Hãy nhận xét bài của mình:
Cô Thương Hoài - Người gieo chữ
(Thơ lục bát - tặng cô)
Cô như ánh nắng ban mai,
Dìu con qua những tháng ngày đầu tiên.
Giọng cô ấm tựa lời tiên,
Cho con kiến thức, cho tim lớn dần.
Bàn tay cô viết ân cần,
Nắn từng nét chữ, dạy từng điều hay.
Tháng năm tóc bạc trên vai,
Tình cô ở lại chẳng phai bao giờ.
Cô tên "Thương Hoài" như thơ,
Yêu thương in dấu đến giờ chưa quên.
Mai sau con bước vững bền,
Luôn mang bóng dáng cô bên cuộc đời…
hay quá!!!!!!
hay qué 🤗🤗🤗🤗