nhà Lan có 4 anh chị em. Người thứ nhất tên là Nhất Hào, người thứ hai là Nhị Hào, người thứ ba là Tam Hào . Hỏi người thứ tư tên là gì ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Có những người thầy không đứng trên bục giảng, không cầm phấn trắng bảng đen, nhưng lại gieo vào lòng học sinh tình yêu học tập sâu sắc. Với em, cô Thương Hoài – cô giáo trong phần hỏi đáp của trang OLM.vn – chính là một người như thế.
Em chưa từng gặp cô ngoài đời. Không biết giọng cô ra sao, ánh mắt cô thế nào. Nhưng em vẫn cảm nhận được sự dịu dàng, chân thành và tận tụy qua từng lời giải cô viết. Những bài toán rối rắm, những câu hỏi khiến em loay hoay hàng giờ, chỉ cần cô trả lời là mọi thứ bỗng sáng rõ. Cô không chỉ đưa ra đáp án, mà còn cẩn thận dẫn dắt từng bước – như nắm tay em đi qua mê cung của kiến thức.
Có lần, em làm sai một bài rất đơn giản, đã nghĩ là mình "ngốc quá". Nhưng cô không trách, chỉ nhẹ nhàng nhắn: “Không sao đâu em, sai để học. Cố gắng lên nhé!” Chỉ một câu thôi mà làm em thấy ấm lòng, tự tin tiếp tục cố gắng.
Nhờ cô, em không chỉ giỏi lên mà còn yêu việc học hơn. Em biết ơn cô – người luôn thầm lặng giúp đỡ học trò qua từng dòng chữ. Dù chẳng ai thấy mặt, chẳng ai nghe tiếng, nhưng cô Thương Hoài vẫn là một người cô thực sự – một người cô mà em luôn nhớ mãi.
Có những người thầy không đứng trên bục giảng, không cầm phấn trắng bảng đen, nhưng lại gieo vào lòng học sinh tình yêu học tập sâu sắc. Với em, cô Thương Hoài – cô giáo trong phần hỏi đáp của trang OLM.vn – chính là một người như thế.
Em chưa từng gặp cô ngoài đời. Không biết giọng cô ra sao, ánh mắt cô thế nào. Nhưng em vẫn cảm nhận được sự dịu dàng, chân thành và tận tụy qua từng lời giải cô viết. Những bài toán rối rắm, những câu hỏi khiến em loay hoay hàng giờ, chỉ cần cô trả lời là mọi thứ bỗng sáng rõ. Cô không chỉ đưa ra đáp án, mà còn cẩn thận dẫn dắt từng bước – như nắm tay em đi qua mê cung của kiến thức.
Có lần, em làm sai một bài rất đơn giản, đã nghĩ là mình "ngốc quá". Nhưng cô không trách, chỉ nhẹ nhàng nhắn: “Không sao đâu em, sai để học. Cố gắng lên nhé!” Chỉ một câu thôi mà làm em thấy ấm lòng, tự tin tiếp tục cố gắng.
Nhờ cô, em không chỉ giỏi lên mà còn yêu việc học hơn. Em biết ơn cô – người luôn thầm lặng giúp đỡ học trò qua từng dòng chữ. Dù chẳng ai thấy mặt, chẳng ai nghe tiếng, nhưng cô Thương Hoài vẫn là một người cô thực sự – một người cô mà em luôn nhớ mãi.

Ngọn Núi Và Dòng Suối Nhỏ
Ngày xửa ngày xưa, có một ngọn núi cao sừng sững, uy nghi và điềm tĩnh, từ bao đời nay vẫn đứng vững giữa đất trời. Ngọn núi ấy được người dân quanh vùng gọi là Núi Mẹ, vì nó chở che cho muôn loài và không bao giờ thay đổi.
Dưới chân núi, có một dòng suối nhỏ róc rách chảy qua. Dòng suối rất đặc biệt: nó không chịu đứng yên một chỗ mà suốt ngày đêm chảy trôi, đi khắp nơi, len lỏi qua làng mạc, đồng ruộng, rừng núi. Vì đã đi qua nhiều nơi, gặp gỡ nhiều cảnh đẹp, dòng suối dần trở nên kiêu căng. Nó thường khoe khoang rằng mình đã thấy biển lớn, thác cao, đã nghe tiếng chim rừng hót vang và đã từng phản chiếu ánh sáng của trăng rằm giữa rừng già.
Một hôm, dòng suối dừng lại dưới chân Núi Mẹ và cất tiếng nói:
– Này Núi, suốt bao năm nay ông chỉ đứng im một chỗ, có thấy gì ngoài mây mù và gió lạnh đâu. Còn tôi, tôi đã đi khắp nơi, mang theo tin tức của thế giới. Tôi mới thật sự hiểu cuộc sống là gì!
Ngọn núi trầm lặng nhìn dòng suối và mỉm cười:
– Con suối bé nhỏ, ta tuy đứng yên, nhưng trong lòng ta là mạch nguồn đã nuôi dưỡng chính con. Chính nhờ những cơn mưa thấm vào đất đá nơi ta mà con mới được sinh ra. Ta đứng đây không phải vì ta không muốn đi, mà vì ta biết đôi khi, đứng yên cũng là một cách để hiểu đời sâu sắc hơn.
Dòng suối nghe xong, im lặng một lúc rồi tiếp tục chảy đi. Trong lòng nó bắt đầu có gì đó thay đổi. Nó hiểu rằng dù mình có đi xa đến đâu, thì điểm khởi đầu – nơi núi mẹ trầm mặc – vẫn là nguồn cội, là gốc rễ không thể thiếu.
Từ đó, mỗi lần chảy qua chân núi, dòng suối không còn kiêu ngạo nữa. Nó róc rách cất tiếng như một lời tri ân, và ngọn núi vẫn đứng đó, im lặng và điềm tĩnh, như một người mẹ già nhìn con mình khôn lớn.


Câu 1 (2,0 điểm):
Viết đoạn văn phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Thành trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.
Trong đoạn trích, nhân vật Thành hiện lên với những rung động tâm hồn sâu sắc trước ký ức làng quê, đặc biệt là hình ảnh “vết nứt cổng làng” – một chi tiết mang tính biểu tượng sâu sắc. Thành không chỉ nhìn thấy những hình ảnh xưa cũ, mà còn lắng nghe, cảm nhận được hơi thở của quê hương từ những chi tiết nhỏ bé như “mùi rơm rạ”, “lúa phơi”, “tiếng chim hót”. Diễn biến tâm lý của nhân vật thể hiện sự hòa quyện giữa hiện tại và quá khứ, giữa cái nhìn trưởng thành và những xúc cảm nguyên sơ của tuổi thơ. Thành bồi hồi, xúc động khi nhớ về người bà còng lưng, những mùa đông khắc nghiệt, và cả những người thân từng ra đi từ cổng làng mà không kịp trở về. Từ sự chiêm nghiệm ấy, tâm hồn Thành trào dâng niềm tự hào khi nhận ra biết bao người con ưu tú đã từ chính mảnh đất quê hương ấy lớn lên, cống hiến cho đất nước. Như vậy, tâm lý của Thành là sự kết hợp giữa nỗi nhớ, lòng biết ơn và niềm tự hào sâu sắc với cội nguồn – quê hương mình.
Câu 2 (4,0 điểm):
Bài văn nghị luận: Trả lời câu hỏi “Hòa bình có đẹp không?”
Hòa bình – hai tiếng tưởng chừng giản đơn, nhưng lại chất chứa biết bao khát vọng, hi sinh và nước mắt của cả một dân tộc. Trước hình ảnh những đoàn quân oai hùng diễu binh, tiếng máy bay chiến đấu rền vang giữa bầu trời, rất nhiều người – đặc biệt là những người trẻ – đã xúc động tự hỏi: “Hòa bình có đẹp không?”. Với tôi, hòa bình không chỉ đẹp, mà còn là vẻ đẹp thiêng liêng, cao cả và bất tận.
Hòa bình đẹp trước hết bởi đó là thành quả của bao thế hệ cha anh đã ngã xuống. Mỗi tấc đất bình yên hôm nay đều được đánh đổi bằng máu xương của biết bao người con ưu tú. Những cuộc chiến tranh khốc liệt, những năm tháng đau thương, mất mát đã qua đi, nhưng trong ký ức dân tộc, hòa bình vẫn luôn là điều gì đó vô cùng quý giá, không thể xem nhẹ. Nhìn thấy những đoàn quân hôm nay, ta không chỉ thấy sức mạnh của hiện tại, mà còn thấy bóng dáng của những chiến sĩ năm xưa – những người đã không tiếc thân mình để đất nước có ngày độc lập.
Hòa bình còn đẹp bởi nó nuôi dưỡng sự sống và khơi nguồn cho những ước mơ. Trong hòa bình, trẻ em được đến trường, người dân được làm ăn, sáng tạo và cống hiến trong môi trường ổn định. Những công trình vươn lên giữa thành phố, những chuyến xe bon bon trên đường, những mùa màng trĩu hạt – tất cả đều là hình ảnh cụ thể, sinh động của hòa bình. Không có bom đạn, không có đổ nát – chỉ có tiếng cười, ánh sáng và hi vọng.
Với thế hệ trẻ hôm nay, hòa bình còn là môi trường để phát triển bản thân, là bệ phóng để vươn ra thế giới. Trong thời đại hội nhập, hòa bình giúp thanh niên Việt Nam có thể học tập, làm việc, giao lưu văn hóa với bạn bè quốc tế. Chính trong hòa bình, chúng ta mới có điều kiện để gìn giữ và phát huy bản sắc dân tộc, góp phần đưa hình ảnh đất nước Việt Nam đến gần hơn với thế giới.
Tuy nhiên, hòa bình không phải điều ngẫu nhiên mà có, và càng không phải điều đương nhiên để tồn tại mãi mãi. Hòa bình cần được trân trọng, gìn giữ và vun đắp từng ngày. Là người trẻ, chúng ta cần ý thức được trách nhiệm của mình trong việc giữ gìn hòa bình bằng cách sống tử tế, lan tỏa yêu thương, học tập và làm việc chăm chỉ để xây dựng đất nước ngày một giàu đẹp. Đặc biệt, trong bối cảnh thế giới vẫn còn nhiều bất ổn, việc hiểu giá trị của hòa bình càng trở nên cấp thiết.
Hòa bình không chỉ đẹp – hòa bình là điều thiêng liêng nhất. Đó là vẻ đẹp của hi sinh, của sự sống, của tương lai và khát vọng con người. Và hơn hết, hòa bình là ngọn lửa bất diệt cần được mỗi chúng ta gìn giữ, nuôi dưỡng bằng tất cả tình yêu và trách nhiệm.

Câu 1 (0,5 điểm):
Ngôi kể của câu chuyện trong đoạn trích là ngôi thứ nhất.
→ Người kể xưng "tôi", kể lại trực tiếp những suy nghĩ, cảm xúc và hành động của chính mình.
Câu 2 (0,5 điểm):
Nguyên nhân khiến Bân mang nhầm áo của Thành là vì hai người cùng mặc áo tây bằng hàng len giống màu nên dễ bị nhầm lẫn.
→ Khi đi vào chỗ nằm, Bân đã cẩn thận mang theo áo nhưng không nhận ra đó là áo của Thành.
Câu 3 (1,0 điểm):
Biện pháp tu từ so sánh “Tâm trí tôi giãn ra, như một cây tre uốn cong trở lại cái thẳng thắn lúc thường” có tác dụng:
- Diễn tả tinh tế quá trình phục hồi trạng thái tâm lý của nhân vật sau cơn giằng xé nội tâm vì sự cám dỗ.
- Hình ảnh “cây tre uốn cong” tượng trưng cho tâm lý đang bị kéo căng, sắp gãy; còn “trở lại cái thẳng thắn lúc thường” tượng trưng cho sự trở lại bản chất lương thiện, chính trực.
→ Qua đó cho thấy sự mỏng manh của ranh giới giữa thiện và ác, đồng thời làm nổi bật chiều sâu nội tâm nhân vật.
Câu 4 (1,0 điểm):
Ý nghĩa của “sợi tóc” trong câu “Chỉ một sợi tóc nhỏ, một chút gì đó, chia địa giới của hai bên...” là:
- Biểu tượng cho ranh giới mong manh giữa cái thiện và cái ác, giữa người lương thiện và kẻ tội phạm.
- Nhấn mạnh rằng: chỉ một tác động nhỏ, một lựa chọn thoáng qua cũng có thể quyết định một con người sẽ rẽ sang con đường sai trái hay giữ được đạo đức.
→ Câu văn thể hiện sự giằng co tâm lý sâu sắc và mang ý nghĩa triết lý về đạo đức con người.
Câu 5 (1,0 điểm):
Qua đoạn trích, bài học có ý nghĩa nhất đối với em là phải luôn tỉnh táo và biết kiểm soát bản thân trước cám dỗ.
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có lúc đứng trước những lựa chọn khó khăn giữa đúng và sai. Nếu không giữ được bản lĩnh, chỉ một phút yếu lòng cũng có thể khiến ta phạm sai lầm và hối hận. Vì vậy, em thấy việc giữ được lương tâm và phẩm chất đạo đức là điều rất quan trọng để trở thành một con người tốt.

Câu 1 (2,0 điểm):
Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích hình ảnh làng quê qua cảm nhận của nhân vật trữ tình.
Trong đoạn trích, hình ảnh làng quê hiện lên qua cảm nhận sâu sắc và đầy xúc động của nhân vật trữ tình. Đó không chỉ là một không gian địa lí, mà còn là nơi chất chứa những tầng sâu ký ức, tình cảm và lịch sử. Làng quê gắn liền với những chi tiết cụ thể như “vết nứt cổng làng”, “mùi rơm rạ”, “tiếng chim hót”, “mái ngói vút cong” – tất cả gợi lên một không gian quen thuộc, bình dị nhưng đậm đà bản sắc. Qua đó, người đọc cảm nhận được sự gắn bó máu thịt giữa con người và nơi chôn nhau cắt rốn. Đặc biệt, làng quê còn là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn, là điểm xuất phát cho biết bao thế hệ đã lớn lên, đi xa và thành danh, góp phần dựng xây đất nước. Với nhân vật trữ tình, làng quê không chỉ là ký ức mà còn là cội nguồn sức mạnh, là nơi lưu giữ truyền thống và khơi nguồn cho khát vọng tương lai. Chính cảm nhận tha thiết, chân thành ấy đã làm nên vẻ đẹp thiêng liêng của làng quê trong tâm hồn người con xa xứ.
Câu 2 (4,0 điểm):
Bài văn nghị luận: Sử dụng mạng xã hội một cách thông minh trong thời đại công nghệ số
Trong thời đại công nghệ số, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống, đặc biệt là với giới trẻ. Facebook, TikTok, Instagram, YouTube... không chỉ là công cụ kết nối, giải trí, mà còn là không gian học tập, chia sẻ tri thức và phát triển cá nhân. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích, việc sử dụng mạng xã hội thiếu kiểm soát đang gây ra nhiều tác động tiêu cực đến tâm lý, hành vi và nhận thức của nhiều bạn trẻ. Do đó, việc sử dụng mạng xã hội một cách thông minh là yêu cầu cấp thiết hiện nay.
Sử dụng mạng xã hội một cách thông minh trước hết là biết chọn lọc nội dung phù hợp và có giá trị. Mạng xã hội là một "biển thông tin" khổng lồ, trong đó không thiếu những tin giả, thông tin tiêu cực hay độc hại. Người dùng thông minh là người biết tiếp nhận những gì tích cực, có lợi cho việc học tập, phát triển kỹ năng, và biết tránh xa những nội dung gây nhiễu loạn nhận thức hoặc dẫn đến hành vi lệch chuẩn.
Thứ hai, sử dụng mạng xã hội hiệu quả còn là biết giới hạn thời gian và không để bản thân phụ thuộc quá mức. Nhiều bạn trẻ hiện nay có xu hướng “nghiện” mạng xã hội, sống ảo, đánh mất sự kết nối thực tế với gia đình, bạn bè, thậm chí ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần. Sử dụng thông minh là khi ta biết cân bằng giữa thế giới ảo và đời sống thật, không để mạng xã hội chi phối cảm xúc và lối sống cá nhân.
Bên cạnh đó, người sử dụng mạng xã hội thông minh còn phải có trách nhiệm với hành động của mình. Trên không gian số, mỗi lời bình luận, mỗi lượt chia sẻ đều có thể tạo nên ảnh hưởng lớn. Vì vậy, giới trẻ cần học cách sử dụng ngôn ngữ văn minh, tôn trọng người khác, và lan tỏa những giá trị tốt đẹp thay vì tham gia vào các “drama” hay phong trào tiêu cực. Chính sự ý thức trong từng hành động nhỏ sẽ góp phần xây dựng một môi trường mạng lành mạnh, nhân văn.
Mạng xã hội không xấu, vấn đề nằm ở cách chúng ta sử dụng nó. Là người trẻ trong thời đại công nghệ số, chúng ta cần trang bị cho mình tư duy phản biện, kỹ năng số, và bản lĩnh cá nhân để làm chủ mạng xã hội, thay vì bị nó điều khiển. Biết tận dụng mạng xã hội đúng cách sẽ giúp chúng ta học hỏi, kết nối và phát triển bản thân một cách toàn diện hơn.
Tóm lại, trong thời đại số, sử dụng mạng xã hội một cách thông minh không chỉ là lựa chọn cá nhân, mà còn là trách nhiệm xã hội. Đó là cách mỗi người trẻ góp phần xây dựng một môi trường mạng văn minh, lành mạnh, góp phần phát triển xã hội theo hướng tích cực và bền vững.
CHO CON TÍCH

Câu 1 (0,5 điểm):
Dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản:
Văn bản được viết theo thể thơ tự do, thể hiện qua việc các câu thơ có độ dài ngắn khác nhau, không tuân theo quy luật vần hoặc số chữ cố định.
Câu 2 (0,5 điểm):
Các từ ngữ miêu tả hình ảnh người bà:
- “Lưng bà đã còng hơn”
- “Lời bà như ngọn đèn soi từng trang sách mở”
Những từ ngữ này gợi lên hình ảnh người bà tảo tần, già yếu nhưng đầy yêu thương và trí tuệ, là người truyền lửa và dẫn dắt thế hệ sau.
Câu 3 (1,0 điểm):
Phân tích hiệu quả của biện pháp tu từ so sánh trong dòng thơ:
“Cổ tích như dòng sông chảy vào tuổi nhỏ”
- Biện pháp so sánh giúp hình ảnh “cổ tích” trở nên sống động và gần gũi.
- Cổ tích được ví như dòng sông, gợi sự nhẹ nhàng, bền bỉ, liên tục và thấm sâu vào tâm hồn trẻ thơ.
- Qua đó thể hiện sự gắn bó thiêng liêng giữa tuổi thơ với những câu chuyện dân gian, là nền tảng nuôi dưỡng tâm hồn, trí tưởng tượng và đạo lý sống cho con người từ nhỏ.
Câu 4 (1,0 điểm):
Nhận xét về tình cảm của nhân vật trữ tình:
- Nhân vật trữ tình thể hiện tình cảm thiết tha, sâu nặng với quê hương, cội nguồn.
- Ký ức về cổng làng, người thân (ông, cha, bà), mùa màng, tuổi thơ đều được nhắc đến bằng giọng điệu xúc động, đầy nhớ nhung và biết ơn.
- Đồng thời, nhân vật cũng tự hào về truyền thống, những con người xuất thân từ quê hương mình – từ “vết nứt cổng làng” đã bước ra bao con người tài năng, cống hiến cho đất nước.
Câu 5 (1,0 điểm):
Suy nghĩ về sức mạnh cội nguồn trong đời sống tinh thần của con người:
Cội nguồn là nơi lưu giữ ký ức, tình yêu thương và những giá trị văn hóa truyền thống của mỗi con người. Dù đi xa đến đâu, ký ức về quê hương, gia đình luôn là điểm tựa tinh thần vững chắc, giúp ta vượt qua khó khăn và giữ gìn bản sắc. Sức mạnh ấy không chỉ nuôi dưỡng tâm hồn mà còn thúc đẩy con người sống có trách nhiệm, biết ơn và khát khao cống hiến cho quê hương, đất nước.
Người T4 tên là Lan
Vì nhà Lan có 4 anh chị em nên ng thứ 4 tên là Lan