những chuyến xe bon bon trên đường, những mùa màng trĩu hạt – tất cả đều là hình ảnh cụ thể, sinh động của hòa bình. Không có bom đạn, không có đổ nát – chỉ có tiếng cười, ánh sáng và hi vọng.

Với thế hệ trẻ hôm nay, hòa bình còn là môi trường để phát triển bản thân, là bệ phóng để vươn ra thế giới. Trong thời đại hội nhập, hòa bình giúp thanh niên Việt Nam có thể học tập, làm việc, giao lưu văn hóa với bạn bè quốc tế. Chính trong hòa bình, chúng ta mới có điều kiện để gìn giữ và phát huy bản sắc dân tộc, góp phần đưa hình ảnh đất nước Việt Nam đến gần hơn với thế giới.

Tuy nhiên, hòa bình không phải điều ngẫu nhiên mà có, và càng không phải điều đương nhiên để tồn tại mãi mãi. Hòa bình cần được trân trọng, gìn giữ và vun đắp từng ngày. Là người trẻ, chúng ta cần ý thức được trách nhiệm của mình trong việc giữ gìn hòa bình bằng cách sống tử tế, lan tỏa yêu thương, học tập và làm việc chăm chỉ để xây dựng đất nước ngày một giàu đẹp. Đặc biệt, trong bối cảnh thế giới vẫn còn nhiều bất ổn, việc hiểu giá trị của hòa bình càng trở nên cấp thiết.

Hòa bình không chỉ đẹp – hòa bình là điều thiêng liêng nhất. Đó là vẻ đẹp của hi sinh, của sự sống, của tương lai và khát vọng con người. Và hơn hết, hòa bình là ngọn lửa bất diệt cần được mỗi chúng ta gìn giữ, nuôi dưỡng bằng tất cả tình yêu và trách nhiệm.

Đề thi đánh giá năng lực

Đọc đoạn trích sau: (Giới thiệu: nhân vật Thành có một người anh họ tên là Bân rất giàu. Bân cho rằng Thành khôn ngoan hơn mình nên động việc gì hay mua bán gì cũng đều tìm đến Thành để hỏi han...) Hôm ấy, Bân đến rủ tôi cùng đi mua một cái đồng hồ. Anh ta muốn mua hạng thật tốt, và nhờ tôi xem hộ. [...] Lúc trả tiền, tôi thấy hắn giở ra một cái ví da lớn, phồng chặt. Hắn...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

(Giới thiệu: nhân vật Thành có một người anh họ tên là Bân rất giàu. Bân cho rằng Thành khôn ngoan hơn mình nên động việc gì hay mua bán gì cũng đều tìm đến Thành để hỏi han...)

Hôm ấy, Bân đến rủ tôi cùng đi mua một cái đồng hồ. Anh ta muốn mua hạng thật tốt, và nhờ tôi xem hộ. [...] Lúc trả tiền, tôi thấy hắn giở ra một cái ví da lớn, phồng chặt. Hắn đếm giấy bạc thong thả và cẩn thận.

Thoảng nhìn qua, tôi cũng biết trong ví nhiều tiền lắm: Ngoài số tiền bạc lẻ mà hắn mang ra trả, tôi còn thấy gấp ở ngăn trên đến năm, sáu cái giấy bạc một trăm nữa, những giấy bạc mới, màu còn tươi nguyên. “Quái, thằng cha này làm gì mà lắm tiền thế? Mình thì chả bao giờ có đến được một trăm bạc bỏ túi!”.

Tôi nghĩ thầm và so sánh thế.

Mua xong đồng hồ. Bân rủ tôi đi ăn:

– Ta lên hiệu chén, rồi lát nữa làm một chầu chứ. – Hắn vỗ vào túi – Tôi có đủ tiền đây!

Chúng tôi vào hiệu. Bân ăn vui vẻ lắm, có lẽ hắn vừa ý vì cái đồng hồ mua rẻ. Tôi thì trong óc cứ vơ vẩn cái ý nghĩ sao một thằng ngốc như hắn – tôi thấy hắn càng ngốc – lại có lắm tiền thế, còn mình...

Tuy vậy, ý nghĩ cũng không làm tôi ăn mất ngon. Tôi tỏ mặt sành, gọi những thức ăn quý và đắt tiền, và hai chúng tôi uống rượu say sưa.

Cơm xong, Bân đưa tôi xuống Vạn Thái, vào nhà một người nhân tình của hắn. [...]. Hắn không quên – tính cẩn thận của anh kiệt! – đem cả cái áo tây trong có ví tiền vào chỗ nằm, vất trên thành đầu giường.

Một mình tôi ở ngoài đâm chán. Nằm một lát rồi tôi cũng đứng dậy sửa soạn ra về; Bân vẫn ở trong màn, nói vọng ra giữ lại:

– Anh hãy ở chơi đã, về làm gì vội. Ngày mai Chủ nhật cơ mà.

– Thôi, tôi phải về. Sáng mai còn có việc.

Vừa nói tôi vừa với cái áo tây của tôi treo trên mắc. Bỗng nhiên có cái gì chuyển mạnh qua tim: Tay tôi yên hẳn lại, tôi vừa mới nhận ra rằng cái áo tôi đương cầm không phải là “áo của tôi”. Thì ra mang áo vào giường nằm, Bân đã mang nhầm áo. Hai chúng tôi cùng mặc thứ hàng len giống màu, như vậy dễ lẫn lắm. Tôi ghé nhìn vào phía trong áo thấy cái ví tiền ở túi thò ra ngoài một tí. Cái ví tiền... mấy tờ giấy bạc...

[...]

Trước mắt tôi, mấy tờ giấy bạc một trăm gấp trong ngăn ví, hiện ra rất rõ rệt. Lấy mấy tờ, độ hai tờ – tại sao lại hai? Tôi không biết – thật dễ dàng quá. Tôi cứ việc điềm nhiên với lấy áo, mở ví rút ra hai tờ, rồi khoác áo ở trên vai, ra ý sắp sửa về. Rồi chọn lúc mọi người vô ý – mà dẫu có ý cũng không ai biết được – tôi đổi lấy áo của tôi vắt ở đầu giường Bân... Thế là xong, và gọn. Mai dậy, Bân biết mất chắc chẳng bao giờ dám nghi ngờ cho tôi. Mà nghi ngờ thế nào được?

(Lược dẫn: Thành còn suy nghĩ về tình huống khi Bân phát hiện mất ví, Thành sẽ diễn một cách tự nhiên để tránh bị nghi ngờ. Khi Thành chuẩn bị ăn cắp tiền, anh ta bị giật mình và quay về hiện thực. Sau nhiều đắn đo và suy nghĩ, Thành rời khỏi nhà hát với chiếc áo của mình trên tay và không lấy đi bất kì số tiền nào của Bân.)

Tôi bước một bước lùi ra. Thế là hết. Bây giờ thì không sao đụng đến ví được nữa. Tôi bần thần ngơ ngác, mặc lấy chiếc “áo của tôi”, và đội mũ... Vừa gài khuy, tôi vừa nói mấy câu bông đùa vô vị với cô ả đứng ở chân giường sắp tiễn tôi về. Tôi chùng chình uống nước và hút thuốc, muốn cái thời khắc này cứ kéo dài mãi ra.

Đến khi ngồi trên xe về qua những phố khuya vắng vẻ, tâm trí tôi mới dần bình tĩnh lại. Gió lạnh thổi mát trên vùng trán nóng, và cái cảm giác mát ấy khiến tôi dễ chịu. Tôi nghĩ lại đến những cử chỉ và dự định của tôi lúc nãy, thật vừa như một người khôn khéo lại như một người mất hồn. Tất cả những cái đó bây giờ xa quá. Tâm trí tôi giãn ra, như một cây tre uốn cong trở lại cái thẳng thắn lúc thường. Tôi cảm thấy một cái thú khoái lạc kì dị, khe khẽ và thầm lặng rung động trong người, có lẽ là cái khoái lạc bị cám dỗ, mà cũng có lẽ cái khoái lạc đã đè nén được sự cám dỗ. Và một mối tiếc ngấm ngầm, tôi không tự thú cho tôi biết và cũng cố ý không nghĩ đến, khiến cho cái cảm giác ấy của tâm hồn tôi thêm một vẻ rờn rợn và sâu sắc.

Sáng hôm sau tỉnh dậy ở nhà, tôi ngẩn ngơ nghĩ lại các việc tối hôm trước, y như trong một giấc mộng, chứ không phải việc đã xảy ra... Tôi ngạc nhiên tự hỏi sao mình hãy còn là người lương thiện, không phải là kẻ ăn cắp. Mà tôi thú thực rằng nếu bấy giờ tôi đã là kẻ ăn cắp, cái đó cũng không khiến tôi lấy làm ngạc nhiên hơn. Mà còn là người lương thiện, tôi tự thấy cũng chẳng có gì là đáng khen. Tôi nhớ rõ lúc đó không có một ý nghĩ nào về danh dự, về điều phải, điều trái ngăn cản tôi, và khiến tôi đi vào con đường ngay, như người ta vẫn nói. Không, không có một chút gì như thế. Cái gì đã giữ tôi lại? Tôi không biết... Có lẽ chỉ một lời nói không đâu, một cử chỉ nào đấy, về phía này hay phía kia, đã khiến tôi có ăn cắp hay không ăn cắp. Chỉ một sợi tóc nhỏ, một chút gì đó, chia địa giới của hai bên...

(Trích Sợi tóc, Thạch Lam, in trong Gió lạnh đầu mùa, NXB Văn học, 2023, tr.208-218)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định ngôi kể của câu chuyện trong đoạn trích.

Câu 2 (0,5 điểm): Cho biết nguyên nhân khiến Bân mang nhầm áo của Thành.

Câu 3 (1,0 điểm): Nêu tác dụng của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong câu: “Tâm trí tôi giãn ra, như một cây tre uốn cong trở lại cái thẳng thắn lúc thường.”.

Câu 4 (1,0 điểm): Anh/chị hiểu như thế nào về ý nghĩa của sợi tóc trong câu: “Chỉ một sợi tóc nhỏ, một chút gì đó, chia địa giới của hai bên...”?

Câu 5 (1,0 điểm): Qua đoạn trích, hãy nêu một bài học mà anh/chị thấy có ý nghĩa nhất đối với bản thân và giải thích lí do. (trình bày khoảng 5 7 dòng).

1
2 tháng 6

Câu 1 (0,5 điểm):

Ngôi kể của câu chuyện trong đoạn trích là ngôi thứ nhất.
→ Người kể xưng "tôi", kể lại trực tiếp những suy nghĩ, cảm xúc và hành động của chính mình.


Câu 2 (0,5 điểm):

Nguyên nhân khiến Bân mang nhầm áo của Thành là vì hai người cùng mặc áo tây bằng hàng len giống màu nên dễ bị nhầm lẫn.
→ Khi đi vào chỗ nằm, Bân đã cẩn thận mang theo áo nhưng không nhận ra đó là áo của Thành.


Câu 3 (1,0 điểm):

Biện pháp tu từ so sánh “Tâm trí tôi giãn ra, như một cây tre uốn cong trở lại cái thẳng thắn lúc thường” có tác dụng:

  • Diễn tả tinh tế quá trình phục hồi trạng thái tâm lý của nhân vật sau cơn giằng xé nội tâm vì sự cám dỗ.
  • Hình ảnh “cây tre uốn cong” tượng trưng cho tâm lý đang bị kéo căng, sắp gãy; còn “trở lại cái thẳng thắn lúc thường” tượng trưng cho sự trở lại bản chất lương thiện, chính trực.
    → Qua đó cho thấy sự mỏng manh của ranh giới giữa thiện và ác, đồng thời làm nổi bật chiều sâu nội tâm nhân vật.

Câu 4 (1,0 điểm):

Ý nghĩa của “sợi tóc” trong câu “Chỉ một sợi tóc nhỏ, một chút gì đó, chia địa giới của hai bên...” là:

  • Biểu tượng cho ranh giới mong manh giữa cái thiện và cái ác, giữa người lương thiện và kẻ tội phạm.
  • Nhấn mạnh rằng: chỉ một tác động nhỏ, một lựa chọn thoáng qua cũng có thể quyết định một con người sẽ rẽ sang con đường sai trái hay giữ được đạo đức.
    → Câu văn thể hiện sự giằng co tâm lý sâu sắc và mang ý nghĩa triết lý về đạo đức con người.

Câu 5 (1,0 điểm):

Qua đoạn trích, bài học có ý nghĩa nhất đối với em là phải luôn tỉnh táo và biết kiểm soát bản thân trước cám dỗ.
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có lúc đứng trước những lựa chọn khó khăn giữa đúng và sai. Nếu không giữ được bản lĩnh, chỉ một phút yếu lòng cũng có thể khiến ta phạm sai lầm và hối hận. Vì vậy, em thấy việc giữ được lương tâm và phẩm chất đạo đức là điều rất quan trọng để trở thành một con người tốt.

30 tháng 5

e ko biết

30 tháng 5

Câu 1 (2,0 điểm):

Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích hình ảnh làng quê qua cảm nhận của nhân vật trữ tình.

Trong đoạn trích, hình ảnh làng quê hiện lên qua cảm nhận sâu sắc và đầy xúc động của nhân vật trữ tình. Đó không chỉ là một không gian địa lí, mà còn là nơi chất chứa những tầng sâu ký ức, tình cảm và lịch sử. Làng quê gắn liền với những chi tiết cụ thể như “vết nứt cổng làng”, “mùi rơm rạ”, “tiếng chim hót”, “mái ngói vút cong” – tất cả gợi lên một không gian quen thuộc, bình dị nhưng đậm đà bản sắc. Qua đó, người đọc cảm nhận được sự gắn bó máu thịt giữa con người và nơi chôn nhau cắt rốn. Đặc biệt, làng quê còn là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn, là điểm xuất phát cho biết bao thế hệ đã lớn lên, đi xa và thành danh, góp phần dựng xây đất nước. Với nhân vật trữ tình, làng quê không chỉ là ký ức mà còn là cội nguồn sức mạnh, là nơi lưu giữ truyền thống và khơi nguồn cho khát vọng tương lai. Chính cảm nhận tha thiết, chân thành ấy đã làm nên vẻ đẹp thiêng liêng của làng quê trong tâm hồn người con xa xứ.


Câu 2 (4,0 điểm):

Bài văn nghị luận: Sử dụng mạng xã hội một cách thông minh trong thời đại công nghệ số

Trong thời đại công nghệ số, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống, đặc biệt là với giới trẻ. Facebook, TikTok, Instagram, YouTube... không chỉ là công cụ kết nối, giải trí, mà còn là không gian học tập, chia sẻ tri thức và phát triển cá nhân. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích, việc sử dụng mạng xã hội thiếu kiểm soát đang gây ra nhiều tác động tiêu cực đến tâm lý, hành vi và nhận thức của nhiều bạn trẻ. Do đó, việc sử dụng mạng xã hội một cách thông minh là yêu cầu cấp thiết hiện nay.

Sử dụng mạng xã hội một cách thông minh trước hết là biết chọn lọc nội dung phù hợp và có giá trị. Mạng xã hội là một "biển thông tin" khổng lồ, trong đó không thiếu những tin giả, thông tin tiêu cực hay độc hại. Người dùng thông minh là người biết tiếp nhận những gì tích cực, có lợi cho việc học tập, phát triển kỹ năng, và biết tránh xa những nội dung gây nhiễu loạn nhận thức hoặc dẫn đến hành vi lệch chuẩn.

Thứ hai, sử dụng mạng xã hội hiệu quả còn là biết giới hạn thời gian và không để bản thân phụ thuộc quá mức. Nhiều bạn trẻ hiện nay có xu hướng “nghiện” mạng xã hội, sống ảo, đánh mất sự kết nối thực tế với gia đình, bạn bè, thậm chí ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần. Sử dụng thông minh là khi ta biết cân bằng giữa thế giới ảo và đời sống thật, không để mạng xã hội chi phối cảm xúc và lối sống cá nhân.

Bên cạnh đó, người sử dụng mạng xã hội thông minh còn phải có trách nhiệm với hành động của mình. Trên không gian số, mỗi lời bình luận, mỗi lượt chia sẻ đều có thể tạo nên ảnh hưởng lớn. Vì vậy, giới trẻ cần học cách sử dụng ngôn ngữ văn minh, tôn trọng người khác, và lan tỏa những giá trị tốt đẹp thay vì tham gia vào các “drama” hay phong trào tiêu cực. Chính sự ý thức trong từng hành động nhỏ sẽ góp phần xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, nhân văn.

Mạng xã hội không xấu, vấn đề nằm ở cách chúng ta sử dụng nó. Là người trẻ trong thời đại công nghệ số, chúng ta cần trang bị cho mình tư duy phản biện, kỹ năng số, và bản lĩnh cá nhân để làm chủ mạng xã hội, thay vì bị nó điều khiển. Biết tận dụng mạng xã hội đúng cách sẽ giúp chúng ta học hỏi, kết nối và phát triển bản thân một cách toàn diện hơn.

Tóm lại, trong thời đại số, sử dụng mạng xã hội một cách thông minh không chỉ là lựa chọn cá nhân, mà còn là trách nhiệm xã hội. Đó là cách mỗi người trẻ góp phần xây dựng một môi trường mạng văn minh, lành mạnh, góp phần phát triển xã hội theo hướng tích cực và bền vững.

CHO CON TÍCH

Đọc đoạn trích sau:Những cơn gió vịn vào vết nứt cổng làng tôiMùi rơm rạ bế tôi lên bằng đầm đìa kí ứcLưng bà đã còng hơnLúa phơi như nước mắtNhững mùa đông hốc hác gọi tên chồi... Hơi thở của mùa màng rung qua tuổi thơ tôiCó tiếng chim hót vào timKể về vết nứt ở cổng làngVề dấu chân của ông tôi, của cha tôi và nhiều người khác nữaTừ cổng làng ra điKhi bình minh chưa...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

Những cơn gió vịn vào vết nứt cổng làng tôi

Mùi rơm rạ bế tôi lên bằng đầm đìa kí ức

Lưng bà đã còng hơn

Lúa phơi như nước mắt

Những mùa đông hốc hác gọi tên chồi...

 

Hơi thở của mùa màng rung qua tuổi thơ tôi

Có tiếng chim hót vào tim

Kể về vết nứt ở cổng làng

Về dấu chân của ông tôi, của cha tôi và nhiều người khác nữa

Từ cổng làng ra đi

Khi bình minh chưa vỡ

Chẳng kịp về gọt vỏ những mùa trăng…


Từng vệt với loang lổ ở trên tường

Với vết nứt ở cổng làng

Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ

Chúng tôi lớn như cây

Xanh trong mình nỗi nhớ

Ký ức của xóm làng run rẩy vịn vào đây!

 

Những mái ngói vút cong in tạc thế Rồng bay

Tuổi đôi mươi mang hồn vía của làng

lên tận đỉnh núi cao

xuống tận cùng biển cả

Lời bà như ngọn đèn soi từng trang sách mở:

– Bao tướng tá, nhà văn, tiến sĩ

Sinh ra từ vết nứt cổng làng tôi...

(Cổng làng, Đoàn Mạnh Phương, Tuyển tập thơ Việt Nam 1975 – 2000, Tập 1, NXB Hội Nhà văn 2000, tr.433-434)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản.

Câu 2 (0,5 điểm): Chỉ ra các từ ngữ miêu tả hình ảnh người bà được thể hiện trong văn bản trên.

Câu 3 (1,0 điểm): Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh được tác giả sử dụng trong dòng thơ sau:

Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ

Câu 4 (1,0 điểm): Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình được thể hiện trong văn bản trên.

Câu 5 (1,0 điểm): Từ nội dung của văn bản, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về sức mạnh cội nguồn trong đời sống tinh thần của mỗi con người (trình bày khoảng 5 đến 7 dòng).

3
30 tháng 5

con hổng biết

30 tháng 5

Câu 1 (0,5 điểm):
Dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản:
Văn bản được viết theo thể thơ tự do, thể hiện qua việc các câu thơ có độ dài ngắn khác nhau, không tuân theo quy luật vần hoặc số chữ cố định.


Câu 2 (0,5 điểm):
Các từ ngữ miêu tả hình ảnh người bà:

  • “Lưng bà đã còng hơn”
  • “Lời bà như ngọn đèn soi từng trang sách mở”

Những từ ngữ này gợi lên hình ảnh người bà tảo tần, già yếu nhưng đầy yêu thương và trí tuệ, là người truyền lửa và dẫn dắt thế hệ sau.


Câu 3 (1,0 điểm):
Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh trong dòng thơ:
“Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ”

  • Biện pháp so sánh giúp hình ảnh “cổ tích” trở nên sống động và gần gũi.
  • Cổ tích được ví như dòng sông, gợi sự nhẹ nhàng, bền bỉ, liên tục và thấm sâu vào tâm hồn trẻ thơ.
  • Qua đó thể hiện sự gắn bó thiêng liêng giữa tuổi thơ với những câu chuyện dân gian, là nền tảng nuôi dưỡng tâm hồn, trí tưởng tượng và đạo lý sống cho con người từ nhỏ.

Câu 4 (1,0 điểm):
Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình:

  • Nhân vật trữ tình thể hiện tình cảm thiết tha, sâu nặng với quê hương, cội nguồn.
  • Ký ức về cổng làng, người thân (ông, cha, bà), mùa màng, tuổi thơ đều được nhắc đến bằng giọng điệu xúc động, đầy nhớ nhung và biết ơn.
  • Đồng thời, nhân vật cũng tự hào về truyền thống, những con người xuất thân từ quê hương mình – từ “vết nứt cổng làng” đã bước ra bao con người tài năng, cống hiến cho đất nước.

Câu 5 (1,0 điểm):
Suy nghĩ về sức mạnh cội nguồn trong đời sống tinh thần của con người:
Cội nguồn là nơi lưu giữ ký ức, tình yêu thương và những giá trị văn hóa truyền thống của mỗi con người. Dù đi xa đến đâu, ký ức về quê hương, gia đình luôn là điểm tựa tinh thần vững chắc, giúp ta vượt qua khó khăn và giữ gìn bản sắc. Sức mạnh ấy không chỉ nuôi dưỡng tâm hồn mà còn thúc đẩy con người sống có trách nhiệm, biết ơn và khát khao cống hiến cho quê hương, đất nước.


Đọc đoạn trích sau: 23.11.69 Hôm nay là ngày sinh của Phương. Em ơi! Không phải chị nhớ em và ngày sinh của em vì ngọn gió lạnh và mưa phùn từ phương Bắc thổi về gây nên cái lạnh giữa núi rừng này đâu. Bao giờ cũng vậy, giữa hoàn cảnh nào cũng vậy, chị cũng vẫn giữ trọn trong lòng những kỷ niệm êm ấm của gia đình ta. Nhớ sao những ngày chủ nhật, những ngày kỷ niệm sinh nhật...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

23.11.69

Hôm nay là ngày sinh của Phương. Em ơi! Không phải chị nhớ em và ngày sinh của em vì ngọn gió lạnh và mưa phùn từ phương Bắc thổi về gây nên cái lạnh giữa núi rừng này đâu. Bao giờ cũng vậy, giữa hoàn cảnh nào cũng vậy, chị cũng vẫn giữ trọn trong lòng những kỷ niệm êm ấm của gia đình ta. Nhớ sao những ngày chủ nhật, những ngày kỷ niệm sinh nhật nhà mình đông vui bè bạn đến chúc mừng và những bữa liên hoan đậm đà ấm cúng. […] Em tôi không thể nào tưởng tượng được ngày này chị đã làm gì. Ngày nay ư? Sáng ra vác rựa đi làm, buổi trưa xách thuốc trên vai theo hai chú dẫn đường đi thăm bệnh cho một đồng chí cán bộ. Trên đường đi gặp những người bộ đội, chị đã ngập ngừng đứng lại bên người bạn đồng hương mà không biết nói gì. Họ đang bẻ măng nứa, nước da xanh tái nói với chị rằng họ đã bị đói và sốt rét lâu ngày. Cuộc kháng chiến vĩ đại này viết bằng xương máu và tuổi xuân của bao người, em có biết thế không em?

26.11.69

Thêm một tuổi đời, thêm một năm lửa khói trên chiến trường miền Nam gian khổ. Chúc Thùy vững bước trên đường vinh quang mà Th. đã chọn. Th. ơi, Th. không buồn khi lễ kỷ niệm sinh nhật của Th. chỉ có lá rừng ướt đẫm trong mưa dào dạt khẽ nói với Th. những lời thân mến. Th. không buồn khi bản nhạc mừng Th. hôm nay chỉ có dòng suối ào ào tuôn nước về xuôi. Và căn phòng mà Th. đang ngồi để ghi lên trang vở đời của mình thêm một trang mới chính là chiếc hầm chật chội ướt át này. Th. không buồn vì sau này mở lại những trang sổ này, Th. sẽ tự hào về những năm tuổi trẻ của mình. Ở đây Th. không có những giây phút ấm áp giữa bạn bè bên lọ hoa nhỏ với những bông hồng thơm ngát để trên bàn. Ở đây Th. không có cái hạnh phúc đi cạnh người yêu trên con đường vắng, khi ánh chiều tím dần trong buổi hoàng hôn. Ở đây Th. thiếu nhiều nhưng cũng rất đầy đủ.

Cho nên Th. hãy cười đi, hãy vui đi, khi vở đời mở sang một trang mới đầy vinh quang đẹp đẽ.

(Trích Nhật ký Đặng Thùy Trâm, NXB Hội nhà văn, 2005, tr.197-198)

Chú thích:

1. “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” là cuốn nhật ký nổi tiếng của Đặng Thùy Trâm (1942-1970), một nữ bác sĩ và liệt sĩ quê ở Hà Nội. Cuốn nhật ký này ghi lại những suy nghĩ, cảm xúc và trải nghiệm của chị trong thời gian hoạt động ở chiến trường miền Nam.

2. Th. (Thùy) là viết tắt của tên Đặng Thùy Trâm; Phương là em gái của người viết (Đặng Phương Trâm).

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra một dấu hiệu để xác định tính phi hư cấu của văn bản nhật ký trên.

Câu 2 (0,5 điểm): Những dòng nhật ký ngày sinh nhật của “Th.” được viết trong không gian cụ thể nào?

Câu 3 (1,0 điểm): Phân tích đặc điểm của ngôn ngữ thân mật được sử dụng trong đoạn nhật ký ngày 23.11.69.

Câu 4 (1,0 điểm): Trong những câu văn sau, tình cảm, thái độ của Đặng Thùy Trâm được thể hiện như thế nào?

“Ở đây Th. không có những giây phút ấm áp giữa bạn bè bên lọ hoa nhỏ với những bông hồng thơm ngát để trên bàn. Ở đây Th. không có cái hạnh phúc đi cạnh người yêu trên con đường vắng, khi ánh chiều tím dần trong buổi hoàng hôn. Ở đây Th. thiếu nhiều nhưng cũng rất đầy đủ.

Cho nên Th. hãy cười đi, hãy vui đi, khi vở đời mở sang một trang mới đầy vinh quang đẹp đẽ.”

Câu 5 (1,0 điểm): Từ suy ngẫm “Th. sẽ tự hào về những năm tuổi trẻ của mình”, anh/chị nhận thấy tuổi trẻ ngày nay cần làm gì để có thể tự hào về bản thân?

0
2 tháng 6

Câu 1 (2,0 điểm): Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích ý nghĩa của hình ảnh “những con đường về Nam”

Hình ảnh “những con đường về Nam” trong đoạn thơ gợi nhắc đến một thời kỳ lịch sử hào hùng và đầy gian khổ của dân tộc ta – đó là thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. “Những con đường về Nam” không chỉ là những tuyến đường chiến lược Trường Sơn hay đường mòn Hồ Chí Minh, mà còn là biểu tượng cho lòng yêu nước, cho khát vọng thống nhất non sông. Dẫu “có tên hay không tên”, những con đường ấy đều “không có tuổi” – bởi nó gắn liền với sự hy sinh thầm lặng của biết bao con người, trở thành một phần của lịch sử bất diệt. Các chiến sĩ “như những hạt hồng cầu”, mang theo sự sống, sự tiếp nối, âm thầm nhưng bền bỉ tiếp máu cho cuộc kháng chiến. Họ lặng lẽ dấn thân vì một lý tưởng cao cả, để lại phía sau tất cả những gì thuộc về cá nhân. Như vậy, hình ảnh “những con đường về Nam” không chỉ mang tính chất địa lý mà còn là biểu tượng thiêng liêng cho lòng yêu nước, cho sự hy sinh cao cả và tinh thần bất khuất của cả một thế hệ.


Câu 2 (4,0 điểm): Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bàn về: Chọn ngắm nhìn cuộc sống hay phải hành động vì cuộc sống

Trong guồng quay không ngừng nghỉ của cuộc sống hiện đại, con người – nhất là giới trẻ – luôn đứng trước những lựa chọn về cách sống: nên sống chậm lại để cảm nhận, ngắm nhìn cuộc sống, hay cần phải chủ động hành động để chinh phục và làm chủ nó? Đây là một câu hỏi không dễ trả lời, bởi mỗi lựa chọn đều mang trong mình giá trị riêng. Tuy nhiên, từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng hành động vì cuộc sống là điều cần thiết hơn cả, bởi chỉ có hành động, con người mới thật sự trưởng thành và tạo ra giá trị cho chính mình và cho xã hội.

Ngắm nhìn cuộc sống là điều cần thiết. Nó giúp chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc đời, biết trân trọng những điều bình dị, giúp tâm hồn trở nên sâu sắc và nhân văn hơn. Tuy nhiên, nếu chỉ mãi “đứng bên lề” để ngắm nhìn, để mộng mơ mà không hành động, thì tất cả những gì ta cảm nhận sẽ mãi chỉ là ý niệm trôi qua, không để lại dấu ấn gì trong thực tại. Cuộc sống không chờ đợi những người thụ động. Nó yêu cầu sự dấn thân, nỗ lực và hành động không ngừng để thích nghi, để vượt qua khó khăn và khẳng định bản thân.

Tuổi trẻ là giai đoạn sung sức nhất, cũng là thời điểm quan trọng nhất để khởi tạo giá trị. Nếu không hành động, ta sẽ để lỡ những cơ hội quý giá, đánh mất khả năng làm chủ cuộc sống của chính mình. Không ai có thể vươn tới thành công bằng sự ngồi yên và mơ mộng. Những nhà khoa học, nghệ sĩ, doanh nhân… đều là những người không chỉ biết quan sát mà còn hành động bền bỉ và kiên cường. Hành động không chỉ là cách để thể hiện bản lĩnh, mà còn là cách để chúng ta học hỏi, vấp ngã và trưởng thành.

Tuy nhiên, không vì thế mà chúng ta sống vội, sống gấp. Ngắm nhìn cuộc sống – ở một chừng mực nào đó – giúp ta hiểu mình đang làm gì, đang đi đâu và có đang sống đúng với ước mơ không. Quan sát để cảm nhận, rồi hành động để thay đổi – đó mới là sự kết hợp lý tưởng cho một cuộc sống có ý nghĩa.

Tóm lại, cuộc sống chỉ thực sự có giá trị khi con người biết hành động để tạo ra nó. Ngắm nhìn là một sự chuẩn bị tâm thế, còn hành động mới là con đường để biến khát vọng thành hiện thực. Người trẻ hôm nay đừng chỉ sống để nhìn, mà hãy sống để làm – sống để để lại dấu chân của mình trên hành trình nhân loại.

Đọc bài thơ:    NHỮNG CON ĐƯỜNG VỀ NAM (Nguyễn Đình Minh)(1)Những dòng sông trái đất này đều đổ ra biển cảĐất nước tôi, một thờiTất cả những con đường đều hướng về NamĐôi lứa dằn lòng đem dải yếm bắc cầu nối đôi bờ xa cáchNỗi nhớ đêm Nam, niềm thương ngày BắcVắt qua bom lửa rập rình. Bao bờ vai con gái dịu mềmGánh những con đường bay...
Đọc tiếp

Đọc bài thơ:

    NHỮNG CON ĐƯỜNG VỀ NAM

(Nguyễn Đình Minh)(1)

Những dòng sông trái đất này đều đổ ra biển cả

Đất nước tôi, một thời

Tất cả những con đường đều hướng về Nam

Đôi lứa dằn lòng đem dải yếm bắc cầu nối đôi bờ xa cách

Nỗi nhớ đêm Nam, niềm thương ngày Bắc

Vắt qua bom lửa rập rình.

 

Bao bờ vai con gái dịu mềm

Gánh những con đường bay qua hủy diệt

Tuổi đôi mươi

Kết hoa mình trên sắt thép

Hương bưởi gội tóc thề vương vấn bước quân đi

 

Vòm ngực trẻ phơi nắng dãi mưa dầu

Chân dép lốp cao su

Và nhịp đập tuổi xuân ngạo cười cõi chết

Cho vạn lí băng xuyên về phía trước

Như dòng máu hồng bất tử dưới trời xanh

 

Nơi không gian, thời gian cháy một niềm tin

Nỗi khát chảy về Nam

Như sông suối vỡ òa tràn qua ghềnh thác

Như lứa đôi đã thương đến đỏ lòng, không thể gì chia cắt

Trái tim yêu mở lối của riêng mình

 

Đất nước một thời những con đường về Nam

Dẫu có tên hay không tên, nhưng đều không có tuổi

Tất cả đều hóa thân thành lịch sử

Chúng tôi như những hạt hồng cầu

Theo đó, mãi trôi đi.

(Tạp chí Văn nghệ Quân đội, số 818 + 819 tháng 4/2015, tr.49)

Chú thích:

(1) Nguyễn Đình Minh sinh năm 1961. Quê quán: Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Hiện ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Đoạn thơ in đậm là do người biên soạn đề thực hiện.

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra những câu thơ thể hiện vẻ đẹp của tuổi trẻ trong bài thơ.

Câu 2 (0,5 điểm): Xác định ít nhất hai biện pháp tu từ được sử dụng trong bài thơ.

Câu 3 (1,0 điểm): Lí giải ý nghĩa hai dòng thơ: “Tuổi đôi mươi/Kết hoa mình trên sắt thép”.

Câu 4 (1,0 điểm): Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình được thể hiện trong đoạn thơ in đậm.

Câu 5 (1,0 điểm): Rút ra một thông điệp có ý nghĩa nhất đối với anh/chị qua bài thơ (trình bày 5 đến 7 dòng).

0
Câu 1 (2,0 điểm): Con người hiện nay đang phải đối mặt với nỗi sợ bị thay thế bởi máy móc, tuy nhiên, điều đáng sợ hơn cả nguy cơ ấy là sự máy móc trong tư duy con người. Từ góc nhìn của người trẻ, anh/chị hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về tác hại của sự máy móc trong tư duy con người.Câu 2 (4,0 điểm): Anh chị hãy viết bài văn (khoảng...
Đọc tiếp

Câu 1 (2,0 điểm):

Con người hiện nay đang phải đối mặt với nỗi sợ bị thay thế bởi máy móc, tuy nhiên, điều đáng sợ hơn cả nguy cơ ấy là sự máy móc trong tư duy con người.

Từ góc nhìn của người trẻ, anh/chị hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về tác hại của sự máy móc trong tư duy con người.

Câu 2 (4,0 điểm):

Anh chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của bài thơ sau:

CỦI LỬA

(Dương Kiều Minh3)

Đời con thưa dần mùi khói

Mẹ già nua như những buổi chiều

lăng lắc tuổi xuân, lăng lắc niềm thôn dã

bếp lửa ngày đông...


Mơ được về bên mẹ

ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa

bậc thềm dàn dụa trăng mỗi tối

Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi

mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ

con về yêu mái rạ cuộc đời


Một sớm vắng

ùa lên khói bếp

về đây

củi lửa ngày xưa...

(In trong tập Những mảnh ghép của huyền thoại, Nguyễn Thanh Tâm tuyển chọn, NXB Văn học 2024, tr.140)

3 Nhà thơ Dương Kiều Minh (1960 – 2012) được coi là một gương mặt cách tân sáng danh, một hiện tượng thi ca độc đáo của văn học Việt Nam thời kỳ sau đổi mới. Dương Kiều Minh sống cả đời chỉ với thơ, không biết làm gì khác ngoài làm thơ. Đời ông chỉ dành cho thơ ca, ông nghiêm túc và thủy chung với thơ ca đến tận cùng (Nguyễn Quang Thiều). Đến với thơ Dương Kiều Minh là đến với sự tuôn chảy của cảm xúc thăng hoa, của tình yêu bất tận với quê hương, với cuộc đời được thể hiện bằng lối viết dung dị, tài hoa, kiên định hướng những tìm tòi trong thơ về phương Đông cội nguồn.

1
2 tháng 6

Trong thời đại công nghệ phát triển như hiện nay, nỗi sợ bị thay thế bởi máy móc là điều không thể tránh khỏi. Công nghệ ngày càng tiến bộ, các hệ thống tự động hóa ngày càng phổ biến, việc một số công việc trở nên tự động hóa và được thực hiện bởi máy móc là điều không thể tránh khỏi. Nói về vấn đề này, Georges Duhamel cho rằng: "Đừng sợ máy móc bên ngoài. Hãy sợ máy móc của chính lòng mình". Ý kiến của Georges Duhamel đã đặt ra vấn đề về vai trò và giá trị của con người.
Câu nói trên chỉ ra rằng con người không nên để công nghệ và máy móc thay thế hoàn toàn vai trò và giá trị của mình. Con người có những phẩm chất và khả năng mà máy móc không thể thay thế được, như tình cảm, sáng tạo, khả năng suy nghĩ linh hoạt và đưa ra quyết định dựa trên cảm xúc và trực giác. Chúng ta đừng nên quá máy móc với bản thân vì cứ như máy móc làm theo một nguyên tắc nhất định, khuôn khổ thì sẽ không khiến con người ta trở nên sáng tạo, mà chỉ biết dậm chân tại chỗ. Nó không giúp mọi thứ tốt lên mà chỉ khiến ta kìm hãm sự phát triển của chính bản thân, rồi chúng ta cũng chắc khác gì máy móc chỉ biết lặp đi lặp lại công việc ấy. Hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn hết, khi ta không bao giờ bằng người khác, trong khi mọi người đều tiến bộ thì chỉ có ta thụt lùi về phía sau làm tâm trạng trở nên tồi tệ và chán nản. Vậy nên thay vì máy móc với bất cứ công việc thì bản thân chúng ta hãy nên làm theo cách của mình một cách sáng tạo, bởi nó giúp ta có thêm nhiều ý tưởng hơn, giúp ta sau mỗi lần thất bài thì có kinh nghiệm để khắc phục vào lần sau.

Vì vậy, chúng ta cần phải tự kiểm soát và không để bản thân trở thành "máy móc" trong công việc và cuộc sống. Chúng ta cần duy trì và phát triển những phẩm chất con người đặc biệt mà máy móc không thể thay thế được, để có thể tồn tại và phát triển trong thế giới hiện đại đầy thách thức này. 

Đọc đoạn trích sau: (1) Chúng ta sẽ ngày càng dựa vào các thuật toán để đưa ra các quyết định cho mình, nhưng ít có khả năng các thuật toán sẽ bắt đầu điều khiển chúng ta một cách có ý thức. Chúng sẽ không có chút ý thức nào cả. (2) Khoa học giả tưởng có khuynh hướng nhầm lẫn trí thông minh với ý thức và cho rằng để bắt kịp hoặc vượt qua trí thông minh của con người, máy...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

(1) Chúng ta sẽ ngày càng dựa vào các thuật toán để đưa ra các quyết định cho mình, nhưng ít có khả năng các thuật toán sẽ bắt đầu điều khiển chúng ta một cách có ý thức. Chúng sẽ không có chút ý thức nào cả.

(2) Khoa học giả tưởng có khuynh hướng nhầm lẫn trí thông minh với ý thức và cho rằng để bắt kịp hoặc vượt qua trí thông minh của con người, máy tính sẽ phát triển ý thức. Cốt truyện cơ bản của gần như mọi bộ phim và tiểu thuyết về AI1 xoay quanh cái giây phút kỳ diệu khi một máy tính hay một robot có được ý thức. Một khi điều đó xảy ra, hoặc là nhân vật chính con người đem lòng yêu robot, hoặc robot cố gắng giết sạch con người; thỉnh thoảng cả hai xảy xa cùng lúc.

Nhưng trên thực tế, không có lý do gì để cho rằng trí tuệ nhân tạo sẽ có được ý thức vì trí thông minh và ý thức là hai thứ rất khác nhau. Trí tuệ là khả năng giải quyết vấn đề. Ý thức là khả năng cảm nhận những thứ như đau, vui, yêu và giận. Chúng ta có xu hướng nhầm hai thứ với nhau vì ở con người trí tuệ đi đôi với ý thức. Con người giải quyết hầu hết các vấn đề bằng cách cảm nhận mọi thứ. Tuy nhiên, máy tính lại giải quyết các vấn đề theo một cách rất khác.

(3) Có một số con đường khác nhau dẫn đến trí tuệ cao và chỉ vài con đường trong số đó bao gồm việc có được ý thức. Cũng như máy bay bay nhanh hơn chim mà không bao giờ cần mọc lông, máy tính có thể giải quyết vấn đề tốt hơn con người rất nhiều mà không bao giờ cần phát triển cảm giác. Đúng, AI sẽ phải phân tích các cảm giác của con người một cách chính xác để chữa bệnh cho họ, nhận dạng những kẻ khủng bố, gợi ý bạn đời và tìm đường đi lối lại trên một con phố đầy người đi bộ. Nhưng nó có thể làm vậy mà không cần bất cứ cảm xúc gì của riêng nó cả. Một thuật toán không cần cảm thấy vui, giận hay sợ hãi để nhận ra các dạng thức sinh hóa khác nhau của những con linh trưởng đang vui, đang giận hay đang sợ hãi. Dĩ nhiên, không phải hoàn toàn không có khả năng AI phát triển các cảm giác của riêng nó. Chúng ta vẫn không biết đủ nhiều về ý thức để chắc chắn về điều đó. [...]

(4) Thực sự là chúng ta không hề biết tiềm năng tối đa của con người là gì vì chúng ta biết quá ít về tâm trí con người. Thế nhưng chúng ta không đầu tư nhiều vào việc khám phá tâm trí con người; thay vào đó, ta tập trung vào tăng tốc độ kết nối Internet và tính hiệu quả của các thuật toán Big Data2. Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ trở thành những con người hạ cấp sử dụng sai những máy tính cao cấp để tàn phá bản thân và thế giới.

(Theo “21 bài học cho thế kỉ 21”, Yuval Noah Harari, NXB Thế giới, 2020, tr. 95-96)

Chú thích:

1 AI: viết tắt của Artificial Intelligence, có nghĩa là trí tuệ nhân tạo hay trí thông minh nhân tạo. Công nghệ AI là trí tuệ do con người lập trình tạo nên với mục tiêu giúp máy tính có thể tự động hóa các hành vi thông minh như con người.

2 Big Data: dữ liệu lớn, một thuật ngữ chỉ tập hợp dữ liệu rất lớn và phức tạp mà các ứng dụng xử lý dữ liệu truyền thống không xử lý được.

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định luận đề của văn bản.

Câu 2 (0,5 điểm): Trong đoạn (2), tác giả đã sử dụng thao tác nghị luận nào để chỉ ra trí tuệ và ý thức “là hai thứ rất khác nhau”?

Câu 3 (1,0 điểm): Nêu tác dụng của các bằng chứng được sử dụng trong đoạn (3).

Câu 4 (1,0 điểm): Phân tích lỗi và đề xuất cách sửa lỗi trong câu văn sau: Trong đoạn trích đã thể hiện những hiểu biết sâu sắc và đưa ra những kiến giải thuyết phục về trí tuệ nhân tạo (AI).

Câu 5 (1,0 điểm): Lời cảnh báo của tác giả “Nếu không cẩn thận, chúng ta sẽ trở thành những con người hạ cấp sử dụng sai những máy tính cao cấp để tàn phá bản thân và thế giới” có ý nghĩa như thế nào đối với anh/chị? (Trình bày khoảng 5 – 7 dòng).

0