K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 5

Trong văn bản trên, lời mẹ dặn con: "Hãy yêu lấy con người, dù trăm cay ngàn đắng, đến với ai gặp nạn, xong rồi, chơi với cây!" thể hiện một triết lý sống sâu sắc và nhân văn. Câu nói đầu tiên "Hãy yêu lấy con người" nhấn mạnh tầm quan trọng của tình yêu thương và sự quan tâm đến con người xung quanh. Dù cuộc sống có nhiều khó khăn, thử thách, nhưng tình yêu và lòng nhân ái với con người vẫn là điều quan trọng nhất. "Dù trăm cay ngàn đắng" là lời khuyên về sự kiên nhẫn và lòng bao dung trong mối quan hệ với người khác, dù đôi khi có gặp phải sự đau khổ, thử thách. Câu "Đến với ai gặp nạn" khuyến khích con cái sống nhân ái, luôn sẵn sàng giúp đỡ những người gặp khó khăn. Cuối cùng, "Xong rồi, chơi với cây" như một lời nhắc nhở về việc tìm đến thiên nhiên, tìm sự bình yên trong tâm hồn sau những mối quan hệ phức tạp, đồng thời cũng là cách để con người tái tạo năng lượng và cảm nhận cuộc sống một cách nhẹ nhàng hơn. Lời dặn này phản ánh sự kết hợp giữa tình yêu con người và sự gần gũi với thiên nhiên, giúp tạo ra một cuộc sống hài hòa.

Đề thi đánh giá năng lực

My mother works as a nurse. She is such a caring and gentle person that everyone respects her. She takes great care of her patients and makes them feel better. She is not just a nurse to her patients, but also a friend who understands their pain and fears. Her understanding nature makes her loved and respected. At home, she also takes great care of us, always making sure we are healthy and happy. She is the most important person in my life. Can you tick me??

cảm ơn bn nha hihi

7 tháng 5

1 would have visited

2 were - would be

II

3 Michael asked Sarah which job she would apply for

4 Susan advised Bob not to yell at his employees

5 The more careful a student is, the fewer mistakes he makes

6 If that writer had published a book when he was alive, people would have known him

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

Hình Ảnh Khói Bếp: Nét Vẽ Quen Thuộc và Giàu Sức Gợi Trong Thơ Vũ Quần Phương

Hình ảnh khói bếp, một biểu tượng bình dị và thân thuộc của làng quê Việt Nam, đã được nhà thơ Vũ Quần Phương khắc họa một cách tinh tế và giàu sức gợi trong bài thơ trên. Không đơn thuần là làn khói vật chất, nó còn mang trong mình những tầng ý nghĩa sâu sắc, gợi lên khung cảnh thanh bình, ấm áp và cả những cảm xúc nhẹ nhàng, xao xuyến.

Ngay từ khổ thơ đầu, khói bếp hiện ra như một lớp màn mơ ảo bao phủ không gian: "Sáng dậy khói bay choàng mái rạ/ Lẫn vào sương toả lẫn vào cây". Động từ "choàng" gợi tả sự bao trùm, ôm ấp của làn khói lên những mái nhà tranh đơn sơ. Sự hòa quyện của khói với "sương tỏa" và "cây" tạo nên một bức tranh朦朧, hư ảo, thấm đẫm chất thơ. Khói không chỉ là một hiện tượng tự nhiên mà còn trở thành một yếu tố thẩm mỹ, làm mờ đi ranh giới giữa thực và ảo, khiến cả những vật vô tri như "cây xoan cây muỗm", "mái đình rêu" cũng như "đắm say" trong vẻ đẹp huyền diệu ấy.

Khổ thơ thứ hai lại mang đến một không gian sinh hoạt ấm cúng và đầy ắp tình thân: "Trong khói mẹ cời rơm thổi lửa/ Chim gù trên tổ bếp cơm reo". Hình ảnh người mẹ tảo tần bên bếp lửa, làn khói mỏng manh quyện lẫn tiếng chim gù và tiếng cơm sôi, tạo nên một khúc nhạc êm dịu của buổi sáng làng quê. Khói bếp lúc này không chỉ là sản phẩm của sự sống mà còn là chứng nhân cho những hoạt động thường nhật, cho sự chăm sóc, yêu thương của người mẹ. Hình ảnh "em nhỏ học bài trên ngưỡng cửa" với "khói bay ra mờ mịt ao bèo" gợi lên một khung cảnh thanh bình, yên ả, nơi cuộc sống diễn ra chậm rãi và dung dị.

Sự thay đổi của khói bếp theo thời gian và không gian được thể hiện rõ nét ở khổ thơ thứ ba: "Sau trận mưa đêm trời bỗng mát/ Sân cát còn in ngấn giọt tranh/ Khói đặc bay trong mùi lá ướt/ Có vị cay hăng như nhựa cành". Sau cơn mưa, khói bếp trở nên "đặc" hơn, mang theo cả "mùi lá ướt" và "vị cay hăng như nhựa cành". Sự cảm nhận bằng khứu giác và xúc giác này làm cho hình ảnh khói bếp trở nên sống động và chân thực hơn bao giờ hết. Nó không còn là làn khói mơ ảo mà trở thành một phần của không khí ẩm ướt, trong lành sau mưa.

Đến khổ thơ cuối, hình ảnh khói bếp được mở rộng ra, mang tính cộng đồng: "Khói lục khói xanh đầy mọi ngõ/ Khói tự trăm nhà quyện vào nhau". Sự đa dạng trong màu sắc của khói ("khói lục khói xanh") cho thấy sự khác biệt trong nhiên liệu đốt của mỗi gia đình, nhưng tất cả lại "quyện vào nhau", tạo nên một không gian ấm áp, đoàn kết của cả xóm làng. "Trong khói ấm vui từng ánh lửa/ Từng con đường nhỏ, vết chân trâu" gợi lên một cuộc sống bình dị, chân chất, nơi khói bếp là sợi dây kết nối những con người, những nếp nhà, những con đường quen thuộc.

21 tháng 5

Dưới đây là bài văn nghị luận khoảng 400 chữ về vấn đề một số bạn trẻ có trang phục, hành động không phù hợp khi tham gia các lễ hội truyền thống của dân tộc:


Bài văn nghị luận: Vấn đề trang phục và hành động không phù hợp của một số bạn trẻ khi tham gia lễ hội truyền thống

Lễ hội truyền thống là nét đẹp văn hóa đặc sắc của mỗi dân tộc, nơi thể hiện truyền thống, tín ngưỡng và bản sắc văn hóa của cộng đồng. Tuy nhiên, hiện nay, một số bạn trẻ khi tham gia các lễ hội truyền thống lại có trang phục và hành động không phù hợp, gây ảnh hưởng xấu đến không khí trang nghiêm và giá trị văn hóa của lễ hội.

Trước hết, việc lựa chọn trang phục không phù hợp như mặc đồ quá hiện đại, hở hang hoặc không đúng thuần phong mỹ tục làm mất đi vẻ đẹp truyền thống và sự tôn nghiêm của lễ hội. Lễ hội không chỉ là dịp vui chơi mà còn là nơi thể hiện sự kính trọng với tổ tiên, với các giá trị văn hóa lâu đời. Khi trang phục không phù hợp, không những làm mất mỹ quan mà còn thể hiện sự thiếu hiểu biết, thiếu tôn trọng đối với truyền thống dân tộc.

Bên cạnh đó, hành động thiếu ý thức như nói chuyện ồn ào, chen lấn xô đẩy, thậm chí có những hành vi phản cảm cũng làm giảm giá trị của lễ hội. Lễ hội cần được giữ gìn sự trang trọng, sự hòa hợp và tinh thần cộng đồng. Những hành động không đúng mực không chỉ làm mất không khí lễ hội mà còn gây phản cảm trong mắt người lớn tuổi và du khách.

Để khắc phục tình trạng này, mỗi bạn trẻ cần nâng cao ý thức về văn hóa truyền thống, biết tôn trọng và giữ gìn các giá trị văn hóa dân tộc. Nhà trường, gia đình và xã hội cũng cần có những biện pháp giáo dục, tuyên truyền nhằm giúp các bạn hiểu rõ hơn về ý nghĩa của lễ hội và cách ứng xử phù hợp khi tham gia.

Tóm lại, lễ hội truyền thống là tài sản quý giá của dân tộc, việc giữ gìn và phát huy giá trị đó là trách nhiệm của mỗi người, đặc biệt là thế hệ trẻ. Trang phục và hành động phù hợp khi tham gia lễ hội không chỉ thể hiện sự tôn trọng mà còn góp phần làm cho lễ hội thêm phần trang nghiêm và ý nghĩa.


Nếu bạn cần bài viết theo phong cách khác hoặc có thêm ví dụ minh họa, mình rất sẵn lòng hỗ trợ!

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
5 tháng 5

Hình ảnh chiếc áo cũ trong "Áo cũ" của Lưu Quang Vũ là biểu tượng sâu sắc cho tình mẫu tử và dòng chảy thời gian. Chiếc áo "mỗi ngày thêm ngắn", "đứt sờn" gợi sự lớn lên của con và dấu vết tần tảo của mẹ. "Thương áo cũ như thương ký ức" cho thấy áo lưu giữ kỷ niệm, tình yêu thương. Hành động vá áo của mẹ thể hiện sự quan tâm, đồng thời gợi nỗi xót xa về thời gian. "Đường khâu tay mẹ vá" là minh chứng tình yêu, khiến con càng yêu áo. Chiếc áo cũ kết nối tình cảm mẹ con, là vật chứng sự hy sinh của mẹ. Trân trọng áo cũ là trân trọng những gì đã qua, nhắc nhở về sự vô thường và tình thân. "Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn" thể hiện sự nhạy cảm, lòng biết ơn. Lời nhắn nhủ "thương lấy những manh áo cũ" là lời khuyên trân quý những giá trị bền vững, ân tình sâu nặng. Chiếc áo cũ trở thành biểu tượng cho tình mẹ con thiêng liêng và sự trân trọng những điều giản dị mà ý nghĩa trong cuộc sống. Nó là sợi dây kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai, nhắc nhở về cội nguồn và lòng biết ơn.

Đọc đoạn trích sau: Tóm tắt bối cảnh: Thùy và Hà là chị em họ. Hà là học sinh giỏi văn. Dù Thùy không đồng ý, ba mẹ vẫn quyết định chuyển trường cho Thùy, đến học chung với Hà. 3. Mẹ hỏi: “Sao không rủ em Hà đi học cho vui?”. Thuỳ dắt xe lách qua khe cửa hẹp vanh, trả lời vội vàng: “Thôi, nó đi chậm như rùa, con lại thích đi học sớm!”. Nó tự nhủ: “Dở quá, từ đầu năm...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau:

Tóm tắt bối cảnh: Thùy và Hà là chị em họ. Hà là học sinh giỏi văn. Dù Thùy không đồng ý, ba mẹ vẫn quyết định chuyển trường cho Thùy, đến học chung với Hà.

3. Mẹ hỏi: “Sao không rủ em Hà đi học cho vui?”. Thuỳ dắt xe lách qua khe cửa hẹp vanh, trả lời vội vàng: “Thôi, nó đi chậm như rùa, con lại thích đi học sớm!”. Nó tự nhủ: “Dở quá, từ đầu năm tới giờ, chưa khi nào mình là người đầu tiên vào trường cả!”. Luôn luôn có những kẻ đến sớm hơn Thuỳ, hoặc là một cái xe dựng cô độc trong bãi còn vắng tanh, hoặc một anh chàng đứng tựa lan can lớp học nhìn như quét khắp sân trường rộng lớn. Thuỳ tự an ủi: “Chắc chúng nó gần nhà!” rồi ung dung vào lớp. Trên bảng đen, bài giảng lớp học chiều qua xen lẫn những câu viết đùa chữ to, chằng chịt. Thuỳ cất cặp rồi một mình giở ghế lên sẵn cho tổ trực, nó nghĩ: “Mình thật khoẻ, mình phải làm thật nhanh trước khi có người khác giúp!”. Xong việc, cũng là lúc tổ trực vác chổi vào, cả bọn xúc động, hỏi: “Thùy làm đấy à?”. Hầu như ngày nào cũng thế mà vẫn không hết bất ngờ, chỉ có Hà ái ngại nhìn Thuỳ, nó nói nhỏ: “Chị làm thế làm gì, việc tụi nó mà!". Thuỳ đáp cụt lủn: “Rảnh thì làm!". Nó muốn nói thêm: “Tao cũng không thích mày, mày trốn quét lớp luôn!", rồi lại thôi, nghĩ làm thế người ta sẽ cười hai chị em, đành lặng lẽ đi chơi chỗ khác.

4. Giỗ ông, tất cả đổ về vườn của bà. Thuỳ ngủ lại trước đó một đêm, giết gà, làm vịt. Xong việc, nó lấy xe chạy loăng quăng. Trên những con đường quê sau mưa thơm nồng hoa đêm, vài đứa trẻ con đi dạo, dựa nhau hát vọng cổ ngân nga. Thuỳ nghĩ: “Tụi này vui thật!”. Buổi sáng, các dì, cậu khen: “Thuỳ thật là chăm!”. Mẹ bảo: “Ui! lười học lắm!”. Thuỳ ngồi rửa rau, kêu to uất ức: “Con lười học hồi nào!”. Mẹ nghiêm mặt, ý bảo: “Hỗn! Không được cãi người lớn!”. Thuỳ im bặt. Nó nghe tiếng Hà nhỏ nhẹ: “Con chào ngoại, con mới tới! Con chào... Em chào...”. Mọi người lại khen với nhau: “Người lớn ghê!”. Hà đứng xa xa, hỏi: “Chị Thùy có cần gì không, em phụ?”. Thùy bảo: “Không! Xong hết rồi!”. Hà lên nhà trên, các dì, chú lại khen Hà giỏi, nghe đâu lại mới đi thi gì đó cho trường. Thuỳ đổ chậu nước, nó nghĩ: “Không ai biết rõ nó bằng mình. Nếu mình kể ra nó ích kỉ, nó không có bạn chơi, mọi người sẽ nói là mình ganh nó giỏi!”. Rồi Thuỳ buồn bã nghĩ, mà sao mình không giỏi nhỉ? Hồi bé thầy vẫn khen mà? Hay tại lớn mình ham chơi? Nãy mẹ nói mình lười chắc cũng đúng... Nước trào ra khỏi chậu, ngoại giục: “Rửa đi Thuỳ! Con nghĩ gì vậy?” – “Con không nghĩ gì cả”. Rồi nó thả vào chậu nước đầy những nắm rau xanh ngắt.

5. Như cả họ đã dự đoán, cuối cùng Hà cũng lên truyền hình. Cả nhà chăm chú ngồi xem cảnh Hà ngồi đọc bài đêm khuya, bên cái đèn con mới tinh. Hà cầm chổi dịu dàng quét lớp. Đến cảnh Hà giúp mẹ làm cơm, rửa chén... Thuỳ muốn kêu lên: “Ơ, mọi ngày dì Tư có để nó làm gì đâu!” nhưng kìm được, sợ mọi người lại bảo mình ganh! Nó chỉ hét lên bực tức khi thấy nhỏ Sương đứng cười bẽn lẽn bên Hà, kiểu bạn thân, cùng tiến: "Con này vẫn hay nói xấu con Hà, thế mà cũng vác mặt lên đây được!”. Mẹ bảo: “Còn hơn mày không bao giờ được lên đâu!”.

Thuỳ nghĩ, có cho lên, khéo mình cũng xin thôi. Nếu chị phóng viên hỏi: “Hằng ngày em làm gì?” chẳng lẽ lại tả, em hùng hục đi học sớm để bưng ghế, kéo bàn, em hay đạp xe loăng quăng ngoài đường. Rồi còn bạn thân, biết chọn đứa nào, bỏ đứa nào, cả một lũ lau nhau, ai mà lên ti vi cho hết được, rồi khéo lại giận nhau, lại bảo: “Mày quên tao.” mà từ xưa tới nay, có khi nào Thuỳ quên ai được!

(Trích Chị em họ, Phan Thị Vàng Anh, in trong Truyện ngắn Phan Thị Vàng Anh, NXB Trẻ, 2012, tr. 138-141)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Chỉ ra nhân vật trung tâm của câu chuyện.

Câu 2 (0,5 điểm): Xác định điểm nhìn bên ngoài, điểm nhìn bên trong ở lời kể: Thuỳ cất cặp rồi một mình giở ghế lên sẵn cho tổ trực, nó nghĩ: “Mình thật khoẻ, mình phải làm thật nhanh trước khi có người khác giúp!”.

Câu 3 (1,0 điểm): Câu nói của Hà: “Chị làm thế làm gì, việc tụi nó mà!” khi Thuỳ trực lớp phản ánh điều gì ở nhân vật Hà?

Câu 4 (1,0 điểm): Nêu tác dụng nghệ thuật của các câu hỏi đặt ra trong phần trích: Rồi Thuỳ buồn bã nghĩ, mà sao mình không giỏi nhỉ? Hồi bé thầy vẫn khen mà? Hay tại lớn mình ham chơi?

Câu 5 (1,0 điểm): Giả sử cần rút ra một bài học có ý nghĩa từ đoạn trích thì anh/ chị rút ra bài học gì?

0
Đọc bài thơ sau:Bầy chim sẻ có nhìn thấy tôi không?Nguyễn Phong ViệtBầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng và chở đi trên phốcứ ríu rít kêu mãi không thôiTôi đi trong dòng ngườiliếc ngang liếc dọcnhìn những con chim sẻ thất thần, rụng lông, ngơ ngácrồi nhìn ra chung quanh… Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanhmột điều nghịch lýbạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách...
Đọc tiếp

Đọc bài thơ sau:

Bầy chim sẻ có nhìn thấy tôi không?

Nguyễn Phong Việt

Bầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng và chở đi trên phố

cứ ríu rít kêu mãi không thôi

Tôi đi trong dòng người

liếc ngang liếc dọc

nhìn những con chim sẻ thất thần, rụng lông, ngơ ngác

rồi nhìn ra chung quanh…

 

Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanh

một điều nghịch lý

bạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách mình nghĩ

một điều bình thường?

 

Rồi những con chim sẻ sẽ được phóng sinh

một người đi bên cạnh tôi bảo thế

cuộc đời mà lẽ ra nó được hưởng với mây, mưa và gió…

chẳng cần đợi một bàn tay cứu rỗi nào

 

Bầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng

có nhìn thấy được tôi đâu?

(Theo Văn học và Tuổi trẻ, số 2 năm 2013, tr.51)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm): Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ trên.

Câu 2 (0,5 điểm): Điều nghịch lý nào được đề cập đến trong bài thơ?

Câu 3 (1,0 điểm): Chỉ ra ý nghĩa của hình tượng chiếc lồng trong bài thơ.

Câu 4 (1,0 điểm): Trình bày tác dụng của nghệ thuật đối trong những câu thơ sau:

Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanh

một điều nghịch lý

bạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách mình nghĩ

một điều bình thường?

Câu 5 (1,0 điểm): Thông điệp nào trong bài thơ có ý nghĩa sâu sắc nhất với anh/chị? Vì sao?

Chú thích: Nguyễn Phong Việt sinh năm 1980 tại Phú Yên, là nhà báo, nhà thơ có nhiều tập thơ tạo nên hiện tượng xuất bản, được công chúng nồng nhiệt đón nhận. Anh đã ba lần đạt được giải “Bút mới” của báo Tuổi trẻ. Thơ của Nguyễn Phong Việt như những lời thủ thỉ nhẹ nhàng nhưng lại làm cho độc giả cảm nhận được rất nhiều điều về cuộc sống, về tình yêu cũng như những vấn đề trong đời sống con người.

0