K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trong phương ngữ Bắc Giang, từ "nghẽn" thường được hiểu với nghĩa là:

Bị tắc lại, không thông suốt, tương tự như từ "tắc" trong tiếng phổ thông.

Mk sẽ ví dụ :

  • Ống nước bị nghẽn" → nghĩa là ống nước bị tắc, nước không chảy được.
  • "Đường nghẽn" → nghĩa là đường bị kẹt, không đi được.


DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

Trong phương ngữ Bắc Giang, từ "nghẽn" thường mang nghĩa tương tự như trong tiếng phổ thông, chỉ tình trạng tắc nghẽn, không thông suốt.

5 tháng 5

76436+9877

Hôm đó, cuộc gặp gỡ quan trọng diễn ra tại Nhà Trắng, trong phòng họp trang trọng nhưng đầy căng thẳng. Khi tôi bước vào, Tổng thống Mỹ đang chờ đợi với ánh mắt nghiêm nghị, nhưng cũng rất thiện chí lắng nghe. Tôi cảm thấy trọng trách của mình rất lớn, bởi những gì tôi sắp nói có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn nhân loại.

Tôi bắt đầu cuộc trao đổi bằng cách trình bày về tiềm năng hủy diệt khủng khiếp của bom nguyên tử, không chỉ đơn thuần là một khí tài chiến tranh, mà còn là mối hiểm họa nghiêm trọng cho sự sống trên trái đất. “Ngài Tổng thống,” tôi nói, “khoa học đã mở ra một cánh cửa mạnh mẽ, nhưng nếu chúng ta không cẩn trọng, sức mạnh ấy sẽ dẫn đến thảm họa không thể cứu vãn.”

Tổng thống lắng nghe chăm chú, đặt ra những câu hỏi về cách thức hoạt động và mức độ nguy hiểm của loại vũ khí này. Tôi giải thích cặn kẽ rằng, một khi bom nguyên tử được sử dụng không kiểm soát, hậu quả là sự tàn phá lan rộng, gây đau thương, chết chóc và hủy hoại môi trường trong nhiều thế hệ.

Chúng tôi cùng nhau thảo luận về trách nhiệm của các nhà lãnh đạo trong việc kiểm soát và ngăn chặn việc sử dụng bom nguyên tử một cách vô tội vạ. Tôi nhấn mạnh: “Chúng ta cần ngăn chặn cuộc đua vũ khí trước khi nó vượt khỏi tầm kiểm soát, nếu không, cả nhân loại sẽ phải trả giá đắt.”

Cuộc gặp gỡ kết thúc trong bầu không khí trầm tư, bao trùm bởi sự nghiêm trọng và cả hy vọng rằng những lời cảnh tỉnh của tôi sẽ được lắng nghe và hành động kịp thời.




7 tháng 5

Hello everyone, my name is Vy. I like cats. I am 25 years old. My job is an English teacher. My favorite foods are: cakes, fried chicken drumsticks, eggs and curry. As for fruits, I like blueberries, peaches, mulberries, watermelon, grapes and pineapple. Goodbye and see you again!

5 tháng 5

Hello, everyone! My name is ..., and today, I want to share my journey about protecting the environment. Last week, I participated in a tree-planting event in my community. It was amazing to see people of all ages come together to plant trees. Trees are like the lungs of the Earth, and they help clean the air we breathe everyday. I planted a young sapling, and I feel a sense of pride in knowing that, as it grows, it will provide oxygen, shade, and a home for many animals. Lastly, I want to encourage my fellow students to get involved in environmental protection. You might think you’re too young to make a difference, but that’s not true. Every small action, like picking up litter or planting a tree, contributes to a cleaner and healthier environment. We are the future, and it’s our responsibility to protect our planet.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

bạn lưu ý để chọn đúng môn học nhé

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

Hình Ảnh Khói Bếp: Nét Vẽ Quen Thuộc và Giàu Sức Gợi Trong Thơ Vũ Quần Phương

Hình ảnh khói bếp, một biểu tượng bình dị và thân thuộc của làng quê Việt Nam, đã được nhà thơ Vũ Quần Phương khắc họa một cách tinh tế và giàu sức gợi trong bài thơ trên. Không đơn thuần là làn khói vật chất, nó còn mang trong mình những tầng ý nghĩa sâu sắc, gợi lên khung cảnh thanh bình, ấm áp và cả những cảm xúc nhẹ nhàng, xao xuyến.

Ngay từ khổ thơ đầu, khói bếp hiện ra như một lớp màn mơ ảo bao phủ không gian: "Sáng dậy khói bay choàng mái rạ/ Lẫn vào sương toả lẫn vào cây". Động từ "choàng" gợi tả sự bao trùm, ôm ấp của làn khói lên những mái nhà tranh đơn sơ. Sự hòa quyện của khói với "sương tỏa" và "cây" tạo nên một bức tranh朦朧, hư ảo, thấm đẫm chất thơ. Khói không chỉ là một hiện tượng tự nhiên mà còn trở thành một yếu tố thẩm mỹ, làm mờ đi ranh giới giữa thực và ảo, khiến cả những vật vô tri như "cây xoan cây muỗm", "mái đình rêu" cũng như "đắm say" trong vẻ đẹp huyền diệu ấy.

Khổ thơ thứ hai lại mang đến một không gian sinh hoạt ấm cúng và đầy ắp tình thân: "Trong khói mẹ cời rơm thổi lửa/ Chim gù trên tổ bếp cơm reo". Hình ảnh người mẹ tảo tần bên bếp lửa, làn khói mỏng manh quyện lẫn tiếng chim gù và tiếng cơm sôi, tạo nên một khúc nhạc êm dịu của buổi sáng làng quê. Khói bếp lúc này không chỉ là sản phẩm của sự sống mà còn là chứng nhân cho những hoạt động thường nhật, cho sự chăm sóc, yêu thương của người mẹ. Hình ảnh "em nhỏ học bài trên ngưỡng cửa" với "khói bay ra mờ mịt ao bèo" gợi lên một khung cảnh thanh bình, yên ả, nơi cuộc sống diễn ra chậm rãi và dung dị.

Sự thay đổi của khói bếp theo thời gian và không gian được thể hiện rõ nét ở khổ thơ thứ ba: "Sau trận mưa đêm trời bỗng mát/ Sân cát còn in ngấn giọt tranh/ Khói đặc bay trong mùi lá ướt/ Có vị cay hăng như nhựa cành". Sau cơn mưa, khói bếp trở nên "đặc" hơn, mang theo cả "mùi lá ướt" và "vị cay hăng như nhựa cành". Sự cảm nhận bằng khứu giác và xúc giác này làm cho hình ảnh khói bếp trở nên sống động và chân thực hơn bao giờ hết. Nó không còn là làn khói mơ ảo mà trở thành một phần của không khí ẩm ướt, trong lành sau mưa.

Đến khổ thơ cuối, hình ảnh khói bếp được mở rộng ra, mang tính cộng đồng: "Khói lục khói xanh đầy mọi ngõ/ Khói tự trăm nhà quyện vào nhau". Sự đa dạng trong màu sắc của khói ("khói lục khói xanh") cho thấy sự khác biệt trong nhiên liệu đốt của mỗi gia đình, nhưng tất cả lại "quyện vào nhau", tạo nên một không gian ấm áp, đoàn kết của cả xóm làng. "Trong khói ấm vui từng ánh lửa/ Từng con đường nhỏ, vết chân trâu" gợi lên một cuộc sống bình dị, chân chất, nơi khói bếp là sợi dây kết nối những con người, những nếp nhà, những con đường quen thuộc.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

Hình ảnh khói bếp, một biểu tượng bình dị và thân thuộc của làng quê Việt Nam, đã được nhà thơ Vũ Quần Phương khắc họa một cách tinh tế và giàu sức gợi trong bài thơ trên. Không đơn thuần là làn khói vật chất, nó còn mang trong mình những tầng ý nghĩa sâu sắc, gợi lên khung cảnh thanh bình, ấm áp và cả những cảm xúc nhẹ nhàng, xao xuyến.

Ngay từ khổ thơ đầu, khói bếp hiện ra như một lớp màn mơ ảo bao phủ không gian: "Sáng dậy khói bay choàng mái rạ/ Lẫn vào sương toả lẫn vào cây". Động từ "choàng" gợi tả sự bao trùm, ôm ấp của làn khói lên những mái nhà tranh đơn sơ. Sự hòa quyện của khói với "sương tỏa" và "cây" tạo nên một bức tranh hư ảo, thấm đẫm chất thơ. Khói không chỉ là một hiện tượng tự nhiên mà còn trở thành một yếu tố thẩm mỹ, làm mờ đi ranh giới giữa thực và ảo, khiến cả những vật vô tri như "cây xoan cây muỗm", "mái đình rêu" cũng như "đắm say" trong vẻ đẹp huyền diệu ấy.

Khổ thơ thứ hai lại mang đến một không gian sinh hoạt ấm cúng và đầy ắp tình thân: "Trong khói mẹ cời rơm thổi lửa/ Chim gù trên tổ bếp cơm reo". Hình ảnh người mẹ tảo tần bên bếp lửa, làn khói mỏng manh quyện lẫn tiếng chim gù và tiếng cơm sôi, tạo nên một khúc nhạc êm dịu của buổi sáng làng quê. Khói bếp lúc này không chỉ là sản phẩm của sự sống mà còn là chứng nhân cho những hoạt động thường nhật, cho sự chăm sóc, yêu thương của người mẹ. Hình ảnh "em nhỏ học bài trên ngưỡng cửa" với "khói bay ra mờ mịt ao bèo" gợi lên một khung cảnh thanh bình, yên ả, nơi cuộc sống diễn ra chậm rãi và dung dị.

Sự thay đổi của khói bếp theo thời gian và không gian được thể hiện rõ nét ở khổ thơ thứ ba: "Sau trận mưa đêm trời bỗng mát/ Sân cát còn in ngấn giọt tranh/ Khói đặc bay trong mùi lá ướt/ Có vị cay hăng như nhựa cành". Sau cơn mưa, khói bếp trở nên "đặc" hơn, mang theo cả "mùi lá ướt" và "vị cay hăng như nhựa cành". Sự cảm nhận bằng khứu giác và xúc giác này làm cho hình ảnh khói bếp trở nên sống động và chân thực hơn bao giờ hết. Nó không còn là làn khói mơ ảo mà trở thành một phần của không khí ẩm ướt, trong lành sau mưa.

Đến khổ thơ cuối, hình ảnh khói bếp được mở rộng ra, mang tính cộng đồng: "Khói lục khói xanh đầy mọi ngõ/ Khói tự trăm nhà quyện vào nhau". Sự đa dạng trong màu sắc của khói ("khói lục khói xanh") cho thấy sự khác biệt trong nhiên liệu đốt của mỗi gia đình, nhưng tất cả lại "quyện vào nhau", tạo nên một không gian ấm áp, đoàn kết của cả xóm làng. "Trong khói ấm vui từng ánh lửa/ Từng con đường nhỏ, vết chân trâu" gợi lên một cuộc sống bình dị, chân chất, nơi khói bếp là sợi dây kết nối những con người, những nếp nhà, những con đường quen thuộc.