K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 5

Em ghi rõ hơn thông tin đề bài và lệnh hỏi được không em?

Câu 1. (2 điểm) Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích đặc sắc nghệ thuật trong truyện “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICKTHẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen...
Đọc tiếp

Câu 1. (2 điểm) Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích đặc sắc nghệ thuật trong truyện “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICK
THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

1

“Thầy giáo dạy vẽ của tôi”. NHANH DC TICKTHẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen... Đọc tiếp

21 tháng 5

Dưới đây là bài văn thuyết minh về cảnh quan đẹp ở tỉnh Gia Lai mà bạn có thể tham khảo:


Cảnh quan đẹp ở tỉnh Gia Lai

Gia Lai là một tỉnh thuộc vùng Tây Nguyên của Việt Nam, nổi tiếng với cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ, phong phú và đa dạng. Nơi đây không chỉ có núi rừng bạt ngàn mà còn sở hữu nhiều thắng cảnh tuyệt đẹp, thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước đến tham quan, khám phá.

Một trong những điểm đến nổi bật của Gia Lai là Hồ T’Nưng (Hồ Núi Cốc) – một hồ nước rộng lớn nằm giữa núi rừng xanh mướt, mặt hồ phẳng lặng như gương soi, phản chiếu bầu trời trong xanh và những đám mây trắng bồng bềnh. Xung quanh hồ là những cánh rừng nguyên sinh, tạo nên một không gian yên bình, mát mẻ, rất thích hợp để nghỉ dưỡng và thư giãn.

Ngoài ra, Gia Lai còn nổi tiếng với những cánh đồng cà phê bạt ngàn, trải dài trên những triền đồi xanh mướt. Mùa hoa cà phê nở trắng tinh khôi như tuyết, tạo nên một khung cảnh thơ mộng, làm say lòng bao người. Đây cũng là biểu tượng đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên, góp phần làm nên vẻ đẹp đặc sắc của Gia Lai.

Không thể không nhắc đến Thác Phú Cường – một thác nước hùng vĩ, đổ từ trên cao xuống tạo thành dòng nước trắng xóa, tung bọt nước mát lạnh. Tiếng thác đổ vang vọng khắp núi rừng, hòa quyện cùng tiếng chim hót líu lo, tạo nên bản hòa ca thiên nhiên sống động và cuốn hút.

Bên cạnh đó, những ngọn núi cao như Núi Chư Đăng Ya, Núi Hàm Rồng cũng là điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích khám phá và chinh phục thiên nhiên hoang sơ. Từ đỉnh núi, du khách có thể phóng tầm mắt ngắm nhìn toàn cảnh núi rừng bao la, những thung lũng xanh mướt và những bản làng dân tộc ẩn hiện dưới ánh nắng.

Tóm lại, cảnh quan Gia Lai không chỉ đẹp bởi thiên nhiên hùng vĩ mà còn mang đậm nét văn hóa đặc trưng của các dân tộc Tây Nguyên. Đây là một điểm đến lý tưởng cho những ai muốn hòa mình vào thiên nhiên, tìm hiểu văn hóa và tận hưởng không khí trong lành, yên bình.


Nếu bạn muốn, tôi có thể giúp bạn mở rộng bài hoặc viết theo phong cách khác nhé!

14 tháng 5

Xuân Quỳnh không chỉ là một nhà thơ tài năng mà còn là một cây bút truyện ngắn sâu sắc. Thầy giáo dạy vẽ là một tác phẩm giàu ý nghĩa, không chỉ kể về tình cảm thầy trò mà còn phản ánh những giá trị nhân văn sâu sắc trong cuộc sống.

Tác phẩm xoay quanh câu chuyện của một người thầy giáo dạy vẽ – một người mang trong mình niềm đam mê nghệ thuật và tấm lòng tận tụy với nghề. Thầy không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn khơi gợi trong học trò tình yêu với cái đẹp. Hình ảnh người thầy trong tác phẩm gợi lên sự trân trọng đối với những người làm công tác giáo dục, đặc biệt là những người mang đến cho học trò niềm say mê và khát vọng sáng tạo.

Qua câu chuyện, Xuân Quỳnh còn muốn nhấn mạnh đến giá trị của nghệ thuật trong đời sống. Nghệ thuật không chỉ đơn thuần là những bức tranh hay bài học trên lớp, mà còn là cách con người cảm nhận và trân trọng thế giới xung quanh. Thầy giáo dạy vẽ trong truyện không chỉ dạy học trò cách vẽ mà còn dạy cách nhìn nhận cuộc sống một cách chân thành, sâu sắc.

Tác phẩm có lối kể chuyện giản dị, giàu cảm xúc. Nhân vật người thầy được xây dựng một cách sinh động, chân thực, thể hiện rõ tâm huyết và lòng yêu nghề. Ngôn ngữ truyện nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm triết lý nhân văn.

Nhìn chung, Thầy giáo dạy vẽ không chỉ là một câu chuyện về tình thầy trò mà còn là một lời ca ngợi đối với những người làm nghề giáo. Qua đó, Xuân Quỳnh muốn gửi gắm thông điệp về tầm quan trọng của giáo dục và nghệ thuật trong cuộc sống.

17 tháng 5

cái này như là phân tích truyện ngắn luôn rồi, chưa trọng tâm vào phần nghệ thuật, nếu bạn làm lại thì mình cho 2 tick

THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm...
Đọc tiếp

THẦY GIÁO DẠY VẼ CỦA TÔI( NHANH DC TICK)

         Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

[…] Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm, nhưng chiếc ca-vát vẫn luôn thắt chỉnh tề trên cổ. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giày cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng với chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao, giọng run run.

Các cô giáo, thầy giáo trong trường kể rằng thầy là một trong số những hoạ sĩ học khoá đầu tiên của Trường Cao đẳng Mĩ thuật Đông Dương. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những hoạ sĩ tên tuổi, có người nổi tiếng cả ở nước ngoài, riêng thầy Bản chỉ là một giáo viên dạy vẽ bình thường ở một trường cấp hai.

Thầy dạy chúng tôi kẻ chữ, vẽ cái sọt giấy, lọ mực, viên gạch, thỉnh thoảng mới có một bài “vẽ tự do”: cảnh chùa hoặc cảnh lao động ở vườn trường. Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kì lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ. Có những lần, thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, về gian gác xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem những quyển sách của các bậc danh hoạ. Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.

         (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 5, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016, tr.178)

Câu 1: (0.5 điểm) Xác định nhân vật chính và nội dung của đoạn ngữ liệu trên?

Câu 2: (0.5 điểm) Tìm một số chi tiết miêu tả hình ảnh của thầy giáo dạy vẽ? Qua những chi tiết đó, em nhận xét gì về tính cách của nhân vật?

Câu 3: (1.0 điểm) Cho biết chủ đề của văn bản và nêu một số căn cứ giúp em xác định được chủ đề đó.

Câu 4: (1.0 điểm) Tìm 1 câu phủ định, nêu đặc điểm, chức năng của câu phủ định đó trong đoạn văn sau đây: “Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.”

Câu 5: (1.0 điểm) Bài học sâu sắc nhất em rút ra từ đoạn ngữ liệu trên là gì?

1
21 tháng 5

Dưới đây là gợi ý trả lời các câu hỏi về đoạn trích “Thầy giáo dạy vẽ của tôi”:


Câu 1: Xác định nhân vật chính và nội dung của đoạn ngữ liệu trên?

  • Nhân vật chính: Thầy giáo dạy vẽ của tôi (thầy Bản).
  • Nội dung: Đoạn trích kể về hình ảnh thầy giáo dạy vẽ với phong cách giản dị, tâm huyết và tận tụy trong công việc giảng dạy, dù thầy không nổi tiếng nhưng luôn hết lòng với nghề và học trò.

Câu 2: Tìm một số chi tiết miêu tả hình ảnh của thầy giáo dạy vẽ? Qua những chi tiết đó, em nhận xét gì về tính cách của nhân vật?

  • Chi tiết miêu tả hình ảnh thầy:
    • Thầy mặc bộ com-lê đen cũ, thắt ca-vát chỉnh tề.
    • Thầy đội mũ nồi, râu mép rậm lấm tấm bạc, giày cũ, cặp da sờn rách.
    • Thầy luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu, không bao giờ cáu giận với học trò.
    • Thầy không bỏ tiết dù ốm yếu.
  • Nhận xét về tính cách:
    Thầy là người giản dị, tận tâm, kiên trì, yêu nghề và thương học trò. Thầy nghiêm túc trong công việc nhưng rất hiền hậu, luôn kiên nhẫn chỉ bảo từng li từng tí cho học sinh.

Câu 3: Cho biết chủ đề của văn bản và nêu một số căn cứ giúp em xác định được chủ đề đó.

  • Chủ đề: Tình thầy trò sâu sắc và sự tận tụy, tâm huyết của người thầy trong công việc dạy học.
  • Căn cứ:
    • Hình ảnh thầy giáo tận tụy, không quản khó khăn, luôn chăm sóc học trò.
    • Những câu chuyện, bài học thầy truyền đạt cho học trò về hội họa và cuộc sống.
    • Tình cảm chân thành, sự ngưỡng mộ của người kể chuyện dành cho thầy.

Câu 4: Tìm 1 câu phủ định, nêu đặc điểm, chức năng của câu phủ định đó trong đoạn văn sau:

“Thầy cũng cho chúng tôi xem những bức tranh thầy vẽ những bức tranh nhỏ, vẽ rất tỉ mỉ những bình hoa nhiều màu, những ngôi nhà, những em bé hàng xóm… Thầy vẽ chậm, vẽ kĩ, không hiểu có đẹp không, nhưng tranh của thầy ít được mọi người chú ý. Chúng tôi có đi hỏi nhưng chẳng mấy ai biết tên hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản.”

  • Câu phủ định: “không hiểu có đẹp không” hoặc “chẳng mấy ai biết”.
  • Đặc điểm:
    • Câu phủ định dùng từ “không” hoặc “chẳng” để phủ nhận hoặc biểu đạt sự nghi ngờ, phủ nhận một điều gì đó.
  • Chức năng:
    • Thể hiện sự khiêm tốn, tự vấn của thầy về giá trị tranh vẽ của mình.
    • Nhấn mạnh thực tế tranh thầy ít được biết đến, không nổi tiếng dù có tâm huyết.

Câu 5: Bài học sâu sắc nhất em rút ra từ đoạn ngữ liệu trên là gì?

  • Bài học về sự tận tâm, kiên trì và yêu nghề trong công việc. Dù không nổi tiếng hay được người đời biết đến, người thầy vẫn hết lòng dạy dỗ, truyền đạt kiến thức và tình yêu thương cho học trò.
  • Tình thầy trò là mối quan hệ thiêng liêng, đáng trân trọng, thể hiện qua sự chăm sóc, dìu dắt và truyền cảm hứng của người thầy.
  • Giá trị của sự cống hiến không phải lúc nào cũng được nhìn nhận ngay lập tức, nhưng đó là nền tảng cho sự phát triển và thành công của thế hệ sau.

Nếu bạn cần mình giúp soạn bài chi tiết hơn hoặc giải thích thêm, cứ hỏi nhé!

11 tháng 5

Dưới đây là hai dẫn chứng liên quan đến vấn đề "Khoảng cách thế hệ trong gia đình":

1. Sự khác biệt trong quan điểm về giáo dục giữa cha mẹ và con cái

  • Ví dụ: Trong nhiều gia đình, các bậc phụ huynh thường yêu cầu con cái tuân theo các nguyên tắc nghiêm ngặt về học hành và các giá trị truyền thống. Tuy nhiên, con cái, đặc biệt là thế hệ trẻ, có xu hướng tìm kiếm tự do trong việc quyết định sự nghiệp, lựa chọn bạn bè, hoặc thậm chí là lựa chọn phong cách sống cá nhân. Điều này có thể tạo ra sự xung đột, bởi con cái cảm thấy bị gò bó và thiếu tự do, trong khi cha mẹ lại lo lắng về tương lai của con cái và muốn chúng theo đuổi những giá trị đã được chứng minh.

2. Ảnh hưởng của công nghệ đối với cách thức giao tiếp giữa các thế hệ

  • Ví dụ: Các thế hệ trẻ ngày nay sử dụng công nghệ, mạng xã hội và các ứng dụng điện thoại thông minh để giao tiếp và tìm kiếm thông tin. Trong khi đó, thế hệ cũ lại có xu hướng giao tiếp trực tiếp hoặc qua điện thoại truyền thống. Sự khác biệt này khiến cho việc kết nối giữa các thế hệ trở nên khó khăn, khi những người lớn tuổi không thể bắt kịp sự phát triển của công nghệ hoặc không cảm thấy thoải mái khi sử dụng các công cụ này, từ đó tạo ra khoảng cách về cách thức giao tiếp trong gia đình.

Nếu cần thêm dẫn chứng hoặc phân tích thêm, mình luôn sẵn sàng!

11 tháng 5

1.Các thiết bị điện tử
2. bố mẹ có thể đã để lại trong con những cảm xúc tiêu cực

11 tháng 5

**Bài văn nghị luận: Khoảng cách thế hệ trong gia đình**


Trong xã hội hiện đại ngày nay, vấn đề "khoảng cách thế hệ" trong gia đình đang trở thành một trong những chủ đề được nhiều người quan tâm. Khoảng cách thế hệ không chỉ là sự chênh lệch về tuổi tác mà còn thể hiện sự khác biệt trong tư duy, giá trị sống, và cách nhìn nhận thế giới giữa các thế hệ. Thực tế cho thấy, khoảng cách này có thể tạo ra những hiểu lầm, xung đột, nhưng cũng có thể là cơ hội để các thế hệ học hỏi lẫn nhau.


Đầu tiên, khoảng cách thế hệ thường xuất phát từ sự khác biệt trong môi trường sống và trải nghiệm. Thế hệ trước, lớn lên trong thời kỳ khó khăn, có thể có tư tưởng tiết kiệm, truyền thống và coi trọng gia đình. Ngược lại, thế hệ trẻ ngày nay, lớn lên trong thời đại công nghệ thông tin, thường có tư duy cởi mở, thích khám phá và khẳng định bản thân. Sự khác biệt này đôi khi dẫn đến những tranh cãi trong gia đình, ví dụ như trong việc chọn nghề nghiệp, cách nuôi dạy con cái, hay quan điểm về hôn nhân.


Tuy nhiên, khoảng cách thế hệ cũng mang lại những giá trị tích cực. Việc trao đổi quan điểm giữa các thế hệ giúp gia đình trở nên gắn kết hơn. Thế hệ trẻ có thể học hỏi được những kinh nghiệm quý báu từ thế hệ đi trước, trong khi đó, cha mẹ và ông bà cũng có thể hiểu hơn về những thay đổi trong xã hội hiện đại, từ đó điều chỉnh cách giáo dục và nuôi dạy con cái phù hợp hơn.


Để thu hẹp khoảng cách thế hệ trong gia đình, việc giao tiếp là rất quan trọng. Các thành viên trong gia đình nên thường xuyên tổ chức những buổi trò chuyện, chia sẻ cảm xúc và quan điểm của mình. Thay vì chỉ trích lẫn nhau, hãy lắng nghe và tôn trọng ý kiến của nhau. Sự thấu hiểu và đồng cảm sẽ giúp xây dựng một môi trường gia đình hài hòa.


Tóm lại, khoảng cách thế hệ là một vấn đề phổ biến trong các gia đình hiện đại. Dù có những khó khăn, nhưng nếu biết cách giao tiếp và chia sẻ, chúng ta hoàn toàn có thể biến khoảng cách này thành cầu nối gắn kết các thế hệ lại với nhau. Điều quan trọng là mỗi thành viên trong gia đình đều phải nỗ lực để thấu hiểu và đồng hành cùng nhau trong cuộc sống.

11 tháng 5

bạn Lâm lịch sự giúp mình với ạ
đây là nơi văn minh, không nên nói tục chửi bậy
nếu bạn thấy k phù hợp, khó chịu thì có thể đi ra
không cần bạn bình luận khiếm nhã như vậy

11 tháng 5

Dưới đây là bài văn nghị luận khoảng 600 chữ theo đề bài bạn đưa ra:


Khác biệt thế hệ – thách thức và cơ hội kết nối trong gia đình

Trong dòng chảy không ngừng của thời gian, mỗi thế hệ lại mang trong mình những đặc điểm riêng về tư duy, lối sống, quan điểm và cách tiếp cận thế giới. Sự khác biệt thế hệ là điều không thể tránh khỏi, và trong khuôn khổ gia đình – nơi hội tụ các thế hệ cùng chung sống – sự khác biệt ấy càng trở nên rõ nét. Có ý kiến cho rằng: “Khác biệt thế hệ vừa là thách thức, cũng vừa là cơ hội để kết nối giữa các thành viên trong gia đình.” Đây là một nhận định sâu sắc, gợi mở nhiều suy ngẫm về mối quan hệ gia đình trong xã hội hiện đại.

Trước hết, cần nhìn nhận rằng sự khác biệt giữa các thế hệ là điều tất yếu. Thế hệ ông bà, cha mẹ thường chịu ảnh hưởng của những giá trị truyền thống, tư duy ổn định, trong khi thế hệ trẻ lại năng động, cởi mở và dễ tiếp thu cái mới. Những khác biệt ấy có thể dẫn đến xung đột trong quan điểm sống, định hướng tương lai, cách sử dụng công nghệ hay thậm chí là cả vấn đề giáo dục con cái. Đây chính là thách thức trong việc giữ gìn sự hòa thuận, thấu hiểu và gắn kết giữa các thành viên.

Tuy nhiên, nếu nhìn nhận từ một góc độ tích cực hơn, sự khác biệt ấy cũng là cơ hội. Nó tạo ra không gian để các thành viên học hỏi lẫn nhau, trao đổi quan điểm và xây dựng sự thấu cảm. Người trẻ có thể chia sẻ kiến thức mới, cách tư duy linh hoạt, trong khi người lớn tuổi truyền đạt kinh nghiệm sống quý báu và giá trị truyền thống. Nhờ vậy, mỗi thành viên đều có cơ hội mở rộng tầm nhìn, làm giàu cảm xúc và xây dựng sự kết nối sâu sắc hơn.

Ví dụ, khi con cháu dạy ông bà sử dụng điện thoại thông minh để gọi video hay xem ảnh gia đình, đó không chỉ là một hành động chia sẻ công nghệ mà còn là sự gắn bó đầy yêu thương. Ngược lại, những câu chuyện xưa cũ, những bài học từ cuộc sống của cha mẹ, ông bà lại là hành trang quý giá giúp thế hệ trẻ hiểu hơn về cội nguồn, về giá trị sống. Chính trong quá trình giao thoa, tranh luận và lắng nghe ấy, mối quan hệ gia đình được làm mới, làm sâu thêm mỗi ngày.

Để biến thách thức thành cơ hội, điều quan trọng là sự tôn trọng và sẵn sàng thấu hiểu từ cả hai phía. Người lớn không nên áp đặt, xem nhẹ sự đổi mới của giới trẻ, còn người trẻ cần lắng nghe và trân trọng những gì thế hệ trước đã trải qua. Khi mỗi người đều chủ động mở lòng, sự khác biệt sẽ không còn là rào cản, mà trở thành chất xúc tác cho sự kết nối và phát triển.

Tóm lại, khác biệt thế hệ là điều không thể tránh khỏi, nhưng không phải là yếu tố chia rẽ nếu mỗi thành viên trong gia đình biết nhìn nhận và ứng xử đúng cách. Chính trong sự khác biệt ấy, nếu có tình yêu thương, sự lắng nghe và tôn trọng lẫn nhau, thì gia đình không chỉ là mái ấm, mà còn là nơi các thế hệ cùng trưởng thành, cùng gắn kết và lan tỏa những giá trị tốt đẹp nhất.

Hai khổ thơ cuối của bài thơ "Bác ơi!" của Tố Hữu mang đậm nỗi niềm tiếc thương vô hạn và lòng kính yêu sâu sắc của nhân dân đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tác giả đã khắc họa hình ảnh Bác như "trái tim lớn" luôn "đập mãi không ngừng", thể hiện tấm lòng yêu nước, thương dân bao la, rộng lớn của Người. Dù Bác đã ra đi, nhưng hình ảnh và tư tưởng của Bác vẫn còn sống mãi trong trái tim mỗi người dân Việt Nam. Tố Hữu đã sử dụng hình ảnh "trái tim lớn" như một biểu tượng bất diệt của tình yêu thương và ý chí cách mạng. Từ "đập mãi" diễn tả sự trường tồn của tinh thần Bác, một trái tim vì dân vì nước. Bài thơ khép lại bằng sự khẳng định mạnh mẽ: "Nước mắt ta rơi" - giọt lệ tiếc thương nhưng cũng là sự kiên cường tiếp bước theo con đường mà Bác đã chọn. Qua hai khổ thơ cuối, Tố Hữu không chỉ bày tỏ nỗi đau mất mát to lớn mà còn khơi dậy ý chí đoàn kết, quyết tâm thực hiện lý tưởng cao đẹp của Bác. Những lời thơ mộc mạc mà thấm đượm cảm xúc đã chạm đến tận sâu trái tim người đọc, để lại dấu ấn khó phai về tình cảm thiêng liêng của nhân dân đối với vị lãnh tụ kính yêu.


Tick đâu


9 tháng 5

Khi đối diện với những bế tắc trong cuộc sống, nhiều người thường nghĩ rằng chỉ cần rời bỏ nơi chốn cũ, tìm đến một miền đất khác là có thể bắt đầu lại, làm lại từ đầu. Tuy nhiên, như nhà văn Neil Gaiman từng nói: “Dù ở đâu chăng nữa, bạn vẫn sẽ mang theo chính mình.” Điều đó có nghĩa là, muốn thay đổi cuộc đời, điều cần thiết trước tiên không phải là thay đổi hoàn cảnh bên ngoài mà chính là thay đổi bản thân mình.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận lợi. Sẽ có những lúc ta cảm thấy mệt mỏi, muốn buông bỏ, muốn trốn chạy. Nhưng nếu ta không thay đổi cách nhìn nhận vấn đề, không học cách đối diện và vượt qua khó khăn, thì dù đi đâu, ta vẫn mang theo những suy nghĩ cũ, thói quen cũ và cả những nỗi đau cũ. Cuộc đời sẽ chẳng thể khác đi chỉ bằng việc đổi thay địa điểm, nếu chính con người bên trong ta không thay đổi.

Thay đổi bản thân có thể là thay đổi suy nghĩ, cách cư xử, thái độ sống, hoặc những kỹ năng cần thiết để thích nghi và phát triển. Đó là quá trình khó khăn, đòi hỏi sự kiên trì và dũng cảm, nhưng lại là con đường bền vững nhất để vươn tới một cuộc sống tốt đẹp hơn. Khi bản thân trở nên mạnh mẽ, tích cực và có trách nhiệm hơn, ta sẽ tạo ra những thay đổi tích cực cho cả hoàn cảnh sống của mình.

Tóm lại, thay đổi bản thân là nền tảng cho mọi sự thay đổi khác trong cuộc đời. Một miền đất mới có thể mở ra cơ hội, nhưng chỉ khi ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình thì mới thực sự làm chủ được cuộc đời mình. Bởi vậy, nếu muốn cuộc sống thay đổi, em sẽ chọn thay đổi bản thân trước tiên.